Bạch Dạ Hành

CHƯƠNG V – PHẦN 3



Đã hai tuần trời qua kể từ ngày khai giảng. Học hết tiết thứ tư của bộ môn Văn học Anh, Eriko liền cùng Yukiho đi tới đại học Eimyo. Từ trường đại học nữ Seika, bắt tàu điện đi chừng ba mươi phút là tới nơi. Câu lạc bộ Khiêu vũ giao tiếp tập luyện chung vào mỗi thứ Ba và thứ Sáu hàng tuần, nhưng các thành viên của đại học nữ Seika không tập luyện riêng trong trường, nên hôm nay mới là buổi thứ tư của hai người họ.
“Mong là hôm nay có thể học được.” Trên tàu điện, Eriko chắp tay làm động tác cầu nguyện.
“Cậu đã biết nhảy rồi còn gì?” Yukiho nói.
“Không được! Chân tớ vẫn không nghe lời. Tớ sắp không theo kịp mất rồi.”
“Cậu mà than vãn như vậy, anh Shinozuka sẽ thất vọng đấy. Người ta nhiệt tình mời cậu vào câu lạc bộ thế cơ mà.”
“Cậu nói thế, tớ lại càng áy náy hơn.”
“Nghe nói chỉ có mỗi mình cậu là thành viên do chủ tịch trực tiếp chiêu mộ thôi đấy. Cũng có nghĩa, cậu là VIP, đừng phụ lòng mong mỏi của người ta chứ.” Yukiho lộ ra ánh mắt đùa cợt.
“Đừng nói thế, tớ không chịu được áp lực đâu. Nhưng mà tại sao anh Shinozuka lại chỉ mời tớ nhỉ?”
“Vì anh ấy để ý đến cậu, chắc chắn luôn.”
“Làm sao có chuyện ấy chứ! Nếu là Yukiho, tớ còn hiểu được. Huống hồ, anh ấy đã có chị Kurahashi rồi.”
“Chị Kurahashi nhỉ.” Yukiho gật đầu “Hình như bọn họ cặp với nhau cũng lâu lắm rồi.”
“Anh Nagayama bảo họ cặp từ hồi năm thứ nhất. Nghe nói chị Kurahashi chủ động theo đuổi, không biết có phải thật không?”
“Có lẽ thế.” Yukiho lại gật đầu, rõ ràng cũng không mấy kinh ngạc.
Ngay từ lần đầu tiên tham gia luyện tập, Eriko đã biết Shinozuka Kazunari và Kurahashi Kanae là một đôi được công nhận. Kanae thân mật gọi thẳng tên của Shinozuka. Vả lại, lúc khiêu vũ người chị ta cứ dính sát vào Shinozuka như cố ý muốn khoe khoang với các thành viên mới. Những thành viên khác hoàn toàn không dị nghị trước hành động này, điều đó đủ chứng minh quan hệ của họ.
“Chị Kurahashi chắc là muốn tuyên bố với chúng ta đấy mà.” Yukiho nói.
“Tuyên bố?”
“Nói rõ với tất cả rằng: anh Shinozuka là của tôi.”
“A…” Eriko gật đầu tán đồng với Yukiho. Cô rất hiểu thứ cảm giác ấy.
Hễ nghĩ đến Shinozuka Kazunari, Eriko lại cảm thấy ngực mình nong nóng. Cô không biết cảm giác này có phải là tình yêu hay không. Chỉ biết rằng khi trông thấy những cử chỉ thân mật như của những người yêu nhau giữa anh ta và Kurahashi Kanae, cô hơi hụt hẫng. Nếu đây là mục đích của Kanae vậy thì chị ta đã giành được thắng lợi mỹ mãn rồi. Thế nhưng khi nghe đàn chị học năm thứ hai kể về gia đình của Shinozuka Kazunari, cô lại thấy việc mình có cảm giác tương tư anh ta chỉ là một chuyện nực cười. Anh ta là con trai cả của giám đốc điều hành công ty dược phẩm Shinozuka, một trong năm công ty dược lớn nhất Nhật Bản. Chủ tịch hội đồng quản trị hiện tại là bác của anh ta. Nói cách khác, anh ta là công tử nhà giàu chính cống. Erika không thể tin được một nhân vật như vậy lại ở ngay bên cạnh mình. Vì vậy, cô cho rằng chuyện anh ta chủ động tiếp cận mình, chẳng qua chỉ là hứng thú nhất thời của một công tử con nhà giàu có mà thôi.
Hai người xuống tàu ở nhà ga phía trước đại học Eimyo. Vừa ra khỏi tàu, họ liền cảm nhận được làn gió đang mơn man khuôn mặt.
“Hôm nay tớ phải về trước, xin lỗi cậu nhé.” Yukiho nói.
“Có hẹn à?”
“Không, có chút việc.”
“Ừ.”
Không biết bắt đầu từ khi nào, thỉnh thoảng Yukiho lại tách ra khỏi Eriko như thế. Hiện giờ Enko đã không còn căn vặn đầu đuôi ngọn ngành nữa. Hồi trước, có một lần cô cứ nhằng nhẵng hỏi đến cùng, kết quả bị Yukiho cắt đứt quan hệ. Chỉ có lần đó, là bọn họ bất hòa với nhau.
“Hình như sắp mưa rồi.”
Ngẩng đầu lên nhìn bầu không u ám, Yukiho lẩm bẩm tự nói với mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.