Chuyện 12 Con Giáp



Chẳng ai cảm thấy bất ngờ, ngoại trừ chính Yuhan, trước sự kiện là, trong năm Mùi, gã đem lòng yêu một con dê.

Nó đẹp lạ thường, con dê của gã, với bộ lông bạc lấp lánh và những bánh xe gỗ nhỏ thay cho những chiếc vó. Nhưng người ta không bao giờ chấp nhận cái việc yêu dê một cách công khai, ngay cả ở một nơi hẻo lánh như ngôi làng Rạng Ðông này, và Yuhan bắt buộc phải dấu kín tình yêu của mình, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

Yuhan dắt con dê của mình theo một con đường mòn quanh co lên núi cho đến khi gã tìm ra được một cái hang nhỏ nhưng ấm cúng.

“Ở đây nàng sẽ tránh được mưa gió, sương sớm, cũng như những trận lũ mùa xuân.” Con dê chẳng nói gì cả, chỉ nhìn gã với với đôi mắt nâu tròn ngờ nghệch.

Sự im lặng của con dê không làm nản lòng Yuhan. Thật ra, gã còn cố gắng gấp đôi để lấy lòng nó bằng cách leo lên hang không chỉ một hai lần một ngày, mà cả mười hai lần, tay bê đầy quà cáp và món ngon vật lạ để làm cho nó vui và đáp lại tình yêu của gã.

Nhưng công việc làm của Yuhan trở nên khó khăn. Gã là người thợ sửa giày duy nhất của làng, và từ trước đến giờ gã chỉ vừa đủ sức cáng đáng công việc. Thời tiết càng ngày càng lạnh hơn, mưa càng ngày càng lớn hơn, và số giày Yuhan phải sửa đã nhanh chóng tăng lên như tình yêu của gã dành cho con dê. Những khi không lên thăm ý trung nhân, Yuhan lại đóng giày mới cho mình, vì chỉ một ngày đi về trên ngọn núi ấy cũng đã làm đôi giày rách nát và làm đôi chân gã phồng dộp nhiều chỗ.

Dù vậy, con dê vẫn không đáp lại tình yêu của Yuhan.

Cuối cùng, sau nhiều tháng trời đeo đuổi, Yuhan không còn sức lực để leo lên ngọn núi nữa. Ðôi chân đẫm máu của gã sưng gấp đôi so với bình thường và đau nhức vô cùng. Dân làng Rạng Ðông giận dữ vì chất lượng tệ hại của những đôi giày, và Yuhan bắt buộc phải khoá cửa buông rèm. Gã nghĩ đến con dê của mình đang cô đơn trong hang tối trên đỉnh núi, và lần đầu tiên, trái tim gã không có cảm giác tan vỡ vì mối tình đơn phương.

“Có lẽ số trời không định,” Yuhan thì thầm, và lòng gã nhẹ hẳn khi nghĩ vậy. “Có lẽ lần sau, ta nên yêu một người đàn bà, nàng sẽ chăm sóc vết thương cho ta, giúp đỡ công việc cho ta, và chịu để ta hôn nàng.”

Nhưng những người thông tuệ ở làng Rạng Ðông lại nghĩ ra điều hay hơn, vì đã sắp đến năm Thân, và họ đã đúc ra một con khỉ đẹp nhất với bộ lông bằng đồng xoăn và bộ răng bằng đường thỏi.

———

Dịch từ nguyên tác Anh văn, “Goat”, trong Tales of the Chinese Zodiac, của Jenn Reese.

Goat

It came as a surprise to no one except Yuhan himself that, in the Year of the Goat, he fell in love with one.

She was particularly beautiful, his goat, with a gleaming coat of silver threads and small wooden wheels instead of hooves. But people frowned on overt goat love, even in the remote village of Sunrise, and Yuhan was forced to keep his love hidden, both literally and figuratively.

Yuhan rolled his goat up a long, winding path in the nearby mountains until he reached a small but cozy cave.

“Here you shall be protected from the wind and rain, from the early morning frost, and from the floods of springtime.”

The goat said nothing, but simply regarded him with the dull brown circles of her eyes.

Her silence didn’t deter Yuhan. In fact, he redoubled his efforts to win her affection by climbing the trail to her cave not merely once or twice a day, but a full dozen times, his arms laden with gifts and treats to amuse her and bind her heart to his.

But Yuhan’s work suffered. He was the town’s only cobbler, and he’d never been more than just adequate at the task. The weather grew colder, the rains fell harder, and the number of shoes Yuhan needed to mend swelled as quickly as his love for the goat. When he wasn’t visiting his true love, Yuhan was making himself new shoes, for just one day’s worth of treks up the mountain and back ruined his soles and covered his feet in blisters.

And still, the goat refused to return Yuhan’s love.

Finally, after months of wooing, Yuhan grew too weak to make the journey up the mountain. His bloody feet had swollen to almost twice their normal size and throbbed painfully. The citizens of Sunrise were angry at the poor condition of their shoes, and Yuhan was forced to keep his door bolted shut and the curtains drawn over his two small windows. He thought of his goat, alone in that dark cave in the mountain, and for the first time, his heart did not threaten to break with the pain of unrequited love.

“Perhaps it was not meant to be,” Yuhan whispered, and his heart lightened at the thought. “Perhaps next time, I will fall in love with a woman, and she will tend to my wounds and help me in my business, and let me kiss her.”

But the wise people of Sunrise knew better, for it was soon to be the Year of the Monkey, and they had already fashioned a most beautiful specimen with fur of curled bronze and teeth of molded sugar.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.