Con Đường Đế Vương - Legendary Moonlight Sculptor

Chương 166: Tác phẩm điêu khắc một em bé



“Weed-nim ​​thực sự là một thiên tài!”

Mapan lái 20 toa xe lớn băng qua lưu vực sông Lamentation. Anh đang di chuyển đến ngôi làng Barbarian với mục đích giao thương.

“Kyaaaao.”

“Người sống kìa. Hắn là con mồi của ta.”

Dù có một số lượng lớn quái vật bám theo các toa xe, chúng đều bị Bingryong và Phoenix dễ dàng tiêu diệt.

Mapan thượng lộ bình an đến ngôi làng của bộ lạc Vejague. Các thành viên bộ lạc Vejague và phụ nữ ở mọi lứa tuổi đang tụ tập ở đó.

“Nhanh đến đây và mua hàng nào! Bán hàng hóa giá rẻ và hợp lý đây. Chậm chân là hết hàng ngay! Mua càng nhiều càng rẻ!”

Các mặt hàng Mapan đem bán bao gồm vũ khí, áo giáp, mặt hàng bằng da, những loại thực phẩm được chế biến và sản xuất tại Morata!

Một cô gái trẻ thuộc bộ lạc cầm lấy đôi bông tai bằng đồng với vẻ yêu thích không buông tay.“Cái này giá bao nhiêu thế?”

Mapan nghiêm nét mặt.“Nó rất đắt đấy.”

“Tôi biết. Nó có vẻ rất đắt tiền. Tôi chỉ có da. Hoặc những chiếc răng nanh… “

Những chiếc răng nanh và da củaBlack Wild Boar– mặt hàng này có thể bán với giá vài trăm vàng ở Morata.

Mapan lắc đầu như thể những điều cô gái vừa nói thật lố bịch.“Nhưng cô có thể dễ dàng nhặt được những item đó bất cứ lúc nào cô đi săn ở khu vực này.”

Mapan, một ví dụ điển hình cho hình mẫu gian thương độc ác!

Cô thiếu nữ trẻ người bộ lạc Vejague rơm rớm nước mắt.“Hnng, nhưng tôi thực sự muốn mua nó …”

“Thôi được rồi, tôi sẽ bán nó cho cô với giá 3 miếng da.”

“Cảm ơn anh, Merchant oppa!”

Mapan giao dịch với những người man rợ thiếu hiểu biết để đổi lấy da và các loại vật liệu. Vì là người đầu tiên giao dịch với họ, anh đã đạt được một khoản lợi nhuận khổng lồ.

Đây là phương pháp tống tiền những Barbarian thiếu hiểu biết mà anh học được từ Weed!

Những tấm da anh thu được ở đây đều là những vật liệu rất quý giá. Chúng sẽ được coi như là một loại đặc sản đến từ Morata vì đây là những miếng da đến từ lưu vực sông Lamentation. Ngoài ra, có rất nhiều tấm áo choàng lộng lẫy và áo giáp sẽ được chế tác ra từ chúng sau khi chúng được xử lý bằng kỹ thuật may tuyệt vời của Morata.

* * *

Weed ngồi yên trong phòng riêng của mình ở lâu đài Lãnh Chúa để thực hiện tác phẩm điêu khắc trị giá 1 đồng. Cậu tẩy trắng da Imoogi và tạo body cho đứa bé.

“Mặc dù da của một người bình thường không hẳn là màu trắng …”

Cậu đặc biệt bắt đầu từ việc tẩy trắng màu da vì màu sắc tự nhiên của chất liệu cậu sử dụng trông khá u ám!

Sẽ là nói quá nếu coi Weed là một thợ may thực thụ, bởi vì mặc dù cậu có khả năng xử lý vải và da khá xuất sắc, nhưng cậu gần như không biết chút gì về việc nhuộm màu.

“Thôi kệ, miễn là nó hữu ích. Vì màu sắc cũng không phải là điều cần thiết!”

Mặc dù thiết kế là một trong những yếu tố quan trọng đối với quần áo, những hầu hết quần áo đều được bán ra nhanh chóng, miễn là điểm def hay những chỉ số cộng thêm ngon lành. Hơn nữa việc nhuộm cũng có thể được thực hiện sau khi mua quần áo bằng cách giao cho các Dyer khác.

Vì vậy, vấn đề tạo ra màu da như da em bé thực sự là rất khó khăn đối với Weed.

“Mình không nên làm ra đứa bé quá nhỏ.”

Một đứa trẻ sơ sinh. Một đứa trẻ chưa đến một trăm ngày tuổi sẽ khiến họ nhớ lại nỗi buồn của mình dễ dàng và thường xuyên hơn.

“Thời gian đã trôi qua khá lâu, có lẽ mình nên làm một cô bé khoảng hai hoặc ba tuổi.”

Đó là độ tuổi mà những đứa trẻ thường bắt đầu nghịch phá, gây ra lắm trò rắc rối.

“Chỉ cần nhìn thấy mặt thôi cũng sẽ khiến cho những bậc phụ huynh muốn cốc u đầu chúng, thậm chí họ sẽ hối tiếc vì đã có con, chỉ để chịu đựng đau khổ… nhưng dẫu vậy, đó cũng là khoảng thời gian mà họ yêu chúng nhiều nhất.”

Vì đây là tác phẩm điêu khắc mà cậu thực hiện để giúp làm khuây khỏa phần nào cảm xúc của cặp vợ chồng bất hạnh cũng như để họ nói lời tạm biệt cuối cùng với đứa con của mình, biểu hiện vui vẻ sẽ là lựa chọn tốt nhất.

Đây không phải là một tác phẩm điêu khắc chỉ có giá trị nghệ thuật đơn thuần, mà phải là một tác phẩm có thể làm rung động trái tim nhiều người. Nó cần phải mang lại cảm giác ấm áp nhiều hơn là sự biểu hiện đầy đủ chi tiết. Cậu cần một tác phẩm điêu khắc thể hiện sự ấm áp.

“Mặc dù mình không có loại skill này…”

Weed đã đúc rút ra 1 kinh nghiệm, những điều mà cậu muốn quên đi hay buồn phiền vì nó sẽ trở thành những kỷ niệm theo thời gian.

Đối với Weed, một tác phẩm điêu khắc kỳ diệu có thể xoa dịu mọi nỗi đau và thỏa mãn khao khát của họ, đó là điều xa vời, vượt quá mong đợi. Cậu có thể là một nhà điêu khắc nổi bật được người người chú ý, nhưng cho dù cậu có thể thể hiện vẻ đẹp hoàn mĩ nhất, cậu cũng không thể xóa đi nỗi đau buồn.

“Những gì mình có thể làm là mở đường cho họ.”

Weed gắn mắt làm từ những mảnh thủy tinh được chế tác thủ công lên con búp bê.

Khi em gái cậu còn nhỏ, cô luôn có đủ đồ chơi để không phải ghen tị với những người khác vì trong nhà có những con búp bê mà cậu làm trong nhà máy. Nếu cô là một cậu bé, cô có thể đã muốn tất cả các loại đồ chơi như máy bay, tàu thuyền, xe hơi, và robot, nhưng vì là một cô gái nhỏ, cô chỉ thích những thứ dễ thương. Cô đã hạnh phúc vô hạn khi nhìn thấy một con thú nhồi bông.

“Em ấy thường thích gấu bông.”

Trẻ em thích búp bê vì nó có gì đó kích thích tâm trí của chúng.

“Không chỉ là tác phẩm điêu khắc một đứa trẻ… Mình sẽ phải làm ra nhiều búp bê nữa.”

Weed nghĩ rằng đứa bé sẽ rất cô đơn nếu chỉ có một mình. Cậu rất ít khi lên kế hoạch thực hiện một kiệt tác cấp III, nhưng một vài thứ sẽ cảm thấy mất mát khi cô đơn một mình.

Họ sẽ phải nói lời chia tay mãi mãi, vì vậy nếu chỉ có con búp bê về đứa trẻ, trái tim của người làm cha mẹ sẽ tan vỡ với nỗi buồn.

“Một tác phẩm điêu khắc sẽ được bao quanh với nhiều búp bê trẻ em. Có vẻ như mình còn phải làm tất cả những thứ mà trẻ con thích nữa.”

Cậu sẽ làm tất cả những gì mà một cô bé muốn. Cậu sẽ trang trí cho chúng đẹp thêm với nến và bằng cách nào đó thậm chí còn phải làm cả người tuyết.

“Có lẽ mình phải lấy một chút bụi trên da của Bingryong!”

Những nhà điêu khắc thật đáng ngạc nhiên khi có khả năng làm nhiều công việc khác nhau.

Da của Imoogi: Độ bền 30/30.
Một item liên quan đến các skill sản xuất, may mặc.
Chất liệu may cao cấp nhất, nó là một item cực kỳ có giá trị trong việc sản xuất quần áo, trang bị. Thấm đầy sức mạnh Mana, nó có khả năng kháng độc và khuếch đại quyền năng bóng tối.
Da Imoogi không thể được xử lý bằng skill may hoặc các công cụ thông thường.
Chỉ có một Tailor đã đạt đến cấp bậc thầy Craftsman với những kinh nghiệm quý báu có một không hai mới có cơ hội tạo ra một kiệt tác từ da Imoogi.
Vì một ít dấu vết của trận chiến đã để lại trên da, giá trị của nó sẽ giảm xuống một chút. Để sản xuất thành một sản phẩm, miếng da đòi hỏi phải được sửa chữa thêm.
Nó là một item may cao cấp hàng đầu.
Hiệu ứng: khuếch đại quyền năng bóng tối. Tăng max MP lên 20.000. Có sức kháng độc, như vậy sẽ không thể dễ dàng bị nhiễm độc.
Vật liệu rất nhẹ.

Cậu đã sử dụng item may cao cấp nhất chỉ để làm một con búp bê nhỏ bé. Một vật liệu có thể có giá hàng chục ngàn vàng, thậm chí dù vẫn có một chút khuyết điểm nhưng vẫn có thể làm thành một chiếc áo cho Adventurer hoặc áo choàng cho Magician, lại bị đem cắt ra thành từng mảnh không chút ngần ngại để làm thành một con búp bê.

Ding!

Bạn đã tạo ra Thỏ nhồi bông.
Một thách thức mới với một nhà điêu khắc, người tạo ra cái đẹp từ đôi bàn tay của mình!
Da hiếm được sử dụng như một nguyên liệu để làm ra một con búp bê thỏ.
Weed, người tạo nên cuộc cách mạng mới trong lĩnh vực điêu khắc, sẽ không ngừng thách thức chính mình.
Giá trị nghệ thuật: 309. Một tác phẩm của các bậc thầy điêu khắc vĩ đại Weed.
Hiệu ứng đặc biệt:
Người sở hữu Thỏ nhồi bông có thể tăng khả năng nhảy 5%.
Cho trẻ em thấy con Thỏ nhồi bông này sẽ làm gia tăng sự thân mật.
Có thể làm tăng độ hảo hữu vớilũ Giant Rabbit (Thỏ khổng lồ).
Độ thành thạo skill Sculpting đã được cải thiện.
Độ thành thạo skillTailoringđã được cải thiện.
Fame đã tăng 12.
Art đã tăng 3.
Luck đã tăng 1.

Lũ Giant Rabbit vẫn chưa được phát hiện ở bất kì nơi đâu. Giống như loài Yeti được nghe nói rằng chỉ sống tại vùng núi tuyết, chúng là một chủng loài chỉ tồn tại trong truyền thuyết được truyền lại qua các thế hệ!

Bằng cách tạo ra một tác phẩm nghệ thuật thú nhồi bông, độ thành thạo skill Sculpting của cậu đã tăng thêm 0,9%.

“Không nghĩ mình có thể tăng độ thành thạo nhiều như thế này chỉ với việc tạo ra một tác phẩm cấp 1 sau khi skill Sculpting của mình đã lên cấp 7…”

Có vẻ như việc chỉ tập trung vào những tác phẩm điêu khắc lớn hay những tác phẩm điêu khắc bằng đá là một sai lầm. Điêu khắc chỉ có thể phát triển bằng cách liên tục cố gắng đổi mới. Chủ đề hay các tác phẩm mà bạn thực hiện sẽ không trùng nhau quá nhiều và bạn phải thực hiện chúng không ngừng nghỉ – đó mới là thế giới của Sculpting!

Weed luôn xác định rõ sẽ tạo ra những tác phẩm điêu khắc như thế nào, ở một mức độ nào đó. Cậu có xu hướng thường làm theo những tác phẩm điêu khắc mà cậu quen thuộc, và cậu dần dần đi lạc ra khỏi con đường sáng tạo. Sau khi thực hiện những tác phẩm điêu khắc Seo-yoon trong một thời gian, cậu đã chuyển sang thực hiện những tác phẩm điêu khắc lớn, nhưng luôn có những giới hạn dành cho các tác phẩm điêu khắc được làm theo thói quen.

Weed đã hoàn thành khoảng 30 con thú nhồi bông với biểu cảm gần gũi, thân thiện và đặt chúng nằm gọn gàng. Những con thú nhồi bông có hình dạng động vật hoang dã như sư tử, voi, gấu, báo, tê giác… đều được thể hiện với vẻ ngoài đáng yêu.

“Mặc dù một con búp bê tốt nhất là nên được thực hiện với ngoại hình xấu xí và đôi mắt lấp lánh ấm áp…”

Chúng hoàn toàn không phù hợp với thị hiếu thẩm mĩ của Weed, nhưng lại phù hợp với sở thích của những đứa trẻ.

Trong số những con búp bê mà cậu làm từ da, chỉ có 5 kiệt tác cấp 1 được tạo ra. Vì skill may của cậu chưa được hoàn thiện cho lắm.

Skill Handicraft cho phép Weed tạo ra những vật phẩm có độ bền rất cao. Cậu có thể tạo ra những con thú nhồi bông vẫn mềm mại mịn màng ngay cả khi bị một con voi thật dẫm lên; chúng thậm chí vẫn sẽ xinh đẹp hoàn hảo ngay cả khi bị đốt cháy bởi hỏa thuật, mức độ này đủ để khiến những đứa trẻ chơi với chúng phải há hốc mồm kinh ngạc.

“Những con búp bê không chắc chắn rồi sẽ hư hỏng và bị vứt bỏ!”

Vì Weed thực hiện ngày càng nhiều thú nhồi bông, cậu đã học được những điều cơ bản của công việc sản xuất búp bê. Cậu cũng phô bày trí tưởng tượng phong phú của mình ra. Con Sóc nhồi bông đang dùng cối đá đè nát một quả đấu lớn, có vẻ như nó đang làm thạch quả đấu để ăn. Con Thỏ làm súp cà rốt và đang bơi vòng tròn trong nồi súp.

“Đối với tên của tác phẩm này, ‘Squirrel và Rabbit Cooks’ có vẻ sẽ rất thích hợp.”

Đó là một kiệt tác cấp 1. Nếu cậu sử dụng skill nấu ăn của mình để thực hiện món thạch quả đấu và súp cà rốt thật sự thêm vào, tác phẩm sẽ càng trở nên hoàn hảo.

Những con Khỉ nhồi bông đang lột vỏ chuối, ca hát, nhảy múa trong đàn. Chúng đốt lửa trại và nhảy những điệu nhảy chóng mặt và gợi cảm để hấp dẫn bạn tình. Cậu thậm chí còn thể hiện những cảnh tượng hài hước khi những con khỉ nghịch ngợm trượt vỏ chuối ngã lộn cổ.

“Tên tác phẩm này sẽ là ‘Cheeky Monkey Festival.'”

Lần này, tác phẩm là một kiệt tác cấp II. Trông những con khỉ sử dụng nhạc cụ được chạm khắc gỗ thật là đáng yêu.

“Tiếp theo sẽ là …”

Động vật, động vật, động vật.

Nếu đó là một cậu bé, cậu sẽ thực hiện những tác phẩm điêu khắc như xe hơi, tàu thuyền, máy bay… Tuy nhiên, chúng phải là những tác phẩm điêu khắc dành cho một bé gái.

“Bởi vì những cô bé thường thích thú nhồi bông!”

Cậu đã thực hiện rất nhiều thú nhồi bông trông thật tức cười. Cậu có khả năng miễn dịch với những công việc khó khăn vất vả, vì vậy cậu không hề cảm thấy mệt mỏi ngay cả khi đã thực hiện hàng trăm tác phẩm điêu khắc về chúng.

“Mình hoàn toàn có thể lấp đầy một căn phòng với những con búp bê này… Mình sẽ tạo ra chúng để khiến cho đứa trẻ cảm thấy rằng cô bé luôn hạnh phúc và không bao giờ gặp bất hạnh.”

Những con búp bê cậu đã làm vào lúc này chỉ đơn thuần là những phụ kiện đi kèm. Cậu còn phải làm một con búp bê đặc biệt ở công đoạn cuối cùng, một kiệt tác hoàn mĩ hơn bất kì tác phẩm nào Weed đã làm trước đó. Cậu phải tạo ra một kiệt tác thật sự.

* * *

Trivan, một ngôi làng gần Morata, được ghi nhận là vùng đất từng được cai trị bởi một tử tước (dưới bậc bá tước) trong những ngày huy hoàng của Đế chế Niflheim. Đó là một lãnh địa may mắn vì có thể sản xuất rất nhiều lụa và quế, thậm chí vùng đất này còn sở hữu một vựa lúa rộng lớn.

Tuy nhiên, sau khi mùa đông khắc nghiệt của miền Bắc qua đi, tất cả những gì còn lại là một khu đất hoang tàn và đổ nát. Ngoài ra nơi này còn có rất nhiều quái vật, vì vậy ngôi làng thường xuyên bị cướp bóc. Sau một cuộc tấn công bởi những con quái vật trông như chó hoang, đã chẳng còn lại bao nhiêu thực phẩm trong ngôi làng, vấn đề thức ăn trở thành vấn đề nan giải bức thiết của người dân.

Guild Styrene được thiết lập ở đây.

“Đào đất lên! Dọn sạch sỏi đá trong đất và gieo trồng hạt giống, nhanh tay lên nào.”

30 thành viên của guild dưới sự chỉ huy của Styrene đang làm việc với cuốc chim. Họ đang xới đất và gieo hạt.

“Bà mẹ nó, ít nhất thì ở vương quốc Norman, chỉ cần nói mình là thành viên của Guild Styrene thì thằng newbie nào cũng biết…Cái nơi chó ăn đá, gà ăn sỏi này, định mệnh.”

“Mk, đ*o có ai đến giúp cả. Dân cư ở đây đến Morata kiếm ăn hết rồi.”

Guild Styrene đã định cư ở làng Trivan được khoảng 5 tháng tính theo thời gian ở lục địaVersailles! Vào khoảng thời gian bùng nổ phong trào những người đi tiên phong đến khám phá phương Bắc, Guild Styrene đã di chuyển căn cứ của họ đến nơi này từ sớm.

Những ngôi làng và các vùng lãnh thổ ở phương Bắc dần bị thống trị bởi những người chơi và các Guild di chuyển đến trên diện rộng.

Khi Guild Styrene lựa chọn một ngôi làng để định cư, điều kiện họ đưa ra chẳng hề cầu kỳ chút nào.

“Cần thiết nhất là vị trí? Đất đai màu mỡ? Vùng đồng bằng mênh mông rộng lớn? Địa hình bên cạnh một ngọn núi? Tất cả những điều đó đều không cần thiết. Chỉ cần vùng đất đó gần Morata là được, càng gần càng tốt.”

Vào thời điểm đó, Morata đang nổi lên như một ngôi làng nổi tiếng của miền Bắc. Tương lai của nó thật tươi sáng, ngay cả đối với Styrene.

“Những lợi ích khi là trung tâm của lục địa phương Bắc… Merchant sẽ thường xuyên lui tới giao dịch và người chơi cũng sẽ tụ tập đông đúc ở đó. Trong tương lai, Morata sẽ trở thành trung tâm của phương Bắc.”

Đúng như Styrene dự đoán. Morata phát triển với một tốc độ khủng khiếp nhờ sự đầu tư táo bạo của Lãnh Chúa và những dòng dân cư đổ xô tới. Mỗi khi các thành viên của Guild Styrene đến làng Morata để mua những thứ hàng hóa mà họ cần, họ nhìn thấy một thế giới khác biệt dần dần thay đổi.

Nơi này lúc ấy chỉ mới cóTháp Ánh Sángvà một vài tác phẩm điêu khắc, đống đổ nát từng là làng Morata lúc này đã có những con đường xinh đẹp lát gạch, đủ rộng rãi cho một chiếc xe thoải mái tăng tốc độ và những tòa nhà mới đã được xây dựng nên. Mặc dù không dự tính đến, một quảng trường trung tâm rộng lớn với đài phun nước cũng đã được hình thành. Trong quảng trường, các Warrior, Magician, Knight, vàAdventurer đang chiêu mộ thành viên, lập tổ đội đi săn với nhau. Khi nhìn thấy nhữngMerchantbày biện hàng hóa kinh doanh xung quanh đài phun nước, Styrene ghen tỵ đến đỏ cả mắt.

“Làng Trivan của chúng ta rồi sẽ…chắc chắn cũng trở thành như thế này về sau.”

Vì class của Lãnh Chúa Morata là một Sculptor, nên vẫn còn chút hy vọng.

“Những tác phẩm điêu khắc chỉ có hiệu lực khi nhìn vào lần đầu tiên. Nhưng một khi Guild Styrene của chúng ta công khai thông tin về các bãi quái và lũ quái, tất cả mọi người sẽ đổ xô đến ngôi làng của chúng ta thôi.”

Guild Styrene khai quật một hầm ngục và công bố thông tin về những con quái vật. Họ muốn thu hút nhiều người chơi đến săn và định cư trong làng Trivan.

“Wow, vậy ra đây là làng Trivan? Chúng ta đã tìm thấy nó.”

“Săn quái thôi nào!”

Những tổ đội chiến đấu đến đây theo đoàn. Họ có thể đến đây một cách nhanh chóng nhờ cưỡi ngựa vì Trivan không cách xa Morata lắm. Tuy nhiên, khi màn đêm buông xuống, tất cả bọn họ đều trở về Morata.

“Đi ngắm Tháp Ánh Sáng thôi.”

“Tôi hơi đói rồi. Về Morata oánh chén đi.”

Đó là hạn chế của thành phố lân cận. Người chơi kiếm tiền từ hầm ngục và các bãi quái ở Trivan sau đó sẽ đến Morata tiêu xài.

“Cũng bán japtem ở Morata luôn nhỉ.”

“Ờ, có rất nhiềuMerchant ởMorata, có lẽ chúng ta sẽ bán được với giá hời.”

Họ thậm chí còn không bán japtem của mình trong làng Trivan.

Guild Styrene đã lỗ 1 khoản lớn, nhưng họ không nản lòng và không bỏ cuộc.“Vạn sự khởi đầu nan, ngôi làng rồi sẽ dần phát triển.”

Họ đã chi thêm 100.000 vàng để đầu tư. Họ xây dựng những ngôi nhà mới và thậm chí còn tạo ra một quảng trường khá dễ nhìn. Tuy nhiên, người chơi vẫn không đến đây, vì vậy Trivan trông chẳng khác gì một thị trấn ma.

“Có thể là vì nơi này không được nhiều người biết tới. Hãy đến gặp những người ở Morata và cố gắng quảng cáo về nơi này.”

Styrene đi với Duma, một thành viên của guild đến làng Morata.

“Tìm kiếm người đến sống trong ngôi làng Trivan. Đây là một ngôi làng được cai trị bởi Guild Styrene một cách hòa bình. Chúng tôi sẽ hỗ trợ các bạn với các tiện ích khác nhau và thậm chí còn cung cấp cho các bạn một số tiền trong quỹ tái định cư cố định.”

Họ tìm thấy các Guild khác cũng đang lâm vào hoàn cảnh tương tự, gần như đang phải khóc lóc quảng cáo.

“Chúng tôi hoan nghênh cácAdventurerđến làngHome. Tuy vẫn còn nhiều bất cập, nhưng Guild Faroe của chúng tôi sẽ… “

“Chào mừng tất cả mọi người đến với làng Keatu!”

Khi làng Trivan chỉ mới được cải thiện một chút, thì Morata đã phát triển cả về số lượng các tòa nhà và người dân. Tượng Nữ thần Freya được hoàn thành, và một hồ nước nhân tạo xuất hiện. Lãnh Chúa đích thân mở rộng các quán rượu và thậm chí còn thiết lập các Guild chiến đấu. Theo sự phát triển của thành phố, lãnh địa của Morata ngày càng được mở rộng với tốc độ phi thường. Các cửa hàng, nhà ở liên tục được xây dựng ở khu đất trống ngoài lâu đài của Lãnh Chúa, quanh ngôi làng, và những bức tường đá của lâu đài. Đó là 1 khu ổ chuột trong mắt họ khi lần đầu đặt chân đến Morata!

“Eurgh, thật đ*o thể tin được.”

Thậm chí sau đó, Styrene vẫn rất lạc quan. Thực tế Morata phát triển có nghĩa là sự hứng thú của mọi người về miền Bắc cũng tăng lên! Nếu Morata trở nên tốt hơn, làng Trivan cũng sẽ dần dần đông đúc dân cư.

“Đó là hướng phát triển của một thành phố. Nếu một nơi đang tập trung phát triển, những khu vực xung quanh nó cũng sẽ được hưởng lợi.”

Đã được học về sự tổ chức thành phố và chính quyền từ trước, Styrene quyết định suy nghĩ tích cực.

Morata không chỉ là một ngôi làng với lâu đài của Lãnh Chúa, mà còn là một vùng đất rất rộng lớn bao gồm cả các khu vực lân cận.

“Lãnh Chúa Morata thậm chí còn không tự mình cai trị khu vực của mình mà giao nó cho Già làng, do vậy hẳn phải có thiếu sót xuất hiện đâu đó.”

Thông qua những đường dây cá nhân của Styrene, anh đã nắm khá rõ ràng về tình huống của các Guild thống trị lâu đài và làng mạc. Đại diện của thị trấn không bao giờ giao quyền của mình cho người khác, trừ khi gặp phải những vấn đề nghiêm trọng. Bởi vì nếu bạn giao quyền cai trị cho Già làng hoặc một quý tộc, chi phí cho các khía cạnh là vô cùng khổng lồ. Chi phí của Morata vào lĩnh vực văn hóa nghệ thuật là một con số không ai có thể tưởng tượng nổi ở lục địa Trung tâm.

“Tốt. Ngay cả Morata cũng có lỗ hổng của nó. Nếu đầu tư quá nhiều vào văn hóa nghệ thuật, sự lãng phí là vô cùng nghiêm trọng và dần dần nó sẽ sụp đổ thôi.”

Styrene rút một số tiền lớn trong quỹ Guild để tăng số lượng thợ rèn và phát triển các kỹ thuật liên quan, đầu tư một con số khổng lồ 780.000 vàng. Anh đã phát triển thị trấn một cách phi thường, gần như biến nó trở thành một thành phố dành cho các Blacksmith. Xây dựng một guild chiến đấu và thậm chí còn xây cả một guild ma thuật, anh cố gắng mọi cách để thu hút người chơi.

“Không có nơi nào ở miền Bắc này có một trình độ phát triển công nghệ cao hơn làng Trivan. Một thời gian nữa, nơi này cũng sẽ trở nên rộng lớn như Morata và đông đúc dần lên.”

Styrene và những thành viên trong Guild của mình chỉ đơn giản là ngồi chờ đợi ngày đó đến. Họ đã rất vui mừng và thậm chí còn hưng phấn đến nỗi chẳng thể ngủ được vào ban đêm. Trong khi họ chờ đợi, vì văn hóa phát triển ở Morata, người ta bắt đầu đến tham quan thưởng thức thành phố. Người mệt mỏi từ việc săn bắn, làm nhiệm vụ, khách du lịch, nhữngAdventurer đều có thể đến đây ngắm cảnh,thoải mái thưởng thức các bài hát, các tác phẩm điêu khắc, tranh vẽ, và những loại hình nghệ thuật khác.

Văn hóa giá rẻ. Có những người huấn luyện con thỏ dễ thương hành động, biểu diễn, và thậm chí có cả những người chơi đem phô bày japtem của họ và tự hào. Người chơi ở Morata đều rất hạnh phúc.

Ding!

35 cư dân từ làng Trivan đang di chuyển đến Morata.
Những lời khiếu nại của người dân cư trú trong làng ngày càng dữ dội.

Những cư dân đến phàn nàn với Styrene.

“Này Lãnh chúa, tại sao làng của chúng ta không thể phát triển thịnh vượng như Morata?”

“Chả có gì cho lũ trẻ con chơi đùa.”

“Mặc dù hoàn thành được những công việc khó khăn, nhưng tôi vẫn không có chút nhiệt tình say mê nào với cái cuộc sống kiểu này. Cái thị trấn này quá hoang vu.”

Các cư dân rất không hài lòng về sự thiếu thốn văn hóa-nghệ thuật. Số lượng cư dân của Morata tăng lên liên tục, nhưng dân số chỉ vẻn vẹn 3.000 của làng Trivan lại liên tục giảm xuống. Sự trung thành của nhữngSoldier trong thị trấn cũng rớt không phanh, và hiệu quả công việc cũng không tăng thêm. Vì cư dân giảm xuống về số lượng, sản lượng thành phẩm tơ lụa cũng giảm sút và những cánh đồng mà họ đã dọn dẹp với bao công sức giờ lại bị bỏ hoang; họ thậm chí còn không đủ nhân lực để khai thác mỏ quặng. Sau sự suy giảm về dân cư, thậm chí còn có những trường hợp nhiệm vụ tự nhiên biến mất. Người chơi sau khi vất vả hoàn thành nhiệm vụ và quay lại thì những người chủ cửa hàng, người đã giao nhiệm vụ cho họ và lẽ ra phải cấp phần thưởng cho họ lại ra đi và biến mất. Rơi vào tình huống gây sốc, những người chơi hỏi thăm cư dân xung quanh và câu trả lời thực sự là cọng rơm cứu vãn tình thế cuối cùng.

“Cửa hàng vũ khí mister?Ông ta chuyển tới Morata hôm trước rồi. Cũng không dễ dàng chút nào để mở một cửa hàng mới, nhưng người ta bảo rằng Morata là ngôi làng mà mọi người đều thực sự muốn sống. Còn tôi? Tôi cũng sẽ đến Morata sớm thôi. Nếu anh muốn tiếp tục thực hiện nhiệm vụ đã được giao thì hãy đến Morata.”

Ding!

23 cư dân làng Trivan đang di chuyển đến Morata.
Các cư dân muốn có một cơ sở tôn giáo.

“Tôi muốn nhìn thấy nữ thần Freya. Rất may có một bức tượng nữ thần ở làng bên cạnh, vì vậy chúng tôi sẽ dành phần còn lại của cuộc đời mình ở đó.”

“Làm thế nào những người bạn ở Morata của chúng ta được sống hạnh phúc như vậy? Đó là vì họ được ban phước lành của đức tin? Đến Morata sẽ giúp chúng ta gần gũi với Nữ thần hơn!”

Các cư dân tiếp tục ra đi. Những người lang thang đến tham quan miền Bắc đã đến định cư ở làng Trivan vì được cho tiền và thực phẩm, nhưng giờ lại chuyển đi. Kết quả là, dân số của làng chỉ vừa đủ 3000 và không tăng trưởng.

Cho đến bây giờ, các Lãnh chúa chỉ quan tâm về nền kinh tế, công nghệ, và sức mạnh quân sự. Họ xem thường văn hóa-nghệ thuật và không thèm để ý đến nó. Nếu cóBardđến thăm, họ thậm chí còn đối xử tàn tệ vì cho rằng các Bard rất ồn ào và gây phiền nhiễu. Sử dụng thứ gì để tăng trưởng văn hóa! Đầu tư các khoản phí bảo trì hoặc chi phí để xây dựng các cơ sở văn hóa ở những nơi khác thì còn khuya mới thu lại được vốn.

Không có sự thay đổi trong cách suy nghĩ ở những nơi khác trên lục địa này, nhưng Styrene hiện đã cảm nhận được sự thiếu hụt trầm trọng về văn hóa. Vấn đề càng trở nên tồi tệ hơn, khi anh nhận được tin tức về vấn đề anh lo lắng nhất.

“Chủ Guild, họ nói Lãnh Chúa Weed của Morata đã trở về.”

Tại báo cáo của các thành viên guild, đầu Styrene đã bắt đầu tê rần đau đớn.

“Ngươi đang nói anh ta đã trở về mà không phải đã đi đến một nơi xa lắc nào đó và chết mất xác?”

“Vâng. Có vẻ như hắn đang chế tác một bức tượng thần Lugh. “

“Ugh… lại làm một tác điêu khắc khác!”

Styrene lắc đầu. Cho dù có lắm mưu nhiều kế cỡ nào, thì cũng không có gì liều lĩnh hơn việc cạnh tranh phát triển thành thị với một nhà điêu khắc. Kể cả khi có đổ toàn bộ gia tài vào chuyện này thì kết quả vẫn chỉ có thua. Không có nhà điêu khắc nào xuất sắc như Weed trên lục địa Versailles này; toàn bộ lãnh thổ đều bị ảnh hưởng mỗi khi cậu thực hiện một tác phẩm điêu khắc. Là một Lãnh Chúa láng giềng, điều này giống như là địa ngục đối với Styrene.

“Nhưng gần đây cũng có một số tin tức.”

“Tin tức gì?”

“Danh tính thật sự của Lãnh chúa Morata là Chiến thần Weed.”

“Cái gì?!”

Chiến thần Weed!

Đó là một cái tên đáng kính sợ có thể làm run rẩy cả xương sống của họ.

Styrene cũng là một người chơi đã lớn lên trong Continent of Magic. Anh đã đích thân trải nghiệm sự hắc ám của Weed trongContinent of Magic. Anh bị giết, bị trộm, và bị đối xử hoàn toàn không chút thương hại. Giống như nhìn thấy một ngọn núi mà không thể leo lên nổi, Chiến thần Weed nhấn chìm anh xuống vực sâu tuyệt vọng.

“Ngươi nói anh ta thực sự là Chiến thần Weed?”

“Chúng tôi không dám chắc, nhưng người ta nói điều đó có khả năng là đúng.”

“Anh ta có xác nhận điều đó không?”

“Có vẻ là như vậy.”

“…”

“Một số kênh tin tức trên truyền hình nói có khả năng gần như 100% rằng Chiến thần Weed là Lãnh chúa của Morata.”

Styrene im lặng trong một khoảng thời gian.

Bản chất của Chiến thần Weed là vô cùng tàn bạo, và anh ta sẽ không bỏ qua cho bất kỳ ai dám thách thức mình. Đơn giản thế này, khi phát hiện có một lãnh thổ nằm trong vùng lân cận của Morata, anh ta sẽ trở nên điên tiết cho dù đã san bằng tất cả.

Styrene đã chạy trốn khỏi những con sói dữ trong lục địa trung tâm, nhưng cuối cùng lại đến bên cạnh sào huyệt của một con hổ.

Anh nhớ lại cơn ác mộng từ Continent of Magic. Tuy nhiên, thành viên trong Guild của anh đã nói đôi lời an ủi.

“Một tin đồn không phải luôn luôn đúng. Và cũng có rất nhiều ý kiến ​​đối lập.”

“Ý kiến gì?”

“Trước hết, anh ta chắc chắn có mối liên hệ với Chiến thần Weed, bằng chứng là Ice Dragon và quan hệ giữa anh ta và Giáo Hội Freya. Tuy nhiên, cũng không chắc chắn có thật sự là anh ta hay không. “

“Rồi sao…”

“Thậm chí nếu anh ta thực sự là Chiến thần Weed, thì cũng có nhiều việc anh ta không làm được. Anh ta có dám một mình thách thức Guild của chúng ta không?”

Đó là những lời mà Styrene muốn nghe.

“Đúng vậy. Dù anh ta có là Chiến thần Weed thì không việc gì phải lo sợ cả. Và nếu class thực sự của anh ta là một nhà điêu khắc, vậy thì chúng ta có thể xem như đó là một phước lành và là một điều may mắn, phải vậy không?”

“Chúng ta vẫn còn cơ hội.”

Styrene ấp ủ tham vọng to lớn đối với Morata. Anh sẽ phát triển làng Trivan, huấn luyện cácSoldier, và chiếm lấy Morata bằng vũ lực với các thành viên trong Guild của mình!

Guild Styrene có hơn 600 người chơi cấp cao định cư hoàn toàn ở phương Bắc. Nếu họ mua chuộc lính đánh thuê từ trung tâm lục địa, họ có thể điều động một đội quân khoảng 2.000 người.

Họ đã lên kế hoạch để chiếm lấy mọi thứ mà Morata đang có.

“Thậm chí nếu anh ta là Chiến thần Weed… thời gian này, mọi thứ sẽ không theo như những gì anh ta muốn. Thành tích của anh ta từ Continent of Magic sẽ kết thúc ở đây. Và nếu anh ta không phải là Chiến thần Weed, chúng ta sẽ dễ dàng hạ gục anh ta.”

“Đúng vậy, Chủ Guild!”

“Tiếp theo, hãy nhanh chân đến Morata và hấp dẫn một số cư dân, sau đó chúng ta sẽ tiến hành kế hoạch.”

“…”

* * *

Weed phát triển skillTailoringvà Sculpting của mình khi đắm chìm vào việc tạo ra những con búp bê.

“Sau cùng, búp bê cũng có thể được coi như là một lĩnh vực chuyên môn.”

Muốn nhận được rất nhiều điểm thành thạo hoặc Fame, tác phẩm cậu tạo ra trước hết phải vượt qua 1 mức độ nhất định. Tuy nhiên, nhờ việc tích lũy được những kinh nghiệm chuyên môn kha khá sau những lần chế tác, hiệu quả tăng trưởng về mặt lv skill hoặc độ thành thạo của cậu đều rất tốt.

Điều này giống như việc 1 Swordman sẽ lúng túng thế nào khi phải sử dụng phép thuật, và các Blacksmith không thể tạo ra hàng tấn các loại vũ khí khác nhau vậy. Tất nhiên, Sculptor là class đỉnh cao của nhân vật hỗn hợp, những nhân vật có thể kết hợp tất cả các skill thủ công lại với nhau.

“Một con búp bê về một đứa trẻ …”

Weed đã thất bại hàng chục lần. Cậu không thể tạo ra một kiệt tác cấp IV hoàn hảo, một tác phẩm trông như được điêu khắc từ ánh sáng trên thiên đường. Cậu chỉ có thể mơ về nó, vì cậu biết rõ các skill mình nắm trong tay có mức độ hết sức “khiêm tốn”. Tác phẩm sẽ không thể được hoàn thành nếu vẫn còn một khía cạnh mà cậu cảm thấy mình còn thiếu sót.

“Một cô bé nhỏ. Con búp bê về một đứa trẻ đáng yêu, tươi sáng, và hiền lành.”

Weed vò đầu bứt tai.Da con King Hydra và Imoogi vốn được xếp chồng lên nhau như một ngọn núi giờ đã ít đi nhiều. Nếu đồng hoặc sắt được sử dụng làm nguyên liệu, nếu có thất bại thì cậu vẫn có thể làm tan chảy và tái sử dụng chúng, nhưng lần này, cậu không thể tái chế các loại vật liệu da và đành phải loại bỏ chúng.

“Thật khó để tạo ra một đứa trẻ tỏa sáng 1 cách hoàn mỹ, nhưng bóng tối luôn theo sau ánh sáng.”

Trong mắt của những người làm cha làm mẹ không thể có con, sự tươi sáng như thế sẽ là nỗi đau làm tan vỡ trái tim họ. Mặc dù vậy, nỗi buồn của họ sẽ càng lớn hơn nếu cậu tạo ra một đứa trẻ đang khóc thét.

“Kiệt tác cấp IV. Mình cần phải tạo ra một kiệt tác cấp IV… “

Weed rơi vào hỗn loạn. Sự lo lắng nghĩ về loại tác phẩm nào cậu nên tạo ra đang tăng lên càng lúc càng nghiêm trọng hơn.

“Mình có nên đoán Seoyoon trông như thế nào khi cô ấy còn nhỏ và điêu khắc nó không nhỉ?”

Trốn thoát khỏi thực tế!

Cậu nghĩ rằng sẽ thật dễ dàng để tạc tượng Hwaryeong hoặc Irene khi họ còn nhỏ. Tuy nhiên, Weed sớm nhìn thấy sai lầm của mình và lắc đầu.

“Người chơi có tên là Mandol đã tin tưởng và ủy thác cho mình làm việc này. Mình không thể chỉ làm ra một tác phẩm qua loa đại khái.”

Có vẻ như cứ bắt tay vào thực hiện nhiệm vụ sẽ là cách giải quyết dễ dàng hơn so với việc bị 1 thứ gì đó thật khó quyết định làm cho bản thân tuyệt vọng (cơ bản là làm nhiều lên, suy nghĩ ít đi)

Độ thành thạo skill mà cậu tích lũy được khi làm búp bê đã tăng đến 36% của level 7. Ngay cả khi mức độ skill và EXP đều tăng lên rất nhiều, vẫn chẳng tốt chút nào nếu cậu không thể quyết định đúng chủ đề.

“Mình không nên quá tham lam… Mình chỉ muốn tạc cô bé tốt nhất có thể.”

Sự lo lắng của Weed ngày càng sâu sắc hơn.

Đoàn thám hiểm tiếp nhận nhiệm vụ chia sẻ đã đến nhà tù dưới lòng đất của giáo hội Embinyu, nhưng vẫn chưa hề có phản hồi nào. Vậy nên, cậu tiếp tục may búp bê. Vì đã có kinh nghiệm từ vô số những lần thất bại, cậu cố gắng để làm một cái gì đó.

Búp bê, búp bê, búp bê, búp bê!

“Gaaaaah!”Lee Hyun đá bay chăn của mình và đứng lên. Đó là một vấn đề lớn đến nỗi cậu không thể kê cao gối mà ngủ yên giấc.“Thế mà mình đã nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ phải đau khổ vì một con búp bê một lần nữa.”

Con búp bê về một bé gái không chịu rời khỏi tâm trí của cậu.

“Mình có nên làm 1 bức tượng đồng không? Nếu mình làm bằng vàng hoặc bằng bạc, sau đó … “

Cậu đã nghĩ ra cách để thoát khỏi những suy nghĩ về vấn đề này, nhưng cậu không muốn hèn nhát chạy trốn vấn đề như thế. Một hành động như vậy sẽ hoàn toàn phản bội lại niềm tin mà cậu thu được qua những tác phẩm điêu khắc từ trước đến nay.

“Dù mình không có khả năng thực hiện tác phẩm điêu khắc theo yêu cầu, nhưng cũng không thể chỉ việc quên phắt nó đi là xong.”

Cậu không thể chọn cách từ bỏ chỉ vì nó khó. Dù gặp phải bất kì vấn đề gì đi nữa, cậu cũng sẽ tìm ra giải pháp!

Lee Hyun đi chợ để làm nguội cái đầu của mình. Chợ buổi sáng tràn ngập sự náo nhiệt do hoạt động của những người mua và bán các thứ như rau, thịt, cá… Nhưng ngay cả trong sự náo nhiệt đó, cậu cũng không thể nghĩ ra phương hướng đúng đắn cho tác phẩm điêu khắc bé gái.

“Mình có nên thử đến nhà hộ sinh hoặc trường mẫu giáo không nhỉ?”

Cậu có thể nhìn thấy những đứa trẻ ở đó, nhưng điều này không có nghĩa là cậu không biết một đứa trẻ trông như thế nào.

“Chúng là những con quỷ nhỏ suốt ngày ngủ và kêu đói, hơn nữa bạn còn phải thường xuyên thay tã cho chúng.”

Bất kể cậu làm ra loại búp bê cô bé nào, cậu vẫn cảm thấy không hài lòng.

Trên đường về nhà, Lee Hyun đi ngang qua một studio ảnh. Hình ảnh cho lễ kỷ niệm sinh nhật đầu tiên của trẻ nhỏ và các cặp vợ chồng mới kết hôn đang được trưng bày.

Khi nhìn vào những bức ảnh trong một khoảng thời gian dài, Lee Hyun đã giác ngộ.

“Đối với một nhà điêu khắc, chủ đề có thể được cảm nhận và nhìn thấy trong tác phẩm đã hoàn tất một mình. Nó có thể sẽ rất khác nhau với quan điểm của người làm cha mẹ.”

Mọi người có thể cảm nhận được sự sống của đứa trẻ ngay cả trong một bức ảnh bình thường, và đối với người làm cha mẹ, hình ảnh đó sẽ là một tác phẩm thực sự quý giá.

Lee Hyun đã cố gắng nghĩ đến cuộc chia ly của cô bé nhỏ với bố mẹ mình.

Những gì được cậu cho là sẽ làm tan vỡ trái tim của người làm cha làm mẹ khi phải giã từ cô con gái yêu thông qua con búp bê một đứa trẻ sơ sinh!

“Làm một con búp bê về đứa trẻ là ý tưởng đã sai ngay từ đầu!”Lee Hyun đột nhiên hét lên.

Cậu suy nghĩ về nó từ góc độ của người làm cha mẹ, và đã có câu trả lời rõ ràng nhất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.