Cuộc Lữ Hành Kỳ Diệu Của Nilx Holyerxon Qua Suốt Nước Thụy Điển

Chương IV – Phần 1: Gliminyêhux



Chuột đen và chuột xám

Miền Nam tỉnh Xkônê, không xa biển, có một tòa lâu đài cổ gọi là Gliminyêhux: lâu đài chỉ có một toàn nhà bằng đá, cao, rộng, kiên cố, trong đồng bằng, ở cách xa nhiều dặm vẫn trông thấy. Lâu đài không quá bốn tầng, nhưng trông đồ sộ đến nỗi một cái nhà bình thường xây trong sân có vẻ như một cái nhà búp bê.

Những bức tường ngoài, những bức tường trong và những mái vòm của lâu đài dày đến nỗi trong lòng nhà chẳng còn mấy chỗ cho các thứ khác. Các thang gác thì hẹp, các gian xép thì nhỏ, các phòng lại ít. Để cho các bức tường được hết sức vững chắc, chỉ có một ít cửa sổ được trổ ở những tầng trên; tầng dưới cùng chẳng có chiếc nào, mà chỉ có những lỗ hơi rất hẹp. Trong những thời chinh chiến xưa kia, người ta bằng lòng được giam mình trong một tòa nhà kiên cố và đồ sộ như vậy, cũng như ngày nay người ta vui lòng được khoác một chiếc cầu ao giữa mùa đông. Nhưng khi thời bình tốt lành đến thì họ không muốn sống trong những buồng bằng đá âm u và lanh lẽo của tòa lâu đài cổ nữa. Đã từ lâu, họ bỏ lâu đài Gliminyêhux rộng lớn để đến những ngôi mà ánh sáng và khí trời dễ lưu thông.

Vào thời mà Nilx Hôlyerxôn lang thang đây đó với những con ngỗng trời thì chẳng có một con người nào ở Gliminyêhux, tuy lâu đài chẳng thiếu kẻ cư trú. Trên nóc nhà, mùa hè đến, một đôi vợ chồng sếu chiếm một tổ rộng; trong kho thóc sống hai con cú mèo. Những con dơi treo mình trong những chỗ ngách kín bí mật giữa các bức tường; một con mèo già đến ở trong lò sưởi nhà b; và dưới tầng hầm thì có vài trăm con chuột thuộc giống chuột xưa màu đen.

Giống chuột vốn không được các loài vật khác quý trọng lắm, nhưng những chuột đen ở Gliminyêhux lại là ngoại lệ. Người ta nhắc đến chúng bao giờ cũng với lòng kính trọng, vì chúng đã tỏ ra rất dũng cảm trong các cuộc chiến đấu với kẻ thù, và có một sức chịu đựng rất lớn sau những nỗi bất hạnh đã giáng xuống tộc đoàn của chúng. Chúng thuộc một tộc đoàn chuột, xưa kia rất đông và rất mạnh, nhưng nay đang chết dần chết mòn. Bao nhiêu năm ròng, nhưng chuột đen đã làm chủ tỉnh Xkônê và cả xứ. Người ta gặp chúng trong tất cả các tầng hầm, nhà kho, các vựa thóc và các sân phơi, các kho thực phẩm và các xưởng làm bánh mì, các chuồng bò và các tàu ngựa, các nhà thờ và lâu đài, các nhà xay bột và xưởng cất rượu, trong tất cả mọi công trình do con người xây dựng; nhưng bây giờ thì chúng bị đánh đuổi khắp nơi và gần như là tuyệt chủng. Lác đác đó đây ở những nơi hẻo lánh và hoang vắng, hạn hữu người ta mới trông thấy một vài con; nhưng ở Gliminyêhux thì chúng còn lại khá đông.

Khi mà một tộc đoàn giống vật đã mất đi thì nói chung là chính tại con người nhưng trường hợp này thì không phải như vậy. Dĩ nhiên là con người đã đánh giết bọn chuột đen, nhưng không thể làm chúng tổn hại nhiều lắm. Những kẻ đã đánh bại chúng là một tộc đoàn những đồng loại với chúng, những con chuột xám.

Những con chuột xám này không phải đã định cư trong xứ từ thuở xưa chẳng ai nhớ là bao giờ như lũ chuột đen. Chúng là con cháu của vài dân di thực khốn khổ, trước đây độ trăm năm đã từ một chiếc tàu thủy ở Luybeek đổ bộ lên Malmơ. Chúng là những kẻ nghèo khổ tội nghiệp, đói khát, không cửa không nhà, sống lay lắt ngay trong cảng, bơi lội giữa những cọc nhà sàn trên mặt nước, dưới những gầm cầu, và cống nhỏ những thứ rửa nát hôi thối người ta vứt xuống nước. Chúng chẳng bao giờ dám liều thân mò vào thành phố do giống chuột đen chiếm giữ.

Tuy nhiên, dần hồi số lượng chuột xám tăng lên, chúng trở nên táo bạo hơn. Để bắt đầu, chúng đến ở trong mấy căn nhà cũ, hoang phế mà chuột đen đã bỏ đi. Chúng kiếm cái ăn quanh những rãnh nước và những rác rưởi, và nhặt nhạnh tất cả những thứ vun vãi mà lũ chuột đen không thèm. Chúng có sức chịu đựng, yên tâm với cảnh bần hàn và rất táo bạo. Chỉ ít năm là chuột xám đủ đông để đánh đuổi chuột đen khỏi Malmơ. Từng bước, từng bước chúng cướp của chuột đen những vựa lúa, những nhà hầm và những kho tàng; vây cho chuột đen đói, buộc phải đầu hàng, hoặc giết chết vì chuột xám vốn không sợ đánh nhau.

Chiếm được Malmơ rồi chuột xám từng đàn nhỏ, đi chinh phục cả nước. Cũng khó hiểu là tại sao giống chuột đen lại không tập hợp nhau lại để diệt hết chuột xám trong một cuộc chiến tranh lớn trước khi bọn này đông lên quá sức. Có lẽ chuột đen quá tin ở nền thống trị của chúng đế nỗi không nghĩ được rằng chúng có thể bị tước mất quyền lực. Chúng cứ ở yên trong các lãnh địa, trong khi chuột xám cướp của chúng hết trại này, hết thôn này đến trại, thôn khác; hết thành phố này đến thành phố khác. Chúng phải nhượng bộ từng bước, từng bước vì bị vây hãm vào cảnh đói kém, bị săn đuổi, bị tiêu diệt. Trong tỉnh Xkônê, chúng chỉ còn giữ lại được một tòa thành Gliminyêhux.

Tòa lâu đài cổ này có những bức tường thật kiên cố và lối đi xuyên qua các tường lại rất ít, nên giống chuột đen giữ được đường vào. Năm này qua năm khác, đêm nọ qua đêm kia, cuộc chiến đấu cứ kéo dài giữa những kẻ giữ thành và những kẻ vây thành; chuột đen canh phòng cẩn mật và chiến đấu với tinh thần coi thường cái chết đến cao độ; nhờ tòa lâu đài cổ, chúng đã chiến thắng.

Phải nói thật rằng trong thời hùng cường của chúng, bọn chuột đen cũng đã tất cả các sinh linh khác thù ghét chẳng kém gì chuột xám ngày nay, và thế là có lý do. Chúng đã tấn công những người từ khốn khổ bị xiềng xích trong ngục tối, chúng đã tham tàn nhai ngấu nghiến những xác chết, chúng đã ăn trộm đến củ cải cuối cùng trong tầng hầm nhà người nghèo khổ, chúng đã cắn chân những con ngỗng đang ngủ, tàn phá các ổ gà mái, cướp đi nào trứng nào gà con; tóm lại, chúng đã phạm muôn nghìn tội ác. Nhưng từ khi chúng sa vào cảnh bất hạnh, mọi việc như đã được quên đi, và người ta không thể không thán phục những con cuối cùng của giống nói cũng đã bám trụ vững vàng, chống kẻ thù được lâu dài đến thế.

Những con chuột xám vẫn ở trang viên Gliminyêhux và các cánh đồng vùng lân cận, vẫn tiếp tục cuộc chiến tranh, rình cơ hội chiếm tòa lâu đài. Hình như chúng có thể để yên cho cái bộ lạc chuột đen bé nhỏ ở Gliminyêhux vì bây giờ chúng đã chiếm được cả phần đất nước còn lại rồi, nhưng ý của chúng tuyệt nhiên chẳng phải như thế. Chúng nói rằng việc đánh bại những con chuột đen đối với chúng là một điểm danh dự; nhưng những ai hiểu chúng, đều biết rằng bọn chuột xám mà nóng lòng muốn đánh chiếm chỗ này đến thế là chỉ đơn giản vì con người đã dùng Gliminyêhux làm kho chứa các loại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.