Hoàng tử bé

XXII.



“Chào đó”, hoàng tử bé nói.

“Chào đó”, người bẻ ghi chuyển lộ hỏa xa nói.

“Bác làm chi đây”, hoàng tử bé nói.

“Ta tuyển lựa hành khách, từng tốp hàng ngàn”, người bẻ ghi chuyển lộ hỏa xa nói.

“Ta phát tống những chuyến tàu mang chở họ đi, lúc về phía hữu, lúc về phía tả.”

Và một chuyến tàu tốc hành sáng rỡ, vang ì ầm như sấm làm rung chuyển buồng máy bẻ ghi.

“Họ hối hả vội vàng lắm”, hoàng tử bé nói. “Họ tìm kiếm chi?”

“Người lái đầu máy hỏa xa cũng không biết nốt”, người bẻ ghi chuyển lô nói.

Và chợt vang ì ầm, một con tàu tốc hành thứ hai sáng rực, từ phương hướng ngược chiều chạy tới.

“Họ về trở lại rồi ư?” hoàng tử bé hỏi…

“Đấy không phải là bọn người khi nãy”, người bẻ ghi chuyển lộ nói. “Đây là một đổi trao.”

“Bọn họ không vừa lòng, tại nơi họ ở?”

“Chẳng bao giờ người ta vừa lòng với nơi chốn mình đương ở”, người bẻ ghi chuyển lộ nói.

Và chợt vang ì ầm sấm sét con tàu tốc hành thứ ba.

“Bọn họ đuổi theo lũ hành khách đầu tiên?”, hoàng tử bé hỏi.

“Bọn chúng chẳng đuổi theo cái gì ráo”, người bẻ ghi chuyện lộ nói. “Bọn chúng ngủ khì trong đó, hoặc ngồi ngáp ngắn ngáp dài! Chỉ bọn con trẻ là dán mũi vào cửa kính mà dòm ra.”

“Chỉ lũ con trẻ là biết cái điều chúng tìm kiếm, hoàng tử bé thốt. Chúng tiêu phí thì giờ vì một con búp bê giẻ rách, và con búp bê trở thành hệ trọng, và nếu người ta cướp giật đi, thì chúng khóc lóc…”

“Chúng may mắn lắm đó”, người bẻ ghi chuyển lộ nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.