Khổng Minh Gia Cát Lượng Đại Truyện
3. Trương Ôn tỏ ra kiêu ngạo, Tần Mật ứng đối trổ tài
- LỜI NÓI ĐẦU
- Lời dẫn truyện
- 1. Sức thu hút của Gia Cát Lượng là ở đâu?
- 2. Đi tìm người tổng quản.
- 3. Quân sư trẻ tuổi với ngoại giao con thoi và sách lược rõ ràng.
- 4. Đời loạn trọng khoan dung, đời bình trọng sách vở.
- 5. Thành Bạch Đế gửi con, bày tỏ đạo quân thần
- 6. “Tác phẩm” của tổng tư lệnh quân viễn chinh: Bình loạn Nam phương.
- 7. Theo đuổi đến cùng nguyên tắc quân sự cẩn thận
- 8. Hiến thân báo quốc, tổng tư lệnh liều mình
- 9. Chủ nghĩa hoàn mỹ tích thắng lợi nhỏ chẳng thành đại sự.
- 10. Giữ mình thanh liêm, cách tân chánh sự ở đất Thục
- 11. Khai sáng dân tâm, ban bố điều luật, đề cao uy tín của quyền lực.
- 12. Bát trận đồ – mê cung thiên cổ
- 13. Đi tìm sự thực của lịch sử
- LỜI GIÁO ĐẦU
- 1. Vương triều tan lở
- 2. Ngoại thích, hoạn quan, luân phiên đoạt quyền chém giết lẫn nhau
- 3. Bi kịch của phần tử tri thức: cấm ngặt bè đảng.
- 4. Bi kịch đã qua, ý thức đổi mới của giới học thuật.
- THIÊN THỨ NHẤT KHỔNG MINH XUẤT SƠN – Chương I TUỔI THƠ LOẠN LẠC
- 1. Tức nước vỡ bờ, nông dân khởi nghĩa
- 2. Xã hội loạn lạc, lưu lạc cô nhi.
- Chương II NGÀY NẮNG CÀY BỪA, NGÀY MƯA ĐỌC “LƯƠNG PHỤ NGÂM”
- 1. Loạn thế anh hùng: tranh xuất đầu
- 3. Nhà quân sự cứng cỏi kiêm nhà thơ: Tào Tháo
- 4. Từ lý tưởng đến hiện thực
- 5. Tự cổ dùng binh không ai như Tào Tháo.
- 6. Nhà chiến lược trẻ tuổi chưa ai biết đến.
- 7. “Lương Phụ Ngâm” và nghi án thiên cổ
- 8. Bộ ba xe pháo mã.
- 9. Kết giao với danh sĩ, chẳng nhằm ở danh vọng.
- Chương III TAM CỐ THẢO LƯ VÀ LONG TRUNG SÁCH
- 1. Rồng lặn ao sâu: Lưu Bị thời trai trẻ.
- 2. Từ thượng úy nhảy lên thượng tướng.
- 3. Thân ở trại Tào, lòng theo nhà Hán.
- 4. Thiên hạ anh hùng, chỉ có sứ quân và Tháo này.
- 5. Theo về với Viên Thuật, giữa hai con hổ dữ.
- 6. Rồng sa bãi lầy, ôm gối than thở.
- 7. Tam cố thảo lư, Long Trung hiến sách.
- 8. Xác định cụ thể qui hoạch đi từ nhỏ đến lớn.
- Chương IV QUAN HỆ CÁ NƯỚC (NGƯ THỦY CHI GIAO)
- 1. Người đàn ông khiến đàn ông cũng phải yêu mến.
- 2. Anh em khác họ, giai thoại nghìn năm.
- 3. Ban bệ của Lưu Bị
- 4. Tổ chức dân di cư, khuếch trương thêm quân lực
- 5. Mạch nước ngầm dữ dội trong thành Tương Dương.
- THIÊN THỨ HAI THÂN NGÔ CHỐNG TÀO – Chương V NHẬN SỨ MỆNH LÚC LÂM NGUY
- 1. Đại quân Tào Tháo đã khởi binh, Lưu Biểu bệnh tình càng trầm trọng
- 2. Lưu Bị khẩn cấp triệt thoái, mười vạn dân lành kéo theo
- 3. Triệu Tử Long một ngựa cứu chúa, Trương Dực Đức thét lớn lui binh
- 4. Lâm nguy nhận sứ mệnh, lặn lội để ngoại giao.
- Chương VI LIÊN MINH TÔN – LƯU
- 1. Chính quyền họ Lưu, một họ lớn thời Tam Quốc. Chính quyền họ Tôn chiếm cứ Giang Đông, nghe nói là hậu duệ của Tôn Vũ, người đã viết binh pháp Tôn Tử.
- 2. Tôn Sách: Alisanta đại đế của Trung Quốc
- 3. Hổ phụ lân nhi, sinh con phải như Tôn Trọng Mưu
- 4. Gia Cát Lượng yết kiến Tôn Quyền.
- 5. Đối kháng – đầu hàng – hoà đàm.
- 6. Chu Du: một thiên tài quân sự.
- 7. Liên quân Tôn – Lưu, trận tuyến bầy sẵn.
- 8. Chiến trường Xích Bích bầy ra thiên la địa võng:
- Chương VII HỎA CÔNG PHÁ TÀO THÁO
- 1. Phép lạ hoả công, lấy ít địch nhiêu.
- 2. Vạn sự có đủ, chỉ thiếu gió Đông.
- 3. Hoàng Cái hoả thiêu đoàn thuyền liên hoàn
- 4. Gia Cát Lượng nhân nước đục mò cá.
- 5. Cuộc rút chạy chiến lược dài 500 dặm.
- 6. Thâu tóm nửa phần phía nam Kinh Châu.
- Chương VIII TRANH GIÀNH BÁ QUYỀN Ở KINH CHÂU
- 1. Ngoài mặt thì quân tử trong bụng thì ngấm ngầm.
- 2. Đối kháng – Hoà đàm – Mỹ nhân kế.
- 3. Tất cả đều xem Ích Châu là miếng mồi ngon.
- 4. Chu Du từ trần, Lỗ Túc tiếp nhiệm.
- 5. Lỗ Túc cho mượn Giang Lăng, Tôn – Lưu trở lại liên hợp.
- 6. Ngọa Long, Phượng Sồ cùng vào Ích Châu.
- Phụ chương
- QUYỂN TRUNG HỔ GẦM GIÓ THỐC – THIÊN THỨ BA XỨ SỞ THẦN TIÊN – Chương IX TIẾN QUÂN VÀO ÍCH CHÂU
- 1. Thời đại truyền thuyết thần thoại của đất Thục
- 2. Văn hoá Trung Nguyên xâm nhập vào đất Thục.
- 3. Máng nước Lý Băng và nghìn dặm phì nhiêu
- 4. Chính quyền họ Lưu ở Ích Châu và đại quân Trương Lỗ ở Hán Trung
- 5. Trương Tùng, Pháp Chính âm mưu nhường lại Ích Châu.
- 6. Lưu Chương dẫn sói vào nhà.
- 7. Bàng Thống lập kế hoạch, Hoàng Trung dẫn quân đi.
- 8. Giả đò chứ không thực làm, Lưu Bị nấn ná bội ước
- 9. Tôn phu nhân trở về Đông Ngô, Triệu Vân chặn sông cứu ấu chúa.
- 10. Lưu Bị phản bội hiệp ước, Ích Châu đổi bạn thành thù.
- Chương X GlA CÁT LƯỢNG VÀO ĐẤT THỤC
- 1. Từ tham mưu đến chủ soái.
- 2. Trong thô có tinh tế, Trương Phi bắt Nghiêm Nhan.
- 3. Quyết chiến ở Lạc Thành, Bàng Thống bị mắc nạn.
- 4. Lưu Bị tấn công chính trị, Lưu Chương vứt bỏ đề kháng
- 5. Thu dọn yến tiệc thắng lợi, bày ra ân uy điều hành.
- 6. Khoan dung trong mọi mặt, xây dựng công thức chung.
- 7. Nội chính vừa ổn định, ngoại nạn lại liên miên
- Chương XI BÌNH ĐỊNH HÁN TRUNG
- 1. Vùng đất ít xung đột Quan Trung và Thục Trung.
- 2. Mãnh tướng Trương Phi khéo dùng kế chiếm thế thượng phong.
- 3. Hai bên như kiến vỡ tổ, Hán Trung khói lửa mịt mờ
- 4. Phản bại thành thắng, Pháp Chính dùng mưu
- 5. Trương Cáp nhận lệnh lúc lâm nguy.
- 6. Tào Tháo dẫu có đến, cũng chẳng thể làm gì.
- 7. Tào Tháo phải than thở, Hán Trung như gân gà.
- 8. Có được hai Châu Kinh, Ích, vương triều mới đã hình thành.
- Chương XII GIA CÁT LƯỢNG ĐIỀU HÀNH Ở ĐẤT THỤC
- 1. Lưu Bị tự xưng là Hán Trung Vương
- 2. Đề bạt Ngụy Diên, trọng dụng Hoàng Trung
- 3. Đời loạn trọng khoan dung, trễ nải cần pháp luật.
- 4. Định rõ pháp lệnh, nghiêm chỉnh chấp hành.
- 5. Hành pháp và giáo hoá.
- 6. Dùng người bởi chân tài, chẳng câu nệ hạn chế
- Phụ chương
- THIÊN THỨ TƯ GỬI CON Ở THÀNH BẠCH ĐẾ – Chương XIII QUAN VŨ ĐỂ MẤT KINH CHÂU
- 1. Kinh Châu, đất binh gia tranh giành.
- 2. Chiến lược “mượn Kinh Châu” của Lỗ Túc.
- 4. Chiến lược ở Kinh Châu, quái thai đã chứa sẵn.
- 5. Một đao phó hội, níu giữ hoà bình.
- 6. Diều hâu chọi lại Diều hâu, quan hệ Tôn -Lưu căng thẳng.
- 7. Bắc phạt Tương Dương
- 8. Tương Dương nằm ở giữa Kinh Dự, yết hầu nam bắc quan trọng.
- 9. Nước ngập cả Phàn Thành, Tào Nhân thề tử thủ.
- 10. Lã Mông nói: Kẻ sĩ xa nhau ba ngày, dụi con mắt mà ngóng đợi.
- 11. Xem thường đại thế, anh hùng lâm nguy
- 12. Sơ xuất để mất Kinh Châu, lực sĩ khó ngăn sóng cả
- Chương XIV LƯU BỊ ĐÔNG CHINH
- 1. Tào Tháo từ trần, đại cục đột biến
- 2. Tào Phi thoái vị, nhà Hán cáo chung.
- 3. Lưu Bị xưng làm hoàng đế, Thục Hán dựng xây chính quyền.
- 4. Trương Phi bị hại, Tôn Quyên cầu hoà.
- 5. Nhận lệnh lúc lâm nguy, nho gia làm Thống soái.
- 6. Với Tào Ngụy xưng thần, dốc toàn lực chống Thục.
- 7. Lấy nhu khắc cương, đóng trại luyện lính.
- Chương XV SỨ MỆNH PHỤ CHÁNH
- l. Lục Tốn phản công, Lưu Bị đại bại
- 2. Lấy đại cục làm trọng Lục Tốn rút đại quân.
- 3. Gia Cát Lượng và trách nhiệm trước cuộc chiến vừa qua.
- 4. Chân thành cùng trao đổi, vua tôi chẳng hồ nghi.
- 5. Nguỵ Ngô lại náo động, ba chân đỉnh vững vàng.
- 6. Gửi con ở thành Bạch Đế, vua tôi bàn việc quốc gia.
- Phụ chương
- THIÊN THỨ NĂM NHÀ CHÍNH TRỊ TÀI NĂNG Chương XVI NGOẠI GIAO: LIÊN MINH ĐÔNG NGÔ KHỐNG CHẾ TÀO NGỤY
- 2. Sửa đổi hiệp ước, ổn định phía đông.
- 3. Trương Ôn tỏ ra kiêu ngạo, Tần Mật ứng đối trổ tài
- 4. Hoà hợp được hai nước, duy chỉ có Đặng Chi
- 5. Phí Vỹ, Trần Chấn làm sứ thần, chẳng bị sỉ nhục đến sứ mệnh
- Chương XVII ƯU TIÊN KHUYẾN NÔNG, THỰC HÀNH PHÁP TRỊ
- 1. Khuyến khích nông nghiệp mọi mặt, đóng cửa bồi dưỡng sức dân.
- 2. Bồi dưỡng sức dân đủ mọi bề: Thủy lợi, dệt gấm và khai mỏ.
- 3. Nước giàu dân mạnh, đủ lương đủ lính.
- 4. Lấy mình làm gương, để cùng trói buộc.
- 5. Giáo dục đi đôi với hành pháp, nghiêm minh mà lại không hà khắc.
- Chương XVIII TIẾN CỬ NGƯỜI HIỀN
- 1. Đạo lý trị quốc, xem trọng cử hiền.
- 2. Quyền thuật – Tính tình – Ý chí
- 3. Chú trọng giáo dục, tăng cường thực tiễn
- 4 . Thêm điều thiện, bỏ điều ác, làm hạn chế bớt tham nhũng
- 5. Nước lấy quân đội để cậy, vua lấy bề tôi để nhờ.
- 6. Việc binh vốn chẳng lành, chẳng thể không lo không sợ.
- Phụ chương
- QUYỂN HẠ GIÓ THU THỔI QUA GÒ NGŨ TRƯỢNG – THIÊN THỨ SÁU THÁNG NĂM VƯỢT LÔ GIANG – Chương XIX NGƯỜI NAM LÀM PHẢN
- 1. Giáo huấn của lịch sử.
- 2. Sách lược vỗ về Di Việt của Gia Cát Lượng.
- 3. Thất sách ở việc bình thường, dẫn đến biến loạn toàn diện.
- 4. Đánh ngoài ắt trong phải ổn, Gia Cát Lượng quyết nam chinh
- Chương XX CÔNG TÂM LÀM ĐẦU
- 1. Vùng đất không cây, quê hương dịch bệnh.
- 2. Công tâm là đầu, phá thành là phụ.
- 3. Loạn quân tan rã dần dần, Ung Khải, Cao Định tử nạn
- 4. Tài trí giữa lúc khẩn cấp, Lý Khôi lập được kỳ công.
- 5. “Uy danh của ông như trời, người nam không làm phản nữa”.
- 6. Truyền thuyết bẩy lần bắt, bẩy lần tha trong dã sử.
- Chương XXI CÂU ĐỐ 7 LẦN BẮT MẠNH HOẠCH
- 1. Bản đồ chỉ vẽ việc bình Man.
- 2. Đội quân nam chinh trong tiểu thuyết với những ngôi sao sáng.
- 3. Một lần bắt một lần thả:
- 4. Hai lần bắt hai lần thả.
- 5. Ba lần bắt ba lần thả:
- 6. Bốn lần bắt bốn lần thả:
- 7. Năm lần bắt năm lần thả:
- 8. Sáu lần bắt sáu lần thả:
- 9. Bảy lần bắt bảy lần thả:
- 10. Khiếm khuyết trong việc bảy lần bắt bảy lần thả.
- Chương XXII SÁCH LƯỢC BIÊN CƯƠNG HÁN DI YÊN ỔN
- 1. Sử dụng người có danh vọng
- 2. Làm suy yếu họ lớn, trợ giúp cho kẻ yếu.
- 3. Tôn trọng tập tục địa phương, lựa chọn quan chức hành chính:
- 4. Đẩy mạnh phát triển kinh tế, tăng cường quan hệ Hán – Di.
- 5. Cải tổ kết câu xã hội, tiêu trừ gốc rễ rối ren
- Phụ chương
- THIÊN THỨ BẢY BẮC PHẠT TRUNG NGUYÊN – Chương XXIII XUẤT SƯ BIỂU
- 1. Tào Phi từ trần, Mạnh Đạt khởi nghĩa.
- 2. Lý Nghiêm khuyên phong cửu tích, Gia Cát Lượng vẫn khiêm nhường.
- 3. So sánh quân lực giữa Ngụy và Thục
- 4. Có thể với “Xuất Sư Biểu”, quỷ thần cũng phải khóc than
- Chương XXVI GẠT LỆ CHÉM MÃ TẮC
- 1. Qui hoạch về chiến tuyến đông, tây
- 2. Mạnh Đạt kinh hoảng chẳng ngờ, lầm lẫn mất cơ hội lớn.
- 3. Đánh dài và đánh ngắn.
- 4. Tấn công Lương Châu phía bắc, thu phục Khương Duy tài danh
- 5. Trương Cáp dẫn quân tây chinh, Mã Tắc để mất Nhai Đình.
- 6. Hỗn loạn phải dùng đại hình, gạt lệ mà chém Mã Tắc.
- Chương XXV NGẦM QUA TRẤN THƯƠNG
- 1. Kiểm thảo sai lầm, lại cùng xuất phát.
- 2. Đông chiến tuyến xảy ra đại chiến, Lục Tốn tìm cách phá Tào Chân.
- 3. Hậu “Xuất Sư Biểu” và câu đố thật giả.
- 4. Hác Chiêu cố giừ thành, Trần Thương thực khó đánh.
- Chương XXVI TRÂU GỖ NGỰA MÁY
- 1. Lần thứ ba khởi binh, sách lược là bám rễ.
- 2. Triệu Vân từ giã cõi đời, Gia Cát Lượng được phục chức.
- 3. Tôn Quyền vội vàng xưng đế, điều chỉnh quan hệ Thục Ngô.
- 4. Làm yếu thế lực quân Ngụy, ổn định cơ sở quốc phòng.
- 5. Trâu gỗ, ngựa máy ra đời, bổ trợ vận chuyển lương thực
- Phụ chương
- THIÊN THỨ TÁM DẤN THÂN TẬN TỤY – Chương XXVII ĐỐI TRẬN VỚI KẺ ĐỊCH THÂM CĂN CỐ ĐẾ
- 1. Cuộc bắc phạt thứ tư, đã dốc tận lực lượng
- 2. Tào Chân gần đất xa trời, Tư Mã Ý lại ra trận
- 3. Chiến thuật Tư Mã Ý thi hành, lấy tĩnh lặng để mà chế động.
- 4. Đuổi theo quân rút chạy, Trương Cáp phải bỏ mình
- 5. Lý Bình giả truyền thánh chỉ.
- Chương XXVIII GIÓ THU THỔI QUA GÒ NGŨ TRƯỢNG
- 1. Năm lần bắc phạt, tận lực tấn công.
- 2. Tiến quân đến gò Ngũ Trượng.
- 3. Tôn Quyền xuất chiêu không đâu.
- 4. Gia Cát Lượng trêu ngươi, Tư Mã Ý nhẫn nhục.
- 5. Rơi rụng sao lớn, Thừa tướng về trời
- 6. Gia Cát Lượng đã về trời, còn nạt được Tư Mã Ý sống.
- Chương XXIX NHỮNG NGƯỜI KẾ NHIỆM CỦA GIA CÁT LƯỢNG
- Chương XXX CUỘC QUYẾT CHIẾN CUỐI CÙNG CỦA THỤC HÁN
- l. Hình thái ba nước thời kỳ sau Gia Cát Lượng
- 2. Chính quyền ba nước phát sinh biến hoá
- 3. Khương Duy bắc phạt
- 4. Khương Duy lại ra Kỳ Sơn.
- 5. Chung Hội đưa kế hoạch chung, Tư Mã Chiêu đánh Thục Hán.
- 6. Thục Hán mất bởi A Đẩu.
- 7. Trận quyết chiến cuối cùng của Thục Hán.
- Chương XXXI TỔNG LUẬN VỀ GlA CÁT KHỔNG MINH
- Phụ chương
- Thiên phụ họa GIA CÁT KỲ TÀI
- GIA CÁT LƯỢNG LIÊN PHẢ
Mùa hạ năm thứ hai, Tôn Quyền phái Trung lang tướng vào Thục đáp lễ, trước lúc lên đường Tôn Quyền dặn dò Trương Ôn rằng: “Ta vốn chẳng muốn phiền ông phải đi xa, song sợ thừa tướng Gia Cát Lượng chẳng hiểu cho nguyên nhân ta với Tào Phi trước đây có qua lại, cho nên phiên ông đi lần này, hy vọng sẽ thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ”.
Trương Ôn đáp rằng: “Gia Cát Lượng hiểu biết sâu xa, nhất định có thể hiểu biết được lẽ co duỗi của đại vương, thần đoán rằng ông ta sẽ chẳng nghi ngờ gì”.
Thế rồi Trương Ôn đến nước Thục cứ làm theo chỉ thị của Tôn Quyền, ca tụng sự tốt đẹp của chính quyền nước Thục, cùng tình cảm giao hảo vốn có đã lâu, Gia Cát Lượng thấy Trương Ôn hiểu biết rộng, giỏi ăn nói cũng rất tán thưởng.
Trương Ôn là học giả của Đông Ngô, từng làm Thái phó cho Thái tử Đông Ngô, vẫn xem thường các văn quan võ tướng, lại thấy Thục Hán ở nơi xa xôi, xem ra cũng chả có văn hoá bao nhiêu. Bởi thế ngoài sự tôn trọng Gia Cát Lượng, đối với các quan lại Thành Đô, thường tự xem mình là hơn, lại còn có vẻ ngạo mạn nữa.
Tam quốc chí có chép: “Trương ôn đi sứ nước Thục ứngđối giỏi giang, khiến hậu chủ và Gia Cát Thừa tướng đều phải cảm mến tài năng, Trương Ôn lại có vẻ tự đắc ra mặt.
Trước lúc chia tay, Gia Cát Lượng đặc biệt dẫn trăm quan văn vũ Thành Đô, bầy yến tiệc ở Trường Đình đưa chân. Mọi người đều đã đến, chỉ còn quan biệt giá Tần Mật chưa đến, Gia Cát Lượng lập tức phái người đi mời, khiến Trương Ôn rất ngạc nhiên.
Ông ta không thể không hỏi Gia Cát Lượng rằng: “Vị quan Biệt giá này là người như thế nào?”
Gia Cát Lượng nói: “Đấy là Đại học sĩ Tần Mật”.
Trương Ôn thấy Gia Cát Lượng xem trọng Tần Mật như thế rất không vừa ý. Tần Mật tên chữ là Tử Sắc người Quảng Hán, lúc trẻ đã có tài học, lại có tính đạm bạc thường không muốn ra làm quan. Lưu Bị sau khi bình định Ích Châu tha thiết mời Tần Mật làm Tòng sự tế tửu. Lưu Bị khởi binh đánh Ngô, ngoài Triệu Vân ra, chỉ có Tần Mật dám trực tiếp can gián, bị xem là nhiều loạn lòng quân, tống ngục trị tội. May mà Gia Cát Lượng cốgắng bênh vực, mới đượctha tội, khi Gia Cát Lượnglàm thừa tướng, bởi Tần Mật rộng học lại chính trực, đặc biệt bổ nhiệm làm Biệt giá, tiếp đó lại phong làm Tả trung lang tướng, lại kiêm Trường thủy hiệu uý.
Hôm đó, Tần Mật chậm trễ đến sau. Trương Ôn cho rằng ông ta ra vẻ ta đây, có ý làm khó ông ta tại trận.
Trương Ôn nói: “Tiên sinh được gọi là đại học sĩ, phải chăng thật có thực học?”.
Tần Mật nghiêm sắc mặt nói rằng: “Nước Thục đến nhi đồng cũng có học vấn, hà tất phải hỏi đến ta?”
Trương Ôn lại hỏi rằng: “Vậy xin hỏi trời có đầu không?”
Tần Mật nói: “Có chứ”
Trương Ôn: “Ở phương nào?”
Tần Mật: “Ở phương tây, có thơ rằng “Lại ngoảnh về tây” từ đấy suy ra đầu trời ở phương tây” (ngầm nói Tây Thục)
Trương Ôn: “Trời có tai không?”
Tần Mật: “Có chứ, trời ở cao mà nghe được cả dưới thấp. Có thơ rằng: “Tiếng gà gáy sáng, thấu trời xanh”, nếu không có tai làm sao nghe được”.
Trương Ôn: “Trời có chân không?”
Tần Mật: “Có thơ rằng “Trời đi chập chững, giống như trẻ thơ”, nếu không có chân sao lại bước được’’.
Trương Ôn: “Trời có họ không?”
Tần Mật: “Có!”
Trương Ôn: “Họ gì?”
Tần Mật: “Họ Lưu”
Trương Ôn: “Sao lại biết vậy?”
Tần Mật: “Thiên tử họ Lưu, từ đó có thể thấy vậy”.
Trương Ôn: “Mặt trời chẳng phải lên từ phía đông ư?” (ám chỉ Đông Ngô)
Tần Mật: “Tuy lên ở phía đông lại rơi về phía tây”. (Ám chỉ Tây Thục)
Trương Ôn và Tần Mật người tung kẻ hứng đối đáp đâu ra đấy đều khiến tất cả kính phục.
- LỜI NÓI ĐẦU
- Lời dẫn truyện
- 1. Sức thu hút của Gia Cát Lượng là ở đâu?
- 2. Đi tìm người tổng quản.
- 3. Quân sư trẻ tuổi với ngoại giao con thoi và sách lược rõ ràng.
- 4. Đời loạn trọng khoan dung, đời bình trọng sách vở.
- 5. Thành Bạch Đế gửi con, bày tỏ đạo quân thần
- 6. “Tác phẩm” của tổng tư lệnh quân viễn chinh: Bình loạn Nam phương.
- 7. Theo đuổi đến cùng nguyên tắc quân sự cẩn thận
- 8. Hiến thân báo quốc, tổng tư lệnh liều mình
- 9. Chủ nghĩa hoàn mỹ tích thắng lợi nhỏ chẳng thành đại sự.
- 10. Giữ mình thanh liêm, cách tân chánh sự ở đất Thục
- 11. Khai sáng dân tâm, ban bố điều luật, đề cao uy tín của quyền lực.
- 12. Bát trận đồ – mê cung thiên cổ
- 13. Đi tìm sự thực của lịch sử
- LỜI GIÁO ĐẦU
- 1. Vương triều tan lở
- 2. Ngoại thích, hoạn quan, luân phiên đoạt quyền chém giết lẫn nhau
- 3. Bi kịch của phần tử tri thức: cấm ngặt bè đảng.
- 4. Bi kịch đã qua, ý thức đổi mới của giới học thuật.
- THIÊN THỨ NHẤT KHỔNG MINH XUẤT SƠN – Chương I TUỔI THƠ LOẠN LẠC
- 1. Tức nước vỡ bờ, nông dân khởi nghĩa
- 2. Xã hội loạn lạc, lưu lạc cô nhi.
- Chương II NGÀY NẮNG CÀY BỪA, NGÀY MƯA ĐỌC “LƯƠNG PHỤ NGÂM”
- 1. Loạn thế anh hùng: tranh xuất đầu
- 3. Nhà quân sự cứng cỏi kiêm nhà thơ: Tào Tháo
- 4. Từ lý tưởng đến hiện thực
- 5. Tự cổ dùng binh không ai như Tào Tháo.
- 6. Nhà chiến lược trẻ tuổi chưa ai biết đến.
- 7. “Lương Phụ Ngâm” và nghi án thiên cổ
- 8. Bộ ba xe pháo mã.
- 9. Kết giao với danh sĩ, chẳng nhằm ở danh vọng.
- Chương III TAM CỐ THẢO LƯ VÀ LONG TRUNG SÁCH
- 1. Rồng lặn ao sâu: Lưu Bị thời trai trẻ.
- 2. Từ thượng úy nhảy lên thượng tướng.
- 3. Thân ở trại Tào, lòng theo nhà Hán.
- 4. Thiên hạ anh hùng, chỉ có sứ quân và Tháo này.
- 5. Theo về với Viên Thuật, giữa hai con hổ dữ.
- 6. Rồng sa bãi lầy, ôm gối than thở.
- 7. Tam cố thảo lư, Long Trung hiến sách.
- 8. Xác định cụ thể qui hoạch đi từ nhỏ đến lớn.
- Chương IV QUAN HỆ CÁ NƯỚC (NGƯ THỦY CHI GIAO)
- 1. Người đàn ông khiến đàn ông cũng phải yêu mến.
- 2. Anh em khác họ, giai thoại nghìn năm.
- 3. Ban bệ của Lưu Bị
- 4. Tổ chức dân di cư, khuếch trương thêm quân lực
- 5. Mạch nước ngầm dữ dội trong thành Tương Dương.
- THIÊN THỨ HAI THÂN NGÔ CHỐNG TÀO – Chương V NHẬN SỨ MỆNH LÚC LÂM NGUY
- 1. Đại quân Tào Tháo đã khởi binh, Lưu Biểu bệnh tình càng trầm trọng
- 2. Lưu Bị khẩn cấp triệt thoái, mười vạn dân lành kéo theo
- 3. Triệu Tử Long một ngựa cứu chúa, Trương Dực Đức thét lớn lui binh
- 4. Lâm nguy nhận sứ mệnh, lặn lội để ngoại giao.
- Chương VI LIÊN MINH TÔN – LƯU
- 1. Chính quyền họ Lưu, một họ lớn thời Tam Quốc. Chính quyền họ Tôn chiếm cứ Giang Đông, nghe nói là hậu duệ của Tôn Vũ, người đã viết binh pháp Tôn Tử.
- 2. Tôn Sách: Alisanta đại đế của Trung Quốc
- 3. Hổ phụ lân nhi, sinh con phải như Tôn Trọng Mưu
- 4. Gia Cát Lượng yết kiến Tôn Quyền.
- 5. Đối kháng – đầu hàng – hoà đàm.
- 6. Chu Du: một thiên tài quân sự.
- 7. Liên quân Tôn – Lưu, trận tuyến bầy sẵn.
- 8. Chiến trường Xích Bích bầy ra thiên la địa võng:
- Chương VII HỎA CÔNG PHÁ TÀO THÁO
- 1. Phép lạ hoả công, lấy ít địch nhiêu.
- 2. Vạn sự có đủ, chỉ thiếu gió Đông.
- 3. Hoàng Cái hoả thiêu đoàn thuyền liên hoàn
- 4. Gia Cát Lượng nhân nước đục mò cá.
- 5. Cuộc rút chạy chiến lược dài 500 dặm.
- 6. Thâu tóm nửa phần phía nam Kinh Châu.
- Chương VIII TRANH GIÀNH BÁ QUYỀN Ở KINH CHÂU
- 1. Ngoài mặt thì quân tử trong bụng thì ngấm ngầm.
- 2. Đối kháng – Hoà đàm – Mỹ nhân kế.
- 3. Tất cả đều xem Ích Châu là miếng mồi ngon.
- 4. Chu Du từ trần, Lỗ Túc tiếp nhiệm.
- 5. Lỗ Túc cho mượn Giang Lăng, Tôn – Lưu trở lại liên hợp.
- 6. Ngọa Long, Phượng Sồ cùng vào Ích Châu.
- Phụ chương
- QUYỂN TRUNG HỔ GẦM GIÓ THỐC – THIÊN THỨ BA XỨ SỞ THẦN TIÊN – Chương IX TIẾN QUÂN VÀO ÍCH CHÂU
- 1. Thời đại truyền thuyết thần thoại của đất Thục
- 2. Văn hoá Trung Nguyên xâm nhập vào đất Thục.
- 3. Máng nước Lý Băng và nghìn dặm phì nhiêu
- 4. Chính quyền họ Lưu ở Ích Châu và đại quân Trương Lỗ ở Hán Trung
- 5. Trương Tùng, Pháp Chính âm mưu nhường lại Ích Châu.
- 6. Lưu Chương dẫn sói vào nhà.
- 7. Bàng Thống lập kế hoạch, Hoàng Trung dẫn quân đi.
- 8. Giả đò chứ không thực làm, Lưu Bị nấn ná bội ước
- 9. Tôn phu nhân trở về Đông Ngô, Triệu Vân chặn sông cứu ấu chúa.
- 10. Lưu Bị phản bội hiệp ước, Ích Châu đổi bạn thành thù.
- Chương X GlA CÁT LƯỢNG VÀO ĐẤT THỤC
- 1. Từ tham mưu đến chủ soái.
- 2. Trong thô có tinh tế, Trương Phi bắt Nghiêm Nhan.
- 3. Quyết chiến ở Lạc Thành, Bàng Thống bị mắc nạn.
- 4. Lưu Bị tấn công chính trị, Lưu Chương vứt bỏ đề kháng
- 5. Thu dọn yến tiệc thắng lợi, bày ra ân uy điều hành.
- 6. Khoan dung trong mọi mặt, xây dựng công thức chung.
- 7. Nội chính vừa ổn định, ngoại nạn lại liên miên
- Chương XI BÌNH ĐỊNH HÁN TRUNG
- 1. Vùng đất ít xung đột Quan Trung và Thục Trung.
- 2. Mãnh tướng Trương Phi khéo dùng kế chiếm thế thượng phong.
- 3. Hai bên như kiến vỡ tổ, Hán Trung khói lửa mịt mờ
- 4. Phản bại thành thắng, Pháp Chính dùng mưu
- 5. Trương Cáp nhận lệnh lúc lâm nguy.
- 6. Tào Tháo dẫu có đến, cũng chẳng thể làm gì.
- 7. Tào Tháo phải than thở, Hán Trung như gân gà.
- 8. Có được hai Châu Kinh, Ích, vương triều mới đã hình thành.
- Chương XII GIA CÁT LƯỢNG ĐIỀU HÀNH Ở ĐẤT THỤC
- 1. Lưu Bị tự xưng là Hán Trung Vương
- 2. Đề bạt Ngụy Diên, trọng dụng Hoàng Trung
- 3. Đời loạn trọng khoan dung, trễ nải cần pháp luật.
- 4. Định rõ pháp lệnh, nghiêm chỉnh chấp hành.
- 5. Hành pháp và giáo hoá.
- 6. Dùng người bởi chân tài, chẳng câu nệ hạn chế
- Phụ chương
- THIÊN THỨ TƯ GỬI CON Ở THÀNH BẠCH ĐẾ – Chương XIII QUAN VŨ ĐỂ MẤT KINH CHÂU
- 1. Kinh Châu, đất binh gia tranh giành.
- 2. Chiến lược “mượn Kinh Châu” của Lỗ Túc.
- 4. Chiến lược ở Kinh Châu, quái thai đã chứa sẵn.
- 5. Một đao phó hội, níu giữ hoà bình.
- 6. Diều hâu chọi lại Diều hâu, quan hệ Tôn -Lưu căng thẳng.
- 7. Bắc phạt Tương Dương
- 8. Tương Dương nằm ở giữa Kinh Dự, yết hầu nam bắc quan trọng.
- 9. Nước ngập cả Phàn Thành, Tào Nhân thề tử thủ.
- 10. Lã Mông nói: Kẻ sĩ xa nhau ba ngày, dụi con mắt mà ngóng đợi.
- 11. Xem thường đại thế, anh hùng lâm nguy
- 12. Sơ xuất để mất Kinh Châu, lực sĩ khó ngăn sóng cả
- Chương XIV LƯU BỊ ĐÔNG CHINH
- 1. Tào Tháo từ trần, đại cục đột biến
- 2. Tào Phi thoái vị, nhà Hán cáo chung.
- 3. Lưu Bị xưng làm hoàng đế, Thục Hán dựng xây chính quyền.
- 4. Trương Phi bị hại, Tôn Quyên cầu hoà.
- 5. Nhận lệnh lúc lâm nguy, nho gia làm Thống soái.
- 6. Với Tào Ngụy xưng thần, dốc toàn lực chống Thục.
- 7. Lấy nhu khắc cương, đóng trại luyện lính.
- Chương XV SỨ MỆNH PHỤ CHÁNH
- l. Lục Tốn phản công, Lưu Bị đại bại
- 2. Lấy đại cục làm trọng Lục Tốn rút đại quân.
- 3. Gia Cát Lượng và trách nhiệm trước cuộc chiến vừa qua.
- 4. Chân thành cùng trao đổi, vua tôi chẳng hồ nghi.
- 5. Nguỵ Ngô lại náo động, ba chân đỉnh vững vàng.
- 6. Gửi con ở thành Bạch Đế, vua tôi bàn việc quốc gia.
- Phụ chương
- THIÊN THỨ NĂM NHÀ CHÍNH TRỊ TÀI NĂNG Chương XVI NGOẠI GIAO: LIÊN MINH ĐÔNG NGÔ KHỐNG CHẾ TÀO NGỤY
- 2. Sửa đổi hiệp ước, ổn định phía đông.
- 3. Trương Ôn tỏ ra kiêu ngạo, Tần Mật ứng đối trổ tài
- 4. Hoà hợp được hai nước, duy chỉ có Đặng Chi
- 5. Phí Vỹ, Trần Chấn làm sứ thần, chẳng bị sỉ nhục đến sứ mệnh
- Chương XVII ƯU TIÊN KHUYẾN NÔNG, THỰC HÀNH PHÁP TRỊ
- 1. Khuyến khích nông nghiệp mọi mặt, đóng cửa bồi dưỡng sức dân.
- 2. Bồi dưỡng sức dân đủ mọi bề: Thủy lợi, dệt gấm và khai mỏ.
- 3. Nước giàu dân mạnh, đủ lương đủ lính.
- 4. Lấy mình làm gương, để cùng trói buộc.
- 5. Giáo dục đi đôi với hành pháp, nghiêm minh mà lại không hà khắc.
- Chương XVIII TIẾN CỬ NGƯỜI HIỀN
- 1. Đạo lý trị quốc, xem trọng cử hiền.
- 2. Quyền thuật – Tính tình – Ý chí
- 3. Chú trọng giáo dục, tăng cường thực tiễn
- 4 . Thêm điều thiện, bỏ điều ác, làm hạn chế bớt tham nhũng
- 5. Nước lấy quân đội để cậy, vua lấy bề tôi để nhờ.
- 6. Việc binh vốn chẳng lành, chẳng thể không lo không sợ.
- Phụ chương
- QUYỂN HẠ GIÓ THU THỔI QUA GÒ NGŨ TRƯỢNG – THIÊN THỨ SÁU THÁNG NĂM VƯỢT LÔ GIANG – Chương XIX NGƯỜI NAM LÀM PHẢN
- 1. Giáo huấn của lịch sử.
- 2. Sách lược vỗ về Di Việt của Gia Cát Lượng.
- 3. Thất sách ở việc bình thường, dẫn đến biến loạn toàn diện.
- 4. Đánh ngoài ắt trong phải ổn, Gia Cát Lượng quyết nam chinh
- Chương XX CÔNG TÂM LÀM ĐẦU
- 1. Vùng đất không cây, quê hương dịch bệnh.
- 2. Công tâm là đầu, phá thành là phụ.
- 3. Loạn quân tan rã dần dần, Ung Khải, Cao Định tử nạn
- 4. Tài trí giữa lúc khẩn cấp, Lý Khôi lập được kỳ công.
- 5. “Uy danh của ông như trời, người nam không làm phản nữa”.
- 6. Truyền thuyết bẩy lần bắt, bẩy lần tha trong dã sử.
- Chương XXI CÂU ĐỐ 7 LẦN BẮT MẠNH HOẠCH
- 1. Bản đồ chỉ vẽ việc bình Man.
- 2. Đội quân nam chinh trong tiểu thuyết với những ngôi sao sáng.
- 3. Một lần bắt một lần thả:
- 4. Hai lần bắt hai lần thả.
- 5. Ba lần bắt ba lần thả:
- 6. Bốn lần bắt bốn lần thả:
- 7. Năm lần bắt năm lần thả:
- 8. Sáu lần bắt sáu lần thả:
- 9. Bảy lần bắt bảy lần thả:
- 10. Khiếm khuyết trong việc bảy lần bắt bảy lần thả.
- Chương XXII SÁCH LƯỢC BIÊN CƯƠNG HÁN DI YÊN ỔN
- 1. Sử dụng người có danh vọng
- 2. Làm suy yếu họ lớn, trợ giúp cho kẻ yếu.
- 3. Tôn trọng tập tục địa phương, lựa chọn quan chức hành chính:
- 4. Đẩy mạnh phát triển kinh tế, tăng cường quan hệ Hán – Di.
- 5. Cải tổ kết câu xã hội, tiêu trừ gốc rễ rối ren
- Phụ chương
- THIÊN THỨ BẢY BẮC PHẠT TRUNG NGUYÊN – Chương XXIII XUẤT SƯ BIỂU
- 1. Tào Phi từ trần, Mạnh Đạt khởi nghĩa.
- 2. Lý Nghiêm khuyên phong cửu tích, Gia Cát Lượng vẫn khiêm nhường.
- 3. So sánh quân lực giữa Ngụy và Thục
- 4. Có thể với “Xuất Sư Biểu”, quỷ thần cũng phải khóc than
- Chương XXVI GẠT LỆ CHÉM MÃ TẮC
- 1. Qui hoạch về chiến tuyến đông, tây
- 2. Mạnh Đạt kinh hoảng chẳng ngờ, lầm lẫn mất cơ hội lớn.
- 3. Đánh dài và đánh ngắn.
- 4. Tấn công Lương Châu phía bắc, thu phục Khương Duy tài danh
- 5. Trương Cáp dẫn quân tây chinh, Mã Tắc để mất Nhai Đình.
- 6. Hỗn loạn phải dùng đại hình, gạt lệ mà chém Mã Tắc.
- Chương XXV NGẦM QUA TRẤN THƯƠNG
- 1. Kiểm thảo sai lầm, lại cùng xuất phát.
- 2. Đông chiến tuyến xảy ra đại chiến, Lục Tốn tìm cách phá Tào Chân.
- 3. Hậu “Xuất Sư Biểu” và câu đố thật giả.
- 4. Hác Chiêu cố giừ thành, Trần Thương thực khó đánh.
- Chương XXVI TRÂU GỖ NGỰA MÁY
- 1. Lần thứ ba khởi binh, sách lược là bám rễ.
- 2. Triệu Vân từ giã cõi đời, Gia Cát Lượng được phục chức.
- 3. Tôn Quyền vội vàng xưng đế, điều chỉnh quan hệ Thục Ngô.
- 4. Làm yếu thế lực quân Ngụy, ổn định cơ sở quốc phòng.
- 5. Trâu gỗ, ngựa máy ra đời, bổ trợ vận chuyển lương thực
- Phụ chương
- THIÊN THỨ TÁM DẤN THÂN TẬN TỤY – Chương XXVII ĐỐI TRẬN VỚI KẺ ĐỊCH THÂM CĂN CỐ ĐẾ
- 1. Cuộc bắc phạt thứ tư, đã dốc tận lực lượng
- 2. Tào Chân gần đất xa trời, Tư Mã Ý lại ra trận
- 3. Chiến thuật Tư Mã Ý thi hành, lấy tĩnh lặng để mà chế động.
- 4. Đuổi theo quân rút chạy, Trương Cáp phải bỏ mình
- 5. Lý Bình giả truyền thánh chỉ.
- Chương XXVIII GIÓ THU THỔI QUA GÒ NGŨ TRƯỢNG
- 1. Năm lần bắc phạt, tận lực tấn công.
- 2. Tiến quân đến gò Ngũ Trượng.
- 3. Tôn Quyền xuất chiêu không đâu.
- 4. Gia Cát Lượng trêu ngươi, Tư Mã Ý nhẫn nhục.
- 5. Rơi rụng sao lớn, Thừa tướng về trời
- 6. Gia Cát Lượng đã về trời, còn nạt được Tư Mã Ý sống.
- Chương XXIX NHỮNG NGƯỜI KẾ NHIỆM CỦA GIA CÁT LƯỢNG
- Chương XXX CUỘC QUYẾT CHIẾN CUỐI CÙNG CỦA THỤC HÁN
- l. Hình thái ba nước thời kỳ sau Gia Cát Lượng
- 2. Chính quyền ba nước phát sinh biến hoá
- 3. Khương Duy bắc phạt
- 4. Khương Duy lại ra Kỳ Sơn.
- 5. Chung Hội đưa kế hoạch chung, Tư Mã Chiêu đánh Thục Hán.
- 6. Thục Hán mất bởi A Đẩu.
- 7. Trận quyết chiến cuối cùng của Thục Hán.
- Chương XXXI TỔNG LUẬN VỀ GlA CÁT KHỔNG MINH
- Phụ chương
- Thiên phụ họa GIA CÁT KỲ TÀI
- GIA CÁT LƯỢNG LIÊN PHẢ
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
- LỜI NÓI ĐẦU
- Lời dẫn truyện
- 1. Sức thu hút của Gia Cát Lượng là ở đâu?
- 2. Đi tìm người tổng quản.
- 3. Quân sư trẻ tuổi với ngoại giao con thoi và sách lược rõ ràng.
- 4. Đời loạn trọng khoan dung, đời bình trọng sách vở.
- 5. Thành Bạch Đế gửi con, bày tỏ đạo quân thần
- 6. “Tác phẩm” của tổng tư lệnh quân viễn chinh: Bình loạn Nam phương.
- 7. Theo đuổi đến cùng nguyên tắc quân sự cẩn thận
- 8. Hiến thân báo quốc, tổng tư lệnh liều mình
- 9. Chủ nghĩa hoàn mỹ tích thắng lợi nhỏ chẳng thành đại sự.
- 10. Giữ mình thanh liêm, cách tân chánh sự ở đất Thục
- 11. Khai sáng dân tâm, ban bố điều luật, đề cao uy tín của quyền lực.
- 12. Bát trận đồ – mê cung thiên cổ
- 13. Đi tìm sự thực của lịch sử
- LỜI GIÁO ĐẦU
- 1. Vương triều tan lở
- 2. Ngoại thích, hoạn quan, luân phiên đoạt quyền chém giết lẫn nhau
- 3. Bi kịch của phần tử tri thức: cấm ngặt bè đảng.
- 4. Bi kịch đã qua, ý thức đổi mới của giới học thuật.
- THIÊN THỨ NHẤT KHỔNG MINH XUẤT SƠN – Chương I TUỔI THƠ LOẠN LẠC
- 1. Tức nước vỡ bờ, nông dân khởi nghĩa
- 2. Xã hội loạn lạc, lưu lạc cô nhi.
- Chương II NGÀY NẮNG CÀY BỪA, NGÀY MƯA ĐỌC “LƯƠNG PHỤ NGÂM”
- 1. Loạn thế anh hùng: tranh xuất đầu
- 3. Nhà quân sự cứng cỏi kiêm nhà thơ: Tào Tháo
- 4. Từ lý tưởng đến hiện thực
- 5. Tự cổ dùng binh không ai như Tào Tháo.
- 6. Nhà chiến lược trẻ tuổi chưa ai biết đến.
- 7. “Lương Phụ Ngâm” và nghi án thiên cổ
- 8. Bộ ba xe pháo mã.
- 9. Kết giao với danh sĩ, chẳng nhằm ở danh vọng.
- Chương III TAM CỐ THẢO LƯ VÀ LONG TRUNG SÁCH
- 1. Rồng lặn ao sâu: Lưu Bị thời trai trẻ.
- 2. Từ thượng úy nhảy lên thượng tướng.
- 3. Thân ở trại Tào, lòng theo nhà Hán.
- 4. Thiên hạ anh hùng, chỉ có sứ quân và Tháo này.
- 5. Theo về với Viên Thuật, giữa hai con hổ dữ.
- 6. Rồng sa bãi lầy, ôm gối than thở.
- 7. Tam cố thảo lư, Long Trung hiến sách.
- 8. Xác định cụ thể qui hoạch đi từ nhỏ đến lớn.
- Chương IV QUAN HỆ CÁ NƯỚC (NGƯ THỦY CHI GIAO)
- 1. Người đàn ông khiến đàn ông cũng phải yêu mến.
- 2. Anh em khác họ, giai thoại nghìn năm.
- 3. Ban bệ của Lưu Bị
- 4. Tổ chức dân di cư, khuếch trương thêm quân lực
- 5. Mạch nước ngầm dữ dội trong thành Tương Dương.
- THIÊN THỨ HAI THÂN NGÔ CHỐNG TÀO – Chương V NHẬN SỨ MỆNH LÚC LÂM NGUY
- 1. Đại quân Tào Tháo đã khởi binh, Lưu Biểu bệnh tình càng trầm trọng
- 2. Lưu Bị khẩn cấp triệt thoái, mười vạn dân lành kéo theo
- 3. Triệu Tử Long một ngựa cứu chúa, Trương Dực Đức thét lớn lui binh
- 4. Lâm nguy nhận sứ mệnh, lặn lội để ngoại giao.
- Chương VI LIÊN MINH TÔN – LƯU
- 1. Chính quyền họ Lưu, một họ lớn thời Tam Quốc. Chính quyền họ Tôn chiếm cứ Giang Đông, nghe nói là hậu duệ của Tôn Vũ, người đã viết binh pháp Tôn Tử.
- 2. Tôn Sách: Alisanta đại đế của Trung Quốc
- 3. Hổ phụ lân nhi, sinh con phải như Tôn Trọng Mưu
- 4. Gia Cát Lượng yết kiến Tôn Quyền.
- 5. Đối kháng – đầu hàng – hoà đàm.
- 6. Chu Du: một thiên tài quân sự.
- 7. Liên quân Tôn – Lưu, trận tuyến bầy sẵn.
- 8. Chiến trường Xích Bích bầy ra thiên la địa võng:
- Chương VII HỎA CÔNG PHÁ TÀO THÁO
- 1. Phép lạ hoả công, lấy ít địch nhiêu.
- 2. Vạn sự có đủ, chỉ thiếu gió Đông.
- 3. Hoàng Cái hoả thiêu đoàn thuyền liên hoàn
- 4. Gia Cát Lượng nhân nước đục mò cá.
- 5. Cuộc rút chạy chiến lược dài 500 dặm.
- 6. Thâu tóm nửa phần phía nam Kinh Châu.
- Chương VIII TRANH GIÀNH BÁ QUYỀN Ở KINH CHÂU
- 1. Ngoài mặt thì quân tử trong bụng thì ngấm ngầm.
- 2. Đối kháng – Hoà đàm – Mỹ nhân kế.
- 3. Tất cả đều xem Ích Châu là miếng mồi ngon.
- 4. Chu Du từ trần, Lỗ Túc tiếp nhiệm.
- 5. Lỗ Túc cho mượn Giang Lăng, Tôn – Lưu trở lại liên hợp.
- 6. Ngọa Long, Phượng Sồ cùng vào Ích Châu.
- Phụ chương
- QUYỂN TRUNG HỔ GẦM GIÓ THỐC – THIÊN THỨ BA XỨ SỞ THẦN TIÊN – Chương IX TIẾN QUÂN VÀO ÍCH CHÂU
- 1. Thời đại truyền thuyết thần thoại của đất Thục
- 2. Văn hoá Trung Nguyên xâm nhập vào đất Thục.
- 3. Máng nước Lý Băng và nghìn dặm phì nhiêu
- 4. Chính quyền họ Lưu ở Ích Châu và đại quân Trương Lỗ ở Hán Trung
- 5. Trương Tùng, Pháp Chính âm mưu nhường lại Ích Châu.
- 6. Lưu Chương dẫn sói vào nhà.
- 7. Bàng Thống lập kế hoạch, Hoàng Trung dẫn quân đi.
- 8. Giả đò chứ không thực làm, Lưu Bị nấn ná bội ước
- 9. Tôn phu nhân trở về Đông Ngô, Triệu Vân chặn sông cứu ấu chúa.
- 10. Lưu Bị phản bội hiệp ước, Ích Châu đổi bạn thành thù.
- Chương X GlA CÁT LƯỢNG VÀO ĐẤT THỤC
- 1. Từ tham mưu đến chủ soái.
- 2. Trong thô có tinh tế, Trương Phi bắt Nghiêm Nhan.
- 3. Quyết chiến ở Lạc Thành, Bàng Thống bị mắc nạn.
- 4. Lưu Bị tấn công chính trị, Lưu Chương vứt bỏ đề kháng
- 5. Thu dọn yến tiệc thắng lợi, bày ra ân uy điều hành.
- 6. Khoan dung trong mọi mặt, xây dựng công thức chung.
- 7. Nội chính vừa ổn định, ngoại nạn lại liên miên
- Chương XI BÌNH ĐỊNH HÁN TRUNG
- 1. Vùng đất ít xung đột Quan Trung và Thục Trung.
- 2. Mãnh tướng Trương Phi khéo dùng kế chiếm thế thượng phong.
- 3. Hai bên như kiến vỡ tổ, Hán Trung khói lửa mịt mờ
- 4. Phản bại thành thắng, Pháp Chính dùng mưu
- 5. Trương Cáp nhận lệnh lúc lâm nguy.
- 6. Tào Tháo dẫu có đến, cũng chẳng thể làm gì.
- 7. Tào Tháo phải than thở, Hán Trung như gân gà.
- 8. Có được hai Châu Kinh, Ích, vương triều mới đã hình thành.
- Chương XII GIA CÁT LƯỢNG ĐIỀU HÀNH Ở ĐẤT THỤC
- 1. Lưu Bị tự xưng là Hán Trung Vương
- 2. Đề bạt Ngụy Diên, trọng dụng Hoàng Trung
- 3. Đời loạn trọng khoan dung, trễ nải cần pháp luật.
- 4. Định rõ pháp lệnh, nghiêm chỉnh chấp hành.
- 5. Hành pháp và giáo hoá.
- 6. Dùng người bởi chân tài, chẳng câu nệ hạn chế
- Phụ chương
- THIÊN THỨ TƯ GỬI CON Ở THÀNH BẠCH ĐẾ – Chương XIII QUAN VŨ ĐỂ MẤT KINH CHÂU
- 1. Kinh Châu, đất binh gia tranh giành.
- 2. Chiến lược “mượn Kinh Châu” của Lỗ Túc.
- 4. Chiến lược ở Kinh Châu, quái thai đã chứa sẵn.
- 5. Một đao phó hội, níu giữ hoà bình.
- 6. Diều hâu chọi lại Diều hâu, quan hệ Tôn -Lưu căng thẳng.
- 7. Bắc phạt Tương Dương
- 8. Tương Dương nằm ở giữa Kinh Dự, yết hầu nam bắc quan trọng.
- 9. Nước ngập cả Phàn Thành, Tào Nhân thề tử thủ.
- 10. Lã Mông nói: Kẻ sĩ xa nhau ba ngày, dụi con mắt mà ngóng đợi.
- 11. Xem thường đại thế, anh hùng lâm nguy
- 12. Sơ xuất để mất Kinh Châu, lực sĩ khó ngăn sóng cả
- Chương XIV LƯU BỊ ĐÔNG CHINH
- 1. Tào Tháo từ trần, đại cục đột biến
- 2. Tào Phi thoái vị, nhà Hán cáo chung.
- 3. Lưu Bị xưng làm hoàng đế, Thục Hán dựng xây chính quyền.
- 4. Trương Phi bị hại, Tôn Quyên cầu hoà.
- 5. Nhận lệnh lúc lâm nguy, nho gia làm Thống soái.
- 6. Với Tào Ngụy xưng thần, dốc toàn lực chống Thục.
- 7. Lấy nhu khắc cương, đóng trại luyện lính.
- Chương XV SỨ MỆNH PHỤ CHÁNH
- l. Lục Tốn phản công, Lưu Bị đại bại
- 2. Lấy đại cục làm trọng Lục Tốn rút đại quân.
- 3. Gia Cát Lượng và trách nhiệm trước cuộc chiến vừa qua.
- 4. Chân thành cùng trao đổi, vua tôi chẳng hồ nghi.
- 5. Nguỵ Ngô lại náo động, ba chân đỉnh vững vàng.
- 6. Gửi con ở thành Bạch Đế, vua tôi bàn việc quốc gia.
- Phụ chương
- THIÊN THỨ NĂM NHÀ CHÍNH TRỊ TÀI NĂNG Chương XVI NGOẠI GIAO: LIÊN MINH ĐÔNG NGÔ KHỐNG CHẾ TÀO NGỤY
- 2. Sửa đổi hiệp ước, ổn định phía đông.
- 3. Trương Ôn tỏ ra kiêu ngạo, Tần Mật ứng đối trổ tài
- 4. Hoà hợp được hai nước, duy chỉ có Đặng Chi
- 5. Phí Vỹ, Trần Chấn làm sứ thần, chẳng bị sỉ nhục đến sứ mệnh
- Chương XVII ƯU TIÊN KHUYẾN NÔNG, THỰC HÀNH PHÁP TRỊ
- 1. Khuyến khích nông nghiệp mọi mặt, đóng cửa bồi dưỡng sức dân.
- 2. Bồi dưỡng sức dân đủ mọi bề: Thủy lợi, dệt gấm và khai mỏ.
- 3. Nước giàu dân mạnh, đủ lương đủ lính.
- 4. Lấy mình làm gương, để cùng trói buộc.
- 5. Giáo dục đi đôi với hành pháp, nghiêm minh mà lại không hà khắc.
- Chương XVIII TIẾN CỬ NGƯỜI HIỀN
- 1. Đạo lý trị quốc, xem trọng cử hiền.
- 2. Quyền thuật – Tính tình – Ý chí
- 3. Chú trọng giáo dục, tăng cường thực tiễn
- 4 . Thêm điều thiện, bỏ điều ác, làm hạn chế bớt tham nhũng
- 5. Nước lấy quân đội để cậy, vua lấy bề tôi để nhờ.
- 6. Việc binh vốn chẳng lành, chẳng thể không lo không sợ.
- Phụ chương
- QUYỂN HẠ GIÓ THU THỔI QUA GÒ NGŨ TRƯỢNG – THIÊN THỨ SÁU THÁNG NĂM VƯỢT LÔ GIANG – Chương XIX NGƯỜI NAM LÀM PHẢN
- 1. Giáo huấn của lịch sử.
- 2. Sách lược vỗ về Di Việt của Gia Cát Lượng.
- 3. Thất sách ở việc bình thường, dẫn đến biến loạn toàn diện.
- 4. Đánh ngoài ắt trong phải ổn, Gia Cát Lượng quyết nam chinh
- Chương XX CÔNG TÂM LÀM ĐẦU
- 1. Vùng đất không cây, quê hương dịch bệnh.
- 2. Công tâm là đầu, phá thành là phụ.
- 3. Loạn quân tan rã dần dần, Ung Khải, Cao Định tử nạn
- 4. Tài trí giữa lúc khẩn cấp, Lý Khôi lập được kỳ công.
- 5. “Uy danh của ông như trời, người nam không làm phản nữa”.
- 6. Truyền thuyết bẩy lần bắt, bẩy lần tha trong dã sử.
- Chương XXI CÂU ĐỐ 7 LẦN BẮT MẠNH HOẠCH
- 1. Bản đồ chỉ vẽ việc bình Man.
- 2. Đội quân nam chinh trong tiểu thuyết với những ngôi sao sáng.
- 3. Một lần bắt một lần thả:
- 4. Hai lần bắt hai lần thả.
- 5. Ba lần bắt ba lần thả:
- 6. Bốn lần bắt bốn lần thả:
- 7. Năm lần bắt năm lần thả:
- 8. Sáu lần bắt sáu lần thả:
- 9. Bảy lần bắt bảy lần thả:
- 10. Khiếm khuyết trong việc bảy lần bắt bảy lần thả.
- Chương XXII SÁCH LƯỢC BIÊN CƯƠNG HÁN DI YÊN ỔN
- 1. Sử dụng người có danh vọng
- 2. Làm suy yếu họ lớn, trợ giúp cho kẻ yếu.
- 3. Tôn trọng tập tục địa phương, lựa chọn quan chức hành chính:
- 4. Đẩy mạnh phát triển kinh tế, tăng cường quan hệ Hán – Di.
- 5. Cải tổ kết câu xã hội, tiêu trừ gốc rễ rối ren
- Phụ chương
- THIÊN THỨ BẢY BẮC PHẠT TRUNG NGUYÊN – Chương XXIII XUẤT SƯ BIỂU
- 1. Tào Phi từ trần, Mạnh Đạt khởi nghĩa.
- 2. Lý Nghiêm khuyên phong cửu tích, Gia Cát Lượng vẫn khiêm nhường.
- 3. So sánh quân lực giữa Ngụy và Thục
- 4. Có thể với “Xuất Sư Biểu”, quỷ thần cũng phải khóc than
- Chương XXVI GẠT LỆ CHÉM MÃ TẮC
- 1. Qui hoạch về chiến tuyến đông, tây
- 2. Mạnh Đạt kinh hoảng chẳng ngờ, lầm lẫn mất cơ hội lớn.
- 3. Đánh dài và đánh ngắn.
- 4. Tấn công Lương Châu phía bắc, thu phục Khương Duy tài danh
- 5. Trương Cáp dẫn quân tây chinh, Mã Tắc để mất Nhai Đình.
- 6. Hỗn loạn phải dùng đại hình, gạt lệ mà chém Mã Tắc.
- Chương XXV NGẦM QUA TRẤN THƯƠNG
- 1. Kiểm thảo sai lầm, lại cùng xuất phát.
- 2. Đông chiến tuyến xảy ra đại chiến, Lục Tốn tìm cách phá Tào Chân.
- 3. Hậu “Xuất Sư Biểu” và câu đố thật giả.
- 4. Hác Chiêu cố giừ thành, Trần Thương thực khó đánh.
- Chương XXVI TRÂU GỖ NGỰA MÁY
- 1. Lần thứ ba khởi binh, sách lược là bám rễ.
- 2. Triệu Vân từ giã cõi đời, Gia Cát Lượng được phục chức.
- 3. Tôn Quyền vội vàng xưng đế, điều chỉnh quan hệ Thục Ngô.
- 4. Làm yếu thế lực quân Ngụy, ổn định cơ sở quốc phòng.
- 5. Trâu gỗ, ngựa máy ra đời, bổ trợ vận chuyển lương thực
- Phụ chương
- THIÊN THỨ TÁM DẤN THÂN TẬN TỤY – Chương XXVII ĐỐI TRẬN VỚI KẺ ĐỊCH THÂM CĂN CỐ ĐẾ
- 1. Cuộc bắc phạt thứ tư, đã dốc tận lực lượng
- 2. Tào Chân gần đất xa trời, Tư Mã Ý lại ra trận
- 3. Chiến thuật Tư Mã Ý thi hành, lấy tĩnh lặng để mà chế động.
- 4. Đuổi theo quân rút chạy, Trương Cáp phải bỏ mình
- 5. Lý Bình giả truyền thánh chỉ.
- Chương XXVIII GIÓ THU THỔI QUA GÒ NGŨ TRƯỢNG
- 1. Năm lần bắc phạt, tận lực tấn công.
- 2. Tiến quân đến gò Ngũ Trượng.
- 3. Tôn Quyền xuất chiêu không đâu.
- 4. Gia Cát Lượng trêu ngươi, Tư Mã Ý nhẫn nhục.
- 5. Rơi rụng sao lớn, Thừa tướng về trời
- 6. Gia Cát Lượng đã về trời, còn nạt được Tư Mã Ý sống.
- Chương XXIX NHỮNG NGƯỜI KẾ NHIỆM CỦA GIA CÁT LƯỢNG
- Chương XXX CUỘC QUYẾT CHIẾN CUỐI CÙNG CỦA THỤC HÁN
- l. Hình thái ba nước thời kỳ sau Gia Cát Lượng
- 2. Chính quyền ba nước phát sinh biến hoá
- 3. Khương Duy bắc phạt
- 4. Khương Duy lại ra Kỳ Sơn.
- 5. Chung Hội đưa kế hoạch chung, Tư Mã Chiêu đánh Thục Hán.
- 6. Thục Hán mất bởi A Đẩu.
- 7. Trận quyết chiến cuối cùng của Thục Hán.
- Chương XXXI TỔNG LUẬN VỀ GlA CÁT KHỔNG MINH
- Phụ chương
- Thiên phụ họa GIA CÁT KỲ TÀI
- GIA CÁT LƯỢNG LIÊN PHẢ