Truyện Thơ Ngụ Ngôn

CHƯƠNG 34: SÓI VÀ SẾU



Sói hóc xương khạc không khỏi họng
Gặp sếu bèn giở giọng van lơn:
“Sếu ơi! cổ bạn dài hơn
Giúp tôi, thò mỏ lôi dần xương ra
Tôi sẽ thưởng thật là hậu hĩ
Nào nhanh lên một tí đi nào!”
Sếu ta thò hẳn đầu vào
Gắp xương họng sói lôi mau khỏi mồm
Sói thoát nạn lồm cồm bò dậy.
Sếu chờ xin sói lấy thưởng cho
Nhe răng nhọn, sói cười to:
“Đầu mi vừa mới thập thò họng tao
Tao tha không cắn đứt đầu
Đó là phần thưởng lẽ nào nhỏ nhoi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.