VŨ CỰC THIÊN HẠ

Chương 1205: Sức mạnh tuyệt đối áp chế



– Cái gì!?

Lâm Minh trong lòng kinh hãi. Thanh niên tóc bạc này chẳng những cánh tay như một con mãng xà có thể tùy ý uốn khúc, ngay cả vũ khí đều giống như linh xà, có thể quấn quanh vũ khí của người khác!

Loại phương thức tác chiến quỷ dị này nếu là đối thủ không quen thuộc, trận chiến đầu tiên nhất định sẽ chịu thiệt.

Đệ tử Chân Võ Đại Thánh địa ở đây nhìn thấy cảnh tượng như vậy, ánh mắt đột nhiên sáng ngời.

– Tuyệt kỹ pháp tắc Sinh Mệnh của Ngự Long sư huynh!

– Có thể tùy ý thay đổi bất kỳ bộ vị nào của thân thể, bao gồm da thịt, xương cốt, nội tạng. Cánh tay có thể nhanh chóng kéo dài mười mấy trượng đuổi theo kẻ địch, linh hoạt vô cùng, không ai có thể tránh khỏi! Tiểu tử này xong rồi. Ha ha!

Đệ tử Chân Võ Đại Thánh địa đối với Ngự Long tin tưởng mười phần, không nói thiên phú gì, chỉ riêng tu vi Ngự Long đã đạt tới Thần Hải hậu kỳ, mà Lâm Minh lại chỉ là Thần Hải sơ kỳ. Bọn họ không tin, có người có thể dưới tình huống hơn kém hai cảnh giới nhỏ, vượt cấp chiến thắng thiên tài đỉnh cao của Chân Võ Đại Thánh địa.

Lâm Minh mắt thấy nhuyễn kiếm đâm hướng ngực mình, mà Phượng Huyết Thương lại bị nhuyễn kiếm quấn quanh, trong lòng biết đã không có khả năng tránh khỏi. Tâm thần đột nhiên chìm vào thế giới trong cơ thể, năng lượng toàn thân bùng nổ.

Hỗn Nguyên võ ý – Không gian Hồng Mông!

Coong!

Chân nguyên hộ thể của Lâm Minh bị trường kiếm như rắn độc đột nhiên xuyên thủng! Chân nguyên hộ thể của hắn tương đối dày đặc, nhưng mà trường kiếm mềm mại như rắn độc này lại lấy điểm phá mặt, xé mở chân nguyên hộ thể của hắn!

Mà chính vào lúc này, sau lưng Lâm Minh một đóa hoa sen Đế Tôn màu đỏ thẫm lặng yên nở rộ. Không gian Hồng Mông cổ xưa tang thương phủ xuống. Giống như ngọn núi ngàn vạn cân đập thật mạnh lên trường kiếm màu đỏ, hung hăng trấn áp!

Xích!

Trường kiếm linh tính mất hết, nhưng mà vẫn như trước đâm tới mặt Lâm Minh.

Bát Môn Độn Giáp Cảnh Môn!

Sức mạnh xương Rồng, dung hợp!

Phượng Huyết Thương bị quấn quanh, Lâm Minh mở ra Cảnh Môn chủ phòng ngự, sức mạnh xương Rồng trong cơ thể bùng nổ. Khớp xương ở bàn tay phải nổ vang “Bùm bùm”, trong nháy mắt toàn bộ tay phải bao phủ trong thần quang màu xanh da trời. Một cánh tay phải cứng như sắt thần. Hắn rồi lại không dùng Phượng Huyết Thương, một tay chộp hướng nhuyễn kiếm màu đỏ.

Một màn này khiến võ giả có mặt đều tâm thần hoảng hốt. Dùng tấm thân máu thịt để chộp Linh khí nhuyễn kiếm. Không cần tay nữa sao?

Trong lúc chớp nhoáng, mọi người căn bản không kịp phản ứng. Tay phải của Lâm Minh đã chộp lên nửa trên của thân kiếm, vừa khéo giống như bắt ba tấc của rắn!

– Lôi đình lực!

Lâm Minh quát lớn một tiếng, Tử Sư Lôi Nguyên và sức mạnh lôi đình thiên kiếp thai nghén trong mầm non Tà Thần tùy ý bộc phát ra, toàn bộ vọt về phía tay phải Lâm Minh. Mũi kiếm hoàn toàn bị ánh tím bao phủ, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng nhuyễn kiếm rên rỉ!

Bởi vì nhuyễn kiếm giãy giụa, tay phải của Lâm Minh đang không ngừng đổ máu. Tuy nhiên như vậy đối với hắn mà nói căn bản không tính là gì, mặc cho nhuyễn kiếm vặn vẹo thế nào thủy chung không thể chạy khỏi bàn tay hắn.

– Này… Làm sao có thể!?

– Tay không bắt được Linh khí nhuyễn kiếm?

Đệ tử Chân Võ Đại Thánh địa chung quanh đều trợn tròn mắt, bản thân Ngự Long cũng trong mắt ánh sao bùng lên. Không ngờ tay trần ngăn cản Xà huyết nhuyễn kiếm của hắn?

Máu Cổ Phượng, thiêu đốt!

Khoảnh khắc đó, ở mi tâm Lâm Minh, dấu ấn Phượng Hoàng phát ra ánh vàng chói mắt, Tà Thần lực trong cơ thể hắn cũng hoàn toàn mở ra, không gian Hồng Mông bùng nổ đến lớn nhất. Ngự Long hoảng sợ phát hiện, Linh khí nhuyễn kiếm của mình rồi lại gần như mất liên hệ!

– Thuật luyện thể khó tin, xương cốt cơ gân cứng cỏi đến khủng bố. Cộng thêm trấn áp của lực trường kỳ dị kia đối với Xà huyết nhuyễn kiếm… Đối thủ đáng sợ!

Ngự Long rất nhanh phân tích ra nguyên nhân xuất hiện một màn này, hắn tự nhiên không có khả năng mất đi Xà huyết nhuyễn kiếm, nếu không trận chiến này căn bản không cần đánh nữa.

Bóng người nhoáng lên, Ngự Long trực tiếp vọt vào không gian Hồng Mông!

Lâm Minh cười lạnh một tiếng, một tay chộp Xà huyết nhuyễn kiếm, một tay cầm Phượng Huyết Thương đâm thẳng hướng Ngự Long!

Thanh Liên Hỏa Vũ!

Theo tiếng nổ của ngọn lửa, một đóa sen xanh che trời nở rộ trên Phượng Huyết Thương. Cột lửa chói mắt thẳng lên trời cao!

Ngay vào lúc một thương này của Lâm Minh đâm thẳng tim Ngự Long, đồng tử hắn ta co rụt lại, quát khẽ:
– Độc Long!

Vù!

Một ron rắn một sừng không ngờ xé rách làn da ở ngực Ngự Long, đột nhiên từ trong lao ra, mang theo một chùm máu tươi cắn hướng cổ họng Lâm Minh.

Ngự Long này rồi lại đem rắn dung nhập vào thân thể của mình, có thể từ bất kỳ bộ vị nào của thân thể toát ra công kích kẻ địch, khiến người khó lòng phòng bị!

Loại thủ pháp tác chiến này là căn cứ vào lý giải sâu sắc của Ngự Long đối với pháp tắc Sinh Mệnh mới có thể làm được. Mà Lâm Minh trước kia chưa từng ra mắt.

Thủ đoạn tác chiến thần kỳ!

Trong con ngươi Lâm Minh thiêu đốt chiến ý, kiến thức nhiều thủ pháp tác chiến như vậy hắn cực kỳ hưng phấn.

Mắt thấy con rắn vọt tới, Lâm Minh cười to nói:
– Pháp tắc thật thần kỳ, nhưng là dưới sức mạnh tuyệt đối áp chế, pháp tắc huyền diệu mấy cũng không có ý nghĩa!

Lâm Minh quát lớn một tiếng, cùng lúc dẫn động Thanh Liên Hỏa Vũ, Tà Thần lực trong cơ thể mở ra đến mức tận cùng. Lôi đình lực trong mầm non Tà Thần như nước lũ vỡ đê tràn vào trong đóa sen xanh.

Lôi Hỏa giao nhau, năng lượng khủng bố bùng nổ!

Ầm ầm!

Bùng nổ cuồng mãnh thổi quét phạm vi mấy trăm dặm, vô số đá lớn màu đen cứng rắn bị sóng xung kích của năng lượng phá hủy, vỡ thành mảnh nhỏ!

Mà bảy tám đệ tử Chân Võ Đại Thánh địa kia đều bị luồng năng lượng khổng lồ này hất bay. Trong lúc nhất thời, tiếng kêu thảm không ngừng.

Rắn một sừng ở ngực Ngự Long đứng mũi chịu sào chịu một đòn này của Lâm Minh, đầu rắn thật lớn máu thịt bầy nhầy!

Mà bản thân Ngự Long, chân nguyên hộ thể cũng hoàn toàn vỡ nát, tuy nhiên da toàn thân hắn bao phủ một lớp vảy rắn bằng nắm tay, khó khăn lắm chặn được năng lượng bùng nổ, toàn thân nhuộm máu.

– Chặn được?

Lâm Minh hơi hơi ngạc nhiên. Một thương này tuy rằng không phải công kích mạnh nhất của hắn, nhưng là dưới tình huống thiêu đốt máu Phượng, lai mở ra Tà Thần lực, đã là một đòn mạnh nhất Lâm Minh làm ra trong năm tháng tham gia dự tuyển đệ nhất hội võ này, lại bị Ngự Long chặn lại. Tuy rằng đối phương toàn thân là máu, bị thương nặng nhưng dù sao cũng là chặn lại.

– Lực phòng ngự thật mạnh, với pháp tắc Sinh Mệnh thay đổi kết cấu thân thể, ở bên ngoài phủ một lớp vảy rắn, cùng thuật luyện thể có diệu dụng dị khúc đồng công!

Thuật luyện thể và pháp tắc Sinh Mệnh đều là khai phá nhằm vào thân thể, khí huyết, nhưng hai loại có khác biệt rất lớn.

Thuật luyện thể là rèn luyện thân thể, có thể khiến thân thể không ngừng trở nên mạnh hơn. Ở trên cơ sở này phát triển ra chiến kỹ mạnh mẽ như Bách Trọng Lãng, luyện lực như tơ.

Mà pháp tắc Sinh Mệnh chỉ là thay đổi kết cấu thân thể, khiến kết cấu thân thể càng thích hợp chiến đấu tình cảnh bất đồng. Lại không thể rèn luyện thân thể, cũng không thể làm thân thể trở nên mạnh hưn.

Nói trắng ra là, thuật luyện thể là một bộ võ công đầy đủ, có công pháp có võ kỹ.

Mà pháp tắc Sinh Mệnh chỉ là một loại chiêu thức và kỹ xảo. Chênh lệch tự nhiên to lớn vô cùng.

Đương nhiên, thuật luyện thể Lâm Minh hiện tại tu tập còn cực kỳ có hạn, chiến kỹ chỉ có mấy loại ít ỏi.

– Nếu ta có thể trên cơ sở tu luyện thuật luyện thể lại tìm hiểu pháp tắc Sinh Mệnh, tùy ý thay đổi kết cấu thân thể. Như vậy tăng thêm sức mạnh sẽ không đơn giản là một cộng một bằng hai.

Lâm Minh nghĩ vậy, mà lúc này Ngự Long đứng ngơ ngác, dùng một loại ánh mắt khó tin nhìn về phía Lâm Minh.

– Ngươi chỉ là Thần Hải sơ kỳ, rồi lại có chân nguyên dày đặc như vậy…

Ngự Long không thể tin tưởng. Hắn là tu vi Thần Hải hậu kỳ, hơn nữa chân nguyên so với thiên tài cùng cấp thì dày đặc hơn rất nhiều lần.

Nhưng là hiện tại, hắn rồi lại thua bởi Lâm Minh ở mức độ dày đặc của chân nguyên!

Lâm Minh biểu tình lạnh lùng. Cường độ chân nguyên của hắn quả thật vượt xa Ngự Long. Không nói đến thiêu đốt máu Cổ Phượng và mở ra Tà Thần lực, chỉ riêng dùng Đại Thiên Thế Giới Đan khiến cho thế giới trong cơ thể Lâm Minh dọc ngang 800 dặm. Còn lớn hơn so với Thần Hải hậu kỳ tương đối yếu.

Thế giới trong cơ thể khổng lồ, lại thêm trong thế giới cùng diện tích, Lâm Minh bởi vì mật độ chân nguyên lớn, sức mạnh chứa ở thế giới trong cơ thể. Hai thứ cộng lại, mức độ chân nguyên dày đặc của Lâm Minh liền không thể tưởng tượng.

– Ngươi thua!
Lâm Minh lạnh lùng nói, tay phải của hắn còn nắm Xà huyết nhuyễn kiếm của Ngự Long! Xà huyết nhuyễn kiếm này liều mạng giãy giụa, lại thủy chung không thể giãy thoát. Mà tay phải của Lâm Minh cũng máu thịt bầy nhầy, miệng vết thương sâu có thể nhìn thấy xương. Tuy nhiên điều này đối với Lâm Minh đã mở Sinh Môn, lại có xương Rồng máu Phượng chống đỡ mà nói chỉ là một chút thương nhỏ bé nhỏ không đáng kể mà thôi.

Xà huyết nhuyễn kiếm, mắt thấy sắp mất liên hệ với Ngự Long. Điều này nghĩa là, binh khí bị cướp đi.

Một trận chiến đấu, đánh đến cuối cùng binh khí của mình đều mất. Đây là chênh lệch sức mạnh cỡ nào!

Ngự Long cười thảm một tiếng.

Sức mạnh tuyệt đối khiến phương thức tác chiến quỷ dị kia của hắn không hề có đất dụng võ. Trên thực tế, nếu không phải Lâm Minh muốn kiến thức một chút thủ pháp tác chiến kỳ lạ của Ngự Long, như vậy Lâm Minh hoàn toàn có thể đánh bại Ngự Long trong vòng năm hơi thở.

– Ta không phải bại bởi kỹ xảo và pháp tắc của ngươi, mà là bại bởi… Sức mạnh tuyệt đối của ngươi!

Ngự Long không cam lòng nói.

– Kỹ xảo? Pháp tắc?
Lâm Minh khẽ cười một tiếng:
– Đó là bởi vì, ngươi không thể ép ra kỹ xảo và pháp tắc của ta mà thôi.

Lâm Minh khi vượt Cửu Cửu Mệnh Vẫn, trong cơ thể ngưng tụ vô số mảnh vỡ pháp tắc. Tuy rằng những mảnh vỡ pháp tắc này hắn còn chưa thể tìm hiểu toàn bộ, nhưng vẫn vì Lâm Minh lĩnh ngộ pháp tắc mà đặt nền móng hết sức vững chắc.

– Đi chết đi.

Ánh mắt Lâm Minh đột nhiên phát lạnh, Phượng Huyết Thương trong tay đâm thẳng ra.

Hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua Ngự Long, giá trị công huân của đối phương đối với hắn mà nói ý nghĩa trọng đại.

Mắt thấy Lâm Minh đánh tới, Ngự Long quát lớn một tiếng, khớp xương toàn thân nổ vang “Bùm bùm”. Thân thể hắn rồi lại đồng hóa với rắn, ở phía sau hiện ra hư ảnh một con mãng xà màu đỏ thật lớn.

Hắn muốn liều chết đọ sức!

Ba ba ba!

Thân thể Ngự Long nổ tung, khớp xương dường như biến mất, thân thể bắt đầu kéo dài, cùng mãng xà màu đỏ sau lưng hắn chồng lên một chỗ, vồ thẳng tới Lâm Minh.

Nhưng mà, mất vũ khí hắn tương đương là dùng tấm thân máu thịt va chạm với Phượng Huyết Thương.

Pháp tắc Sinh Mệnh hắn tu tập cũng không thể mang đến cho hắn thân thể mạnh mẽ như Lâm Minh!

– Thương Khung Bá Điển – Bách Trọng Lãng!

Trong nháy mắt bảy môn trong Bát Môn Độn Giáp trong cơ thể Lâm Minh đồng loạt mở ra, sức mạnh điên cuồng tăng vọt đến mấy chục triệu cân, dưới sự tăng phúc của Bách Trọng Lãng, sức mạnh lại tăng lên vài lần, thẳng tới đại quan 100 triệu!

Một đòn như vậy ngưng tụ lên Phượng Huyết Thương, uy lực phát ra vô cùng khủng bố!

Mới đầu giao thủ kỳ thật đã định sẵn kết cục. Ngự Long mất vũ khí chỉ bằng tấm thân máu thịt cho dù là liều chết đọ sức cũng tuyệt đối không phải đối thủ của Lâm Minh.

Chênh lệch quá xa.

Bùng!

Một tiếng nổ lớn, thân thể Ngự Long tính cả hư ảnh mãng xà đỏ sau lưng hắn đều bị một thương của Lâm Minh đập nát không hề trì hoãn, máu thịt tung tóe! Cả người Ngự Long gần như hóa thành sương máu!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.