Ba Người Thầy Vĩ Đại
Chương 15. Cửa Ngõ Đi Tới Một Cuộc Sống Tươi Đẹp
“Hãy để mọi người quét dọn trước cửa nhà họ và cả thế giới sẽ sạch sẽ.”
– Mẹ Teresa
***
Những tuần ở cùng Tess trôi đi rất nhanh. Như Cha Mike và Moe trước đó, cô ấy tỏ ra không chỉ là người cực kỳ thông minh và sáng tạo một cách phi thường xét về tư duy, mà cô ấy còn là một con người thật sự rất tốt.
Những người tối thật sự có thể thành công trong kinh doanh, tôi nhận ra như vậy.
Suốt những tuần ở cùng nhau, Tess đã củng cố nhu cầu sống nhân hậu và biết yêu thương trong lĩnh vực kinh doanh. Cô ấy nhấn mạnh rằng xây dựng quan hệ là rất cần thiết, và rằng tôi phải toàn tâm toàn ý làm tăng giá trị cho những người khác – và cho cả thế giới nói chung – nếu tôi muốn thể hiện số phận mình và tận hưởng thành công đích thực. Cô ấy nói với tôi về tầm quan trọng của những thái độ tốt, thói quen đúng giờ, và sự tao nhã của con người như là những lợi thế chiến lược, và say sưa nói về nhu cầu cho mọi doanh nhân được thể hiện vai trò lãnh đạo nếu chúng ta hy vọng cải thiện tình trạng của thế giới.
Khi chúng tôi thư giãn trong văn phòng của cô ấy vào một buổi chiều ngập tràn ánh nắng, cô ấy trao cho tôi một phong bì. Tôi thật sự rất muốn mở nó ra, nhưng rồi thất vọng khi chẳng tìm thấy gì ngoài một mảnh giấy màu ngà ngà trống trơn bên trong.
“Tôi không hiểu, Tess. Chẳng có gì viết trên giấy cả.”
“Jack, hôm nay là ngày cuối cùng chúng ta ở cùng nhau. Tôi vừa tặng cho anh một món quà rất đặc biệt để cảm ơn anh vì đã dành mấy tuần qua với tôi.”
“Tôi vẫn không hiểu ý nghĩa của mảnh giấy trống trơn này.”
“Tối nay, trước khi đi ngủ, tôi muốn anh thực hiện một nghi lễ thiêng liêng. Hãy lấy mảnh giấy trắng trơn này ra và viết lại câu chuyện cuộc đời anh lên đó. Hãy viết, càng súc tích càng tốt, anh muốn cuộc đời mình trở nên như thế nào. Hãy xác lập ý định này và thể hiện nó trên giấy. Hãy viết về những khát vọng từ tâm khảm mình và sự khác biệt anh hy vọng tạo được trên thế giới này như kết quả của con người mà anh đang phát triển thành. Và sau đó, hãy viết về di sản của anh.”
“Ý chị là gì khi nói đến di sản?”
“Những nhu cầu rất con người sâu thẳm nhất chính là nhu cầu được sống vì điều gì đó quan trọng hơn bản thân mình. Sự vĩ đại của một con người xuất hiện khi anh dành trọn vẹn bản thân cho một việc: sống vì một sự nghiệp lớn lao hơn chính mình. Trong những thời khắc yên tĩnh tối nay, tôi muốn anh tự hỏi mình xem anh muốn cuộc đời mình là vì cái gì – sau đó hãy viết ra câu trả lời. Hãy suy ngẫm xem dấu ấn anh để lại phía sau trông sẽ như thế nào, và hãy nghĩ xem các thế hệ tiếp nổi anh sẽ nhớ về anh như thế nào. Anh cần có một tầm nhìn gì đó và mơ về di sản của mình – hãy tin tôi, Jack, điều đó sẽ giúp anh rất tập trung và khiến cho trái tim anh ngập tràn hy vọng.”
“Vâng, tôi sẽ làm bài tập này tối nay.”
Tess vòng tay ôm lấy tôi và hôn lên má tôi. “Tôi phải gặp gỡ vài đồng nghiệp dưới nhà,” cô ấy nói. “Anh có muốn đi cùng tôi không?”
“Tôi rất sẵn lòng. Chị Tess, tôi thật sự được tận hưởng thời gian ở bên chị. Chị đã chia sẻ những hiểu biết tuyệt vời mà tôi biết sẽ giúp ích cho tôi trong sự nghiệp và trong cuộc sống. Cảm ơn chị rất nhiều.”
“Không có gì, Jack. Chỉ cần bảo đảm rằng anh tiếp tục những gì tôi đã dạy anh. Hãy là một nguồn sáng trên thế giới này, một người dẫn đường của trí tuệ ở một nơi không đáng tin cậy, một nhà truyền giáo cho thay đổi và yêu thương ở bất kỳ đâu anh tới. Nếu anh tác động được lên cuộc sống của những người khác và là một thủ lĩnh nhờ cách anh sống cuộc sống của mình, khi đó thời gian của tôi với anh trên thực tế mới được bỏ ra một cách xứng đáng.”
“Cảm ơn chị,” tôi xúc động nói.
Chúng tôi im lặng đi thang máy xuống tầng trệt. Tôi cảm thấy chúng tôi đều rất buồn khi phải chia tay nhau.
***
Khi Tess và tôi bước ra con phố nhộn nhịp, tôi nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ. Có một chiếc SUV màu vàng tươi đang lao thẳng tới chỗ chúng tôi. Còi xe kêu inh ỏi, và có một tấm ván trượt cũ kỹ được chằng buộc trên nó. Chiếc xe phanh rít lên để dừng lại ngay trước mặt chúng tôi, và tôi sững sờ khi nhìn thấy người ngồi bên trong.
Chính là Moe Jackson và Cha Mike.
“Xin chào Jack!” Họ cùng đồng thanh kêu lên, cười rạng rỡ như hai cậu bé con trong tiệc sinh nhật.
“Trông cậu thật tuyệt!” Moe kêu lên.
“Ôi trời!” Tôi nói. “Hai vị là những người cuối cùng tôi mong được gặp ở thành phố New York đấy!”
Họ nhanh nhẹn nhảy ra khỏi chiếc SUV và nồng nhiệt ôm hôn tôi. Sau đó họ quay sang Tess.
“Này cưng,” Moe trìu mến nói. “Sẵn sàng đi chưa nào?”
“Ba người đang định đi đâu vậy?” Tôi hỏi, hết sức tò mò.
“Chúng tôi sắp đoàn tụ, Jack ạ,” người bạn lướt sóng của tôi đáp. “Chúng tôi đi ăn mừng thành công của mình. Đây là một nghi thức chúng tôi thực hiện mỗi lần chúng tôi làm được một sự cải biến.”
“Một sự cải biến ư?”
“Chắc chắn rồi! Cả ba chúng tôi phối hợp cùng nhau để dạy cậu những gì cậu cần học. Cha cậu là bạn của chúng tôi, và chúng tôi đều rất vui được làm việc với cậu. Cậu là một con người rất đặc biệt.” Moe ngừng lại và nhìn tôi trìu mến. “Nhưng Jack ạ, trước đây chúng tôi đã làm việc này với những người khác. Và chúng tôi tin tất cả mọi người đều đặc biệt. Hàng năm, một học trò được gửi tới cho chúng tôi. Và hàng năm, chúng tôi lại chia sẻ triết lý và tri thức của mình với một người khác, chứng kiến họ thay đổi trước mắt chúng tôi.”
“Đó là điều tuyệt vời nhất!” Cha Mike reo lên khi ông rồ máy như một tay đua xe. “Khi học trò của chúng tôi thành công, chúng tôi cũng thành công. Bằng cách giúp những người khác trưởng thành đúng với cái bản ngã tốt đẹp nhất của họ và sau đó ra ngoài và tác động đến thế giới, chính chúng tôi cũng tác động lên thế giới.”
“Đó là di sản của chúng tôi” Tess bổ sung.
Sau đó, khi cả ba bậc thầy đương đại đã ổn định chỗ ngồi trong chiếc SUV, họ im lặng một lúc.
Cuối cùng, Cha Mike lên tiếng. “Chúc con may mắn, Jack.”
“Tôi rất yêu cậu, anh bạn,” Moe nói.
“Hãy để lại một di sản,” Tess hướng dẫn.
Sau đó Moe nhoài người và bật radio lên. Một giai điệu Beach Boys xưa cũ vang lên trong loa.
“À, rất giống thế này,” tôi nghe thấy anh ấy nói khi chiếc SUV bắt đầu lăn bánh, cả ba người vẫy tôi, cười tươi và hát theo radio.
Đột nhiên, họ dừng lại. Chiếc SUV lùi lại.
“Ồ, tôi suýt quên. Thứ này cho cậu, Jack. Đó là thứ tất cả chúng tôi cùng thực hiện,” Tess nói trong khi trao cho tôi một cái hộp được gói ghém rất lịch lãm. “Chúng tôi hy vọng nó sẽ giúp cậu suốt đường đời của mình. Và khi cậu cần một lời chỉ dẫn vào những thời điểm khó khăn, chúng tôi hy vọng cậu có thể nghĩ đến chúng tôi và nhớ lại ba tháng qua. Cuộc sống không là gì hơn là một cuộc phiêu lưu tuyệt vời, cậu biết đấy. Và cuộc sống của cậu chỉ mới bắt đầu, bạn của tôi ạ.”
Nói xong, chiếc suv lại lăn bánh, và cả ba vị thầy lỗi lạc đi xa dần, tay vẫy chào tôi một lần nữa. Tôi nghĩ mình đang mơ.
Tôi bước tới một công viên gần đó và ngồi xuống cạnh một khóm hồng. Ánh nắng sưởi ấm gương mặt tôi và mùi hương thơm làm tinh thần tôi bay bổng. Tôi cảm thấy buồn – hành trình kỳ diệu của tôi với ba người thầy tuyệt vời đã kết thúc, và giờ tôi chỉ còn một mình, ở lại để ứng dụng những gì tôi học được và lan tỏa thông điệp của họ theo cách riêng của mình. Tôi thật sự muốn nhận ra con người đích thực của mình, và tôi cảm thấy vô cùng quyết tâm sống cuộc sống của mình theo những triết lý của họ. Điều quan trọng nhất, tôi cảm thấy nhu cầu – mà tôi chưa bao giờ thấy trước đó – tạo ra sự khác biệt và đảm nhận phần việc của mình giúp xây dựng một thế giới lành mạnh và hạnh phúc hơn.
Tôi cúi xuống và mở chiếc hộp ra. Bên trong là một cuốn sổ bọc da, một bản sao nguyên xi cuốn sổ Cha Mike đã đưa cho tôi vào buổi đầu tiên chúng tôi gặp nhau. Tôi mở trang đầu tiên ra. Tim tôi bắt đầu đập rộn khi tôi đọc những gì viết trên đó. Nội dung như thế này:
CỬA NGÕ ĐI TỚI MỘT CUỘC SỐNG TƯƠI ĐẸP
#1: Công việc chính của mọi con người là công việc nội tâm. Mỗi ngày, hãy làm gì đó có ý nghĩa để làm sâu sắc chính mình. Để có thêm thời gian cho cuộc sống mà bạn thực sự muốn, trước tiên bạn phải trở thành con người đích thực của mình.
#2: Hãy xem cuộc sống của mình nh ư một trường học dạy cách trưởng thành. Mọi thứ bạn trải nghiệm, cả điều tốt và thử thách, đều xảy đến với bạn để dạy bạn bài học mà bạn cần học nhất ở giai đoạn cụ thể đó trong quá trình tiến hóa với tư cách một con người. Hãy hiểu chân lý này, và hãy luôn tự hỏi mình: “Con người hoặc tình huống này đại diện cho cơ hội gì” xét về sự trưởng thành của cá nhân bạn. Đây là một nguồn rất lớn cho sự bình yên bên trong.
#3: Hãy thành thật với chính mình – cuộc sống tốt đẹp nhất là cuộc sống chân thật. Đừng bao giờ phản bội chính mình. Hãy lột bỏ cái mặt nạ xã hội và hãy có can đảm thể hiện cái tôi thật sự của bạn ra với thế giới. Thế giới sẽ càng giàu có hơn vì điều đó.
#4: Hãy nhớ rằng chúng ta thu nhận những gì chúng ta phát ra. Cuộc sống bên ngoài của chúng ta không là gì khác hơn một hình ảnh phản chiếu cuộc sống bên trong của chúng ta. Hãy soi sáng phần tối tăm của mình. Hãy nhận thức về những giả định sai lầm, những niềm tin hạn hẹp, và những nỗi sợ hãi đang khiến cho bạn nhỏ mọn, và thế giới bên ngoài của bạn sẽ thay đổi.
#5: Chúng ta nhìn nhận thế giới không như chính nó mà như chúng ta nghĩ. Hãy biết rằng chân lý trong bất kỳ tình huống nào cũng được sàng lọc qua những ô của kính màu của riêng bạn – bối cảnh riêng của bạn. Hãy lau sạch những ô cửa, và bạn sẽ làm sạch cuộc sống của mình. Khi đó, bạn sẽ nhìn thấy chân lý.
#6: Hãy sống bằng trái tim của bạn – tri thức của nó không bao giờ nói dối. Hãy làm theo những lời thúc giục thầm lặng của trái tim bạn, và bạn sẽ được dẫn dắt đi theo số phận của mình.
#7: Hãy đắm mình trong sự tò mò của cuộc đời bạn. Khi từ bỏ việc kiểm soát, bạn sẽ tạo ra một không gian cho những khả năng thâm nhập và những kho báu tuôn trào.
#8: Hãy chăm lo cho chính bạn. Hãy làm gì đó mỗi ngày để bồi dưỡng trí tuệ, cơ thể và tinh thần của bạn. Đây là những hành động rất quan trọng của lòng tự trọng và yêu thương bản thân.
#9: Hãy xây dựng những kết nối của con người. Hãy hiến mình cho việc làm sâu sắc thêm những mối liên hệ với mọi người xung quanh bạn. Tập trung vào việc giúp người khác đạt được giấc mơ của họ, và quan tâm hơn tới việc phục vụ hết mình chứ không phải là tự hài lòng. Bạn hiện diện ở đây để làm giàu cho thế giới này, và bạn sẽ phản bội chính mình một khi bạn quên mất chân lý này.
#10: Hãy để lại một di sản. Khát vọng sâu thẳm nhất của trái tim con người là nhu cầu được sống vì một sự nghiệp lớn hơn chính bản thân họ.
Tôi nhắm mắt lại và lĩnh hội tri thức tôi vừa đọc. Một cảm giác bình yên, và sau đó là hạnh phúc, ngập tràn trong tôi. Tôi cảm thấy rất biết ơn khoảnh khắc này và trọn vẹn đắm mình trong nó.
Sau đó, tôi buông cuốn sổ xuống và đứng lên, giơ tay lên trời. Đó là một ngày rất rạng rỡ và đáng sống.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.