Mật Mã Da Vinci

CHƯƠNG 73



Nhân viên kiểm soát không lưu ca đêm của sân bay Bourget đang gà gật trước màn hình radar trống trơn thì viên đại úy Cảnh sát tư pháp đập cửa phòng.

“Chiếc phản lực của Teabing”, Bezu Face quát om sòm, xăm xăm bước vào đài quan sát nhỏ, “nó đi đâu?”.

Phản ứng ban đầu của người kiểm soát viên là một cố gắng yếu ớt, ấp a ấp úng nhằm bảo vệ sự riêng tư của vị khách hàng người Anh – một trong những khách hàng đắt giá nhất của sân bay. Cố gắng này đã thất bại thảm hại.

“Được thôi”, Fache nói. “Tôi sẽ bắt giữ anh vì đã cho phép một chiếc máy bay tư cất cánh mà không đăng ký lịch trình bay”. Fache ra hiệu cho một sĩ quan khác, người này tiến lại với chiếc còng tay và kiểm soát viên không lưu cảm thấy trào lên một nỗi sợ hãi. Anh ta nghĩ đến một bài báo bàn về chủ đề: đại úy cảnh sát quốc gia là một người anh hùng hay một mối đe doạ? Câu hỏi đó vừa được giải đáp.

“Khoan!”. Người kiểm soát viên nghe thấy giọng mình thảng thốt khi nhìn thấy chiếc còng. “Tôi có thể nói với ông điều này.

Ông Leigh Teabing thường bay tới London để trị bệnh. Ông ta có một nhà chứa máy bay ở sân bay Biggin Hill Executive ở Kent. Nó ở ngoại ô London”.

Fache vẫy tay ta hiệu cho người cầm chiếc còng lui ra: “Biggin Hill là đích đến của ông ta đêm nay?”.

“Tôi không biết”, người kiểm soát viên thật thà nói, “máy bay đã xuất phát theo hướng mọi khi, và liên lạc radar lần cuối cùng cũng chỉ tới Vương quốc Anh. Biggin Hill là một phỏng đoán cực kỳ hợp lí”.

“Có những người khác cùng lên máy bay không?”.

“Tôi thề là tôi không có cách nào để biết điều đó. Những khách hàng của chúng tôi có thể đi thẳng tới nhà chứa máy bay của họ và chất hàng tùy ý họ. Ai cùng lên máy bay là trách nhiệm của nhân viên hải quan ở phòng lễ tân sân bay”.

Fache xem đồng hồ và nhìn ra những máy bay đậu rải rác trước nhà ga: “Nếu đi tới Biggin Hill thì bao lâu sẽ hạ cánh?”.

Nhân viên kiểm soát lật lật sổ ghi: “Đó là một chuyến bay ngắn. Máy bay của ông ta có thể hạ cánh vào… khoảng sáu giờ ba mươi. Mười lăm phút nữa tính từ bây giờ”. Fache cau mày và quay về phía một trong những cộng sự của mình: “Hãy sắp xếp chuyến bay cho tôi. Tôi sẽ bay tới London. Và liên lạc với cảnh sát địa phương ở Kent cho tôi. Đửng liên lạc với MI5 của Anh. Tôi muốn chuyện này kín đáo. Cảnh sát địa phương Kent thôi. Nói với họ là tôi muốn chuyến bay của Teabing được phép hạ cánh. Sau đó tôi muốn nó bị bao vây trên đường băng. Không ai được rời khỏi máy bay cho đến khi tôi tới”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.