Quảng Đông Án

CHƯƠNG 21



Không lâu sau khi Địch công ngồi xuống để ăn sáng, Tào Can bước vào. Sau khi đã chúc Quan án một buổi sáng tốt lành, anh háo hức hỏi liệu đã có ai đó xuất hiện để giành phần thưởng chưa. Quan án lắc đầu và ra hiệu cho anh ta ngồi xuống. Ông ăn xong bát cháo của mình trong im lặng. Sau khi ông đặt đũa xuống, ông ngả người vào ghế và khoanh tay trong tay áo rộng của mình. Rồi ông nói với Tào Can tất cả mọi thứ về kết quả bất ngờ của tuyên bố giả.
“Vậy đó là một mối tình đã đưa Ngự Sử trở lại Quảng Đông! ‘Tào Can kêu lên.
“Một phần. Đồng thời ông muốn điều tra âm mưu phản loạn của Mansur. Vì ông đã nói với Zumurrud rõ ràng rằng ông nhìn thấy một số người Ả Rập ở đây. “
“Nhưng tại sao ông ta giữ tất cả mọi chuyện một mình, thưa đại nhân? Tại sao ông không thưa vấn đề này với Hội đồng Triều đình trong chuyến trở về kinh đô, sau chuyến thăm đầu tiên của ông ở đây, và… “
“Ông ấy biết rất ít về phụ nữ, Tào Can, nhưng ông quả thực thành thạo trong tất cả các vấn đề của nhà nước. Ông nghi ngờ rằng kẻ thù của mình ở tòa án, kẻ đứng đằng sau âm mưu. Do đó ông không thể trao niềm tin của mình cho ai được đến khi có bằng chứng cụ thể, kẻ thù của ông khả năng rất cao là các quan chức, họ cũng có thể có gián điệp trong hội đồng Chưởng Ấn, những người giúp thông báo về những cuộc thảo luận bí mật trong Hội đồng với họ. Để có được bằng chứng cụ thể, Ngự Sử đã trở lại Quảng Đông. Và đã bị giết chết ở đây bởi người phụ nữ lầm lạc ông yêu. “
‘Làm thế nào mà một quý ông như Ngự sử lại thiệt mạng bởi một vũ nữ Ả Rập thô thiển chứ, thưa đại nhân? ‘
‘À, vì một điều cô ta khác hẳn so với những quý cô người Trung Quốc thanh lịch, có văn hóa Ngự sử từng gặp ở kinh đô. Và cô ta chắc hẳn là người phụ nữ Ả Rập đầu tiên ông ấy từng gặp. Bởi không giống như Quảng Đông, ở kinh đô rất khó để trông thấy một người Ả Rập nào, và chắc chắn là không có những cô gái Ả Rập. Ta đoán rằng đó là trải nghiệm mới mẻ đầu tiên lôi cuốn ông ấy. Theo đó, khả năng tình dục mạnh mẽ của cô ta chắc hẳn đã thức tỉnh những khao khát bị kìm nén của ông. Nỗi đam mê cháy bỏng đó sẽ vượt qua mọi rào cản về chủng tộc, địa vị xã hội và trình độ văn hóa. Triệu Thái cũng rất thích cô ấy, Tào Can. Anh tốt hơn không nên đề cập về cô ta với cậu ấy; đó là một bi kịch gây sốc sâu đậm với cậu ấy.’
Tào Can gật đầu nghiêm trang.
‘Người anh em Triệu luôn không may mắn với người phụ nữ của mình,’ anh nhận xét. ‘Ai đã giết cô ấy vậy, thưa đại nhân?’
‘Triệu Thái nghĩ đó là Mansur. Cậu ấy nói rằng Mansur cũng yêu cô ấy, và rằng khi cô được giới thiệu với Triệu Thái ở bữa tiệc của Mansur, tên Ả Rập này đã thấy cô ta rất thích Triệu Thái. Mansur có thể đã theo dõi cô khi cô tới nhà trọ của Triệu Thái, và trèo lên mái ngôi nhà đằng sau để theo dõi họ. Khi hắn thấy họ bên nhau, với trang phục thiếu vải, hắn nghĩ đây là một cuộc gặp gỡ yêu đương, và giết cô ta trong lúc ghen tuông tột độ. Khá hợp lí, nhưng không thuyết phục.’
Địch công nhấp một ngụm từ chén trà, và tiếp tục:
‘Tuy nhiên đó có thể là, thảm kịch này nên hạ xuống thành một vấn đề phụ lúc này. Vấn đề chính là tìm ra người bảo trợ của cô ta là ai. Người đàn ông đã cố gắng dụ Ngự sử dính líu vào âm mưu của người Ả Rập, là người muốn che giấu cái chết của Ngự sử, và là người phải chịu trách nhiệm cho vụ sát hại Tiến sĩ Sử và bà Bảo. Chúng ta phải hoàn thành nhiệm vụ mà Ngự sử còn dang dở, cụ thể là có được bằng chứng cụ thể để vạch mặt những kẻ thù của ông ấy, những kẻ phản bội hèn nhát ở tòa án. Vì bọn chúng đã sai khiến người bảo trợ của Zumurrud, hắn ta chính là kẻ sẽ phải tiết lộ cho chúng danh tính của chúng. Chúng ta đã không thể bảo vệ Ngự sử khỏi bọn sát nhân, nhưng nhiệm vụ của chúng ta là phải ngăn cản những hành vi phạm tội ghê gớm của bọn chúng thu được kết quả như ý. Và chúng đã bắt đầu làm điều đó, bằng chứng là những tin tức tồi tệ trong lá thư từ Hội đồng triều đình. Vì vậy ta phải xác định nơi trốn của tên này, trước khi ta trở về kinh đô hôm nay. Những trợ lí riêng của ta đang tra hỏi người hầu gái của cô ta và đám người trên tàu, nhưng ta không mong đợi nhiều từ những biện pháp thông thường đó. Những người đồng nghiệp đó sẽ không tìm được người nào biết danh tính thật của hắn.’
‘Thế chúng ta phải làm gì tiếp theo, thưa đại nhân?’ Tào Can hỏi lo lắng.
‘Sau khi Triệu Thái rời khỏi,’ Địch công đáp, ‘Ta đã cố gắng điều tra lại tất cả mọi chuyện xảy ra ở đây trong hai ngày qua. Ta cố gắng sắp xếp các sự kiện đã biết thành một mô hình tương đối hợp lí, và hình thành một giả thuyết. Trên cơ sở giả thuyết này ta sẽ hành động, vào sáng nay.’ Ông uống cạn chén trà và tiếp tục, chậm rãi vuốt ria mép:
‘Chúng ta có một số manh mối về danh tính người bảo trợ của vũ nữ. Chúng đã mở ra một số khả năng khá đáng chú ý.’ Ông đẩy một tờ chi chú qua cho Tào Can. ‘Anh tốt hơn nên ghi chú thành bản danh sách các manh mối của ta, vì ta sẽ dùng chúng khi ta giải thích những giả thuyết của mình.
‘Giờ nào. Thứ nhất, người đàn ông của chúng ta phải nắm một địa vị quan trọng ở Quảng Đông này, nếu không kẻ thù của Ngự sử ở Tòa án sẽ không bao giờ chọn hắn ta làm thuộc hạ của chúng ở đây. Những kẻ phản bội này không ngốc; chúng sẽ không bao giờ chọn một kẻ lừa đảo tầm thường, đó là kẻ bán mình cho chúng với giá cao nhất. Thứ hai, động cơ ẩn sau của người này chắc chắn là một tham vọng vô cùng ghê gớm. Vì hắn ta đang mạo hiểm cả địa vị và mạng sống của mình. Chúng chắc đã hứa với hắn ta, như một phần thưởng, một chức vụ cao hơn, thậm chí có thể là một vị trí trong bộ máy trung ương. Thứ ba, hắn ta phải có những người bạn hay người thân ở kinh đô, vì triều đình hầu như không bận tâm tới vùng đất phía nam xa xôi này, nên ai đó ở kinh đô đã giới thiệu hắn ta. Thứ tư, hắn phải sống trong dinh Thứ sử hoặc có liên quan chặt chẽ tới các công việc ở đây, vì hắn ta biết từng nhất cử nhất động của chúng ta. Điều này có ý nghĩa là chúng ta có thể giới hạn nghi ngờ vào những kẻ mà chúng ta thường xuyên có liên quan đến ở đây. Thứ năm, hắn phải có quan hệ rất tốt với thế giới ngầm, chứng minh qua việc đã sử dụng cả bọn côn đồ Ả Rập và những tên sát thủ siết cổ người Tanka. Hãy chú ý, Tào Can, rằng những mối liên hệ này được duy trì qua những tên tay sai; ví dụ như Mansur. Ta sẽ trở lại vấn đề này sau. Thứ sáu, hắn phải có một lí do đặc biệt trong việc muốn sát hại Triệu Thái; và hắn ta phải rất căm ghét thuyền trưởng Ninh, bởi vì hắn muốn đổ cho Ninh tội sát hại Triệu Thái. Thứ bảy, hắn cũng rất thích những con dế. Thứ tám, hắn ta chắc hẳn phải có mối quan hệ gần gũi với cô gái mù. Nhưng điều đó không ngăn cản hắn ta sai hai tên kia quyết tâm sát hại cô, ngay khi hắn biết cô đang chống đối lại hắn. Cô ấy, về phần mình, đã cố gắng giúp đỡ chúng ta một cách gián tiếp. Cô ấy không thể tự mình trình diện để tố cáo hắn với chúng ta. Hãy ghi lại một nghi vấn: Cô có lẽ nào là con gái hay tình nhân của hắn ta không? Thứ chín, hắn hẳn phải, dĩ nhiên, rất có khả năng là người yêu và người bảo trợ của Zumurrud. Anh đã ghi lại được tất cả điều đó chưa?’
‘Rồi ạ, thưa đại nhân.’ Tào Can đọc kĩ ghi chép của mình, rồi tiếp tục, ‘Chúng ta không nên thêm, thưa đại nhân, là hắn nắm một chức vụ được không ạ? Vì Zumurrud đã bảo với Triệu Thái rõ ràng là người bảo trợ cô ta, dù rất giàu có, nhưng lại không có chức quyền, và do đó không thể mua được cho cô ta quyền công dân.’
‘Không, Tào Can, không cần thiết. Bởi lưu ý đầu tiên của ta, cụ thể là hắn ta chắc chắn là một trong số những người có địa vị cao ở đây, có nghĩa là hắn phải che giấu thân phận khi gặp cô ta. Dĩ nhiên những vũ nữ Ả Rập không bao giờ được tham gia những bữa tiệc của người Trung Quốc. Hắn ta chắc đã quen cô trong khi là một vị khách quý ở chiếc thuyền hoa mà cô làm việc, và luôn giữ kín danh tính thực sự của mình với cô ta từ lúc đó. Sẽ không có nguy cơ nào để cô ta phát hiện ra điều đó, vì cô sẽ không bao giờ gặp hắn ở trụ sở làm việc’ Khi Tào Can gật đầu đồng ý, Địch công tiếp tục, ‘Thứ sử là người đứng đầu danh sách của chúng ta. Trong tất cả những lần xuất hiện ông ta luôn là một vị quan trung thành, mẫn cán và hơi cầu kì; nhưng có lẽ ông ta đồng thời cũng là một diễn viên xuất sắc. Đương nhiên, ông ta có rất nhiều bạn bè ở kinh đô có thể giới thiệu ông với những kẻ thù của Ngự sử, khi chúng bàn luận về một khả năng khiến Ngự sử rơi vào bẫy của chúng. Điều đó ông ta đã trả lời cho điểm thứ tư mà ta không cần nói nữa. Về động cơ của ông ta, ông ta đã bị nuốt chửng bởi tham vọng, và chúng có thể đã hứa với ông ta về một vị trí ở kinh đô mà ông ta khao khát. Kẻ làm trung gian liên hệ với người Ả Rập của ông ta là Mansur, người mà ông ta sử dụng như một tiểu tốt.’
Tào Can ngẩng đầu và thốt lên:
‘Làm sao Thứ sử có thể dung túng cho kế hoạch của Mansur nhằm phá hoại Quảng Đông, thưa đại nhân? Một vụ nổi loạn ở đây sẽ phá tan sự nghiệp của ông ta, không thể nào có ai đó ủng hộ ông ta ở Tòa án được!’
‘Tất nhiên ông ta không có ý định để kế hoạch đó diễn ra. Ông ta chỉ cần nó để hủy hoại Ngự sử thôi. Mục đích đó mà đạt được rồi, ông ta sẽ không ngần ngại loại bỏ Mansur. Cách đơn giản nhất để buộc tội Mansur, là gán cho hắn cái mác là một kẻ nổi loạn. Ai thèm tin một tên tội phạm Ả Rập tồi tệ nếu hắn khai trước tòa một người như Thứ sử lại tiếp tay cho kế hoạch đốt phá và cướp bóc ở địa hạt của chính mình chứ? Nếu Thứ sử là người đàn ông của chúng ta, thì người đã phao những tin đồn về kế hoạch của người Ả Rập lan ra khắp nơi, có thể là một thuộc hạ thứ hai của ông ta, một người Trung Quốc, người đã duy trì quan hệ với thế giới ngầm Trung Quốc trên danh nghĩa của Thứ sử. Về cố gắng ám hại Triệu Thái của Thứ sử, có thể dễ dàng giải thích bằng cuộc hẹn của Triệu Thái với Zumurrud; Triệu Thái đã băng qua những thuyền hoa Tanka trên đường tới thuyền của cô gái, và những tên gián điệp Tanka chắc chắn đã báo cáo lại chuyến thăm này. Thứ sử ghét Triệu Thái như một tình địch, và cùng lúc đó ông ta sợ rằng Zumurrud có thể đã không tuân theo quy luật sắt của “thế giới của những đóa hoa và dáng liễu”, cái thứ đó nghĩa là cấm các cô gái không được nói chuyện về những khách hàng của mình, và đã kể cho Triệu Thái vài điều về mình khiến chúng ta có đầu mối để tìm ra ông ta. Còn với mối thù hận của Thứ sử với thuyền trưởng Ninh, ta nhất định sẽ có một giả thiết nào đó để trả lời một cách thích đáng; ta có thể dễ dàng xác minh nó, nhưng ta không muốn đi sâu hơn vào lúc này. Liên quan đến điểm thứ bảy, chúng ta đã biết rằng Thứ sử thích dế, và liên quan tới điểm thứ tám, ta sẽ nói cho anh ngay là ta đã có lí do để tin rằng ông ta biết cô gái mù. Thêm một nghi vấn nữa, Tào Can: Cô ấy liệu có phải con gái ngoài giá thú của Thứ sử không? Được rồi, bây giờ chúng ta sẽ tới điểm cuối cùng: Liệu ông ta có chắc chắn là người yêu của Zumurrud không? Chà, ông ta nổi tiếng với một gia đình hạnh phúc, nhưng trải nghiệm mới lạ cũng có thể cuốn hút ông ấy— giống như lí do đã gây ra cho Ngự sử ấy— và ta có lí do để tin rằng ông ta không từ chối phụ nữ nước ngoài. Hơn nữa, ông ta sẽ không thích cô ta là một kẻ hạ đẳng, vì ông ta là người miền Bắc. Một người sinh ra và lớn lên ở Quảng Đông sẽ để hình thành cái thứ tầng lớp hạ đẳng đó. Cuối cùng, có vẻ như Ngự sử không tin tưởng ông ta.’
Tào Can đặt bút lông của mình xuống.
“Đúng vậy,” anh nói trầm ngâm, “chúng ta đã có khá nhiều lí do chống lại Thứ sử. Những làm thế nào chúng ta chứng minh được nó?’
‘Không cần vội! Còn một người nữa trong danh sách của chúng ta ngoài Thứ sử. Còn Quan phủ Bảo thì sao? Người này có tinh thần không ổn định, vì Thứ sử là một cấp trên khá khó tính, và ông ta luôn nghĩ người vợ trẻ đẹp cùng thuyền trưởng Ninh đang lừa dối mình. Thất vọng, ông ta có thể tìm đến Zumurrud; đùa bỡn cô ta một cách đáng khinh để trở thành người bảo trợ lớn tuổi của cô. Là một người gốc Sơn Đông, ông ta sẽ không có thành kiến về chủng tộc và những đặc điểm của cô. Và ông ta có thể thỏa hiệp với kẻ thù của Ngự sử ở tòa án khi chúng hứa với ông ta một chức vị cao hơn ở kinh đô như phần thưởng. Điều đó mang lại cho Bảo một cơ hội để có được cả Thứ sử, và đồng thời làm hài lòng Zumurrud khi cô ta muốn có được quyền công dân. Là một quan chức, Tri phủ tất nhiên có rất nhiều người quen ở kinh đô có thể giới thiệu ông ta với đồng bọn ở tòa án. Hơn nữa, ông ta vẫn tiếp tục tiếp xúc gần gũi và liên tục với chúng ta. Ông ta không biết gì về dế, nhưng vợ ông biết cô gái mù có lẽ hơn cô đã thể hiện. Cô gái mù nghi ngờ Bảo, nhưng vì sự tôn kính với bà Bảo cô ấy không muốn lộ diện và nói ra như vậy. Quan phủ ghét Ninh, tất nhiên, và Triệu Thái nữa, vì những lý do tương tự như đã nêu trong trường hợp giả thuyết chúng ta chống lại Thứ sử. ‘
Quan án dừng lại và uống hết tách của mình. Khi Tào Can đổ đầy cho ông, ông lại tiếp tục:
‘Nếu Quân phủ Bảo thực sự là người đàn ông của chúng ta, ta đành phải từ bỏ giả thuyết rằng bà Bảo bị giết do nhầm lẫn. Tức giận bởi sự thất bại của hai tên sát thủ Ả Rập đi giết Triệu Thái tại nhà Ninh, Quan phủ đã sai ngay những sát thủ siết cổ Tanka ngay chiều hôm đó đến nhà riêng của Lâu Thái Khải, giết người vợ ngoại tình của mình cùng với thuyền trưởng Ninh ở đó. Bà Bảo thực sự đã bị bóp cổ, nhưng thuyền trưởng không đến. Anh có nhận thấy Bảo nhận được một tin nhắn trong cuộc họp ngày hôm qua không? Đó có thể là tin nhắn rằng cuộc tấn công trong nhà của Ninh đã hỏng. ‘
Tào Can xem xét kĩ hơn. Một lúc sau anh nói:
“Trong trường hợp đó, thưa đại nhân, Bảo phải thực sự có một tổ chức bí mật khá lớn và manh động.”
“Tại sao ông ta không cần làm vậy? Ông ta là người đứng đầu chính quyền thành phố, có thể cho ông ta điều kiện để duy trì một cách bí mật liên hệ với Mansur cũng như đám côn đồ Trung Quốc. Sau cùng thì, cả ông ta và Thứ sử đều có trình độ văn hóa, kinh nghiệm và khả năng trí tuệ để tổ chức một âm mưu phức tạp, và giám sát việc việc thực hiện nó bởi những thuộc hạ như Mansur, trong khi họ ở phía sau và giật dây.
‘Có trình độ văn hóa, kinh nghiệm và khả năng trí tuệ cũng có trong trường hợp nghi ngờ thứ ba của chúng ta, đó là Lương Phú. Lương, bằng cách tương tự, đáp ứng chính xác mô tả về người bảo trợ của Zumurrud: một người đàn ông giàu có không có địa vị. Và ông ta thường xuyên lui tới chùa Hoa Văn để chơi cờ vua với vị sư trụ trì có thể là vỏ bọc cho chuyến đến thăm Zumurrud trong ngôi nhà phía sau. Tuy nhiên những điểm này, không quan trọng-như tôi sẽ giải thích ngay bây giờ. Về động cơ của Lương, sự thật là ông ta chiếm một vị trí nổi bật trong thành phố này và sở hữu tài sản khổng lồ, nhưng ông ta cũng có thể đã được tiếp xúc nhiều dưới danh nghĩa của một thương gia, và khao khát một chức quan có ảnh hưởng ở kinh đô, như tầm ảnh hưởng của cố Đô đốc, người cha lừng lẫy của mình. Được sinh ra và lớn lên tại thành phố này, và cũng thành thạo về vấn đề Ả Rập, đây sẽ là một việc dễ dàng cho ông ta để lập mối liên hệ bí mật với Mansur. Thực tế là ông ta đã đi khỏi con đường của mình để thu hút sự chú ý của chúng ta với kế hoạch nổi loạn của Mansur cho thấy ông ta đang chuẩn bị để làm cho Mansur thành vật tế, như tôi đã giải thích khi xem xét các trường hợp chống lại Thứ sử. Ông ta không quan tâm đến dế, và ông không có quan hệ với cô gái mù, nhưng với hai vấn đề này ta sẽ bắt đầu chút nửa. Vì có một trở ngại thứ ba, và nghiêm trọng hơn nhiều. Cụ thể là, hoàn toàn không thể tưởng tượng rằng Lương Phú, một quý ông Quảng Đông được dạy dỗ tốt, vì thời niên thiếu chìm ngập trong thành kiến từ địa phương, liệu có bao giờ hạ mình để quan hệ với một vũ công Ả Rập mang dòng máu hạ đẳng. Để giải quyết vấn đề này, chúng ta phải giả định giống như trong trường hợp chống lại Thứ sử, rằng Lương có hai tay sai. Một người là Mansur, người kia là người Trung Quốc. Tên thuộc hạ thứ hai này phải là một chuyên gia Ả Rập khác, ông Lâu Thái Khải. Tất cả các manh mối mà không áp dụng được cho Lương, có thể áp dụng cho ông ta.
“Lâu không thể là tên tội phạm chính. Ông ta là một người đàn ông tự lập, nổi tiếng tại địa phương, nhưng mà không có mối quan hệ ở kinh đô giới thiệu ông ta với những kẻ phản bội tại tòa án. Hơn nữa, ông ta là một doanh nhân thông minh, nhưng hoàn toàn không có khả năng tạo ra một âm mưu chính trị phức tạp. Tuy nhiên, ông ta là một kẻ dâm đãng thô bỉ, thói đồi trụy và thèm của lạ của ông ta tạo ra nhiều lỗ hổng trong sự ham mê tình ái có thể khiến ông ta vượt qua định kiến chống lại một kẻ hạ đẳng. Lâu cũng, đáp ứng chính xác những mô tả về người bảo trợ của Zumurrud. Ông ta ghét Triệu Thái vì cuộc hẹn hò của cậu ta với Zumurrud, và Ninh vì thuyền trưởng gặp gỡ bà Bảo trong nhà riêng của Lâu, một phụ nữ hấp dẫn, có giáo dục mà Lâu không bao giờ có thể hy vọng sẽ là tình nhân của mình. Ông ta cũng thèm muốn cô gái mù, nhưng khi phát hiện ra cô đã nhận ra tội lỗi của mình và có thể tố cáo ông ta và ông chủ của mình Lương Phú, ông ta quyết định phải giết chết cô. Khi nỗ lực ám sát trong chính ngôi nhà của mình thất bại, ông ta đã sai những sát thủ siết cổ Tanka theo dõi cô trong hội trường thi. Chỉ có một người đàn ông biết cô có thể nhận thức được thực tế rằng cô từng giấu mình ở đó. “
Tào Can chậm rãi vuốt ba sợi lông dài mọc lên từ má trái bằng ngón trỏ dài xương xẩu của mình.
‘Lâu quả thật là khá phù hợp làm người bảo trợ của Zumurrud, “anh nói.
Địch công gật đầu và tiếp tục:
“Cuối cùng, ta trở lại với sự kiện đáng căm giận sáng nay. Mansur đã biến mất, hắn ta sẽ không dám theo đuôi và do thám Zumurrud. Ta nghĩ rằng người bảo trợ của cô hoặc tay sai của ông ta đã gửi sát thủ phóng lao tới giết cô. Vì sợ rằng cô sẽ tiết lộ danh tính của mình, và hắn buộc phải hy sinh cô để giữ an toàn cho chính mình.
“Bây giờ ta sẽ cho anh biết những hậu quả thực sự của tất cả các giả thuyết này. Trên cơ sở các sự kiện mà chúng ta nói bây giờ, chúng ta không thể làm bất cứ điều gì với Thứ sử, Quan phủ hay ông Lương, cho đến khi tất cả mọi việc rõ ràng rằng không ai trong số họ có bất kỳ liên quan nào tới những tội ác diễn ra ở đây. Do vậy chúng ta phải tấn công vào những tên tay sai bất kể chúng là ai. Mansur đã biến mất, nhưng chúng ta vẫn còn có Lâu. Ta sẽ bắt giữ chúng ngay, về tội có liên quan trong vụ giết bà Bảo. Việc bắt giữ sẽ được thực hiện trong sự bí mật hoàn toàn, bởi bốn sĩ quan thuộc hạ của ta. Ta sẽ cho anh hai người làm một số nhiệm vụ giả, để đánh lạc hướng sự chú ý của tên tội phạm đang theo dõi từng cử động của chúng ta. Một mặt Lâu đã khóa cửa và giữ chìa khóa, ta sẽ tìm kiếm nhà của hắn, và… “
Cánh cửa bật mở và Triệu Thái xô vào, thở hổn hển.
“Thi thể của cô ấy đã biến mất!” Ông hét lên.
Địch công ngồi lên ghế.
“Biến mất sao? ‘ông hỏi bối rối….
‘Vâng, thưa đại nhân’. “Vâng, thưa Đại kernel. Khi tôi mở cửa, chúng tôi chỉ nhìn thấy cái giường trống. Có một vài giọt máu trên sàn nhà, giữa giường và cửa sổ, và một dấu vết lớn trên ngưỡng cửa. Ai đó hẳn đã trèo vào qua cửa sổ. Hắn đã lấy đi cơ thể, qua những mái nhà vào khu Ả Rập. Chúng tôi đã vào các ngôi nhà để hỏi, nhưng không ai nghe hoặc nhìn thấy bất cứ điều gì. Đây là… ‘
‘Thế còn người hầu của cô, và những người trên tàu? “Địch công ngắt lời. “Họ có biết ai là người bảo trợ của cô không?”
“Xác của người nữ tỳ được phát hiện nổi trên sông, thưa đại nhân. Đã bị siết cổ. Và thủy thủ trên tàu hầu như chưa bao giờ nhìn thấy người bảo trợ của cô, ông ta thường đến và đi trong đêm, và luôn luôn che kín khuôn mặt bằng khăn quàng cổ. Con lợn khốn kiếp, chúng… “Anh nghẹn ngào thốt ra từng từ.
Quan án dựa lưng vào ghế. “Hoàn toàn vô lý!” ông lẩm bẩm.
Triệu Thái nặng nhọc ngồi xuống, và lau mạnh khuôn mặt ướt đẫm của mình với đầu tay áo. Tào Can nhìn anh suy nghĩ. Anh bắt đầu nói điều gì đó, sau đó kìm mình lại và nhìn Địch công. Khi Quan án không nói gì, Tào Can rót một tách trà cho Triệu Thái. Người bạn của anh nốc nó hết luôn, rồi ngồi đó nhìn chằm chằm thẳng về phía trước với ánh mắt vô hồn. Có một sự im lặng khó chịu.
Cuối cùng Quan án đứng dậy, đi vòng ra từ phía sau bàn làm việc, và bắt đầu đi đi lại lại trên nền nhà, đôi lông mày rậm của ông nhíu lại trong một cái cau mày.
Tào Can lo lắng quan sát gương mặt Địch công mỗi khi ông đi ngang qua, nhưng ông dường như hoàn toàn quên lãng hai phụ tá của mình. Cuối cùng ông dừng lại trước cửa sổ gần nhất, và vẫn đứng đó, hai tay sau lưng, nhìn ra sân dinh oi ả trong ánh mặt trời buổi sáng gay gắt. Tào Can kéo tay áo Triệu Thái. Anh nói thầm với anh ta về vụ bắt giữ Lâu Thái Khải sắp xảy ra. Triệu Thái gật đầu lơ đãng.
Đột nhiên Địch công quay lại. Bước về phía họ, ông nói một cách ngắn gọn, ngắt quãng một cách vội vã:
‘Việc ăn cắp cơ thể là sai lầm đầu tiên của tên tội phạm. Nhưng cơ thể đã tử vong. Bây giờ ta đã hiểu nhân cách biến dạng của hắn. Ta đã đúng một phần, nhưng điểm chính đã thoát khỏi tay ta. Bây giờ tôi lại thấy rõ tất cả những gì đã xảy ra ở đây trong ánh sáng của sự thật. Ta sẽ đương đầu với con người đó ngay lập tức với tội ác đê tiện của mình, và làm cho hắn nói cho ta biết người bảo trợ của hắn là ai! “Ông dừng lại, sau đó thêm vào với một cái cau mày, “Ta không thể bắt hắn ta ngay được, vì hắn ta là một con người tháo vát và kiên quyết, và hắn ta có thể tự tử thay vì cung cấp cho ta những thông tin ta đang rất cần. Mặt khác hắn có thể có tay sai bên mình, và ta nhất định phải dè chừng. Anh sẽ đi cùng với ta, Tào Can. Triệu Thái, anh đi hãy gọi bốn thuộc hạ của ta và đội trưởng đội lính dinh Thứ sử! “

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.