Ngôi Nhà Nhỏ Trên Thảo Nguyên tập 4
04. NƯỚC SÂU
Trong căn nhà hầm, Laura và Mary trút bỏ hết quần áo để khoác lên lớp da trần những bộ đồ cũ vá lại. Mẹ buộc lại dây nón, còn bố bồng bé Carrie và tất tả ra đi.
Mẹ đi qua lối mòn của mấy con bò và khu cỏ ống, qua thung lũng dương liễu và những bụi mận, xuống một dốc cỏ tới một khu đất bằng có các loại cỏ cao và thô. Rồi họ đi ngang một vách đất cao gần như thẳng đứng và không có một cọng cỏ nào.
Laura hỏi:
– Cái này là cái gì hả bố?
Bố đáp:
– Đó là một gò đất.
Bố đạp trên đám cỏ cao, dầy mở lối cho mẹ cùng Mary và Laura. Thình lình, họ vượt qua đám cỏ cao và dòng suối đã ở đó.
Nước chảy long lanh trên lớp sỏi thắng phau thành một mặt hồ rộng uốn vòng sát dải bờ thấp với một lớp cỏ ngăn. Những hàng liễu cao vút đứng thẳng ở phía bờ bên kia. Mặt nước phẳng như mặt gương in hình những cây liễu với từng chiếc lá xanh đang lay động.
Mẹ ngồi trên bờ giữ Carrie trong lúc Laura và Mary xuống hồ. Mẹ nhắc các cô:
– Đứng ở gần bờ thôi, các con gái! Không được tới chỗ nước sâu.
Nước dâng lên dưới các mép váy khiến chúng nổi lềnh bềnh. Rồi lớp vải thấm ướt rũ xuống chân các cô. Laura nhích tới sâu hơn, sâu hơn nữa. nước cao dần lên tới ngang eo và cô ngồi xổm xuống cho lên tới cằm.
Mọi thứ đều ngập nước, mát lạnh và dao động. Laura cảm thấy nhẹ lâng lâng. Bàn chân cô nhẹ tới nỗi gần như nhấc lên khỏi đáy nước. Cô nhảy chồm tới và đập hai cánh tay cho nước văng tung tóe.
Mary kêu lên:
– Ôi, Laura, không làm như vậy!
Mẹ lên tiếng:
– Không ra xa hơn nữa, Laura.
Laura tiếp tục đập nước. Một cú đập mạnh nhấc bổng cả hai bàn chân cô lên. Bàn chân cô đưa lên, hai cánh tay múa thoải mái và đầu cô chìm trong nước. Cô kinh hoàng. Không có gì để bám víu và không có gì chắc chắn ở bất cứ chỗ nào. Lúc đó, tự nhiên cô đứng thẳng lên giữa dòng nước đang chảy khắp xung quanh. Bàn chân đã đặt trên nền cứng.
Không ai nhìn thấy điều cô vừa làm. Mary đang lo kéo lại nếp váy. Mẹ đang chơi với Carrie. Bố đã đi khuất vào giữa những hàng liễu. Laura đi cực nhanh ở trong nước. Cô bước xuống sâu hơn và sâu hơn nữa. Nước dâng lên ngang người rồi tới ngang cánh tay.
Đột nhiên, sâu trong đáy nước, một thứ gì chụp lấy bàn chân cô.
Một cái giật mạnh và cô rơi vào vùng nước sâu. Cô không thể thở, không thể nhìn. Cô quờ quạng vồ chụp và không thể níu được thứ gì. Nước tràn vào tai, vào mắt, vào miệng cô.
Liền đó, đầu cô vươn lên khỏi mặt nước ngay sát đầu bố. Bố đang đỡ cô. Bố nói:
– Con đã nghe mẹ nhắc phải ở gần bờ. Tại sao con không làm theo lời mẹ? Con đáng bị dìm xuống nước và bố đã dìm con. Lần sau con nhớ làm đúng theo bố dặn.
Laura lắp bắp:
– D… dạ! Ô, x… xin bố làm lại một lần nữa đi!
Bố nói:
– Được, bố sẽ…!
Rồi tiếng cười của bố vang động cả hàng liễu. Bố hỏi Laura:
– Sao con không kêu lúc bố dìm con? Con không sợ à?
Laura thở hổn hển:
– Con s… sợ kinh khủng! Nhưng x… xin bố dìm thêm lần nữa đi.
Rồi cô hỏi:
– Làm cách nào mà bố ở dưới đó được hả bố?
Bố nói là bố lặn ở dưới nước từ phía hàng liễu. Nhưng hai cha con không thể ở lâu trong vùng nước sâu mà phải trở lại gần bờ chơi với Mary.
Trọn buổi chiều hôm đó, bố cùng Mary và Laura đùa dưới nước. Mấy cha con đạp nước, xô đẩy dưới nước và mỗi khi Mary hoặc Laura tới gần vùng nước sâu, bố liền dìm các cô xuống. Mary biết vâng lời hơn nên chỉ bị dìm một lần nhưng Laura bị dìm rất nhiều lần.
Rồi gần tới giờ lo công việc nhà và tất cà phải trở về. Tất cả đều chảy nước ròng ròng dọc lối đi xuyên qua đám cỏ và khi tới gò đất Laura muốn trèo lên trên đó.
Bố leo lên rồi Mary và Laura nắm tay bố leo lên. Đất khô trơn trượt. Rễ cỏ rối rũ xuống từ mép đất nhô ra trên đầu. Thế là bố nhấc Laura lên và đặt cô đứng xuống gò đất.
Gò đất giống như một chiếc bàn. Gò vươn cao khỏi đám cỏ cao, tròn xoe và bằng phẳng ở phía trên. Cỏ ở đây ngắn và mềm.
Bố cùng Mary và Laura đứng trên gò đất nhìn vượt trên ngọn cỏ và mặt hồ tới đồng cỏ phía bên kia. Đồng cỏ nối nhau trải dài tới tận chân trời.
Rồi mấy cha con lại trượt xuống mặt đất thấp để trở và nhà. Đúng là một buổi chiều kì thú.
Bố nói:
– Còn có hàng lố trò vui nữa. Nhưng các con cần nhớ lời bố dặn. Không bao giờ được tới gần hồ bơi đó nếu không có bố ở bên cạnh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.