Nơi cuối cầu vồng

Chương 05



Cô Rosie Dunne thân mến,

Cảm ơn cô đã nộp hồ sơ xin vào học ngành Quản lý Khách sạn với chúng tôi tại Đại học Boston. Chúng tôi rất vui mừng được thông báo với cô rằng cô đã được nhận…

Từ Rosie

Gửi Alex

Tiêu đề Tớ đến Boston!

TỚ ĐƯỢC NHẬN VÀO RỒI! Đại học Boston, tớ đang đến đây!

AAAAAA! Bức thư thông báo vừa đến nơi sáng nay và tớ thật là vui quáááá! Tốt hơn hết là cậu đừng có mà nhúc nhích một bắp thịt nào, Ông Stewart, vì cuối cùng tớ cũng sẽ đến gặp cậu. Sẽ rất tuyệt, mặc dù cậu và tớ không học cùng một trường đại học (Trường Harvard quá xịn đối với những người như tớ!) Nhưng vậy cũng tốt vì tớ không nghĩ mình có thể chịu đựng được việc bị đình chỉ học tập nữa đâu…

Hãy email hay gọi điện cho tớ càng sớm càng tốt. Lẽ ra tớ sẽ gọi cho cậu nhưng bố đã đặt dịch vụ chặn cuộc gọi đường dài mất rồi, như cậu biết đấy, sau cái hóa đơn điện thoại gần đây. Bố mẹ rất tự hào, bố mẹ đã gọi điện thông báo cho toàn thể gia đình họ hàng về tin này đấy. Tớ nghĩ bố mẹ tớ chắc đang hy vọng tớ là đứa con nhà Dunne đầu tiên đi học đại học và thật sự sẽ tốt nghiệp. Bố vẫn liên tục nhắc nhở tớ đừng có mà cố gắng “đi tìm bản thân” ở đâu đó như chị Stephanie. À, tiện đây thì không có vẻ gì là chị ấy sẽ về nhà cả. Chị ấy gặp một ông đầu bếp nào đó ở nhà hàng mà chị ý làm bồi bàn, và chị ý chính thức “đang yêu”.

Điện thoại không ngừng reo suốt cả ngày với những cú điện chúc mừng! Nói thật nhé, Alex, cả nhà cứ loạn cả lên! Paul và Eileen ở bên kia đường thì gửi một bó hoa sang cho tớ, bó hoa ấy đẹp phết. Tối nay mẹ sẽ chuẩn bị mọi thứ cho một buổi gặp mặt, sẽ có bánh sandwich và xúc xích, kiểu thế. Kevin thì vui quá vì tớ sẽ đi và như thế và như thế là nó sẽ còn được nuông chiều hơn bao giờ hết. Tớ sẽ nhớ cái thằng nhóc hỗn xược ấy dù cho nó chẳng bao giờ nói chuyện với tớ cả. Tớ sẽ nhớ bố mẹ hơn nữa, nhưng ngay bây giờ thì cả nhà đang phấn khởi quá đến độ tớ đã quen với ý nghĩ là tớ sẽ không còn sống ở đây nữa. Tớ cho là nỗi đau lòng thật sự sẽ ụp xuống đầu tớ vào cái ngày tớ vẫy tay chào tạm biệt, nhưngl úc này thì tất cả mọi người vẫn tiếp tục ăn mừng!

TB: Một ngày nào đó tớ sẽ điều hành một cái khách sạn và cậu có thể là bác sĩ riêng của khách sạn, người cứu sống những vị khách mà tớ đã đầu độc trong nhà hàng, giống như chúng ta đã lên kế hoạch ấy. Ôi, mọi sự thật là tuyệt vời quá…

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề Đáp: Tớ đến Boston!

Đây đúng là một tin tuyệt vời! Tớ cũng nóng lòng muốn gặp cậu lắm! Trường Harvard không xa trường Boston lắm đâu (à, nếu so với việc cách hẳn một đại dương – cậu có tin là trường Harvard nhận tớ vào học không? Hẳn là ý tưởng của các ngài trí thức trong một trò đùa vui nhộn nhỉ.) Tớ vui quá, không gõ được nữa – đến đây đi. Khi nào thì cậu đến?

Từ Rosie

Gửi Alex

Tiêu đề Tháng Chín

Đến tháng Chín tớ mới đến cơ, chỉ mấy ngày trước khi học kỳ bắt đầu vì tớ có nhiều thứ phải làm lắm, cậu không tin được đâu!

Các buổi lễ thành niên được tổ chức vào cuối tháng Tám – cậu có về không? Mọi người đều mong được gặp cậu, và tớ cần có ai đó để đi cùng chứ! Chúng ta sẽ vui chơi thật nhiều và có thể trêu chọc tất cả các thầy cô giáo, như hồi xưa ấy… Cho tớ biết tin nhé.

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề Đáp: Các buổi lễ thành niên

Dĩ nhiên tớ sẽ về nhà dự lễ thành niên của bọn mình chứ. Có đổi cả thế giới thì tớ cũng không bỏ lỡ đâu!

Từ Rosie

Gửi Alex

Tiêu đề Cậu ở đâu thế?

Tớ đang ở quán cà phê internet ở sân bay. Tớ và bố tớ đã ở đây hàng giờ rồi. Tớ đã cố gọi cho cậu theo số điện thoại nhà và di động. Không biết nơi nào khác để gọi nữa. Hy vọng mọi sự ổn.

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề Xin lỗi!

Rosie ơi, tớ rất xin lỗi. Cả ngày hôm nay đúng là một cơn ác mộng. Có một vụ lằng nhằng với chuyến bay. Tớ không bít cái gì đã xảy ra, nhưng tên tớ không có trong hệ thống khi tớ đến lấy vé. Tớ ở đây suốt cả ngày cố gắng lên một chuyến bay khác. Tất cả các chỗ đều đã được đặt hết vì mọi người đều bay về nhà trong các kỳ nghỉ và sinh viên thì về nhà, v.v… Tớ đang chờ, nhưng cho đến giờ thì chẳng có gì cả. Tớ đang đi vòng vòng quanh sân bay tìm một chuyến bay. Đây là một cơn ác mộng.

Từ Rosie

Gửi Alex

Tiêu đề Chuyến bay ngày mai

Bố đã nói chuyện với một bà ở bàn bán vé Air Lingus. Bà ý nói có một chuyến bay cất cánh từ Boston vào lúc 10 giờ 10 sáng. Sẽ mất năm tiếng để đến nơi thế nên lúc đó sẽ là 3 giờ chiều, vậy là chúng ta có năm tiếng trước buổi tiệc tạm cho là vào lúc 8 giờ. Tớ và bố tớ có thể đón cậu ở sân bay và đi thẳng đến buổi vũ hội nhé? Hay có lẽ cậu muốn về nhà tớ trước? Cậu không thể mặc bộ vest đuôi tôm trên máy bay được đâu vì sẽ nhàu nhết. Cậu thấy thế nào?

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề Chuyến bay

Rosie, tin xấu rồi. Chuyến bay này đã kín chỗ rồi.

Từ Rosie

Gửi Alex

Tiêu đề Chuyến bay

Rồ thật. Nghĩ, nghĩ, nghĩ. Tớ có thể làm gì đây? Có vẻ như cậu không thể nào có mặt ở đây vào bất kỳ cái ngày nào khác trừ ngày mai. Có ai đó ở đấy thật sự không muốn cậu lên máy bay. Có lẽ là một dấu hiệu chăng?

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề Lỗi của tớ

Đó là lỗi của tớ, hôm qua lẽ ra tớ phải kiểm tra kỹ với hãng hàng không – họ lúc nào cũng nói rằng bạn nên xác nhận lại chuyến bay của mình nhưng làm gì có ai làm thế đâu nhỉ? Tớ bít tớ đã gây rắc rối cho buổi tối đặc biệt của cậu nhưng dù sao cũng cứ đi đến buổi lễ thành niên nhé. Cậu vẫn còn có cả ngày để tìm ra ai đó khác đi cùng. Hãy chụp thật nhiều ảnh cho tớ xem và vui vẻ nhé. Xin lỗi Rosie.

Từ Rosie

Gửi Alex

Tiêu đề Đáp: Lỗi của tớ

Không phải lỗi của cậu. Tớ rất thất vọng nhưng chúng ta hãy thực tế nào, đây không phải là ngày tận thế. Độ hơn một tháng nữa tớ sẽ ở Boston rồi và chúng ta sẽ gặp nhau HÀNG NGÀY! Chúng ta sẽ rất vui vẻ. Tốt hơn là bây giờ tớ nên đi tìm một người đàn ông hộ tống trong buổi tiệc thôi…

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề Săn đàn ông

Đã gặp may trong việc tìm kiếm một người đàn ông chưa?

Từ Rosie

Gửi Alex

Tiêu đề Đã tìm ra người đàn ông

Thật là một câu hỏi ngốc nghếch! Dĩ nhiên tớ đã tìm thấy một người đàn ông rồi. Tớ thấy bị xúc phạm khi cậu lại còn phải hỏi…

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề Người đàn ông bí ẩn

Thế đó là ai?

Từ Rosie

Gửi Alex

Tiêu đề Người đàn ông bí mật

Đó hoàn toàn không phải việc của cậu.

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề Người đàn ông vô hình

HA! Cậu đã không kiếm ra nổi một anh chàng để hò hẹn! Tớ biết mà!

Từ Rosie

Gửi Alex

Tiêu đề Người đàn ông to cao

Tớ đã tìm ra chứ.

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề Chẳng có người đàn ông nào

Không, cậu đã không tìm ra.

Từ Rosie

Gửi Alex

Tiêu đề Có chứ, bạn!

Có, tớ đã tìm ra.

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề Người đàn ông nào?

THẾ THÌ ĐÓ LÀ AI?

Từ Rosie

Gửi Alex

Tiêu đề Gần như là một người đàn ông

Brian.

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề Brian?

BRIAN? BRIAN NHÈ?

Từ Rosie

Gửi Alex

Tiêu đề Đáp: Brian?

Có lẽ thế…

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề HA HA!

Ha ha ha ha ha ha, cậu sẽ đi đến buổi lễ thành niên với Brian Nhè à?! Kéo lê cái thùng ấy á! Cái thằng Brian đã tốc váy cậu lên hồi cậu sáu tuổi, trước tất cả mọi người ở sân trường để lộ cái quần đùi lót của cậu á? Cái thằng Brian mà cậu đã ngồi cạnh suốt năm học lớp hai, cái thằng ngày nào cũng ăn trưa bằng bánh sandwhich cá và gãi mũi trong khi họ ăn món sandwich của cậu á? Thằng Brian ngày nào cũng đi theo bọn mình trên đường đi học về và hát “Rosie và Alex ở trên cây, H-Ô-N N-H-A-U y như tây”, làm cho cậu khóc và lờ tớ đi suốt một tuần ấy á? Cái thằng Brian đã phun hết cả chỗ bia của nó vào cái áo mới cậu diện trong buổi tiệc tiễn tớ ấy á? Thằng Brian mà cậu hoàn toàn không thể nhịn nổi và là cái thằng mà thật sự cậu đã ghét nhất suốt thời phổ thông ấy á? Và bây giờ cậu sẽ đi đến buổi vũ hội cuối cùng của thời phổ thông, với Brian?

Từ Rosie

Gửi Alex

Tiêu đề Không, một Brian khác

Ừ, Alex, Brian đó đấy. Bây giờ tớ có thể yêu cầu cậu ngừng email cho tớ không vì mẹ yêu của tớ đang buộc các nút tóc trên đầu để tớ trông tớ có vẻ ra dáng hơn đây. Bà cũng đã đọc email của cậu và muốn cậu biết rằng tối nay Brian Nhè sẽ không tốc váy tớ lên.

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề Đáp: Brian

Ừ, sẽ không thể nếu như không thử. Hãy vui vẻ nhé! Tớ có thể gợi ý rằng tối nay cậu nên đeo cái cặp kính bia lên không?

Từ Rosie

Gửi Alex

Tiêu đề Đáp: Cặp kính bia

\Cặp kính bia sẽ ổn và sẽ được đeo! Brian là người duy nhất tớ có thể mời được vào phút cuối cùng; nhờ có cậu đấy. Tất cả những gì tớ phải làm là đứng cạnh cậu ta trong tấm ảnh để bố mẹ tớ có thể có những kỷ niệm tuyệt vời về việc con gái của hai người đi đến buổi lễ thành niên ăn mặc một cách chỉnh tề và đi cùng một người đàn ông mặc lễ phục áo đuôi tôm. Bàn có 10 chỗ ngồi, thế nên tớ thậm chí còn không phải nói chuyện với cậu ta trong bữa tối nữa kia. Cậu đang khoái trá với điều này lắm hả, đúng không Alex?

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề Đáp: Đáp: Cặp kính bia

Không hẳn. Tớ thích có mặt ở đó hơn. Đừng có làm điều gì mà tớ sẽ không làm đấy…

Từ Rosie

Gửi Alex

Tiêu đề Đáp: Đáp: Đáp: Cặp kính bia

À, cái đó cũng chẳng được loại trừ đâu. Tóc tớ xong rồi, tớ đi chỉnh lại các thứ khác đây. Tớ sẽ kể cho cậu nghe mọi thứ vào ngày mai nhé.

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề Buổi lễ thành niên

Tối qua buổi lễ thành niên thế nào? Không còn nghi ngờ gì nữa cậu đang xỉn ngất ngư. Ngày mai tớ sẽ chờ nghe cậu kể mọi chuyện nhưng tớ không thể chờ lâu hơn được nữa! Tớ muốn biết mọi thứ!

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề Buổi lễ thành niên

Cậu có nhận được bức email mới đây của tớ không? Tớ gọi điện mãi mà không ai trả lời. Có gì xảy ra thế? Hy vọng cậu đang bận rộn chuẩn bị cho việc chuyển đến chỗ tớ đây! Làm ơn email cho tớ sớm nhé!

Steph: Rosie, đừng có tránh Alex nữa và hãy kể cho cậu ta nghe về buổi lễ thành niên đi. Alex còn email cho chị hỏi xem có gì đã xảy ra nữa, và dĩ nhiên là chị sẽ không kể cho cậu ta biết! Cậu chàng tội nghiệp đã bỏ lỡ cơ hội và tất cả những gì cậu ta muốn biết là ai đã làm gì, ở đâu và khi nào.

Rosie: Ôi, dĩ nhiên là em sẽ không kể cho cậu ấy nghe ai đã làm gì ai đâu.

Steph: Ha ha.

Rosie: Chả có gì buồn cười cả.

Steph: Chị nghĩ thật là buồn cười. Thôi nào, đã ba tuần rồi còn gì!

Rosie: Chị có chắc là đã ba tuần rồi không?

Steph: Ừ, sao?

Rosie: Trời ơi.

Rosie đăng xuất.

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề Xin chào?

Rosie, cậu có ở đó không? Cậu có vấn đề với email phải không? Làm ơn trả lời tớ. Cậu phải lên máy bay sớm để đến đây nếu không sẽ bỏ lỡ giai đoạn đầu của khóa học mất.

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề Làm ơn đi, Rosie?

Cậu cáu với tớ à? Tớ xin lỗi đã không đến dự buổi vũ hội lễ thành niên được; nhưng tớ nghĩ là cậu hiểu chứ.

Mọi thứ với cậu Brian khóc nhè ấy không thể tệ đến mức ấy được, đúng không nào? Suốt cả tháng cậu đã làm gì thế? Thật là buồn cười. Tại sao ở nhà cậu không ai trả lời điện thoại khi tớ gọi đến?

Trả lời tớ đi chứ,

Alex

Cô Alice thân mến,

Chào cô, cháu Alex đây ạ. Cháu viết thư này để xem liệu Rosie có ổn không. Cháu đã không nghe tin tức từ bạn ấy suốt một thời gian rồi và cháu đang hơi lo lắng một chút, nói thật với cô như vậy. Không bình thường tí nào khi cháu không nhận được tin tức gì từ bạn ấy lâu đến thế. Mỗi khi cháu gọi đến nhà bạn ấy thì toàn gặp máy trả lời tự động thôi. Cô có nhận được tin nhắn của cháu không? Có lẽ tất cả mọi người đều đã đi đâu mất rồi chăng? Làm ơn cho cháu bít điều gì đang xảy ra thế, và nhắn Rosie gọi điện cho cháu nhé.

Chúc tốt lành,

Alex

Chị Sandra thân mến,

Alex đã để lại tin nhắn cho tất côi biết chị lo lắng việc thằng bé lo về Rosie vì thế tôi viết thư để chị biết tình hình…

Từ Alex

Gửi Rosie

Tiêu đề Cậu sẽ không đến Boston à?

Hôm nay mẹ tớ bảo là cậu sẽ không đến Boston. Làm ơn nói cho tớ cái gì đang diễn ra đi. Tớ lo quá. Tớ có làm gì sai không? Cậu bít là tớ lúc nào cũng ở đây với cậu khi nào cậu cần mà.

Dù đó là gì Rosie, tớ cũng sẽ hiểu và sẽ luôn ở đây để giúp đỡ cậu. Làm ơn cho tớ bít điều gì đang diễn ra đi. Ở đây tớ đang bối rối quá. Nếu cậu không liên lạc với tớ, tớ sẽ đặt vé máy bay về Ireland để tự mình gặp cậu đấy.

Thân mến,

Alex

Từ Stephanie

Gửi Rosie

Tiêu đề Chị sẽ đến ngay

Rosie, em yêu quý, đừng lo. Hãy thở sâu vào và cố gắng thư giãn. Mọi việc xảy ra đều có nguyên nhân của nó cả. Có lẽ đây là con đường thích hợp với em; có thể Boston không thích hợp. Chị sẽ đặt vé máy bay và có mãi ở nhà sớm nhất có thể. Chờ đó nhé, em gái.

Yêu em,

Stephanie

Thưa cô Rosie Dunne,

Xin cảm ơn bức thư mới đây của cô. Trường Đại học Boston ghi nhận rằng cô sẽ không nhận lời mời nhập học năm nay.

Trân trọng,

Robert Whitworth

Rosie, không thể tin được rằng cậu đã quyết định như vậy. Cậu biết tớ sẽ không ủng hộ cậu trong chuyện này mà. Tớ sẽ đi học như tớ đã dự định. Hy vọng mọi việc ổn với cậu.

Từ Rosie

Gửi Alex

Tiêu đề Giúp với

Ôi trời ơi, Alex ơi, tớ đã làm gì thế này?


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.