90 Giây Để Thu Hút Bất Kỳ Ai

8. Ghép tất cả lại với nhau



Chúng ta thu hút nhau và tất thảy đều tha thiết kết nối với nhau – để được yêu thương.

Những bậc thầy về giao tiếp không ngụp lặn trong các mối quan hệ và để nó chi phối mỗi ngày nhằm nâng cao các kỹ năng và kỹ thuật; họ sẽ giao thiệp với người khác và làm những gì mà họ muốn để kiểm chứng. Đó là thuyết “thả trôi” nhằm giúp con người, vạn vật và các sự việc trong cuộc sống đều trôi qua một cách nhẹ nhàng. Đây là điểm khác biệt giữa những nguời luôn đấu tranh và không đạt được gì với những người không phải gắng sức tranh đấu làm gì và có được mọi thứ.

Càng chăm chỉ thực hành theo những chỉ dẫn trong cuốn sách này, bạn càng dễ dàng kết giao được với người khác mà không tiêu tốn quá nhiều sức lực. Rồi sau đó, không sớm thì muộn, nó sẽ trở thành kỹ năng như đi xe đạp hay bơi lội vậy.

Cuốn sách này nói về cách kết giao tức thì với người khác. Chất lượng cũng như chiều sâu của mối quan hệ mà bạn thiết lập sẽ ảnh hưởng đến kết quả bạn nhận được. Việc kết giao có thể diễn ra tự nhiên hoặc là do hữu ý.

Ta đánh giá ý nghĩa của giao tiếp qua sự phản hồi của người khác tới ta, và để cuộc giao tế của ta đạt được kết quả mỹ mãn, Biết mình muốn gì (KFC) sẽ giúp bạn tiến xa. Điều này không chỉ quan trọng trong giao tế mà còn trong mọi mặt đời sống nếu bạn muốn nhận được kết quả khả quan.

Khuôn mẫu cơ bản của việc chào đón một người mới là: Cởi mở ‒ Nhìn ‒ Tươi cười ‒ Nói xin chào ‒ Cúi người. Trước tiên bạn phải sử dụng ngôn ngữ cơ thể mở, tiếp xúc mắt, tươi cười và nói “Xin chào”, rồi cúi hay ngả người sẽ giúp bạn hoàn tất quá trình đồng bộ này. Bạn có thể nhớ lại lúc bạn hướng trái tim của mình tới người khác cũng là lúc bạn đã truyền đi được sự chân thành của mình.

Bạn được quyền lựa chọn thái độ. Một thái độ thực sự hữu ích có ý nghĩa tối cao để người khác hiểu về bạn và giúp bạn cảm nhận về chính mình. Bạn biết rằng thái độ của bạn, theo thuyết 3 chữ “V” trong giao tiếp, sẽ giúp bạn luôn tương thích, đáng tin cậy. Nói cách khác, khi bạn có một thái độ thực sự vô ích, chẳng hạn lúc tức giận, trông bạn hằm hằm, giọng nói bực tức khó chịu và lời lẽ cũng khó nghe ‒ tất cả không hay ho gì. Ngược lại có một cách hết sức đơn giản để giành được lòng yêu mến của người khác, đó là sử dụng Thái độ thực sự hữu ích; chào hỏi họ, hoan nghênh họ, trông bạn sẽ rất cởi mở, giọng nói cũng nhiệt tình, và lời lẽ cũng thuận tai.

Ta đã xem xét ngôn ngữ cơ thể đóng và mở và thấy rằng, cùng với những biểu hiện trên khuôn mặt và các cử chỉ điệu bộ, nó chiếm tới phân nửa những gì người khác nghĩ về ta. Đó là lý do tại sao nó rất có ích trong kết giao hữu ý.

Khi nói với ai đó câu: “Tôi thích bạn” thì ý nghĩa thật sự của nó là: “Tôi giống bạn”. Trong kết giao hữu ý, chúng ta không chờ đợi trong hy vọng xem chúng ta có điểm chung nào, mà ta sẽ đồng bộ hóa với ngôn ngữ cơ thể, giọng điệu và ngôn ngữ của người mà ta gặp. Ta biết rằng một cách vô thức, ta đã đồng bộ hóa với tất cả những phản hồi cảm xúc của những người có ảnh hưởng đến ta ‒ bố mẹ, bạn bè đồng trang lứa, thầy cô giáo và còn nhiều người nữa. Do vậy, để giành được lòng yêu mến của người khác, cách tự nhiên và dễ dàng nhất là đồng bộ với họ..

Khi nói chuyện với người lạ, việc bạn đưa ra các câu hỏi giống như việc bạn giữ vai trò khởi xướng cho cuộc trò chuyện đó. Có hai loại câu hỏi: đóng và mở. Câu hỏi mở gắn kết mọi người với nhau, đó là mục đích của cuộc đối thoại. Để duy trì “cuộc chơi” lâu, bạn phải biết cách đưa ra những phản hồi bằng lời nói và cử chỉ điệu bộ. Trò chuyện là cách để bạn trải nghiệm với những người khác, và bạn càng nói chuyện màu sắc bao nhiêu, thì người khác càng có thể tưởng tượng và chia sẻ được nhiều với bạn bấy nhiêu, và tất nhiên sẽ tăng tình thân thiết và mối quan hệ của bạn đã được hình thành.

Bạn biết rằng, mỗi người bạn gặp gỡ hay vừa mới biết giống như một ẩn số. Họ thích kết nối bằng sóng Thị giác, Thính giác hay Xúc giác hơn? Bạn bắt đầu nhận biết điều đó qua việc hiểu thấu sự nhận thức của họ về thế giới quanh họ.

Thực ra, kể cả khi bạn bắt đầu áp dụng kỹ thuật trong cuốn sách này và khiến mọi thứ rối tung ‒ bạn vẫn đang làm đúng! Bạn đang tự tìm cách ứng xử với mọi người chứ không ngồi đợi rồi mới phản ứng lại hay bị động. Không có thất bại nào ở đây cả. Bạn không thể thua được. Nếu bạn cẩn thận quan sát ngôn ngữ cơ thể và cách biểu cảm của họ, lắng nghe những gì họ nói, nhìn cách di chuyển của mắt, đưa ra phản hồi và đối thoại – bạn đang làm đúng và họ rồi sẽ mến bạn, chỉ cần bạn có được một Thái độ thực sự hữu ích.

Bạn nên bắt đầu từ đâu?

Tôi xin nhấn mạnh rằng đây không phải là một cách sống mới. Tôi không đưa cho bạn một cây đũa thần để thu thập mọi thứ trên phố và bắt đầu nhồi nhét vào đầu mọi người để khiến họ thích bạn. Đây chỉ là những công cụ và kỹ năng có thể giúp bạn thiết lập mối quan hệ một cách nhanh chóng mà thôi.

Chúng ta đã tìm hiểu kỹ bốn yếu tố cơ bản nhằm giành được cảm tình của người khác chỉ trong 90 giây: thái độ, sự đồng bộ, đối thoại và giác quan ưu trội. Cải thiện một trong số các điểm trên sẽ giúp bạn tăng khả năng giao tiếp một cách hiệu quả và nhanh chóng với mọi người. Nếu kết hợp cả bốn yếu tố trên trong cuộc gặp gỡ thì hiệu quả sẽ ngày càng hiển hiện rõ ràng hơn.

Bạn đã biết lý do vì sao bạn có thể kết thân hết sức tự nhiên được với một số người nhưng không thể làm thế với những người khác; và kể từ lúc đọc cuốn sách này, chắc chắn bạn đã bắt đầu cải thiện dần các mối quan hệ trong gia đình và nơi công sở. Bạn đã tiếp xúc với mọi người tự tin hơn, chân thành hơn và cảm thấy thích thú hơn với những trải nghiệm mới. Và bạn sẽ nhận ra mình đã sở hữu những kỹ năng cần thiết để thiết lập mối quan hệ với mọi người.

Bạn càng sử dụng nhiều kỹ năng mà chúng tôi đã chia sẻ trong cuốn sách này – từ việc hình dung xem bạn sẽ áp dụng Thái độ thực sự hữu ích nào, cho tới sự chân thành và lòng tin mà bạn hướng tới trong lời chào của bạn, từ việc đồng bộ để tạo nên sự thoải mái và thấu hiểu cho tới tài năng nhận biết giác quan nào mà người ta tin cậy nhất ‒ bạn càng có thể thiết lập sự kết giao một cách thoải mái và khiến họ yêu mến bạn trong vòng chưa đầy 90 giây.

Nếu phải chọn lựa quyền ưu tiên trong bốn nhân tố trên thì Thái độ thực sự hữu ích sẽ chiếm vị trí riêng, có khả năng lớn mang lại những cảm xúc tốt đẹp cho chính bạn và những người khác. Thái độ có tính lan truyền và hiển nhiên nó nói về bạn trước nhất. Thái độ không chỉ ảnh hưởng đến cách cư xử của bạn, nó còn ảnh hưởng đến cách cư xử của người khác ‒ và cả ngôn ngữ cơ thể, giọng điệu và từ ngữ mà bạn dùng nữa. Ngay khi bắt đầu kiểm soát thái độ của mình, bạn sẽ để ý thấy kỹ năng giao tiếp của mình được cải thiện nhanh chóng. Ngược lại nếu điều chỉnh thái độ không đúng, chính thái độ đó sẽ chống lại bạn ‒ rất nhanh. Thái độ có thế rất cuốn hút hoặc gây khó chịu.

Tiếp theo, không cần nghi ngờ gì nữa chính là sức mạnh đáng ngạc nhiên của sự đồng bộ. Như bạn biết, đồng bộ hóa là một phần do tự nhiên tạo ra và đó là những gì mà chúng ta đã vô thức làm với những người chúng ta thích. Khi bạn gặp ai đó và bạn muốn tạo lập ngay mối quan hệ, hãy thiết lập sự đồng bộ ngay lập tức. Ban đầu nó sẽ khiến bạn cảm thấy kỳ quặc trừ khi bạn đã thực hiện bài tập về đồng bộ hóa theo nhóm. Lúc đó bạn sẽ tự hỏi mình sao bạn đã sống lâu thế rồi mà thiếu nó. Hai hay ba ngày luyện tập là đủ để bạn thuần thục, có khi là xuất sắc trong lĩnh vực này. Xét cho cùng, bạn vẫn luôn làm điều đó trong suốt cuộc đời mình, theo một cách hay nhiều cách, với những người thân thiết của bạn.

Khi kỹ năng nói chuyện được nâng cao và bạn khuyến khích được người khác nói rất nhiều chuyện, bạn sẽ thấy chính mình có thời gian để quan sát giác quan ưa thích của họ. Hãy để điều đó đến nhẹ nhàng. Bạn có nhớ những cuốn sách về Ảo thuật-Mắt từ những thập niên 1990 không? Bạn nhìn chằm chằm vào những bức ảnh kỳ lạ và dần dần, cuối cùng, mắt bạn sẽ tập trung lại và bạn nhìn thấy bức tranh đó theo ba chiều kích. Khám phá giác quan ưa thích cũng giống vậy. Bạn nhìn và bạn tìm kiếm, rồi bạn thấy nản lòng, rồi đột nhiên bạn tập trung lại vào người đó và bắt đầu nhận thấy điểm khác biệt một cách tế vi của họ. Mối quan hệ trở nên sâu sắc ở mức độ tiềm thức. Sự trải lòng và tìm ra giác quan ưa thích của ai đó sẽ tiếp diễn sau 90 giây và giúp bạn thăm dò cảm xúc của người mới được sâu hơn thông qua kết giao hữu ý.

Giả sử, bạn đang dự một cuộc hội nghị và bạn vừa mới gặp Sylvie Clairoux, trưởng bộ phận mà bạn đang rất muốn ứng tuyển vào. Việc giao tiếp diễn ra rất nhẹ nhàng, ấm cúng, thân thiện và đầy sự tôn trọng; Thái độ thực sự hữu ích và sự cởi mở của bạn đã tạo nên “màn chào hỏi” tuyệt vời. Mặc dù có đến bảy người tham gia buổi họp, bạn vẫn đồng bộ với các chuyển động cơ thể của cô ấy nhưng không vượt quá tiếp xúc mắt. Tiềm thức của cô ấy đã bắt sóng được điều đó. Khi có cơ hội tiếp xúc mắt, cô ấy cười một cách tao nhã với bạn, và bạn biết rằng – THẬT TUYỆT! Bạn đã thành công! Bạn vẫn làm điều đó hàng ngày nên có thể dễ dàng nhận ra qua trang phục, giọng nói, cách lựa chọn từ ngữ, chuyển động của mắt và ngữ điệu nói của cô rằng cô chắc hẳn là người Thính giác. Khi nói chuyện, bạn đồng bộ với giọng điệu của cô ấy và sử dụng những từ Thính giác (“Điều đó nghe thật tuyệt!”… “Mọi người trong đội đã tìm được tiếng nói chung.”) Làm sao một người lạ lại không thích bạn khi bạn nhìn, bạn nói và di chuyển cũng giống như cô ấy? Vào giờ giải lao, bạn hãy lại gần cô ấy.

“Tôi rất muốn nghe nhiều hơn về kế hoạch của cô.” Bạn bắt đầu nói.

“Chúng ta đã gặp nhau trước đây chưa nhỉ?” Cô Clairoux hỏi.

“Tôi nghĩ là cô mến tôi!” một giọng nói thì thầm khe khẽ trong đầu tôi.

Mối quan hệ giả định

Khi viết cuốn sách này, tôi giả định là tôi thích bạn, người đọc sách. Tôi giả định là tôi cần bạn, tôi giả định là bạn cần tôi. Và nhiều hơn nữa, tôi giả định là tôi đúng. Chính điều đó giúp tôi thêm tự tin để tiếp tục viết cuốn sách này. Chúng ta cần có nhau; đó là điều cơ bản nhất cho sự kết giao. Và tại đây chúng ta kết nối với nhau.

Chúng ta có thể khai thác sức mạnh của trí tưởng tượng để đưa ra những giả định hữu ích. Chúng ta tiếp nhận rất nhiều thông tin qua năm giác quan của mình đến nỗi ta không tài nào xử lý hết chúng một cách tỉnh táo. Thay vào đó nó sẽ chia thành ba phần riêng biệt. Phần thông tin quan trọng mà bạn xóa từ trong vô thức. Ví dụ như, bạn không hề chú ý đến bàn chân trái của mình cho đến khi tôi hướng sự chú ý của bạn vào nó, và chắc chắn là bạn không biết đươc móng chân bạn dài ra như thế nào. Phần thông tin thứ hai bị bạn bóp méo. Bạn đưa nó vào trí tưởng tượng của mình và chơi với nó, tưởng tượng về kỳ nghỉ sắp tới, trở nên hoang tưởng về nguồn điện trong máy báo cháy, hoặc tương tự như vậy. Còn phần thông tin thứ ba thì được cất giữ dưới cái mác là sự khái quát hoặc giả định. Khi bạn nhìn thấy một cái chảo rán, bạn có thể đưa ra giả định rằng chảo rán là một miếng kim loại lớn trong tủ bếp hàng xóm nhà bạn với cái cán dài và một chiếc bánh hấp dẫn ở trong đó; bạn không phải mất công tìm ra mọi thứ một lần nữa. Não bạn sẽ đưa ra một giả thuyết tổng quát. Những giả định tốt sẽ giúp ích cho sự rèn luyện, nhưng những giả định tồi sẽ dẫn đến thành kiến, thiếu công bằng, bị hạn chế và sự tưởng tượng nguy hiểm. Nếu trí tưởng tượng của bạn bóp méo các thông tin để hù dọa mọi người thì tất cả những gì tôi cần là bạn cần phải hiểu trí tưởng tượng của bạn đã đánh lừa bạn vào một giả thuyết tiêu cực về con người thông qua kinh nghiêm trong quá khứ. Trong trường hợp này, trí tưởng tượng của bạn đang chạy đua trong một trò chơi và số điểm mà nó ghi được là 1, bạn ghi được 0.

Hãy kiểm soát trí tưởng tượng của bạn. Hãy nhìn nó như là phương tiện vui vẻ và sử dụng nó để thiết lập một số giả định hữu ích. Dưới đây là một vài cách có thể giúp bạn làm được điều đó. Sau khi đọc chúng, hãy nhắm mắt lại, thử nhìn xem chúng ra sao, nghe như thế nào và cảm nhận ra sao:

Giả định về mối quan hệ và lòng tin giữa bạn và những người khác.

Giả định/ Tin tưởng rằng bạn sẽ thích họ và họ cũng sẽ thích bạn.

Giả định rằng bạn sẽ làm các việc này với những người khác: giao tiếp, đồng bộ, v.v… ‒ và nó có tác dụng.

Giả định rằng những người khác sẽ vô tư giúp bạn và bạn cũng sẽ làm như vậy với họ.

Giả định rằng những gì bạn đã học được từ cuốn sách này sẽ có tác dụng với bạn bởi vì nó đã có tác dụng với hàng nghìn người khác.

Giả định rằng bạn đã tạo nên điều khác biệt trong cuộc sống của những người mà bạn gặp.

Giả định rằng điều khác biệt này là tốt hơn, không chỉ trong cuộc sống của họ mà còn là cả cộng đồng nữa.

Giả định rằng một cộng đồng kết nối là nơi chúng ta khuyến khích, nâng đỡ và thúc đẩy lẫn nhau.

Những người kết nối với người khác sống lâu hơn, nhận được sự hợp tác và họ cảm thấy an toàn và mạnh mẽ hơn. Những người có sự kết nối phát triển hơn. Họ cùng nhau tiến lên và gục ngã, cùng nhau chìm hoặc bơi, cùng nhau cười và khóc. Và khi mọi thứ đã xảy ra thì khi đó nó làm cho khoảng thời gian khó khăn trở nên dễ chịu hơn và khoảng thời gian tốt đẹp càng trở nên ngọt ngào hơn.

Ngụ ngôn thời hiện đại

Gần đây tôi thường đi nói chuyện nhiều với học sinh phổ thông trung học. Nhiều người trong số họ đang tìm một công việc bán thời gian hoặc công việc làm thêm hè và họ cần trau chuốt kỹ năng tìm việc và kỹ năng sống. Tôi không thể quên một học sinh với khuôn mặt u sầu đã ngắt bài nói chuyện của tôi.

“Thưa ông, tôi đã tham gia rất nhiều buổi phỏng vấn và họ chưa bao giờ thuê tôi cả.” Cậu ta phàn nàn. “Tôi đã thử ở cửa hàng tạp hóa, nhà thuốc, văn phòng…”

Các học sinh xung quanh cậu ta bắt đầu cười khúc khích. Lý do có vẻ đã khá rõ ràng. Một thanh niên trẻ vận chiếc quần bộ đội rách và cái áo phông với dòng chữ “Rancid” chảy dài trước mặt. Tai trái cậu ta đeo ba cái khuyên và cậu ta còn có một cái khuyên ở mũi. Thậm chí cậu ta còn đi một đôi giầy Mohaw màu xanh lá khiến cậu ta cao lêu đêu với quả đầu trọc lóc.

“Vậy bạn muốn gì?” Tôi hỏi cậu ta.

“Một công việc, thế ông nghĩ là cái gì chứ?”

“Bạn có bao giờ nghĩ rằng bạn nên thay đổi để có được điều bạn muốn chưa?”

Cậu ta trừng mắt nhìn tôi, cánh tay của cậu ta ghì chặt trước ngực. “Thay đổi gì?”

“Về diện mạo chẳng hạn?” Tôi hỏi, người hơi nghiêng về phía trước.

“Không đời nào, thưa ông.” Cậu ta thực sự đã gào lên. “Nếu họ không thích vẻ ngoài của tôi, thì đó là phân biệt đối xử!”

“Nhìn này, tôi có thể hiểu điều này,” Tôi nói (Cậu ta thuộc kiểu người Thị giác.) “Nhưng chúng ta đều biết cách thế giới vận hành ra sao. Vậy bạn muốn gì? Công việc hay cắt tóc?”

Một khoảng im lặng kéo dài. Cuối cùng cậu ta thả lỏng tay ra và ngước mắt lên. “Công việc, tôi nghĩ vậy,” cậu ta lẩm bẩm. Vài sinh viên khác cười rất nồng hậu. Dần dần, cậu ta cũng bắt đầu cười. Sau đó tất cả chúng tôi đều cười. Đó là toàn bộ câu chuyện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.