Phillip Campbell đang đi dọc theo phố Powell về phía Quảng trường Liên bang và khách sạn Hyatt. Cảnh sát đã phong tỏa con phố và đám đông bên ngoài khách sạn đã tăng lên nhanh chóng. Những tiếng còi xe cảnh sát và xe cứu thương vang dội không gian. Đó thật chẳng giống thành phố San Francisco văn minh và đẹp đẽ tí nào. Hắn yêu thành phố này.
Campbell gần như không thể tin được rằng hắn đang quay lại hiện trường vụ án. Hắn chỉ không thể kiểm soát được mình. Có mặt ở đó một lần nữa có thể khiến hắn hồi tưởng lại đêm hôm trước. Khi hắn tiến lại Powell gần hơn, gần hơn nữa, chất adernalin trong người hắn dâng cao, tim hắn đập thình thịch, gần như không thể kiểm soát nổi.
Hắn chen vào đám đông tụ tập ở khối nhà cuối cùng bên ngoài khách sạn Hyatt. Hắn dỏng tai nghe những tin đồn thổi xoáy cuộn trong đám đông hầu hết là các doanh nhân ăn mặc chỉnh tề, khuôn mặt họ nhăn nhó vì kinh sợ và đau đớn.
Có rất nhiều tin đồn về một vụ hỏa hoạn trong khách sạn, về một người nhảy xuống, về phòng tội phạm hình sự, về vụ tự sát, nhưng chẳng có gì gần với nỗi sợ hãi về sự việc thực cả.
Cuối cùng, hắn tới gần hơn để có thể quan sát được cánh cảnh sát San Francisco đang làm việc. Hai người trong số họ đang điều tra trong đám đông, tìm kiếm hắn ta. Hắn không hề lo lắng về việc bị phát hiện, không một chút nào. Chỉ là không thể xảy ra. Hắn may mắn nằm ở trong năm phần trăm số người mà cảnh sát có thể nghi ngờ. Điều đó làm hắn hài lòng và xúc động thật sự.
Chúa ơi, hắn đã làm thế, hắn là nguyên nhân của tất cả mọi việc đang diễn ra ở đây, và hắn chỉ mới bắt đầu. Hắn chưa bao giờ trải nghiệm bất kỳ thứ gì như thứ cảm xúc này, cũng như chính thành phố San Francisco.
Một thương gia đang đi từ khách sạn Hyatt ra, theo sau là đám phóng viên và những người khác đang quấn quýt hỏi như thể anh ta là nhân vật nổi tiếng. Anh ta độ khoảng ngoài 30 tuổi và nở nụ cười hiểu biết. Anh ta có tất cả những gì họ muốn và anh ta biết điều đó. Anh ta đang ra oai với tất cả mọi người, hưởng thụ khoảng khắc nhỏ mọn của sự nổi tiếng.
– Một cặp vợ chống bị giết trên tầng mái. Họ đi nghỉ tuần trăng mật. Buồn thảm quá, phải không? – Hắn có thể nghe thấy anh ta nói vậy.
Đám đông xung quanh Phillip Campbell há hốc miệng vì kinh ngạc, và trái tim hắn ta bay vút lên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.