Chicken Soup For The Soul - Tập 2 - Chia Sẻ Tâm Hồn Và Quà Tặng Cuộc Sống
The cookie thief – Tên trộm bánh quy
The cookie thief
A woman was waiting at an airport one night,
With several long hours before her flight.
She hunted for a book in the airport shop,
Bought a bag of cookies and found a place to drop.
She was engrossed in her book, but happened to see
That the man beside her, as bold as could be,
Grabbed a cookie or two from the bag between, Which she tried to ignore, to avoid a scene.
She read, munched cookies and watched the clock,
As the gutsy “cookie thief” diminished her stock.
She was getting more irritated as the minutes ticked by,
Thinking, “If I wasn’t so nice, I’d blacken his eye!”
With each cookie she took, he took one, too.
When only one was left, she wondered what he’d do.
With a smile on his face and a nervous laugh,
He took the last cookie and broke it in half.
He offered her half, as he ate the other.
She snatched it from him and thought, “Oh brother,
This guy has some nerve, and he’s also rude.
Why, he didn’t even show any gratitude!”
She had never known when she had been so galled,
And sighed with relief when her flight was called.
She gathered her belongings and headed for the gate,
Refusing to look back at the “thieving ingrate.”
She boarded the plane and sank in her seat,
Then sought her book, which was almost complete.
As she reached in her baggage, she gasped with surprise.
There was her bag of cookies in front of her eyes!
“If mine are here,” she moaned with despair,
“Then the other were his and he tried to share!”
Too late to apologize, she realized with grief
That she was the rude one, the ingrate, the thief!
– Valerie Cox
Do unto others as you would have them do unto you.
– Matt. 7:12
Tên trộm bánh quy
Một phụ nữ ngồi trong phòng đợi,
Trong nhiều giờ đằng đẵng trước chuyến bay.
Cô cố tìm một quyển sách ưng ý nơi quầy sách,
Mua một hộp bánh và tìm nơi ngồi nghỉ.
Khi đắm mình trong từng trang sách thì tình cờ cô thấy,
Người đàn ông bên cạnh, trơ tráo biết mấy,
Lấy bánh từ chiếc hộp đặt giữa hai người.
Để tránh cãi vã, cô đã cố làm ngơ.
Cô đọc sách, nhai bánh và sốt ruột xem đồng hồ.
Trong khi hắn trơ tráo chén gần hết hộp bánh của cô.
Từng phút trôi qua, cô càng giận tím mặt,
“Nếu ta không tốt bụng, hắn đã bầm mặt.”
Mỗi cái bánh cô lấy, hắn cũng lấy một cái,
Khi chỉ còn một cái, cô tự hỏi hắn sẽ làm gì.
Với nụ cười trên môi, và cử chỉ gượng gạo,
Hắn lấy chiếc cuối cùng và bẻ đôi nó ra.
Đưa cho cô một nửa và ăn tiếp nửa kia,
Cô giật miếng bánh từ trên tay hắn và thầm nghĩ…
“Thật trơ tráo và vô cùng khiếm nhã.
Sao hắn chẳng hề tỏ chút hàm ơn!”
Chẳng muốn tìm hiểu khi cơn nóng giận lên cao,
Cô thở phào khi chuyến bay được thông báo.
Cô thu dọn đồ đạc và đi tới cửa vào,
Chẳng thèm ngoái nhìn tên trộm vô ơn.
Cô lên máy bay, và ngồi phịch xuống ghế,
Rồi tìm cuốn sách cô đọc đã gần xong.
Cô lục túi xách của mình, và ồ lên kinh ngạc,
Hộp bánh quy của cô, nằm ngay trước mắt.
“Nếu hộp bánh mình đây”, cô kêu lên tuyệt vọng,
“Thì ra những cái bánh kia là của ông ta và ông đã cố chia sẻ.”
Quá trễ để nói lời xin lỗi, cô nhận ra trong hối hận
Rằng cô mới là người khiếm nhã, là tên ăn trộm vô ơn!
– Valerie Cox
Hãy đối xử với người khác theo cách mà bạn muốn họ đối xử với bạn.
– Matt. 7:12
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.