Chuyện 12 Con Giáp
Cọp
Năm lên năm tuổi, Suyee mong ước có một em gái, và vào năm Dần, ước mơ của cô bé thành sự thật. Ðứa em gái ra đời mạnh khoẻ chỉ trừ một điều: mắt nó không mở được. Sau một tuần cũng không mở. Sau một tháng cũng không. Sau một năm, hai năm, rồi ngay cả năm năm, cũng không.
Suyee cùng mẹ và em du hành đến tận những miền biển cả xa xôi để thỉnh cầu chữa chạy cho đôi mắt của bé gái. Mỗi người lại chỉ bảo một phương thức khác nhau.
Ông lão Ko tìm cách nạy đôi mắt con bé bằng những thanh đũa tròn nhúng vào máu đại bàng, nhưng không hiệu quả. Một bà mụ trong thị trấn khuyên họ đặt những đồ vật xinh đẹp chung quanh con bé hòng dụ nó mở mắt. Suyee và mẹ làm theo, nhưng vì họ không giàu có mấy, đống đồ vật xinh đẹp quá nhỏ bé nên không đủ hiệu nghiệm. Một ông lang trong thành phố định cắt đôi mí mắt của con bé đi, nhưng mẹ Suyee không đồng ý.
Một ngày nọ, khi Suyee lang thang trong rừng tìm kiếm những hòn cuội ngộ nghĩnh cô bé gặp phải một con cọp. Dù con vật thật to lớn và trông thật dữ tợn, lông trên đỉnh tai nó đã ngả xám và những vằn vện trên người nó cũng đã nhạt màu. Miệng nó chỉ còn một chiếc nanh lớn duy nhất.
“Ông là cọp,” Suyee nói. “Có phải ông sắp ăn thịt tôi không?”
“Không, trừ phi ngươi chạy thật chậm,” con cọp nói. “Ta già quá rồi, ta sắp đi chầu tổ tiên trong Khu Rừng của Bóng Ðêm Bất Tận.”
“Hay quá nhỉ,” Suyee nói, cố làm ra vẻ lễ phép. Thật ra, cô bé nghĩ khu rừng thì đáng sợ và đêm thì quá tối. Và rồi, vì quá mệt mỏi, cô kể cho con cọp nghe về đứa em gái mù của mình.
Con cọp kiên nhẫn lắng nghe, và khi cô bé kể xong, nó nói, “Này con, hãy đến và nhổ cái nanh của ta.” Suyee cho đó chỉ là một lời phỉnh dụ, nhưng vì cô chỉ là một đứa trẻ, cạm bẫy cũng chẳng làm cô sợ mấy. Cô bé bước đến gần con cọp, dùng một tay nắm lấy chiếc nanh và kéo ra. Chiếc nanh tuột ra một cách dễ dàng, chỉ có ít máu rỉ theo.
“Tối nay hãy đặt nó dưới gối của em con,” con cọp nói. Và chỉ thế, nó nhắm mắt qua đời. Suyee quyết định không kể cho mẹ biết về món quà của con cọp. Mẹ cô đã già và nghèo khổ, bà đã hầu như mất hết mọi niềm hi vọng. Ðêm đó, Suyee ru em gái ngủ rồi chuồi chiếc nhanh còn dính máu dưới gối em.
Sáng hôm sau, Suyee tỉnh giấc vì tiếng cười của mẹ, tiếng cười mà cô đã không được nghe gần một năm qua. Suyee chạy ra ngoài. Mẹ cô và em gái đang nắm tay quay vòng cười vui.
“Thật mầu nhiệm,” mẹ cô nói.
Suyee nhìn em gái, và em cô nhìn lại với đôi mắt vàng rực của con cọp. Em gái cô mỉm cười, hai chiếc nanh nhọn lấp lánh trong miệng.
“Ði Suyee,” em gái cô bảo, “hãy chạy vào rừng với em.”
———
Dịch từ nguyên tác Anh văn, “Tiger”, trong Tales of the Chinese Zodiac, của Jenn Reese.
Tiger
When she was five, Suyee wished for a sister, and in the Year of the Tiger, her wish was granted. The baby was born healthy save for one thing: it wouldn’t open its eyes. Not after a week. Not after a month. Not after a year, or two years, or even five years.
Suyee and her mother and her sister traveled to the wide ocean and back seeking advice about the girl’s eyes. Everyone suggested something different.
Old man Ko tried to pry her eyes open with rounded sticks dipped in eagle’s blood, but it didn’t work. One town’s wisewoman suggested they surround the girl with beauty to tempt her eyes to open. Suyee and her mother tried, but as they were not very wealthy, their small pile of beauty wasn’t enough. A doctor from a big city wanted to cut the girl’s eyelids away, but Suyee’s mother refused.
One day, Suyee was wandering through the forest collecting funny rocks when she encountered a tiger. Although the creature was huge and dangerous-looking, the tips of its ears were grey and its stripes had begun to fade. Just one large fang remained in its mouth.
“You’re a tiger,” Suyee said. “Are you going to eat me?”
“Not unless you run very slowly,” the tiger said. “I’m old, and I’ll soon join my sire in the Forest of Endless Night.”
“Sounds nice,” Suyee said, trying to be polite. In truth, she thought the forest was scary and night was altogether too dark. And then, because she was tired, she told the tiger about her blind sister.
He listened patiently, and when she was done, he said, “Child, come here and pull on my fang.” It sounded like a trap to Suyee, but as she was a child, traps didn’t scare her much. She walked to the tiger, wrapped one hand around its last tooth, and pulled. The fang popped out easily, trailing only a little blood.
“Put my tooth under your sister’s pillow tonight,” the tiger said. And with that, it closed its eyes and died.
Suyee decided not to tell her mother about the tiger’s gift. Her mother was poor and tired, and had very nearly lost hope. That night, Suyee tucked her sister into bed and slipped the bloody fang under her small head.
The next morning, Suyee awoke to the sound of her mother’s laughter, a sound she hadn’t heard in almost a year. Suyee ran outside. Her mother and sister were holding hands and spinning as they laughed.
“It’s a miracle,” her mother said.
Suyee looked at her sister, and her sister’s great golden tiger eyes looked back. Her sister smiled, and two sharp fangs glinted in her mouth.
“Come, Suyee,” her sister said, “and run with me through the forest.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.