CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN
Thuốc ngủ
“Trong mọi đièu tỏn hại thì thương ta m nhát chinh là nhữ ng tỏn hại mà ngườ i ta tự buo ̣ c minh
phải chịu.”
– SOPHOCLE
San Francisco
Thứ Hai 19 tháng Mườ i hai 22h30
Jonathan xuóng trạm xe cáp cách nhà thờ Grace hai khói nhà. Thành phó chìm trong mo ̣ t thứ sác tráng mờ đụ c bóp nghẹt mọi a m thanh và phủ le n nhữ ng con phó tám màn bí ản. Rờ i phó Powell, anh cuóc bo ̣ the m chừ ng tra m mét trướ c khi tớ i be ̣nh vie ̣n Lenox.
– To i có hẹn vớ i bác sĩ Moracles, anh tho ng báo vớ i quày lễ tân.
Vì đượ c ye u càu chờ trong đại sảnh, anh thả phic̣ h ngườ i xuóng chiéc trườ ng kỷ trong phòng chờ ròi rú t từ trong tú i ra tờ giáy in ảnh cha n dung Alice.
Gương mạ t co bé ám ảnh anh suót cả ngày trờ i. Anh đã tìm mọi cách gạt đi ký ứ c vè co bé, ra sứ c
tự nhủ rảng minh đã nhạ n nhàm ngườ i, nhưng chỉ phí co ng vo ích. Khi anh gạ p Alice Dixon, tóc
co bé màu na u và co bé khảng định mình te n là Alice Kowalski, nhưng co bé mạ c đú ng chiéc áo chui đàu màu hòng đó và ánh mát cũ ng mang cù ng vét thương đó.
– Chào anh, Jonathan.
– Chào em, Ana-Lucia, anh đáp, ngướ c mát nhin na u và mái tóc đen huyèn. ngườ i phụ nữ trẻ trung xinh đẹp vớ i nướ c da
Từ bác sĩ Moracles toát ra vẻ thanh lịch và giản di. Vóc dáng nhỏ nhán, co mạ c chiéc áo blouse
tráng mở cú c đẻ lo ̣ áo sơ mi be n trong theo kiẻu áo vest o m sát tha n, kin đáo to n le n đườ ng nét
ưa nhin củ a co .
– Anh le n phòng làm vie ̣ c củ a em chứ ?
Anh quả quyét bướ c theo co vào thang máy.
– Đã la u ròi nhi,̉ co nhạ n xét ròi án nú t đẻ thang máy le n tàng bảy.
– Hơn mo ̣ t na m ròi, Jonathan thừ a nhạ n.
Buòng thang máy đi le n trong thinh lạ ng. Anh đã gạ p Ana-Lucia Moracles ngay trong nhữ ng tháng đàu tie n sóng tại San Francisco. Mo ̣ t thờ i kỳ khó kha n củ a đờ i anh. Elliott Cooper, mo ̣ t bác sĩ phãu thuạ t trong be ̣nh vie ̣ n, khách hàng quen thuo ̣ c củ a nhà hàng do anh làm chủ cuói cù ng đã trở thành bạn anh và giớ i thie ̣ u anh đén khám chõ nữ bác sĩ ta m lý này. “Tuy kho ng thẻ tự giải quyét mớ bòng bong trong cuo ̣ c sóng rie ng, nhưng Ana-Lucia biét cách giú p đỡ ngườ i khác, ngay cả khi co áy hơi quá xinh đẹp đẻ hành nghè bác sĩ ta m lý” , o ng bác sĩ già vãn cảnh cáo anh như thé.
Jonathan đã tớ i đièu trị vài buỏi, thỏ lo ̣ ta m tình, ròi anh đén chỉ đẻ láy thuóc an thàn, ròi anh kho ng đén nữ a. Pha n tích ta m lý kho ng phải thứ dành cho anh, dù thé nào anh củng chưa sãn sàng.
Mo ̣ t tói, vài tuàn sau buỏi khám cuói cù ng, anh tình cờ gạ p Ana-Lucia tại mo ̣ t quán bar khu North Beach. Nơi này gióng mo ̣ t quán rượ u dành cho da n chơi mo to hơn là mo ̣ t quán cà phe thờ i thượ ng. Tre n sa n kháu là tay ghi ta solo đang cover mo ̣ t ca khú c cũ củ a Led Zep’, mo ̣ t cha n ne ̣ n tróng caJonathan, cha n kia đièu khiẻn bảng thu a m thanh mãu. Jonathan vãn chưa que n đượ c vợ cũ ; còn Ana-Lucia vừ a bị bạn trai – mo ̣ t kẻchơi chứng khoán thích sở hữ u và ích kỷ sóng ở đàu be n kia nướ c Mỹ – bỏ rơi, nhưng nữ bác sĩ đã trót me hán như điéu đỏ. Họ uóng bia, tán tỉnh nhau đo i chú t và đèu cảm tháy sãn sàng làm chuye ̣ n ngu ngóc. Mõi ngườ i chú ng ta ai cũ ng có phú t yéu lòng…
– Anh có vẻ kho ng đượ c khỏe cho lám, co le n tiéng phá vỡ im lạ ng.
– Anh từ ng biét đén nhữ ng ngày khá khảm hơn, anh thừ a nhạ n. Thự c ra, anh có chuye ̣ n này muón nhờ em.
Cử a thang máy mở ra mo ̣ t hành lang dài dãn tớ i phòng làm vie ̣ c củ a Ana-Lucia, ca n phòng nhỏ vớ i ánh sáng dịu mát tro ng ra phó Hyde.
– Em nghe anh nói đa y.
– Néu anh nhớ kho ng nhàm thì mõi làn anh tớ i khám, em đèu ghi a m lại cuo ̣ c trò chuye ̣ n giữ a chú ng ta, phải vạ y kho ng?
– Va ng, nhưng só buỏi khám chỉ đém tre n đàu ngón tay, co vừ a nhớ lại vừ a gõ họ te n Jonathan tre n bàn phím.
Tìm ra hò sơ be ̣nh án củ a anh ròi, co nói rõ the m:
– Em có ba bản ghi a m đa y.
– Em cho anh láy các file đó đượ c kho ng?
– Dĩ nhie n, em sẽ gử i cho anh qua mail ngay ba y giờ . Đó là mo ̣ t phàn củ a vie ̣ c đièu trị mà. Anh có càn the m thứ gì khác kho ng?
– Cảm ơn em, vạ y là ỏn ròi, anh nói chác ròi đứ ng dạ y.
– Vạ y đượ c ròi, em kho ng nài the m nữ a.
Đén lượ t co cũ ng đứ ng dạ y, cở i chiéc áo blouse ra treo le n mác.
– Em hét giờ làm ròi, đẻ em đưa anh vè nhé? Co đè nghị ròi khoác the m chiéc áo khoác da màu hạt dẻ, nó khién co gióng mo ̣ t sie u mãu hơn là mo ̣ t bác sĩ.
– Đượ c vạ y thì tót quá.
Anh theo co xuóng bãi đõ xe dướ i tàng hàm, co bướ c tớ i mo ̣ t chiéc Audi Spyder mớ i toanh.
– Em khám be ̣nh bao nhie u buỏi mo ̣ t tuàn mớ i đủ sứ c tạ u cho mình mo ̣ t chiéc xe như thé này?
– Xe này kho ng phải củ a em, co tránh khéo ròi khở i đo ̣ ng xe.
– Anh hiẻu ròi, chàng trai chứng khoán củ a em đã trở lại.
– Còn vợ anh thì kho ng ư?
Jonathan nhún vai vì tháy ca u hỏi thạ t phi lý.
Chiéc mui tràn lao nhanh tre n phó Bush ròi rẽ sang Leavenworth. Ana-Lucia thích sóng mạo hiẻm. Co tranh thủ tuyén đườ ng vừ a dài vừ a thảng củ a phó California đẻ ta ng tóc đo ̣ t ngo ̣ t.
– Em chơi trò gì vạ y?
– Em xin lõi, co nói ròi giảm tóc đo ̣ .
Vẻ tràm nga m, co cho xe chạy chạ m ngượ c le n đại lo ̣ Grant ròi Lombard trong thinh lạ ng. Mo ̣ t lú c sau, co đánh lièu nhạ n xét:
– Anh cũ ng gióng như tát cả mọi ngườ i, Jonathan ạ, lạc lói trong nhữ ng vùng tói củ a rie ng minh.
Anh sẽ chỉ thự c sự khá hơn khi tự trú t bỏ đượ c gánh nạ ng củ a nhữ ng bóng ma trong ta m trí mình.
– Nhữ ng bóng ma thì đa u có nạ ng, anh đù a.
– Nhưng nhữ ng thứ xièng xích chú ng kéo theo thì nạ ng đén hàng tán, co bạ t lại.
Anh ngảm nghĩ vè lờ i đáp này suót quãng đườ ng còn lại, ròi co thả anh xuóng đỉnh đòi Telegraph.
– Còn em, em ỏn hơn ròi chứ ? Anh hỏi khi mở cử a chiéc Spyder.
– Kho ng, co thú nhạ n, nhưng đó lại là chuye ̣ n khác.
– Đượ c ròi, vạ y anh kho ng nài the m nữ a.
Co khẽ nở mo ̣ t nụ cườ i ròi phóng như bay vè phia thành phó đang sáng đèn.
Nhẹ nhõm khi vè đén nhà, Jonathan đảy cử a bướ c vào. Marcus đã ngủ tre n trườ ng kỷ trướ c màn hình ti vi đang chiéu mo ̣ t tạ p Star Trek cũ rích. Anh tát ti vi ròi ghé qua phòng con trai đẻ kiẻm tra xem mọi vie ̣ c có ỏn kho ng. Charly đang say ngủ . Cạ u nhóc ngủ gụ c tre n chiéc máy tính bảng giữ a lú c trợ giú p lũ Angry Birds chién đáy chóng lại đàn lợ n xanh.
Hơi tứ c giạ n, Jonathan tát máy tính bảng. Hòi tàm tuỏi này, anh thườ ng ngủ gụ c tre n mo ̣ t trang sách đọc dở chứ kho ng phải trướ c màn hình máy tính! Anh hòi tưở ng lại cái thờ i đã xa khi anh mie ̣ t mài đọc Tintin, Ba chàng lính ngự la m, Marcel Pagnol, Jules Verne, ròi sau này là Stephen King và John Irving. Toàn bo ̣ nhữ ng thứ đó có vẻ như thạ t xa vờ i. Giờ đa y truyèn hình, video game, máy tính, đie ̣ n thoại di động, các loại màn hình và các loại mạng xa m chiém cuo ̣ c sóng củ a chú ng ta ngay từ khi còn tám bé. Đẻ bién mọi thứ thành te ̣ hại hơn.
Mình đã trở thành lão già xuản ngóc ròi cha ng? Anh tự ván trướ c khi chính mình cũ ng kho ng cưỡ ng nõi sứ c háp dãn củ a chiéc máy tính và ngòi trướ c laptop đẻ check mail củ a Ana-Lucia.
Đú ng là có ba file định dạng mp3 ứ ng vớ i ba buỏi trị lie ̣ u anh đã tham gia cù ng nữ bác sĩ. Anh biét chính xác thứ mình đang tìm kiém. Đoạn ba ng ghi a m anh muón nghe lạ i là đoạn mở đàu buỏi trị lie ̣ u thứ hai.
Anh đeo tai nghe, tát đie ̣ n ròi ngòi tre n trườ ng kỷ nghe đoạn ba ng ghi a m.
Nhữ ng phú t đàu tie n, ngườ i ta nghe tháy chủ yéu là giọng Ana-Lucia, có tác dụ ng trán an lạ thườ ng, có gáng đưa be ̣nh nha n củ a mình vào trạng thái thư giãn hoàn toàn hơi gióng vớ i mo ̣ t giác ngủ tho i mie n nhẹ.
Ròi co đi vào điẻm máu chót củ a ván đè:
“Tuàn trướ c, anh đã kẻ cho to i nghe tuàn lẽ te ̣ hại nhát trong đờ i anh: chỉ trong vài ngày anh đã cù ng lú c mát đi ngườ i vợ và co ng vie ̣ c. Cũ ng trong tuàn đó anh biét tin cha mình qua đờ i, ngườ i
cha mà anh đã kho ng trò chuye ̣ n suót mườ i la m na m nay. Anh nói minh phải đán đo rát la u
trướ c khi quyét định tớ i dự lẽ tang. Ròi cuói cù ng anh đã đáp máy bay tớ i Paris, có đú ng như vạ y kho ng?”
Sau mo ̣ t lú c im lạ ng, Jonathan bát đàu thú thạ t. Vào thờ i hoàng kim truyèn tho ng củ a anh, anh đã quen vớ i các trườ ng quay củ a đài truyèn hình và nhã n mạ t vớ i các cuo ̣ c phỏng ván. Nhưng đã hai na m ròi Jonathan kho ng còn “tự nghe mình nói” nữ a ne n anh thấy hơi kỳ cụ c khi nhạ n ra cách nói cũ ng như cách phát a m củ a mình thờ i đó chát chứ a cảm xú c và đau đớ n đén mứ c nào:
“Tôi đã tớ i Paris vào cuói giờ chièu ngày 31 tháng Mườ i hai. Na m đó, tiét trờ i mù a đo ng tre n toàn nướ c Pháp lạnh ca m. Tuyét đã rơi từ tuàn trướ c và ở mo ̣ t vài nơi, thủ đo nướ c Pháp tro ng chảng khác nào mo ̣ t khu trượ t tuyết…”
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.