Lộc Đỉnh Ký
Hồi 31: Vi Tiểu Bảo Nối Ngôi Hương Chủ
Vi Tiểu Bảo lạy Chào mấy vị hương chủ. Lý Lực Thế giới thiệu Vi Tiểu Bảo với các vị hương chủ trong chín đường. xong lại đưa đến ra mắt các vị phó hương chủ cùng hộ pháp. Hương chủ chín đường vừa đáp lễ vừa nói:
– Không dám! Xin tiểu huynh đệ đứng dậy. Những vị phó hương chủ cùng hộ pháp không chịu nhận lạy, thấy Vi Tiểu Bảo vừa quỳ gối xuống liền giơ tay cản lại. Nhưng Vi Tiểu Bảo thân thủ mau lẹ có chỗ gã quỳ nhanh quá, đối phương không kịp ngăn cản cũng quỳ xuống đáp lễ, không dám tự coi mình là trưởng bối. Trong sảnh đường tất cả có hơn hai chục vị. Vi Tiểu Bảo không nhớ rõ hết được tên họ từng người. Gã chỉ biết họ đều là những nhân vật đầu não trong Thiên Ðịa hội thì nghĩ thầm:
– Ta đã bái tổng đà chủ làm sư phụ thì mọi người đều coi ta là người nhà. Gã liền tự xưng tên họ cùng thân phận với quần hào. Trần Cận Nam chờ Vi Tiểu Bảo làm lễ tương kiến với mọi người xong rồi tuyên bố:
– Các vị huynh đệ! Bản toà đã thu tên tiểu đồ này rồi muốn cho gã ra nhập Thiên Ðịa hội. Quần hào đồng thanh đáp:
– Nếu vậy còn gì hay hơn nữa? Hương chủ Liên Hoa đường tên gọi Thái Ðức Trung là một lão già râu tóc bạc phơ lên tiếng:
– Trước nay minh sư hẳn có cao đồ. Vậy đệ tử của Tổng đà chủ tất là một tiểu hiệp trí dũng kiêm toàn và lập nên công nghiệp lớn lao trong bản hội. Hương chủ Gia Hậu đường là Mã Siêu Hưng vừa lùn vừa mập, cười ngặt nghẹo nói:
– Bữa nay tại hạ cùng Vi gia tiểu huynh đệ tương kiến mà chẳng có gì làm lễ kiến diện. Bây giờ đành thế này vậy: Mã mỗ cùng Thái hương chủ đóng vai tiếp dẫn tiểu huynh đệ nhập hội để làm lễ kiến diện. Thái huynh đệ nghĩ sao? Thái Ðức Trung cười ha hả đáp:
– Lão Mã là tay giỏi tính toán đã nói khi nào còn sai trật. Vụ này không mất tiền mà đủ lễ kiến diện. Vậy Thái Mỗ cũng xin một chân. Mọi người đều cười ồ. Trần Cận Nam nói:
– Hai vị bá bá đều là những nhân vật có phương diện trong bản hội mà chịu tiếp dẫn cho ngươi thật là hân hạnh. Vậy ngươi mau tạ ơn hai vị đi. Vi Tiểu Bảo dạ một tiếng rồi rập đầu tạ ơn. Trần Cận Nam nói:
– Theo lề luật của bản hội thì lời nói và hành động hay dở của anh em gia nhập có mối quan hệ rất lớn đến người tiếp dẫn. Tên tiểu đồ này của bản toà rất tinh ranh, e rằng gã xảo quyệt thái quá và hành động không tuân giữ lề luật. Nay hai vị Thái, Mã đã làm người tiếp dẫn cho gã thì từ đây cũng giúp bản toà gánh lấy một phần trách nhiệm. Nếu thấy gã có hành vi bất chính thì lập tức ra tay quản cố, đừng có khách khí gì với gã mới được. Thái Ðức Trung nói:
– Tổng đà chúa quá khiêm nhượng. Dưới trướng tổng đà chúa làm gì có kẻ sĩ bất chính? Trần Cận Nam nghiêm nghị đáp:
– Không phải bản toà quá khiêm đâu. Ðối với thằng nhỏ này thực tình bản toà chẳng yên lòng chút nào. Các vị nên giúp đỡ bản toà quản cố gã dùm cho để bản toà bớt được một phần gánh nặng trong tâm sự. Mã Siêu Hưng cười nói:
– Quản cố thì không dám. Tiểu huynh đệ đây còn nhỏ tuổi, nếu có việc gì không minh bạch thì chúng ta đã là anh em trong nhà dĩ nhiên phải thành thực bảo nhau. Ðã biết điều gì cũng xin nói hết. Trần Cận Nam gật đầu nói:
– Bản toà có lời tạ ơn các vị trước. Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm trong bụng:
– Chưa làm việc gì tệ hại mà sư phụ chỉ băn khoăn mình sẽ hành động sai quấy. Lão con rùa không phải là sư phụ mình, mình mới bỏ thuốc cho lão đui mắt. Còn Trần tổng đà chủ là sư phụ chân chính, truyền dạy võ công chân thật cho mình thì khi nào mình dám hý lộng quỷ thần với lão nhân gia? Bây giờ bao nhiêu người quản cố mình đến không nhúc nhích được nữa. Bỗng nghe Trần Cận Nam nói:
– Lý huynh đệ! Xin Lý huynh đệ cho bày hương án. Hôm nay chúng ta khai đường cho Vi Tiểu Bảo nhập hội. Lý Lực Thế đáp:
– Xin vâng lệnh Tổng đà chủ. Trần Cận Nam lại nói: Theo thể lệ trước thì người nào muốn gia nhập bản hội sau khi được người tiếp dẫn giới thiệu còn phải điều tra về thân thế và hành động của đương sự ít ra là nửa năm mà lâu có khi đến một, hai năm, thấy không có chỗ nào lầm lẫn mới khai hương đường cho nhập hội. Ông ngừng lại một chút rồi tiếp:
– Nhưng Vi Tiểu Bảo đây đã là viên chức trong Thanh cung, gã lại là người được tiểu Hoàng đế Thát Ðát sủng ái, là chỗ rất hữu dụng cho bản hội, nên chúng ta phải tòng quyền, chứ không vì gã là đệ tử của bản toà mà được phá lệ Mọi người đồng thanh đáp:
– Cái đó anh em thuộc hạ đều hiểu cả. Hương chủ Hồng Thuận đường là Phương Ðại Hồng, thân thể cao lớn. Lão có chòm râu đen và dài bây giờ mới lên tiếng:
– Chúng ta được một người anh em là kẻ thân tín kề cận bên mình tiểu Hoàng đế Thát Ðát thật là trời giúp cho mình thành công và bọn Thát Ðát sắp đến ngày tận số. Việc phục hưng giang sơn nhà Ðại Minh rất có triển vọng. Cái đó kêu bằng “biết mình biết người, đánh đâu thắng đó”, tưởng anh em đây chẳng ai là không hiểu chỗ dụng tâm của Tổng đà chủ. Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:
-Té ra những vị này đối đải tử tế với mình chỉ là để mình làm tên gian tế bên mình Hoàng thượng, ta có nên làm hay không? Vi Tiểu Bảo nghỉ tới vua Khang Hy đối đải tử tế với mình rất tốt, gã không khỏi sinh dạ ngần ngừ. Thái Ðức Trung liền đem lề luật của Thiên Ðịa Hội nói tóm tắt cho Vi Tiểu Bảo nghe, rồi tuyên bố:
-Vị thuỷ tổ sáng lập ra bản hội họ Trịnh, đại danh là Thành Công. Ban đầu ngài thống lãnh nghĩa quân tấn công Giang Nam, vây hảm Giang Ninh. Ðại công sắp thành mà bị thất bại, ngài rút lui về Ðài Loan rồi chấp thuận đề nghị của Tổng đà chủ sáng lập ra Thiên Ðịa Hội. Khi đó Tổng đà chủ làm quân sư cho ngài. Tại hạ và Phương huynh đệ, Hồ huynh đệ, Lý huynh đệ và Doãn hương chủ ở Thanh Mộc đường đều làm Hiệu Uý trong quân của Trịnh lão nhân gia. Họ Trịnh là quốc tính trong nước, nên chúng ta xưng hô Trịnh lão nhân gia bằng “Quốc tính gia”. Vi Tiểu Bảo bây giờ mới hiểu sở dĩ họ gọi Trịnh Thành Công bằng “Quốc tính gia” vì hoàng đế triều Minh ban cho chữ họ. Trịnh Thành Công thanh danh vang dội cả dải đất Giang, Triết, Mân, Việt. Vào khoảng năm Ðường Hy nguyên niên, Trịnh Thành Công qua đời chưa được bao lâu nên ai nói đến Trịnh gia cũng tỏ vẻ rất cung kính. Thái Ðức Trung lại nói:
– Ðại quân của chúng ta lưu lại Giang Nam rất nhiều vì không thể về hết Ðài Loan được. Một phần ít lui về tới Hạ Môn. Còn số đông ở lại đại lục nên Tổng đà chủ vâng mệnh Quốc tính gia thành lập ra Thiên Ðịa Hội ở trên đại lục để liên lạc với những bộ phận cũ của Quốc tính gia. Bao nhiêu binh tướng đã từng theo Quốc tính gia đánh vùng Giang, Triết tự nhiên đều biến thành hội viên trong Thiên Ðịa Hội, không cần phải có người giới thiệu, cũng không cần phải điều tra nhân cách. Nhưng người ngoài muốn nhập hội sở dĩ phải điều tra minh bạch là để đề phòng bọn gian tế trà trộn vào nội bộ. Thái Ðức Trung nói tới đây, đột nhiên mặt lộ vẻ khác lạ, ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
– Nhớ lại ngày trước đại quân của chúng ta từ Ðài Loan phát xuất cả thảy mười bảy vạn nhân mã, năm vạn thuỷ quân, năm vạn ky binh, năm vạn bộ binh, một vạn du kích và một vạn thiết nhân binh. Binh sĩ mình mặc thiết giáp, tay cầm trường giáp chuyên để đánh vào chân ngựa, vì binh khí, vũ tiễn đều không đả thương được bên địch. Cuộc chiến ở núi Dương Bồng đất Trấn Giang, Tổng đà chủ lãnh hai ngàn quân, phá tan một vạn tám ngàn quân Thát Ðát thật là oai phong lẫm liệt, sát khí đằng đằng. Thái mỗ dẫn đạo quân thứ tám dưới cờ của Tổng đà chủ xông vào trận giặc thì nghe bọn Thát Ðát lớn tiếng la:
– Mã lỗ! Mã lỗ! Khiết hồ! Khiết hồ! Vi Tiểu Bảo đưa mắt lên hỏi:
– Thế là nghĩa làm sao? Thái Ðức trung đáp:
– Mã lỗ! Mã lỗ! ” là tiếng Thát Ðát gọi “Mẹ ơi! Mẹ ơi! “. Còn “Khiết hồ. Khiết hồ. ” là “Trốn đi! Trốn đi! “. Quần hào nổi lên tràng cười rộ. Mã Siêu Hưng cười nói:
– Thái hương chủ mà nói đến trận tấn công Trấn Giang đại sát quân Thanh ngày trước thì càng nói càng cao hứng đến ba ngày ba đêm cũng không hết chuyện. Bây giờ lão tiếp dẫn Vi huynh đệ thì chỉ cần nói luật lệ trong hội cho y nghe. Lão còn tiếp tục nói chuyện này thì e rằng Vi tiểu huynh đệ mọc râu dài bằng lão cũng chưa xong… Mã Siêu Hưng nói tới đây chợt nghĩ tới Vi Tiểu Bảo đã là một tên tiểu thái giám thì còn mọc râu làm sao được. Hắn liếc mắt ngó trộm thấy Vi Tiểu Bảo không để ý mới yên tâm. Lúc này Lý Lực Thế trở lại báo tin hương đường sắp đặt đã xong xuôi. Trần Cận Nam dẫn mọi người vào hậu đường. Vi Tiểu Bảo thấy trên bàn đặt hai tấm bài vị, ở giữa là tấm đề “Ðại Minh Thiên Tử chi vị”, tấm bên cạnh đề “Ðại Minh Diên Bình Quận Vương Chiêu Thảo Ðại Nguyên soái Trịnh chi vị”. Ðồ tế là một cái đầu heo, một cái đầu dê, một con gà, một con cá đều cắm bảy nén hương. Quần hào đều quỳ xuống phục lạy trước linh vị. Thái Ðức Trung cầm tấm giấy trên bàn lớn tiếng đọc:
– Thiên Ðịa bao gồm muôn vật. Hết thảy quay về khôi phục Ðại Minh, tuyệt diệt rợ Hồ. Bọn tử đệ, phỏng theo cố sự “Ðào viên kết nghĩa”, ước làm anh em, thề cùng sống chết, tình thân thiết như người một nhà. Vậy bái trời làm cha, bái đất làm mẹ, nhật nguyệt làm anh chị em. Lại bái đức thủy tổ Vạn Vân Long cùng ngũ tổ ở Hồng gia. Bọn tử đệ lấy năm Giáp Dần, tháng bảy, ngày hai mươi lăm, giờ Sửu làm giờ sinh. Anh em hai Kinh, mười ba tỉnh kết thành một khối. Nay ở triều đình, vương hầu không ra vương hầu, văn võ không ra văn võ, lòng người xao xuyến. Ðó là triệu chứng có cơ khôi phục Minh triều, chu diệt Hồ lỗ. Bọn tử đệ tuân hành mệnh lệnh của Trần Cận Nam tìm anh hùng hào kiệt khắp ngũ hồ tứ hải, thắp hương phát thệ, hành đạo thuận theo lòng trời, trung hưng phục quốc, báo cừu tuyết hận, sáp huyết ăn thề. Xin thần minh chứng giám!. Trên đây là nguyên văn bài diễn từ ghi trong ký lục của Thiên Ðịa Hội về đời nhà Thanh (Kim Dung chú). Sau khi đọc diễn từ, Thái Ðức Trung hỏi Vi Tiểu Bảo:
– Sự tích “đào viên kết nghĩa! thế nào, Vi huynh đệ có biết không? Vi Tiểu Bảo đáp:
– Lưu, Quan, Trương kết nghĩa vườn đào đã thề nguyền với nhau kết làm anh em đồng sinh cộng tử. Thái Ðức Trung nói:
– Ðúng vậy! Vi huynh đệ đã gia nhập Thiên Ðịa hội thì chúng ta coi nhau như anh em một nhà. Bọn Thái mỗ là tình huynh đệ với Tổng đà chủ mà ngươi lại thờ y làm sư phụ thì chúng ta là hàng thúc bá của ngươi, đáng lý khi gặp bọn ta, ngươi phải cúi đầu khép nép. Nhưng ngươi đã gia nhập hội thì toàn thể hội viên coi nhau như tình huynh đệ, bất tất phải dập đầu bái lạy. Vi Tiểu Bảo đáp lại bằng một tiếng “vâng”. Gã nghĩ thầm:
– Như vậy kể cũng hay. Thái Ðức Trung lại nói:
– Thiên Ðịa Hội chúng ta còn gọi là Hồng Môn. Niên hiệu Minh Thái Tổ là Hồng Võ. Ngài họ Hồng huý là Kim Lan. Vị thuỷ tổ Hồng Môn là Vạn Vân Long. Vạn Vân Long chính là quốc tính gia. Chữ “Hồng” của Hồng Môn tức là chữ “Hán!. Chữ “Hán” bỏ chữ “Thổ” còn lại chữ “Hồng” để tỏ ý giang sơn người Hán bị bọn Thát Ðát chiếm đoạt, không còn đất đai. Ðồng thời nó nhắc nhở chúng ta nhớ đến vua Thái Tổ nhà Minh. Vậy hai chữ “Hồng Môn” là một tổ chức khôi phục giang sơn nhà Hán, trung hưng Minh triều. Còn vị thuỷ tổ lấy tên là Vạn Vân Long vì chữ “Vạn” có nghĩa là số đông người, còn “Vân Long” tượng trưng cho rồng gặp mây, ý nói hàng vạn vạn người đều hướng về thiên tử nhà Ðại Minh để khôi phục lại giang sơn cẩm tú. Vạn Vân Long còn có ý né tránh không để người ta biết tên thực, nhất là bọn Thát Ðát hiểu được lai bch của vị đại ca sáng lập ra Hồng Môn lại càng nguy hại. Ðó là một điều cơ mật của bản hội. Vi hiền đệ không được tiết lộ cho người ngoài hội hay biết, dù là bạn chí thân với tiểu huynh đệ như Mao Thập Bát gia, tiểu huynh đệ cũng không nên nói cho y biết.
(Vạn Vân Long là ai? Sử sách không thấy nói rõ. Hơn nữa các sự tích cùng nhân vật trongười pho truyện này không phải hoàn toàn căn cứ ở sử sách, quá phân nữa là do tác giả chế tạo ra ). Vi Tiểu Bảo gật đầu đáp:
– Tại hạ biết rồi. Thái Ðức Trung lại nói:
– Ngày 25 tháng 7 giờ Sửu đã sáng lập ra bản hội. Bản hội có ngũ tổ. Ðó là năm vị đại tướng đã tuẫn nạn ở Giang Ninh. Vị thứ nhất họ Cam tên Huy. Nhớ lại năm xưa đại quân của chúng ta kéo đến tấn công Giang Ninh, Thái mỗ vâng lệnh tổng đà chúa đem binh mai phục ở phía tây thành Giang Ninh. Quân Thát Ðát… Thái Ðức Trung nói đến chuyện tấn công thành Giang Ninh, vung chân múa tay, lời nói chậm lại. Mã Siêu Hưng xen vào:
– Thái hương chủ! Chuyện tấn công thành Giang Ninh hãy để sau này sẽ kể lại cũng chưa muộn. Thái Ðức Trung cả cười đưa tay lên vỗ đầu đáp:
– Phải rồi! Phải rồi! Cứ kể chuyện xưa mãi thì biết bao giờ cho hết được? Bây giờ Thái mỗ xin đọc bài thơ Tam Ðiểm Cách Mạng. Thái mỗ đọc câu nào, tiểu huynh đệ nhắc lại câu ấy. Ðoạn y lớn tiếng đọc: Tam Ðiểm ngầm trao Cách Mạng kỳ, Hồng Môn cửa ấy tiến vào đi! Rửa hờn quyết chí mài gươm bén. Quét sạch Thanh triều diệt Tứ di. Vi Tiểu Bảo đọc lại một lượt. Thái Ðức Trung lại đem 36 điều thề nguyện, mười điều cấm đoán, 2l điều nghiêm lệ giải thích từng chi tiết rất minh bạch. Ðại khái hội viên hội Hồng Môn phải trung tâm nghĩa khí, hiếu thuận với song thân, tha thiết cùng huynh đệ. Giữa anh em trong hội phải tương ái tương thân, cứu giúp nhau trong cơn hoạn nạn. Ngoài ra những điều phạm pháp như đầu hàng quan quân, gian dâm phụ nữ cướp đoạt tài sản, hiếp dâm kẻ yếu đuối, đã nói mà không thủ tín vân vân… Tội nhẹ thì phải cắt tai hoặc đánh đòn, tội nặng thì phải chặt đầu phân thây. Vi Tiểu Bảo nhất nhất ghi nhớ rồi phát thệ không làm điều gì sai quấy. Giữa lúc ấy, Mã Siêu Hưng đem tới một tô rượu lớn. Y chích mũi dao vào ngón tay giữa cho máu nhỏ xuống bát rượu. Trần Cận Nam cùng quần hào đều trích huyết. Sau cùng tới lượt Vi Tiểu Bảo. Mỗi người trong quần hào uống một hớp rượu máu. Thế là nghi thức gia nhập hội kết thúc. Mọi người lại ôm Vi Tiểu Bảo ra chiều thân mật. Trần Cận Nam lại lên tiếng:
– Bản hội có thập đường là Tiền Ngũ đường và Hậu Ngũ đường. Tiền Ngũ đường: Liên Hoa đường, Hồng Thuận đường, Gia Hậu đường, Tham Thái đường, Hoành Hoa đường. Hậu Ngũ đường là: Thanh Mộc đường, Xích Hoà đường, Bạch Kính đường, Huyền Thuỷ đường, Huỳnh Thổ đường. Trong mười đường thì chín đường có hương chủ hiện đều tụ họp tại đây. Chỉ có Thanh Mộc đường hương chủ là Doãn huynh đệ năm trước đã bị tên ác tặc Ngao Bái gia hại. Ðến nay vẫn chưa có hương chủ. Phải chăng các vị huynh đệ trong Thanh Mộc đường đã lập lời thề nguyền trước linh vị Vạn Vân Long đại ca là hễ ai giết được Ngao Bái, báo thù cho Doãn hương chủ thì toàn thể anh em bản đường sẽ cử người đó lên làm hương chủ. Chuyện đó có thật không? Quần hào Thanh Mộc đường đồng thanh đáp:
– Quả có việc đó. Trần Cận Nam đảo cặp mắt sáng như điện nhìn vào mặt mọi người một lượt rồi thủng thẳng hỏi:
– Trần mỗ nghe nói các anh em trong Thanh Mộc đường vì việc lựa chọn nhân vật lên tiếp nhiệm chức hương chủ cho quý đường đã xảy ra cuộc tranh chấp. Tuy nhiên ai nấy cũng vì đại cuộc lấy nghĩa khí làm trọng nên không đến nỗi làm tổn thương đến hoà khí giữa anh em. Có điều nếu vụ này không sớm quyết định chu đáo thì trong Thanh Mộc đường vẫn còn ẩn nấp mối lo âu làm cho các vị phải bận tâm. Trần Cận Nam ngừng lại một chút rồi tiếp:
– Thanh Mộc đường là một cơ quan rết trọng yếu của bán hội. Phạm vi thế lực rất rộng rãi, bao quát các phủ huyện miền Giang Nam. Tài năng của vị hương chủ này có một ảnh hưởng rất lớn với cuộc hưng suy của bản hội và sự thành bại về công việc phản Thanh phục Minh. Tên gian tặc Ngao Bái đã do tay Vi Tiểu Bảo hạ sát. Tất cả các anh em trong Thanh Mộc đường đều được mục kích. Có đúng thế không? Lý Lực Thế và Quan An Cơ đồng thanh đáp:
– Thưa tổng đà chúa! Quả có đúng thế thực. Lý Lực Thế lại nói tiếp:
– Toàn thể anh em bản đường đã phát thệ trước linh vị Vạn Vân Long đại ca. Quyết chẳng bao giờ dám nuốt lời. Nếu trái lời thề nguyện đó thì anh em bản đường chẳng còn thể thống chi nữa. Rồi mai đây những lời thề thốt biến thành trò đùa, còn ai dám tuyên thệ trước linh vị Vạn Vân Long đại ca nữa? Vi Tiểu Bảo huynh đệ tuy còn nhỏ tuổi, Lý mỗ cũng xin triệt để ủng hộ y lên làm hương chủ bản đường. Quan An Cơ muốn ganh tỵ với Lý Lực Thế thấy đối phương nhanh nhẩu nói ra cướp mất ưu thế trong vụ này. Hắn tự nhủ:
– Gã tiểu tử kia đã là đồ đệ của Tổng đà chủ thì địa vị không phải tầm thường. Huống chi Tổng đà chủ đã ngỏ lời muốn để gã lên chức vị hương chủ của bản đường, dĩ nhiên mình không nên ngang ngạnh. Lý lão nhị trước định tranh chấp ngôi hương chủ với ta, hắn không chịu nhường nhịn ai. Nay hắn đành thuận gió theo chiều để lấy lòng Tổng đà chủ thì khi nào ta lại chịu kém hắn? Quan An Cơ tính toán như vậy rồi lên tiếng:
– Lý đại ca nói rất phải. Vi tiểu huynh đệ đã tài trí hơn đời, nay lại ở dưới sự dạy dỗ của tổng đà chúa thế nào y cũng trở nên một trang thiếu niên hào hiệp, thanh danh chấn động giang hồ. Quan An Cơ này cũng xin hết mình ủng hộ Vi Tiểu Bảo huynh đệ lên giữ chức hương chủ Thanh Mộc đường. Vi Tiểu Bảo giật nảy mình lên, xua hai tay lia lịa, hốt hoảng la:
– Không được! Không được! Chức vụ hương chủ gì đó, tại hạ không đương nổi đâu. Trần Cận Nam quắc mắt lớn tiếng:
– Ngươi nói nhăng gì đó? Vi Tiểu Bảo sợ hãi cúi đầu xuống, không dám lên tiếng nữa. Trần Cận Nam lại nói:
– Các vị huynh đệ đã tuyên thệ trước hương hồn Vạn Vân Long đại ca là suy tôn nhân vật nào hạ sát Ngao Bái lên làm hương chủ. Trần Cận Nam đưa mắt nhìn mọi người nói tiếp:
– Như vậy thì chức hương chủ Thanh Mộc đường của gã đã có tiền định từ trước, sau Trần mỗ mới thu gã làm đồ đệ, chứ không phải Trần mỗ thu gã làm đồ đệ, rồi đưa gã lên chức vụ hương chủ. Gã tiểu tử này tư chất không được chính đính, không hiểu mai đây gã còn làm cho Trần mỗ phải điên đầu đến thế nào. Phương Ðại Hồng vội lên tiếng:
– Các huynh đệ ai ai cũng hiểu rõ nỗi khổ tâm của Tổng đà chủ và hết lòng thông cảm. Vi tiểu huynh đệ vốn không có sự thân tình hay quen biết gì với Tổng đà chủ. Hôm nay mới là buổi gặp gỡ đầu tiên. Sở dĩ Tổng đà chủ phải phá lệ của bản hội… chẳng qua là vì Tổng đà chủ quá nhiệt tâm với đại cuộc. Phương mỗ ít bôn tẩu giang hồ lại ít học vấn, nhưng cũng xin có mấy lời thô thiển để giải tỏ tấc lòng. Vi tiểu huynh đệ tuy còn nhỏ tuổi nhưng được Lý đại ca cùng Quan phu tử hết sức khuông phò, quyết sẽ không để xảy chuyện gì đáng tiếc. Trần Cận Nam gật đầu nói:
– Chúng ta để Vi Tiểu Bảo lên giữ chức hương chủ Thanh Mộc đường là vì có lời thề nguyện trước hương hồn của Vạn Vân Long đại ca dĩ nhiên chẳng thể nào làm khác được. Nhưng nếu sau này gã có những hành vi phạm lỗi tỷ như rối loạn công việc trong Thanh Mộc đường, hoặc làm trở ngại công trình phản Thanh phục Minh của bản hội, thì chúng ta lập tức khai đường phế bỏ gã đi, quyết không luyến tiếc. Trần Cận Nam ngừng lại một chút rồi tiếp:
– Lý đại ca cùng Quan huynh đệ! Trần mỗ uỷ thác việc này cho nhị vị. Xin nhị vị hết lòng trông nom giúp. Nếu lời nói hay hành động của gã có chỗ nào không đoan chính thì nhất nhất báo cáo cho Trần mỗ hay biết, chứ đừng che đậy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.