Oliver Stone đã nã súng từ một khoảng cách an toàn mà không cần phải trốn chạy bọn cận vệ. Trước đây, các đường bắn của ông còn khó khăn hơn thế này, nhưng giờ đây nó không còn nghĩa lý gì nữa. ông thận trọng băng qua khu rừng để tiến gần đến ngôi nhà người đàn ông vừa bị ám sát. Mưa mỗi lúc một nặng hạt, với những cơn giông và sấm chớp gầm thét. Tất cả như muốn xé toạc màn trời đêm.
Ông bắn Simpson từ tòa nhà đang xây dở phía bên kia đường, khấu súng bắn tỉa được đặt trên một thùng dầu. Bức ảnh Stone dán vào tờ báo chính là chân dung của vợ mình, Clair. Ông muốn Simpson biết điều đó. ông đặt bức ảnh ở một vị trí dễ tiếp cận trên tờ báo, và nhắm bắn. Mọi bằng chứng về bức ảnh hoàn toàn bị xóa sạch.
Stone buộc phải lái xe đến đây để giết Gray ngay trước khi cái chết của Simpson bị phát hiện và Gray kịp lấn trốn, ông đã kiểm tra dự báo thời tiết từ đêm hôm trước. Cơn bão từ ngoài khơi đổ vào đất liên sẽ rất dữ dội. Trực thăng không thể cất cánh trong điều kiện thời tiết xấu như thế. Gray buộc phải đi bằng xe hơi. Stone đặt một tấm bia và lá cờ bên vệ đường, ông biết chắc rằng dù có cảnh giác đến mấy Gray cũng sẽ quay cửa kính xuống để nhìn rõ hơn. stone chỉ cần có vậy. Với khả năng thiện xạ không bị mài mòn theo thời gian cùng khẩu súng bắn tỉa còn tốt, chác chắn ông sẽ bắn trúng mục tiêu. Và ông đã làm được.
Ông rảo một vòng quanh khuôn viên nhà Gray. Những bước đi vững vàng, không vội vã. Ông biết chẳng mấy chốc thuộc hạ của Gray sẽ ập đến. Nhưng đây là những khoảnh khắc ông đã chờ đợi từ lâu. ông không muốn nó trôi qua vội vã.
Ông đứng trên mép của vách đá, nhìn xuống Lần nước sâu thẳm. Hình ảnh tràn về tâm trí ông lúc này là một người đàn ông chan chứa tình yêu thương, một tay ôm vợ, một tay ôm con. cả thế giới như thuộc về họ. Tương lai tươi sáng mở ra trước mắt họ. Rồi nó ngày càng thu hẹp lại theo các cuộc mưu sát tàn bạo của John Carr suốt mấy thập kỷ qua.
Suốt cả cuộc đời ông chỉ sống trong dối trá, lUa lọc và những cái chết tàn bạo, nhanh chóng dưới lời ngụy biện là “mệnh lệnh chính phủ”. Chính vì nó mà ông đã đánh mất tất cả.
Ông đã lừa dối Finn vào cái ngày họ gặp nhau ở viện dưỡng lão. ông bảo Finn rằng John Carr khác với những tên Bingham, Cincetti và Cole. Nhưng thật ra không phải vậy. Xét cho cùng, ông cũng giống bọn họ thôi.
John Carr quay đâu lại và leo lên vách đá. Rồi ông đu người, leo lên vượt qua vách đá. Ông bay vào không trung với đôi tay dang ngang và đôi chân dang rộng. Đã ba mươi năm trôi qua, giờ đây bàn tay ông mới lại vấy máu. Một cú bắn ngoạn mục trước bao nhiêu tay súng bảo vệ. Ông chạy nhanh như gió; không một ai có thể đuổi kịp. ông đã chạy băng qua ba vách núi, lên rồi lại xuống và không cần phải suy tính gì ông lao thẳng vào khoảng không. Ông rơi xuống, bỏ lại những Lần đạn xối xả đang bay tới. ông nhẹ nhàng chạm vào dòng nước và khi nổi lên, ông đã bỏ lại quá khứ giết chóc phía sau.
Khi dòng nước cuốn lấy ông, tay và chân ông phối hợp cực kỳ hoàn hảo. Bản năng mà bạn không bao giờ quên được. Trí óc bạn không cần phải ra lệnh, cơ thể bạn chắc chắn biết phải làm gì. Và phần lớn trong cuộc đời của mình, John Carr biết ông phải làm gì.
Ngay trước khi chạm vào mặt nước, Oliver Stone mỉm cười, kể từ giây phút đó John Carr đã biến mất cùng những ngọn sóng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.