Chicken Soup For The Soul - Tập 3 - Chia Sẻ Tâm Hồn Và Quà Tặng Cuộc Sống
Pass it on! – Hãy chuyển đến những người khác
Pass it on!
In the summer of 1965, the entire family had gathered for a family reunion in Plant City, Florida. At 2:00 A.M., my grandmother woke everyone, and started issuing orders to get empty Coke bottles, corks and blank paper ready. “I’ve received a message from God,” she said. “People must hear his word.” She started writing verses on the paper, while all of the grandchildren bottled and corked the passages.
That morning, everyone drove to Cocoa Beach and deposited over 200 bottles into the surf.
Over the years, people wrote, called and visited my grandmother, always thanking her for the scripture. She died in November 1974. In December of 1974, the last letter arrived and it stated:
Dear Mrs. Gause,
I’m writing this letter to you by candlelight.
We no longer have eIectricity on the farm. My husband was killed in the fall. He left 11 children and myself behind. They’re all under the age of 14.
The bank is foreclosing, there’s one loaf of bread left, there’s snow on the ground, Christmas is two weeks away. I prayed to the Lord to forgive me, before I went to the river to drown myself. It ’s been frozen over for weeks now. I had to break the ice, and as I did, a Coke bottle floated up. I opened it, and with tears and trembling hands, I read about hope.
“But for him who is joined to all the living there is hope, for a living dog is better than a dead lion.”
You went on to reference other scriptures: Hebrew 7:19, 6:18, John 3:3. I came home and read my Bible, and now I’m thanking God for the message. We’re going to make it now, Please pray for us, but know we’re all right.
May God bless you and yours.
A Farm in Ohio
– Chrystle White
Hãy chuyển đến những người khác!
Mùa hè năm 1965, cả gia đình tôi cùng đoàn tụ trong một cuộc họp mặt gia đình tổ chức ở thành phố Plant, Florida. Mới 2 giờ sáng, bà đã đánh thức mọi người dậy, và bắt đầu cắt đặt cho con cháu chúng tôi chuẩn bị sẵn nhiều vỏ chai cocacola rỗng, nút chai và giấy trắng. Bà bảo: “Bà vừa nhận được một thông điệp của Thượng đế. Mọi người phải nghe những lời của Người.” Rồi bà bắt đầu viết những vần thơ lên các tờ giấy, trong khi đó lũ trẻ chúng tôi bỏ từng tờ vào và đậy nút chai lại.
Sáng hôm đó, chúng tôi lái xe ra bãi biển Cocoa và thả trôi hơn 200 chai thủy tinh theo những con sóng.
Nhiều năm trôi qua, nhiều người đã viết thư, gọi điện thoại và đến thăm viếng bà tôi, cảm ơn bà vì những dòng chữ thánh ấy. Bà mất vào tháng 11 năm 1974. Tháng 12 năm 1974, lá thư cuối cùng được gởi đến với những lời như sau:
Bà Gause kính mến!
Tôi viết lá thư này gửi đến bà trong ánh sáng của ngọn nến. Ở trang trại này, chúng tôi không còn được cung cấp điện nữa. Chồng tôi đã qua đời vào mùa thu. Anh ấy ra đi, bỏ lại tôi cùng với 11 đứa con. Tất cả chúng đều chưa đầy 14 tuổi.
Ngân hàng đang tịch biên tài sản của chúng tôi, chỉ còn lại duy nhất một ổ bánh mì, mà tuyết thì lại đang phủ đầy sân, Giáng sinh qua đi đã được hai tuần rồi. Tôi đã cầu nguyện xin Chúa tha thứ cho mình trước khi ra bờ sông để trầm mình tự vẫn. Mặt sông đã đóng băng suốt mấy tuần qua. Tôi phải phá vỡ lớp băng bề mặt, và tình cờ trông thấy một vỏ chai coca-cola đang nổi lềnh bềnh. Mở nắp chai ra, tay tôi run lên và mắt bỗng nhòa đi khi đọc những dòng chữ viết về niềm hy vọng.
“Luôn có những tia hy vọng dành cho những người may mắn được góp mặt trên cõi đời này, dù cuộc đời có bị vùi dập đến đâu đi chăng nữa.”
Bà còn gợi ý tham khảo ở những đoạn kinh khác: Hebrew 7:19, 6:18, John 3:3. Tôi trở về nhà và lấy quyển kinh thánh của mình ra đọc. Và giờ đây, tôi vô cùng cảm ơn Chúa vì những lời răn dạy ấy. Chúng tôi sẽ thực hiện theo những gì Ngài dạy. Xin hãy cầu nguyện cho chúng tôi và hãy biết rằng chúng tôi vẫn hoàn toàn bình an vô sự.
Chúa sẽ ban phước lành cho bà và những người thân của bà.
Viết từ một trang trại ở Ohio
– Chrystle White
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.