CHUYẾN BAY FRANKFURT
Phần thứ ba : Chương mười bốn – Cuộc họp ở London
Tại số nhà số mười phố Downing 1 , Thủ tướng Lazenby ngồi ở đầu chiếc bàn dài, đang chủ trì cuộc họp nội các.
Vốn là người kín đáo, chỉ riêng hôm nay ông mới để lộ ra vẻ mặt lo lắng. Mọi khi lúc nào ông cũng tươi cười, tỏ ra lạc quan. Chính thái độ đó đã giúp ông thành công trên con đường hoạt động chính trị.
Thủ tướng Lazenby nhìn ông Chetwynd đang cau mày, ông Packham đang nhăn trán, Đại tá Munro vẻ mặt lạnh lùng cố hữu, Tướng Kenwood, Tổng tư lệnh Không Lực Hoàng gia Anh, với cặp môi mỏng mím chặt và vẻ mặt khinh khỉnh, vốn coi thường tất cả các chính khách. Cuộc họp có cả Đô đốc Blunt, một người dáng bệ vệ, đang gõ đều đều ngón tay xuống mặt bàn chờ đến lúc phát biểu.
Tướng Kenwood nói :
– Tình hình đang rất đáng lo ngại, nguyên trong tuần trước, bốn chiếc máy bay của chúng ta bị cướp và buộc phải hạ cánh xuống Milan 2 . Toàn bộ hành khách bị đưa sang châu Phi…
Đô đốc Blunt ngắt lời :
– Chúng ta không nên đi vào chi tiết, mà cần đánh giá tình hình chung. Muốn vậy, tôi yêu cầu có một bản báo cáo tổng kết các sự kiện xảy ra trong thời gian gần đây.
Ông Chetwynd quay mặt về phía vị Đô đốc :
– Ông nói đến các sự kiện ư? Tôi xin thông báo rằng toàn là những sự kiện đáng lo ngại. Xuất hiện khắp châu Âu, nếu không nói là khắp thế giới, những binh đoàn Trẻ.
Đô đốc Blunt lên tiếng :
– Và xin nói thêm rằng tại rất nhiều nơi các binh đoàn này đã khống chế được chính quyền địa phương.
Ông Chetwynd hoảng hốt hỏi :
– Chúng có vũ khí?
Vị Đô đốc trả lời :
– Vô số. Chúng ta chưa biết chúng kiếm được số vũ khí đó ở đâu? Ai cung cấp cho chúng? Mặc dù chúng ta có được một số thông tin, thí dụ gần đây, một số lượng khá lớn vũ khí được chuyển từ Thụy Điển sang Tây Phi.
– Theo tin tức tình báo của chúng ta thì có những chuyện rất lạ. Sau khi số vũ khí kia đến Tây Phi, chúng được phân phát đi các nơi rất nhanh. Chỉ trong vòng năm ngày, toàn bộ số vũ khí đó đã được chuyển đi những nơi nào đó mà chúng ta chưa nắm được.
– Ông giải thích hiện tượng đó ra sao?
Đại tá Munro nói :
– Theo tôi, nhiều khả năng có một tổ chức trung tâm điều khiển tất cả những thứ đó. Vũ khí được chuyển đến những kho tại nhiều địa điểm thuộc Trung Đông, vùng Vịnh, Hy Lạp, Thổ Nhĩ Kỳ, Ai Cập… Chính cái Tổ chức Trung tâm đó điều khiển hoạt động nổi loạn của lớp trẻ trên toàn thế giới, tuyên truyền tư tưởng vô chính phủ, kích động đám sinh viên bất mãn…
Thủ tướng Lazenby thở dài :
– Nghĩa là chúng ta đang đứng trước một cuộc Chiến tranh Thế giới mới?
Một người có khuôn mặt châu Á, từ nãy vẫn ngồi lạnh lùng ở cuối bàn, bây giờ mới chậm chạp ngẩng đầu lên, nở một nụ cười bí hiểm :
– Đó là tình hình có thực mà chúng ta buộc phải thừa nhận. Các nhà quan sát của chúng ta khẳng định rằng…
– Nên để Liên Hiệp Quốc lo tất cả những chuyện đó.
Người có vẻ mặt châu Á vẫn lạnh lùng nói :
– Làm thế là trái với các nguyên tắc của chúng tôi.
Đại tá Muro nâng cao giọng một chút, tiếp tục bản trình bày :
– Hiện đã có những cuộc bạo động tại khắp các quốc gia. Tại Đông Nam Á, Trung và Nam Mỹ. Các Ngài hẳn đã biết thành phố Washington 3 đã bị hỏa hoạn thiêu trụi hoàn toàn. Thành phố Chicago thì bị đặt dưới lệnh giới nghiêm. Toàn bộ Tây Âu đã trong tay các đội xung kích trẻ. Và chắc các vị đã biết Đại sứ Hoa Kỳ Cortman bị ám sát tối hôm qua bằng một khẩu súng ngắn trên bậc thềm Đại sứ quán.
Thủ tướng Lazeriby nói thêm :
– Đáng lẽ ông ta đến dự cuộc họp này để thông báo với chúng ta quan điểm của chính quyền Hoa Kỳ về vấn đề hiện nay.
Đại tá Munro nói :
– Tôi không tin ông ta sẽ giúp ích gì được cho chúng ta vì tôi thấy ông ta tuy tốt bụng đấy nhưng không có vẻ con người hành động.
Thủ tướng Lazenby kêu lên :
– Nhưng ai? Kẻ nào đứng ra tổ chức tất cả những trò đó? Bọn Nga chăng?
Ông ta đã hình dung ông ta ngồi trên máy bay sang Moskva.
Đại tá Murxro lắc đầu :
– Tôi không tin.
– Vậy thì Trung Cộng?
– Không đâu. Tôi nghi tại Đức có một đám muốn phục hồi chủ nghĩa phát xít, một đảng Tân Quốc Xã.
– Ông tin là phong trào nổi loạn của lớp trẻ này bắt nguồn từ Đức?
– Tôi không dám nói chắc, nhưng tôi nghĩ rất có thể là như thế. Trong lịch sử, chúng ta thấy người Đức rất giỏi về tổ chức. Đảng Quốc Xã phát xít của Hitler đã vạch ra kế hoạch trong nhiều năm để rồi sau đó thực hiện từng bước. Phải thú thật với các vị là tôi rất khâm phục kiểu làm việc đó.
– Nhưng nước Đức hiện nay rất hòa bình và trật tự.
– Đúng thế, nhưng vẫn chỉ ở một mức độ. Ông nên thấy rằng hiện nay châu Nam Mỹ đã hoàn toàn rơi vào tay phái Tân-Quốc Xã, và hệ thống tổ chức của phong trào Tuổi trẻ nổi loạn rất chặt chẽ và chu đáo. Thành viên của phong trào này tự nhận là những người thuần chủng Aryen và chúng sử dụng đầy đủ các biểu trưng của Hitler xưa kia: chữ thập ngoặc, kiểu chào Quốc Xã và mọi thứ khác. Chúng còn có một lãnh tụ tự xưng là “Chàng Ziegfried”.
Có tiếng gõ cửa nhè nhẹ, rồi viên thư ký thò đầu vào, báo tin :
– Giáo sư Eckstein đã đến!
Thủ tướng Lazenby nói :
– Chúng ta nên gặp ông ta. Nếu có người nào cho chúng ta biết thông tin về những thứ vũ khí mới nhất của chúng ta thì người đó chính là Giáo sư Eckstein. Rất có thể Giáo sư đã nghĩ ra một thứ vũ khí có thể chấm dứt được tình trạng điên loạn diễn ra trên khắp thế giới mà các vị vừa nói đến.
Đô đốc Blunt nói :
– Nếu có được một thứ vũ khí bí mật cực mạnh thì còn gì bằng.
Giáo sư Eckstein được nhiều người coi là nhà bác học lớn nhất của nước Anh ngày nay. Hình thức bề ngoài của ông không có vẻ gì đặc biệt, thậm chí trông ông còn như một người quá tầm thường: thấp bé, gầy gò, ho khù khụ, nói giọng khàn khàn. Thái độ ông lúc nào cũng như muốn xin lỗi người khác. Ngay mới bước vào phòng họp, Giáo sư Eckstein đã ho khù khụ, vẻ mặt lúng túng ngượng nghịu, hai tay ve vẩy như thể không biết đặt chúng vào đâu. Ông ngồi xuống cái ghế người ta trỏ rồi đưa mắt sợ sệt nhìn xung quanh. Sau đó ông đưa bàn tay lên miệng, gặm các móng tay.
Bộ trưởng An ninh Packham nói :
– Ngồi dự cuộc họp hôm nay là quan chức đứng đầu những cơ quan quyền lực cao nhất. Chúng tôi đang xem xét tình hình bất ổn hiện nay không chỉ trong nước Anh mà cả trên thế giới và bàn cách đối phó với tình hình đó.
Nhà bác học lắp bắp nói :
– Vâng… Cách đối… phó…
Mọi người im lặng một lúc. Rồi Bộ trưởng Packham lên tiếng :
– Thế giới ngày hôm nay đang bị cuốn vào một tình trạng vô chính phủ hoàn toàn.
Nhà bác học nói :
– Có. Tôi đã đọc được trên báo chí… nhưng tôi không tin một chút nào những điều các nhà báo viết… Họ chuyên phóng đại mọi thứ, chuyên đem phỏng đoán cá nhân thay thế cho tình hình thực tế. Do đó những bài viết của họ không có giá trị chính xác.
Thủ tướng Lazenby lên tiếng :
– Thưa Giáo sư, theo tôi biết, gần đây Giáo sư đã có nhiều phát minh quan trọng.
Giáo sư Eckstein có vẻ đã tự tin đôi chút. Ông nói :
– Đúng thế. Chúng tôi đã hoàn thiện một loại vũ khí hoa học kết hợp với vũ khí sinh học có hiệu quả rất cao, khi cần có thể sản xuất và sử dụng được ngay. Với thứ vũ khí này chúng ta có thể tiêu diệt một nửa dân số nước Anh trong vòng ba ngày.
Vị Giáo sư xoa xoa tay vẻ tự thấy hài lòng.
– Các vị có muốn sản xuất thứ vũ khí này không?
Thủ tướng Lazenby hoảng hốt kêu lên :
– Không! Tuyệt đối không!
– Tôi cũng nghĩ là như thế. Chúng ta không thiếu vũ khí giết người hàng loạt. Thậm chí chúng ta có quá nhiều thứ vũ khí đó. Tuy nhiên vấn đề là ở chỗ làm sao để thứ vũ khí đó không làm chết những người chúng ta không muốn giết. Lấy thí dụ, nếu chúng ta chỉ cần giết những người dưới ba mươi tuổi chẳng hạn. Làm sao nghĩ ra được một thứ vũ khí biết phân biệt, chỉ tiêu diệt loại người này mà không đụng đến loại người khác? Vì vậy, tôi phản đối các loại vũ khí hủy diệt hàng loạt ấy, thậm chí ngay cả khi thứ vũ khí đó chỉ tiêu diệt những người còn ở độ tuổi trẻ. Vì trong cơ quan nghiên cứu của chúng tôi có một số bác học trẻ hết sức thông minh.
– Vậy theo Giáo sư, số phận toàn nhân loại đang đứng trước nguy cơ to lớn như thế này, nguyên nhân tại sao?
Giáo sư Eckstein nói :
– Toàn bộ cái khó là chúng ta chưa tìm ra lời đáp cho câu hỏi ông vừa đưa ra. Hiện nay nhân loại đã biết được rất nhiều về Mặt Trăng, về sinh học, chúng ta đã biết cách ghép tim, ghép gan, và tôi hy vọng chẳng bao lâu nữa chúng ta có thể ghép được cả bộ óc. Vậy mà chúng ta chưa biết, nguyên nhân nào gây ra tình trạng xã hội rối ren hiện nay. Theo tôi, rõ ràng có một kẻ đứng đằng sau tất cả những rối ren đó. Một kẻ vô cùng hùng mạnh. Đúng thế, chắc chắn bên trong hậu trường phải có một khôi óc siêu đẳng đứng ra tổ chức và điều khiển toàn bộ phong trào nổi loạn đó.
Giáo sư Eckstein dừng lại một chút rồi nói tiếp :
– Tất nhiên kẻ đó hành động được vì có những kẻ xấu. Những kẻ khao khát tiền bạc, khao khát quyền lực, và không từ bất cứ tội ác nào. Tuy nhiên đám người đi theo chúng chỉ là những con cừu tội nghiệp. Họ mù quáng. Họ chỉ không muốn sống nghèo khổ và họ muốn có một thế giới tốt đẹp hơn. Họ muốn phá hủy thế giới này để xây dựng một thế giới mới, nhưng như câu nói nổi tiếng thời cổ: “Thiên nhiên không chấp nhận được sự trống rỗng”. Giống như trong việc cấy ghép một bộ phận cơ thể. Khi người ta bỏ đi quả tim của một người bệnh, người ta phải có ngay một quả tim khác để thay vào đó. Cho nên tôi cho rằng muốn loại bỏ một bộ phận cơ thể đã hư hỏng, chúng ta phải có sẵn sàng một bộ phận khác tương tự nhưng lành mạnh để thay thế ngay. Nhưng tôi có cảm giác không ai chịu nghe theo lời khuyên của tôi.
Đại tá Munro hỏi :
– Giáo sư nghĩ sao về vũ khí hơi cay?
– Chúng ta có rất nhiều loại vũ khí không làm chết người, những vũ khí mang tính giải tỏa, lành hiền.
– Giáo sư nghĩ sao về vũ khí hạt nhân?
– Chúng ta đừng nên đùa với loại vũ khí đó, nếu chúng ta không muốn toàn bộ nước Anh nhiễm phóng xạ.
Đại tá Munro nói :
– Vậy có nghĩa Giáo sư không giúp gì được chúng tôi?
– Đúng thế, nếu như các vị chưa cho tôi biết tình hình thực sự hiện nay ra sao. Tôi rất tiếc, nhưng tôi cần phải nói với các vị rằng tất cả các loại vũ khí tôi phát minh ra đều hết sức nguy hiểm. Tôi nhắc lại: hết sức nguy hiểm.
Ông giáo sư ngừng nói rồi nhìn xung quanh bằng con mắt của một người lớn nhìn đám trẻ con đang dại dột chơi diêm và sắp đốt ngôi nhà này.
Thủ tưởng Lazenby nói :
– Nếu vậy, chúng tôi xin cảm ơn Giáo sư đã đến đây.
Hiểu ý của Thủ tướng muốn tống cổ mình ra khỏi đây, Giáo sư Eckstein mỉm cười, đi tập tễnh ra khỏi phòng họp. Đợi cho nhà bác học đã ra và cánh cửa khép lại, Thủ tướng Lazenby cay đắng nói :
– Đám bác học đều như thế tất. Họ không có một chút thực tế nào. Họ chỉ biết phát minh, nhưng lại không muốn chúng ta sử dụng các phát minh của họ.
Đô đốc Blunt nói :
– Kể ra ông ta nói có phần đúng. Thứ chúng ta cần hiện nay là một thứ thuốc bình thường, kiểu như thuốc diệt cỏ dại, chỉ tiêu diệt những cây cỏ có hại chứ không làm ảnh hưởng đến cậy trồng…
Đột nhiên viên Đô đốc ngừng lại, nhìn các đồng sự rồi mới nói tiếp :
– Nhưng kiếm đâu cho ra thứ thuốc như vậy? Dù sao…
Thủ tướng Lazenby chăm chú nhìn Blunt, vẻ chờ đợi :
– Xin Đô đốc nói tiếp. Chúng tôi đang nghe dây.
– Tôi chợt nhớ ra một thứ… Nhưng tôi chưa nhớ cụ thể là thứ gì.
Thủ tướng Lazenby thở dài.
Ông Chetwynd sốt ruột liếc nhìn đồng hồ, hỏi :
– Chúng ta còn mời ai đến đây để tư vấn nữa không đấy?
– Tôi nghĩ ông đại tá già Pikeaway đang chờ ngoài kia. Ông ta có một bức ảnh hay một bức vẽ, hay một tấm bản đồ, tôi không biết cụ thể, và muốn trình bày cho chúng ta.
– Nhưng về chuyện gì?
– Tôi chưa biết. Chắc toàn chuyện tầm phào thôi. Nhưng chúng ta cũng nên để ông ta vào và nghe ý kiến ông ta xem sao.
– Ông ta đi cùng với Horsham. Rất có thể có thông tin gì mới chăng?
Đại tá Pikeaway bước vào, tay cầm một cuộn giấy. Ông ta cùng với Horsham trải cuộn giấy lên bàn để mọi người đều có thể nhìn thấy.
Đại tá Pikeaway nói :
– Hình vẽ này không đúng tỉ lệ, nhưng cũng cho chúng ta thấy một hình ảnh nào đó.
– Nhưng đây là cái gì?
– Ông Horsham, ông trình bày đi, vì ông nắm được vấn đề.
– Tôi không biết cụ thể, nhưng rất có thể đây là sơ đồ về một tổ chức rộng lớn bao trùm khắp thế giới.
– Các chữ trên bản vẽ là nghĩa gì?
– Chữ V nghĩa là “Vũ Khí”. Một người hoặc một nhóm người chịu trách nhiệm về vũ khí như súng, đại bác, chất nổ. Trên thế giới, vũ khí được sản xuất theo kế hoạch nhất định và theo tốc độ đã định trước, rồi được chuyển đến các quốc gia kém phát triển và các quốc gia đang có chiến tranh. Tuy nhiên số vũ khí đó không dừng lại ở đây mà được chuyển tiếp các nơi khác, như tới các đội du kích trong khu vực Nam châu Phi, các đơn vị nổi loạn ở Hoa Kỳ cũng như châu Âu, và đưa đến những kho dự trữ. Chữ M có nghĩa “Ma Túy”, một mạng lưới các nhà cung cấp từ các kho dự trữ tùy theo từng loại ma túy ra khắp thế giới. Người ta thu được những khoản lời khổng lồ, nhưng vấn đề không chỉ mang tính thương mại. Ma túy còn được dùng để loại bỏ những phần tử yếu đuối trong lớp trẻ, hoặc để biến họ thành nô lệ phục vụ cho những mưu đồ nào khác.
Tướng Không quân Kenwood rít lên :
– Ông không biết những kẻ nào cung ứng ma túy hay sao?
– Chúng tôi biết một số nhưng toàn loại tép riu, chứ chưa biết những tên đầu sỏ. Bọn đầu sỏ này chuyển ma túy đi các nơi bằng cách giấu trong những bao đựng xi măng và bằng trăm ngàn cách oái oăm khác. Chữ T có nghĩa “Tài chính”, về mặt này các vị nên hỏi ông Robinson để có những thông tin chi tiết hơn. Theo tin tức tôi nhận được, tiền chủ yếu được chuyển từ Hoa Kỳ. Nhưng có hai điểm xuất phát nữa tại vùng Bavière và Nam Phi, tại đấy có những kho chứa vàng và đá quý khổng lồ. Phần lớn số tài chính này được chuyển đến Nam Mỹ. Một trong những người chính yếu cung cấp tài chính là một phụ nữ đã cao tuổi. Vô cùng khôn ngoan và đầy đủ quyền lực, bà ta tuy già nhưng vẫn năng động và rất đáng sợ. Bà ta tên là Charlotte Krapp, chính là con gái nhà đại tư bản Krapp, người xưa kia đã sở hữu những nhà máy khổng lồ ở Đức. Bà cụ Charlotte này xứng đáng được gọi là một thiên tài trong lĩnh vực tài chính, và có tác dụng quyết định đến hoạt động lưu thông tài chính tại phố Wall 4 . Bà ta tích lũy được một lượng tiền khổng lồ và dùng nó đem đầu tư trên khắp thế giới. Bà ta hiện là chủ sở hữu của rất nhiều công ty vận tải, nhà máy công nghiệp, và bà ta đang sống tại Bavière, trong một tòa lâu đài cổ kính, được dùng làm sở chỉ huy của mọi hoạt động nói trên. Chữ K có nghĩa “Khoa học”, bao gồm những công trình nghiên cứu về vũ khí hóa học và sinh học. Chúng tôi có đầy đủ bằng chứng cho thấy rất nhiều bác học trẻ ở Hoa Kỳ hiện nay đang làm việc phục vụ chủ nghĩa vô chính phủ. Khi còn trẻ, con người ta hay mơ ước xây dựng một thế giới hoàn toàn mới, muốn vậy phải phá hủy xã hội cũ. Chính vì thế mà họ dễ bị mê hoặc bởi những lời hứa hẹn giúp họ xây dựng cái xã hội mới kia, mặc dù họ chẳng biết cái xã hội mới ấy ra sao và có xây dựng được không. Từ chỗ đó họ biến thành nô lệ của những kẻ giỏi hứa hẹn và mê hoặc.
Đô đốc Blunt hỏi :
– Vậy theo ông chúng ta phải làm gì bây giờ?
– Làm bằng toàn bộ khả năng của chúng ta. Tôi xin cam đoan rằng hiện nay chúng ta đang làm cả những việc tưởng như không thể làm nổi. Chúng ta có những người cộng sự trên toàn thế giới, họ điều tra, cung cấp cho chúng ta các thông tin.
Đại tá Pikeaway nói tiếp, ông công nhận :
– Đó là thứ vô cùng quan trọng, bởi trước hết chúng ta cần có đầy đủ thông tin để biết chính xác tình hình hiện nay và triển vọng của nó. Biết ai đi với chúng ta và ai chống lại chúng ta. Sau đó chúng ta mới có thể vạch ra kế hoạch đối phó. Chúng tôi gọi sơ đồ này là Vòng Tròn. Đây là danh sách chúng tôi thu lượm được
VÒNG TRÒN
T. Bà Charlotte – Bavière
V. Eric Olafsson – Thụy Điển.
M. Dưới cái tên là Demetrios – Smyrnecl 5 . Ma túy
K. Tiến sĩ Sarolensky – Golorado (Hoa Kỳ) (mới nghi vấn)
J. Phụ nữ dưới tên Juanita – Nổi tiếng nguy hiểm. Chưa biết lai lịch.
——————————–
1 | Văn phòng Phủ Thủ tướng Anh (N.D). |
2 | Thành phô thuộc Italia. (N.D). |
3 | Thủ đô của Hoa Kỳ. (N.D). |
4 | Đường phố ở New York, nơi đóng văn phòng những ngân hàng lớn bậc nhất thế giới. (N.D). |
5 | Còn gọi là “Izmyr”, hải cảng của Thổ Nhĩ Kỳ. (N.D). |
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.