Chuyến Xe Năng Lượng
33. JOY
George đến tiệm sửa xe lúc nó sắp sửa đóng cửa. Dư âm của chiến thắng buổi sáng cùng những giây phút tuyệt vời bên các đồng nghiệp buổi trưa vẫn còn đọng lại trong anh. Anh tiến đến quầy hướng dẫn và hỏi chuyện người phụ nữ đang đứng sau quầy. Nhìn bảng tên của cô, bất giác George bật cười. Cô tên là Joy.
– Anh cười gì vậy? – Cô hỏi.
– Ồ, không có gì đâu. – George trả lời. – Chỉ là tôi thấy thích cái tên của cô thôi.
Rồi anh nhìn lên trần nhà, thì thầm: “Cảm ơn”. Anh nhớ đến những chuyện xảy ra gần hai tuần trước đây. Khi đó anh đã không ngớt nguyền rủa cuộc đời vì những bất hạnh và đau khổ mình phải gánh chịu. Nhưng bây giờ thì anh hiểu rằng, đó chính là những dấu hiệu mà cuộc sống đã tạo ra nhằm giúp anh xác định hướng đi của mình. Nếu lốp xe của anh không bị xẹp vào ngày thứ hai hôm đó thì chẳng bao giờ anh gặp được Joy. Và nếu không đối mặt với những thử thách trong công việc thì có lẽ chẳng bao giờ anh có ý định thay đổi cách lãnh đạo của mình. Cũng như vậy, nếu vợ anh không dọa sẽ ly hôn thì anh cũng không nhận ra mình đã đánh mất bản thân ra sao.
Nhưng thật may mắn là giờ đây, mọi thứ đã đi vào quỹ đạo của nó. Joy đã nói với anh rằng mọi chuyện xảy ra đều có nguyên do của nó. Cuộc sống là một trường học lớn mà mỗi nghịch cảnh là một bài kiểm tra giúp con người trưởng thành hơn. Do đó, thay vì tập trung vào những điều không như mong muốn, chúng ta có thể tập trung năng lượng vào những điều mình cảm thấy hài lòng nhất. George tự nhủ nếu lần sau gặp phải một vấn đề gì đó không như ý (mà anh biết điều này chắc chắn sẽ xảy ra), nhất định anh sẽ không để những rắc rối đó chi phối đến mình nhiều như trước nữa. Nhưng để làm được điều này, ngay từ bây giờ, anh cần phải rút ra những bài học quý giá từ những thách thức mình đã trải qua, đồng thời tiếp tục suy nghĩ tích cực và tin tưởng vào tác dụng mạnh mẽ của chúng.
Người phụ nữ đứng sau quầy đưa chìa khóa cho anh, n
– Chúc ông một buổi tối vui vẻ. Hy vọng ông sẽ hài lòng khi lấy chiếc xe về.
George cảm ơn cô và tiến về phía chiếc xe của mình. Trong lúc lái xe, hai chữ “vui vẻ” vẫn còn đọng lại trong tâm trí anh. Anh nghĩ thật thú vị nếu mình luôn tìm thấy niềm vui trong công việc và cuộc sống. Nó sẽ giúp anh học hỏi được những bài học quý giá cũng như sống hết mình cho hiện tại mà không quá tập trung vào tương lai hoặc quá khứ. Anh sẽ chỉ tập trung vào hướng đi của mình thay vì phân tán tâm sức như trước đây. George nhận ra rằng, những bài học mà anh đã được học trong suốt hai tuần qua là bài học lớn nhất và ý nghĩa nhất của anh. Những trải nghiệm đặc biệt đó đã giúp anh có một cái nhìn sâu sắc và toàn diện hơn về cuộc sống mà không nhất thiết phải diễn đạt bằng lời. Anh biết rằng dù chiếc xe năng lượng đưa anh đi đâu hay chướng ngại vật nào đang ở phía trước chăng nữa thì tất cả những gì anh phải làm là giữ được niềm tin, sự lạc quan của mình cũng như sống hết mình với từng khoảnh khắc của cuộc hành trình. Chắc chắn khi đó, cuộc sống của anh sẽ trở nên tốt đẹp hơn và hành trình sẽ kết thúc suôn sẻ. Với niềm tin và sự lạc quan, mọi thứ sẽ trở nên trôi chảy, dễ dàng hơn.
George lái xe về nhà trong tâm trạng hân hoan. Khi ngồi trong xe, anh nghĩ đến mẹ mình và đợt hóa trị mà bà vừa phải trải qua. Anh lấy điện thoại gọi cho mẹ, có rất nhiều điều anh muốn chia sẻ với bà. Dù mẹ anh đang phải chống chọi với căn bệnh hiểm nghèo, anh vẫn muốn bà vui vẻ tận hưởng những ngày tháng còn lại. Anh muốn tiếp thêm niềm tin, nghị lực để bà đối mặt và vượt qua giai đoạn khó khăn này. Nhưng khi nghe tiếng mẹ ở đầu dây bên kia thì George nhận ra mình không cần phải nói bất cứ điều gì. Tất cả những gì anh nói chỉ là: “Con yêu mẹ”. Đấy là tiếng nói cất lên từ sâu thẳm trái tim anh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.