Ngày Đầu Tiên

LUÂN ĐÔN



Anh cảm thấy thế nào?
– Ổn hơn anh, Walter ạ.
Chúng tôi con cách cái ngày hằng trông đợi ấy một ngày. Buổi thi vấn đáp diễn ra tại vùng ngoại ô phía Đông của thành phố, và Walter đã quyết định không đặt lòng tin vào các phương tiện giao thông công cộng chứ đừng nói đến chiếc xe cũ rích của tôi. Về các phương tiện giao thông công cộng, tôi có thể hiểu được thái độ e ngại của hắn. Hắn đã quá quen với cảnh tàu điện ngầm như bị đóng đinh vào đường ray và tàu hỏa thì như bị đóng đinh vào ga dừng đỗ, mà không có lời giải thích nào khác được đưa ra, ngoại trừ điệp khúc về tình trạng cũ nát của hệ thống dẫn đến hỏng hóc triền miên. Thế là chúng tôi đến nghỉ trong một khách sạn của quận Dock Lands chiểu theo quyết định chắc như đinh đóng cột và không cần bàn cãi thêm của Walter. Từ khách sạn, chúng tôi chỉ cần băng qua đường là có mặt trước các thành viên của ban giám khảo. Buổi lễ được cử hành trong phòng hội thảo nằm trên đỉnh một tòa tháp ngự tại số 1 phố Quảng trường Cabot.
Số phận thật trớ trêu, chúng tôi đang ở ngay gần Greenwich và đài thiên văn nổi tiếng của nó. Nhưng ở bờ bên này của sông Tamise chỉ có khu phố hiện đại nhô ra mặt sông, những tòa cao ốc bằng kính và thép đua tranh về độ cao, hàng tấn bê tông đổ khuôn. Vào cuối buổi chiều, tôi đã thuyết phục được anh bạn để hai chúng tôi cùng đi dạo sang đảo Marins, và từ đó, chúng tôi tiến vào dưới những nóc vòm bằng kính nhô cao trên lối vào của đường hầm Greenwich. Tại độ sâu mười lăm mét, chúng tôi đã đi bộ xuyên qua lòng sông Tamise, để rồi lại bước lên đối diện với hình khối đen đúa của tàu Cutty Starck. Con tàu cao tốc vượt đại dương xưa kia, kẻ sống sót cuối cùng của đoàn tàu giao thương thế kỷ 19 mang dáng dấp ảm đạm kể từ khi bị hủy hoại bởi một trận hỏa hoạn cách đó vài tháng. Trải rộng phía trước chúng tôi là khuôn viên của bảo tàng Hàng hải, tòa nhà lộng lẫy trong lâu đài của Nữ hoàng và trên đồi cao là đài thiên văn cổ kính nơi tôi muốn dẫn Walter đến.
– Đây là công trình đầu tiên trên lãnh thổ Anh được dành riêng cho việc thu nhận những dụng cụ khoa học, tôi giải thích với Walter.
Tôi thấy rõ là tâm trí hắn đang để tận đâu đâu; trông hắn có vẻ lo âu và những nỗ lực của tôi nhằm giúp hắn thảnh thơi đầu óc dường như là vô ích, nhưng vẫn còn quá sớm để tôi bỏ cuộc. Chúng tôi vào dưới vòm bát úp và tôi lại kinh ngạc đến thán phục khi nhìn thấy những dụng cụ thiên văn Flamsteed đã dùng để vẽ nên bảng định vị các vì sao nổi tiéng của ông vào thế kỷ 19.
Tôi biết Walter có niềm đam mê dành cho tất cả những thứ liên quan đến thời gian, nên cũng không bỏ lỡ dịp chỉ cho hắn thấy tuyến thép lớn đang vạch trên mặt đất đằng trước hắn.
– Đây là điểm xuất phát của các kinh độ, điểm này được xác định vào năm 1851 và được thông qua trong một hội thảo quốc tế vào năm 1884. Và đến lúc trời sắp tối, anh sẽ thấy một luồng lazer dày màu xanh mục dựng thẳng đứng trong bầu trời. Đó là nét hiện đại duy nhất được đưa vào công trình này từ ngót hai thế kỷ qua.
– Cái chùm sáng lớn mà tối nào tôi cũng nhìn thấy phía trên thành phố, có phải chính là nó không? Walter hỏi, dường như rốt cuộc cũng quan tâm đến cuộc trò chuyện với tôi.
– Chính xác. Nó tượng trưng cho kinh tuyến gốc, ngay cả khi kể từ đó, các nhà khoa học đã xê dịch kinh tuyến gốc khoảng một trăm mét. Nhưng mốc giờ quốc tế cũng được đặt chính tại đó, mười hai giờ trưa của Greenwich lâu nay vẫn được dùng làm điểm quy chiếu để tính giờ tại mọi địa điểm trên khắp hành tinh. Mỗi khi chúng ta xê dịch mười lăm độ về hướng Tây, chúng ta đang lùi lại một tiếng đồng hồ và khi chúng ta thực hiện cùng một động tác nhưng là về hướng Đông, chúng ta đang nhanh hơn một tiếng đồng hồ. Thậm chí các múi giờ cũng xuất phát từ đây.
– Adrian này, toàn bộ chuyện này thật thú vị, nhưng tối mai, tôi xin anh chớ có chệch khỏi đề tài của mình, Walter nài nỉ.
Chán ngấy, tôi đành bỏ dở màn giải thích và kéo anh bạn về phía công viên. Thời tiết đang dễ chịu và không gian thoáng đãng sẽ giúp hắn cảm thấy dễ chịu hơn. Walter và tôi trải qua phần cuối buổi tối trong một quán rượu ngay gần đó. Hắn cấm tôi uống mọi thứ đồ uống có cồn và tôi có cảm giác kinh hoàng là đang quay về độ tuổi thiếu niên. Lúc mười giờ, chúng tôi mỗi người quay lại phòng riêng trong khách sạn, Walter còn cả gan gọi điện cấm tôi thức quá muộn để xem vô tuyến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.