Hale đè cổ Susan và hét lên trong bóng tối.
– Ngài chỉ huy, tôi đã bắt được cô gái bé nhỏ của ông rồi. Tôi muốn ra khỏi đây.
Đáp lại yêu cầu của anh ta là sự tĩnh lặng. Vòng tay của Hale khép chặt hơn.
– Tôi sẽ bẻ gẫy cổ cô ta!
Một khẩu súng đã lên cò chĩa thẳng phía sau họ. Giọng Strathmore bình tĩnh và đều đều:
– Hãy thả cô ấy ra.
Susan nhăn mặt đau đớn và phát tiếng:
– Sếp!
Hale xoay người Susan về phía có tiếng nói. Hắn ta thách thức ngài chỉ huy:
– Bắn đi, rồi ông sẽ bắn vào Susan quý giá của ông. Đã sẵn sàng nắm lấy cơ hội đó chưa?
Giọng Strathmore lại gần hơn.
– Hãy để cô ấy đi.
– Không đời nào. Ông sẽ giết tôi.
– Tôi sẽ không giết ai cả.
– Ồ vậy hả. Hãy nói điều ấy với Chartrukian!
Strathmore lại gần hơn.
– Chartrukian đã chết rồi.
– Không, chó chết thật. Ông đã giết anh ta. Tôi đã nhìn thấy!
– Thôi đi, Greg! – Strathmore bình tĩnh nói.
Hale giữ Susan và nói vào tai cô:
– Strathmore đã đẩy Chartrukian- Tôi thề đấy!
– Cô ấy sẽ không bị lừa bởi cái trò chia rẽ nội bộ của anh đâu. – Strathmore nói và tiến lại gần hơn một chút nữa – Hãy thả cô ấy ra.
Hale thở phì phì vào bóng tối.
– Lạy Chúa, Chartrukian chỉ là một đứa trẻ, tại sao ông lại làm thế với nó? Để bảo vệ cái bí mật nhỏ nhoi ấy của ông ư?
Strathmore đứng lặng im.
– Bí mật nhỏ ấy là cái gì?
– Ông biết thừa cái bí mật chết tiệt ấy là cái gì. Pháo Đài Số!
– Tôi… tôi… – Strathmore nói nhún nhường, giọng ông ta như một tảng băng. – Vậy là anh thực sự biết về Pháo Đài Số. Tôi đã bắt đầu nghĩ là anh cũng sẽ phủ nhận điều đó.
– Ông là đồ chết tiệt.
– Một sự tự vệ thông minh.
– Ông là kẻ ngu ngốc – Hale nhổ nước bọt xuống sàn – Vì thông tin của ông, TRANSLTR đang quá nóng.
– Thật sao – Strathmore cười khùng khục – Để tôi đoán nhé! Tôi nên mở cửa và gọi đội an ninh hệ thống?
– Chính xác! – Hale phản lại – Nếu không làm vậy ông thật ngu ngốc.
Lần này Strathmore cười to.
– Đó có phải là màn kịch lớn của anh không? TRANSLTR đang quá nóng nên phải mở cửa và để bọn tôi ra?
– Đúng vậy đấy! Đồ chết tiệt. Tôi vừa kéo nó xuống lưng chừng. Máy nguồn không thể kéo đủ chất làm lạnh! – Hale khẳng định.
– Cảm ơn vì lời gợi ý. – Strathmore nói – Nhưng TRANSLTR có phần tắt tự động, nếu nó quá nóng, Pháo Đài Số sẽ tự ngắt tất cả.
Hale cười gằn.
– Ông điên rồi. Tôi cần quan tâm làm quái gì việc TRANSLTR nổ hay không. Dù gì cái máy chết tiệt đó cũng nên bị cấm.
Strathmore thở dài.
– Tâm lí trẻ chỉ có tác dụng đối với bọn trẻ con, Greg. Hãy để cô ấy đi.
– Để ông có thể bắn tôi à?
– Tôi sẽ không bắn anh. Tôi chỉ muốn có mật khẩu.
– Mật khẩu nào?
Strathmore lại thở dài.
– Mật khẩu Tankado đưa cho anh.
– Tôi không biết ông đang nói cái gì.
– Nói dối! Tôi thấy thư của Tankado trong hòm thư của anh! – Susan cố khẳng định.
Hale bỗng cứng đờ. Anh ta quay Susan.
– Cô đã vào hòm thư của tôi à?
– Và anh đã dừng chương trình của tôi – Cô ngắt lời.
Hale thấy máu dồn lên tới tận mặt. Anh ta nghĩ là mình đã che giấu hết những dấu vết của mình. Hale không ngờ Susan lại biết được những gì hắn làm. Thật chẳng có gì mà phải ngạc nhiên, và anh đã hiểu lý do tại sao cô ta lại không coi trọng những gì anh ta nói. Hale thấy dường như mọi bức tường đang thu hẹp lại. Anh ta biết mình không thể nói tiếp theo cách này! Không phải lúc. Anh ta thì thầm vào tai cô trong tuyệt vọng:
– Susan, Strathmore đã giết Chartrukian!
– Hãy đễ cô ấy đi! – Chỉ huy nói điềm tĩnh – Cô ấy không tin anh.
– Tại sao cô ta lại tin ông chứ? Ông là kẻ nói dối chó chết. Ông đã tẩy não cô ta. Ông chỉ nói với cô ta những gì có lợi cho mình. Cô ta có biết thực sự ông dự định những gì với Pháo Đài Số không? – Hale cố phản lại.
Strathmore mỉa mai:
– Đó là gì vậy?
Hale biết rằng những gì sắp nói sẽ đem lại cho anh ta tự do hay mức án tử hình. Hale lấy một hơi dài rồi nói:
– Ông định viết một cửa hậu trong Pháo Đài Số.
Đáp lại lời Hale là một sự im lặng bối rối trong bóng tối. Hale biết anh ta đã nói đúng. Rõ ràng sự điềm tĩnh của Strathmore đang bị đem ra thử thách.
– Ai nói với anh điều đó? – Ông hỏi, giọng sắc lạnh.
– Tôi đã đọc thấy nó trong một công trình nghiên cứu của ông – Hale trả lời một cách đầy tự mãn, cố gắng nhấn mạnh sự thay đổi của tình hình.
– Không thể nào. Tôi không bao giờ in những công trình nghiên cứu của mình.
– Tôi biết. Tôi đã đọc ở hộp thư của ông.
Strathmore có vẻ nghi ngờ, anh ta hỏi lại:
– Anh đã vào văn phòng của tôi à?
– Không. Tôi theo dõi ông từ Node 3 – Hale cố dặn một nụ cười tự trấn an. Anh ta biết mình cần sử dụng tất cả những kĩ năng thương lượng đã học được khi phục vụ trong Hải quân để có thể thoát khỏi Crypto an toàn.
Strathmore tiến lại gần hơn, khẩu Beretta nằm im lìm trong bóng tối.
– Làm sao anh biết về cửa hậu? – Strathmore hỏi lại.
– Tôi nói với ông rồi. Tôi rình mò hộp thư của ông.
– Không thể nào như thế.
Hale rặn ra một nụ cười tự mãn.
– Một trong những vấn đề của việc thuê những người giỏi nhất, ngài chỉ huy ạ, đó là đôi khi họ thông minh hơn ông.
– Chàng trai trẻ – Strathmore tức tối – Tôi không biết anh lấy thông tin đó từ đâu, nhưng anh đã tưởng tượng nhiều quá rồi. Anh sẽ để cô Fletcher đi bây giờ hoặc là tôi sẽ gọi đội an ninh tới, để anh bị tống giam vào tù suốt đời.
– Ông sẽ không làm thế – Hale chỉ ra một sự thật – Nếu ông gọi đội an ninh sẽ làm kế hoạch của ông bị tiêu tan. Tôi sẽ nói với họ mọi chuyện – Đang nói anh ta dừng lại – Nhưng nếu để tôi đi khỏi nơi này một cách nhẹ nhàng, tôi sẽ không bao giờ nói một lời nào về Pháo Đài Số.
– Không đâu! – Strathmore phản pháo – Tôi muốn có mật khẩu.
– Tôi không có mật khẩu chết tiệt nào cả.
– Nói dối đủ rồi đấy! – Strathmore quát to – Nó ở đâu?
Hale bóp chặt cổ Susan.
– Để tôi đi không thì cô ta sẽ chết.
Trong đời mình, Trevor Strathmore đã nếm trải nhiều những cuộc thương lượng rủi ro cao đủ để hiểu rằng tinh thần Hale lúc này cực kì nguy hiểm. Anh chàng giải mật khẩu trẻ tuổi đang ở thế cùng đường mà một kẻ cùng đường bao giờ cũng là đối tượng nguy hiểm nhất-tuyệt vọng và không thể đoán trước được. Strathmore biết bước tiếp theo của mình rất quan trọng. Mạng sống của Susan và cả tương lai của Pháo Đài Số phụ thuộc vào đó.
Strathmore biết điều đầu tiên ông cần phải làm là giải toả sự căng thẳng của sự việc này. Sau một khắc dài ông thở dài một cách miễn cưỡng.
– Được rồi, Greg! Anh thắng rồi. Bây giờ anh muốn tôi phải làm gì?
Im lặng. Dường như Hale không biết chắc phải làm gì trước giọng điệu hợp tác của Strathmore. Anh ta hơi thả lỏng cổ Susan một chút.
– Ừm. – Anh ta lắp bắp, giọng hơi run nhưng rõ ràng. – Đầu tiên đưa cho tôi khẩu súng. Cả hai người cùng đi với tôi.
– Con tin à – Strathmore cười lạnh lùng – Greg, anh phải làm tốt hơn thế. Có hàng chục lính gác trang bị vũ khí ở quanh đây và nơi để xe.
– Tôi không phải là một thằng ngốc! – Hale chớp lời. – Tôi sẽ đi bằng thang máy của ông, Susan đi cùng tôi! Ông ở lại.
– Tôi ghét phải nói với anh điều này nhưng trong thang máy không có điện! – Strathmore trả lời.
– Nói dối! Thang máy hoạt động nhờ vào điện từ toà nhà chính! Tôi đã nhìn thấy trong biểu đồ!
– Chúng tôi đã thử rồi. Nhưng thang máy đã ngưng hoạt động.
Giọng Susan bị nghẹn, cô cố làm biến chuyển tình hình.
– Không thể tin được, các người là một lũ chết tiệt.
Hale khép chặt tay của anh ta lại. Anh ta nói thêm:
– Nếu không sử dụng được thang máy, tôi sẽ xoá sổ TRANSLTR và phục hồi nguồn năng lượng.
– Thang máy có mật khẩu, Susan cố nói.
– Tuyệt lắm! – Hale cười.
– Tôi chắc rằng ngài chỉ huy đây sẽ nói cho chúng ta biết, phải không thưa ngài?
– Không đời nào! Strathmore rít lên.
Hale cũng rất điên tiết.
– Nào bây giờ nghe đây, lão già, đây là cơ hội của ông! Hãy để tôi và Susan ra ngoài bằng thang máy của ông, sau một vài giờ lái xe tôi sẽ để cô ta đi.
Strathmore thấy sự liều lĩnh của Hale đang gia tăng. Ông đã để Susan dính vào vụ này, ông cần phải để cô thoát ra. Giọng ông khô như đá:
– Thế còn kế hoạch với Pháo Đài Số của tôi thì sao?
Hale cười:
– Ông có thể viết cửa hậu của ông. Tôi sẽ không hề nói một lời – Nhưng giọng anh ta lại trở nên đáng ngại. – Nhưng nếu một ngày tôi nghĩ là ông đang theo dõi tôi thì tôi sẽ nói chuyện này với báo chí. Tôi sẽ nói với họ rằng Pháo Đài Số bị hư hỏng và cả cái cơ quan chết tiệt này nữa.
Strathmore cân nhắc lời đề nghị của Hale. Rất rõ ràng và đơn giản là phải chọn giải pháp. Susan được an toàn, còn Pháo Đài Số thì vẫn có cửa hậu. Chỉ cần Strathmore không đuổi bắt Hale, cửa hậu sẽ vẫn là một bí mật. Strathmore biết Hale sẽ không ngậm miệng được lâu. Nhưng… Pháo Đài Số vẫn là thứ bảo đảm duy nhất của Hale – có thể anh ta thông minh. Dù chuyện gì xảy ra,
Strathmore biết rằng nếu cần thiết Hale có thể bị khử sau.
– Quyết định đi lão già! – Hale chễ giễu. – Chúng ta sẽ đi hay không? – Tay Hale kẹp chặt cổ Susan như gọng kìm.
Strathmore biết nếu ông lấy điện thoại và gọi cho đội An ninh ngay bây giờ, Susan sẽ còn được sống sót. Ông đánh cuộc cả mạng sống của mình là như vậy. Ông có thể nhìn thấy cái cảnh đó rất rõ ràng. Cuộc gọi sẽ làm Hale ngạc nhiên. Anh ta sẽ hoảng sợ, và cuối cùng phải đối mặt với một đội quân nhỏ, anh ta sẽ không thể làm được gì. Sau một lúc điều đình ngắn ngủi, anh ta sẽ đầu hàng. Nhưng nếu mình gọi đội An ninh, Strathmore nghĩ, kế hoạch của mình sẽ tan thành mây khói.
Hale lại xiết chặt tay. Susan kêu lên đau đớn.
– Gì nữa đây? – Hale hét lên – Tôi sẽ giết cô ta chứ!
Strathmore cân nhắc các lựa chọn. Nếu ông để Hale mang Susan đi khỏi Crypto, sẽ không có gì để đảm bảo là an toàn cả. Anh ta có thể lái xe đi một quãng, đậu xe trong rừng… anh ta có một khẩu súng… Strathmore thấy lòng mình quặn lại… Chẳng thể nói trước được gì trước khi Hale thả tự do cho Susan. Mình phải gọi cho đội An ninh. Strathmore quyết định. Mình còn có thể làm được gì khác đây? Ông hình dung ra cảnh Hale ở trước toà, nói toàn bộ những gì hắn biết về Pháo Đài Số. Kế hoạch của mình sẽ tiêu tan mất. Chắc chắn phải có cách nào khác.
– Quyết định đi! – Hale hét lên, anh ta kéo lê Susan về phía cầu thang.
Strathmore không nghe. Nếu cứu Susan đồng nghĩa với việc kế hoạch của ông tiêu tan, thì hãy cứ để mọi việc như vậy. Chẳng có gì đáng giá một khi ông mất cô. Susan Fletcher là cái giá mà Trevor Strathmore từ chối phải trả.
Hale vặn tay Susan ra đằng sau lưng cô và ấn cổ cô về một phía.
– Đây là cơ hội cuối cùng đấy, lão già! Đưa súng đây!
Strathmore vẫn tiếp tục suy nghĩ để tìm một sự lựa chọn nào khác Luôn luôn phải có sự lựa chọn nào khác. Cuối cùng ông nói, lời nói thật nhẹ nhàng, buồn bã.
– Không, Greg. Tôi rất tiếc. Tôi không thể để anh đi.
Hale nghẹn lại vì sửng sốt quát:
– Cái gì?
Susan thở hổn hển và kêu lên:
– Sếp! Không!
Hale xiết chặt tay rồi tuyên bố:
– Ông gọi đội An ninh, còn cô ta sẽ phải chết!
Strathmore rút chiếc điện thoại ra khỏi hông và gõ nhẹ.
– Greg, anh đang lừa phỉnh chúng tôi đấy.
– Ông sẽ không bao giờ làm thế! – Hale gào lên. – Tôi sẽ nói. Tôi sẽ làm kế hoạch của ông ra tro! Ông chỉ còn vài tiếng nữa là thực hiện được giấc mơ của mình! Kiểm soát được hết thông tin dữ liệu trên toàn thế giới! Hoặc sẽ không còn TRANSLTR. Không còn các giới hạn, chỉ có thông tin tự do. Đó là cơ hội cả đời người. Ông sẽ không để nó trôi qua đâu.
Giọng Strathmore lạnh như thép.
– Hãy nhìn đây này!
– Nhưng… Nhưng còn Susan thì sao – Hale lắp bắp – Ông gọi điện và cô ta sẽ chết.
Strathmore vẫn giữ nguyên lập trường.
– Đó là cơ hội tôi sẵn sàng đón nhận.
– Chết tiệt! Ông mê cô ta hơn Pháo Đài Số! Tôi biết ông. Ông sẽ không mạo hiếm thế.
Susan bắt đầu phản ứng giận dữ nhưng Strathmore ra hiệu để cô biết.
– Chàng trai trẻ ạ, anh không hiểu tôi. Tôi sẽ mạo hiểm vì mạng người. Nếu anh muốn chơi trò bóng rổ, chúng ta hãy cùng chơi.
Ông bắt đầu ấn những phím điện thoại:
– Anh đã đánh giá sai về tôi! Không một ai đe doạ mạng sống nhân viên của tôi rồi có thể ra đi dễ dàng được! – Ông đưa điện thoại lên và nói với người cầm máy.
– Tổng đài, gọi cho tôi đội An ninh!
Hale bắt đầu vặn cổ Susan.
– Tôi… Tôi sẽ giết cô ta. Tôi thề đấy!
– Anh sẽ không bao giờ làm thế! – Strathmore tuyên bố – Giết Susan chỉ làm cho mọi chuyện tồi tệ hơn – Ông ngưng lại và đưa điện thoại lên miệng:
– Đội An ninh! Chỉ huy Travor Strathmore đây. Chúng tôi có một vụ bắt cóc con tin ở Crypto. Hãy cử một số người đến đây! Đúng rồi! Chết tiệt! Chúng tôi cũng gặp một số sự cố về máy phát. Tôi muốn điện từ tất cả các nguồn sẵn có từ bên ngoài được đưa vào đây. Tôi muốn tất cả hệ thống lại hoạt động trong vòng năm phút nữa. Greg Hale đã giết một nhân viên An ninh hệ thống của tôi và hiện đang bắt giữ một nhân viên mật mã của tôi làm con tin. Nếu Hale không hợp tác, hãy dùng những tay bắn tỉa để hạ hắn. Tôi sẽ chịu trách nhiệm hoàn toàn. Bây giờ hãy làm đi!
Hale đứng yên không nhúc nhích. Hắn như bị tê liệt vì không thể tin nổi những gì hắn vừa nghe. Vòng tay hắn trên cổ Susan hơi nới lỏng ra.
Strathmore đóng điện thoại lại và đặt nó lại vào hông.
– Đến lượt anh đó, Greg! – ông nói.