Susan bước nhẹ nhàng qua cửa phòng, cô thấy Trevor Strathmore đang ngồi khòm người bên bàn. Đầu ông cúi gục, những giọt mồ hôi nhễ nhại khiến mái tóc của ông như có vẻ loáng nước dưới ánh sáng hắt ra từ màn hình vi tính. Còi báo động dưới tầng hầm vẫn rú inh ỏi.
Susan lao ngay tới bên bàn.
– Thưa chỉ huy? – cô kêu lên.
Strathmore không nhúc nhích.
– Thưa chỉ huy! Phải tắt TRANSLTR thôi. Chúng ta bị…
Strathmore nói, đầu vẫn cúi gục:
– Hắn thắng rồi. Tankado đã biến tất cả chúng ta thành một lũ ngớ ngẩn….
Nghe giọng nói của chỉ huy cô biết ông đã hiểu ra sự việc.
Những lời khoác lác của hắn về một thuật toán không thể phá vỡ… về cuộc bán đấu giá mã khoá- rốt cục tất thảy chỉ là một trò chơi lừa bịp mà thôi. Tankado đã lừa NSA, để họ phải mở trộm hộp thư của hắn, đã lừa mọi người rằng hắn có một đối tác và lừa họ tải xuống một tệp chương trình vô cùng nguy hiểm.
– Mã tuần hoàn”, Strathmore ngập ngừng – Tôi biết.
Ngài chỉ huy chậm chạp nhìn lên. Ông nói với Susan:
– Tệp chương trình mà tôi tải từ trên mạng xuống…chỉ là một….
Susan cố giữ bình tĩnh. Tất cả các con bài đều đã được lật ngửa.
Chưa bao giờ có thuật toán bất khả giải- trên đời này chẳng có Pháo Đài Số nào hết. Tệp chương trình Tankado tung lên mạng là một con virus đã được mã hoá, có thể chỉ là một trong số những thuật mã hoá đầy rẫy trên thị trường, một cái vỏ đủ mạnh để tránh cho mọi người khỏi hiếm hoạ – tất cả, trừ NSA. TRANSLTR đã phá vỡ lớp mã khoá bảo vệ ra và giải phóng con virus.
– Một loạt ký tự tuần hoàn – Ngài chỉ huy rên rỉ. – Tankado nói chúng chỉ là một phần của thuật toán này – Strathmore sụp xuống bàn.
Susan hiểu nỗi đau mà ngài chỉ huy đang phải nếm trải. Ông đã hoàn toàn bị lừa. Tankodo chưa bao giờ có ý định bán cho bất cứ công ty máy tính nào thuật toán của anh ta. Không hề có thuật toán nào ở đây cả. Tất cả sự việc này chỉ là một trò bịp bợm. Pháo Đài Số chẳng qua chỉ là một con ma, một trò hề, một thứ mồi nhử cho NSA sa bẫy. Mọi động thái của Strathmore đều do Tankado, kẻ bí mật chỉ đạo giật dây màn múa rối này.
– Tôi đã tắt Gauntlet! – giọng Ngài chỉ huy dằn xuống.
– Lúc ấy ông không biết là…
Strathmore đấm tay xuống bàn.
– Lẽ ra tôi phải nhận thấy điều đó chứ! Cái tên xỏ xiên của hắn. Chúa ơi! NDAKOTA! Nhìn xem!
– Chỉ huy nói vậy nghĩa là sao?
– Hắn ta đang cười nhạo chúng ta! Đây chỉ là một phép đảo chữ khốn khiếp!
Susan lặng đi trong giây lát. NDAKOTA là phép đảo chữ? Cô thật không ngờ.
Trong đầu cô hiện lên hình ảnh các chữ cái, và Susan bắt đầu sắp xếp lại Ndakota…Kado-tan…Oktadan…Tandoka… Đầu gối cô muốn quỵ xuống. Chỉ huy nói đúng. Mọi thứ đều rõ như ban ngày.
Làm sao họ lại có thể lú lẫn đến như thế cơ chứ? North Dakota không phải là tên một bang ở Mỹ – Quả là một lỗi đau gớm ghiếc.
Hắn ta thậm chí còn ngầm gửi lời cảnh báo cho NSA, đây là một manh mối rõ ràng rằng hắn ta chính là NDAKOTA. Khi ghép vần lại thì đúng là TANKADO. Ấy thế mà chính những chuyên gia mật mã giỏi nhất thế giới lại bỏ qua điều đó, và tệ nhất là ngay từ đầu hắn đã chủ tâm khiến họ rơi vào tình trạng lú lẫn này.
– Tankado đã lừa chúng ta – Strathmore nói. – Bây giờ phải tắt ngay TRANSLTR – Susan nói.
Strathmore đăm đăm nhìn bức tường trước mặt.
– Thưa chỉ huy. Hãy tắt máy đi! Chỉ có Chúa mới biết chuyện gì đang xảy ra ở đây!
– Tôi đã thử rồi – Strathmore rên rỉ với dáng vẻ của một người đang lả đi và sắp xỉu.
– Tôi không hiểu từ “Thử rồi” ở đây nghĩa là gì?
Strathmore xoay màn hình về phía cô. Màn hình chuyển về màu nâu sẫm. Ở phía dưới một hộp thoại hiện lên vô số những lần chỉ huy nhập lệnh tắt TRANSLTR. Lần nào cũng chỉ có một hàng chữ trả lời:
XIN LỖI. KHÔNG THỂ HUỶ BỎ.
XIN LỖI. KHÔNG THỂ HUỶ BỎ.
XIN LỖI. KHÔNG THỂ HUỶ BỎ.
Susan cảm thấy thật chua chát. Không thể huỷ bỏ? Tại sao ư?
Cô e rằng mình đã tìm ra câu trả lời. Hay đây chính là hành động trả thù của Tankado? Phá huỷ TRANSLTR! Suốt bao năm trời Ensei Tankado đã muốn cho cả thế giới này biết đến TRANSLTR, nhưng chẳng ai chịu tin anh ta. Vì vậy, anh ta đã tìm cách phá huỷ nó. Anh ta đã chiến đấu đến hơi thở cuối cùng vì những gì anh ta tin tưởng, và đó là quyền cá nhân của mỗi người.
Dưới gác, còi báo động vẫn tiếp tục hú lên từng hồi.
– Chúng ta phải tắt tất cả hệ thống điện – Susan yêu cầu – Ngay bây giờ!
Susan biết nếu hành động khẩn trương, họ có thể cứu được bộ xử lý song song. Giống như mọi máy tính trên toàn thế giới – từ các máy tính truyền thông đơn lẻ cho đến các hệ thống kiểm soát vệ tinh của NASA – đều có một cơ chế nội tại có tác dụng đề phòng những tình huống như thế này. Đây không phải là thượng sách nhưng ít ra nó cũng giúp cho hệ thống không bị phá huỷ. Như mọi người đều biết, việc đơn giản nhất là “rút phích cắm ra”.
Bằng cách tắt nguồn điện bên trong Crypto, họ có thể tắt được TRANSLTR. Còn con virus thì họ có thể diệt sau. Vấn đề đơn giản chỉ là định dạng lại các ổ cứng của TRANSLTR. Làm như thế sẽ xoá sạch bộ nhớ của máy tính – dữ liệu, chương trình, virus và mọi thứ.
Trong những tình huống phải định dạng lại thế này, họ sẽ phải mất hàng nghìn tệp thông tin, đôi khi là tất cả công sức của một năm làm việc Nhưng TRANSLTR thì khác – người ta có thể cài đặt lại máy mà không mất nhiều dữ liệu. Bộ máy xử lý song song được thiết kế để suy nghĩ, chứ không phải để nhớ. Trên thực tế TRANSLTR không hề chứa gì trong bộ nhớ của nó. Một khi đã giải xong một thông điệp mã hoá, nó sẽ gửi kết quả cho ngân hàng dữ liệu của NSA để lưu giữ.
Susan thấy mình như hoá đá. Cô bất giác đưa tay lên ôm miệng và thét lên nghẹn ngào.
– Ngân hàng dữ liệu chính!
Strathmore trân trân nhìn bóng đêm, giọng ông nghe thật lạ. Ông đã nhận ra điều đó từ trước.
– Đúng rồi. Susan ạ. Ngân hàng dữ liệu chính…
– Susan ngây dại và gật đầu. Tankado đã sử dụng TRANSLTR để đưa một virus vào trong ngân hàng dữ liệu chính.
Strathmore đưa con mắt mệt mỏi nhìn màn hình máy tính.
Susan quay lại nhìn chằm chằm vào màn hình trước mặt cô và đọc hộp thoại. Ở đây hiện lên hàng chữ.
HÃY CHO CẢ THẾ GLỚI BIẾT VỀ TRANSLTR.
CHỈ CÓ SỰ THẬT MỚI CÚU ĐƯỢC CÁC NGƯỜI…
Susan thấy toàn thân lạnh toát. Hầu hết các thông tin đã được phân loại của quốc gia đều được lưu trữ tại NSA: những nghị định thư của quân đội, các mã số SIGINT, thông tin về các điệp viên nằm vùng ở nước ngoài, kế hoạch chi tiết về các loại vũ khí mới, các tài liệu đã được mã số hoá, các hiệp định thương mại – và còn vô số các thông tin quan trọng khác.
– Tankado không dám thế đâu! – cô quả quyết với ngài chỉ huy – Anh ta làm sao mà dám động đến các hồ sơ mật đã được phân loại của cả một quốc gia.
Susan không thể tin nổi Ensei Tankado dám tấn công ngân hàng dữ liệu của NSA. Cô chằm chằm nhìn thông điệp của anh ta.
CHỈ CÓ SỰ THẬT MỚI CỨU ĐƯỢC CÁC NGƯỜI…
– Sự thật? – Cô tự hỏi – Sự thật về cái gì?
Strathmore thở một cách nặng nhọc.
– TRANSLTR – Ông càu nhàu – Sự thật về TRANSLTR.
Susan gật đầu. Đúng là một pha ngoạn mục. Tankado buộc NSA phải công bố cho cả thế giới biết về TRANSLTR. Rốt cục thì đây cũng là một kiểu tống tiền. Giờ anh ta bắt NSA phải lựa chọn – một là cho cả thế giới biết sự thật về TRANSLTR, hai là mất toàn bộ ngân hàng dữ liệu. Cô đờ đẫn nhìn thông điệp đó. Ở phía cuối màn hình, một dòng chữ liên tục nhấp nháy như muốn hăm doạ họ.
HÃY NHẬP MÃ KHOÁ…
Đọc những con chữ đang nhấp nháy này, Susan hiểu tất cả – con virus, chìa khoá mật khẩu, chiếc nhẫn của Tankado, một âm mưu tống tiền quả là ngoạn mục. Chìa mã khoá ở đây chẳng liên quan gì đến việc giải mã thuật toán, đó chỉ giống như một loại thuốc giải độc. Chìa mã khoá ấy sẽ chặn đứng con virus. Susan đã đọc rất nhiều về những virus thuộc dạng này – những chương trình phá hoại bao gồm một chương trình xử lý sẵn có ở bên trong, một chìa khoá mật để kích hoạt chương trình này sẽ chặn đứng hoạt động của con virus. Tankado chưa bao giờ chủ tâm phá hoại ngân hàng dữ liệu của NSA – anh ta chỉ muốn chúng ta công bố TRANSLTR cho công chúng biết? Sau đó anh ta mới đưa ra mã khoá để tiêu diệt con virus đó!
Kế hoạch của Tankado diễn ra không suôn sẻ. Anh ta đã không lên kế hoạch về cái chết của mình. Có lẽ con người này dự định sẽ ngồi ở một quán bar nào đó ở Tây Ban Nha để xem chương trình thời sự của đài CNN về một siêu máy tính gián điệp tuyệt mật mà chính phủ Hoa kỳ buộc phải tiết lộ cho công chúng, sau đó sẽ gọi điện cho Strathmore, đọc chìa khoá mã khắc trên chiếc nhẫn và kịp thời cứu nguy cho ngân hàng dữ liệu; rồi sau một trận cười no nê, người hùng của EFF sẽ dần chìm vào quên lãng.
Susan đấm bàn:
– Chúng ta cần chiếc nhẫn đó! Chỉ có duy nhất một mã khoá thôi! – Giờ đây cô đã hiểu không hề có North Dakota nào cả, không có mã khoá thứ hai. Thậm chí nếu NSA có công bố về TRANSLTR trước toàn thế giới thì Tankado cũng không thể nào xuất hiện để cứu nguy cho họ nữa.
Strathmore không nói lời nào.
Tình huống lúc này gay go hơn Susan tưởng lúc đầu rất nhiều.
Không ngờ Tankado dám đẩy sự việc đến nước này. Anh ta thừa hiểu sự thể sẽ thế nào nếu NSA không có chiếc nhẫn – và lúc ấy, vào những giây phút cuối đời, anh ta đã kịp quẳng chiếc nhẫn ấy đi.
Tankado đã cố tình giấu chiếc nhẫn đi. Susan tự nhủ không thể mong Tankado giữ chiếc nhẫn lại nếu như anh ta lầm tưởng bị NSA hãm hại.
Susan vẫn không thể ngờ Tankado chủ tâm gây ra tình thế này. Anh ta là một người theo chủ nghĩa hoà bình, và chắc hẳn không bao giờ muốn phá hỏng bất kỳ thứ gì, tất cả những gì anh ta muốn chỉ là làm NSA phải chịu cảnh bẽ bàng. Tất cả là vì TRANSLTR. Tất cả là để bảo vệ quyền riêng tư của mọi người. Tất cả là để cho cả thế giới biết rằng NSA đang nghe lén. Xoá ngân hàng dữ liệu của NSA là một hành động cực kỳ hiếu chiến, Susan vẫn không tin Ensei Tankado chủ ý gây ra chuyện tày trời này.
Tiếng còi báo động kéo cô về thực tại. Susan nhìn ngài chỉ huy lúc này rũ như một tàu lá và cô hiểu ông đang nghĩ gì. Kế hoạch về một cánh cửa sau lại một lần nữa bị đổ bể. Hơn thế nữa, sự thiếu cảnh giác của ông đã đẩy NSA vào một hoàn cảnh vô cùng trớ trêu – một hiểm hoạ về an ninh khủng khiếp nhất trong lịch sử nước Mỹ.
– Đây không phải là lỗi của chỉ huy – Giọng cô đầy kiên quyết, lẫn trong tiếng còi báo động inh ỏi – Nếu Tankado không chết, chúng ta đã có thể thương lượng với anh và đã có quyền chọn lựa!
Nhưng dường như Chỉ huy chẳng nghe thấy gì hết. Cuộc sống của ông giờ đã kết thúc. Ông đã cống hiến cho đất nước suốt ba mươi năm trời. Những tưởng sắp đến thời son vàng rực rỡ – một cánh cửa sau bí mật trong làng mật mã thế giới. Nhưng không, chính ông lại thả virus vào hệ thống ngân hàng dữ liệu của NSA.
Chẳng còn cách nào khác – không thể không ngắt tất cả các nguồn điện và xoá sạch hàng tỷ đơn vị dữ liệu. Phải có chiếc nhẫn mới cứu vãn được tình hình, và nếu đến bây giờ David vẫn chưa thấy chiếc nhẫn thì…
– Tôi sẽ tắt ngay TRANSLTR! – Susan tỏ ra cương quyết hơn – Tôi sẽ xuống ngay tầng hầm để ngắt cầu giao điện.
Strathmore uể oải quay lại nhìn cô như vừa từ cõi chết trở về.
– Để tôi! – ông gào lên bi thảm. Ông đứng lên và suýt ngã nhào khi định bước ra khỏi chỗ ngồi.
Susan ép ông ngồi lại.
– Không! Tôi sẽ đi – Giọng của Susan khiến ông hiểu giờ không phải là lúc tranh cãi.
Hai tay Strathmore ôm chặt.
– Thôi được. Ở tầng dưới cùng. Cạnh những chiếc máy bơm khí tản nhiệt.
Susan lao ra cửa. Được nửa đường, cô quay trở lại.
– Thưa chỉ huy – Cô nói – Mọi chuyện chưa chấm dứt đâu. Chúng ta vẫn chưa bị đánh bại mà. Nếu David kịp thời tìm thấy chiếc nhẫn thì chúng ta vẫn có cơ hội bảo vệ được ngân hàng dữ liệu!
Strathmore không nói gì.
– Hãy gọi cho bên ngân hàng dữ liệu! – Susan ra lệnh – Hãy cảnh báo họ về loại virus này! – Ông là phó giám đốc của NSA cơ mà. Ông phải là người điều hành chứ!
Strathmore chậm chạp ngẩng đầu lên. Với dáng vẻ của người đang đưa ra một quyết định có tính sống còn, ông quay sang cô và gật đầu đồng ý.
Lòng tràn đầy quyết tâm, Susan lao vào bóng tối.