Lãng Tử Gió
104.
Tôi biết những linh cảm bất an đó ko thể tự dưng mà có. Nó hoàn toàn xảy đến bằng thứ dự cảm riêng của trái tim. Khi tôi và Linh trở lại Sài Gòn, cả 2 ko liên lạc gì với nhau, suốt gần 2 tháng trời. Cho đến 1 hôm, Linh đến tìm tôi, hỏi ngay cái câu tôi cũng đang muốn hỏi em.
“Chị có liên lạc được với Di ko?”
Vậy là đã rõ.
Anh ta- Lê Nhật Di – đột nhiên biến mất. Như thể chưa từng tồn tại.
Số điện thoại tắt hẳn. Một tuần sau khi trở về từ Nha Trang, tôi đã gọi gần như mỗi ngày để rồi nghe tín hiệu thông báo máy hiện ko liên lạc được. Hai tháng nay, cứ vài ngày là tôi lại bấm máy gọi vào số ấy trước khi ngủ để chờ mong 1 tiếng trả lời trong vô vọng. Thậm chí, tôi đã mò đến chỗ Di ở trọ, nhưng chủ nhà bảo anh đã trả phòng từ sau Tết. Điều khốn khổ hơn là ngoài 1 số điện thoại và địa chỉ đó, tôi chẳng biết phải liên lạc với Di bằng cách nào khác.
Thế mà tôi đã nghĩ là chúng tôi yêu nhau. Tình yêu nào lại buồn cười như thế?
Khác với tôi, Linh còn biết nick Yahoo, twitter và cả 1 forum mà Di vẫn tham gia trên mạng để tìm cách liên lạc, mặc dù tất cả những địa chỉ đó đều ko khác gì số máy điện thoại của anh. Hoàn toàn bặt vô âm tín.
“Em nhắn offline yahoo, PM vào nick trên forum hacker ấy…nhưng đều ko có phản hồi….”
“Anh ta chơi trò gì vậy?” – Tỏ ra bực dọc vậy, nhưng trong lòng tôi có cái gì đó vỡ vụn. Tại sao phải như thế hả Di? Có phải anh muốn tự do? Vì tự do vốn là khát khao và lẽ sống của anh à??
“Em nghĩ…anh ấy ko muốn làm cho chị phải mệt mỏi…” – Từ chỗ đang đứng sát ban công sân thượng nhà tôi, Linh chùng giọng, ánh mắt thả trôi vô chừng về phía chân trời xa xa.
“Sao em nghĩ vậy?”
“Lúc ở Vinpearl…khi chị và Tú chơi trò chơi…anh ấy đã nói …”
“Nói như thế nào??”
“Thực ra, em hỏi anh ấy tại sao lại yêu chị… Anh ấy trả lời rằng, ngay từ những ngày đầu quen biết chị, đã thấy chị như 1 con chim bị nhốt ở nhà. Muốn bay ra bầu trời nhưng lại sợ sệt và nhút nhát…”
“……..”
“Khi đó, anh ấy bỗng khao khát muốn giải thoát cho chị, kéo chị ra khỏi lồng. Nhưng rồi anh ấy nhận ra chân chị vẫn bị xích chặt với những mối quan hệ xung quanh. Chị đập cánh, muốn bay cùng anh nhưng cả hai lại ko làm sao bay đi được…”
Buổi chiều trên sân thượng này, hầu như bao giờ cũng đầy gió.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.