Điều Bình Dị Thông Thái

CÂU CHUYỆN NGỤ NGÔN



Con sông nhỏ và sa mạc

Có một con sông nhỏ chảy từ vùng núi cao xuống đồng bằng. Nó chảy qua nhiều rừng sâu, thôn làng và cuối cùng thì đến một sa mạc. Nó nghĩ: “Mình đã chảy qua muôn vàn trắc trở nên chắc chắn mình cũng có thể sẽ vượt qua sa mạc này”. Khi chảy qua sa mạc, nó phát hiện nước của mình dần dần bị mất đi. Nó thử đi thử lại rất nhiều lần nhưng đều vô ích. Cuối cùng, nó chán nản tự nhủ: “Có lẽ đây chính là số phận của mình. Mình mãi mãi không thể đến được biển khơi cuồn cuộn như trong truyền thuyết rồi”.

Ngay lúc đó, nó nghe thấy một giọng nói thật trầm ấm bên mình:

– Nếu như cơn gió nhẹ vượt qua sa mạc thì dòng sông cũng có thể làm được điều đó.

Thì ra đó chính là lời nói của sa mạc. Thế nhưng con sông nhỏ vẫn nản lòng. Nó đáp lại:

– Đó là bởi vì gió nhẹ có thể bay qua sa mạc, còn tôi thì không thể.

Sa mạc tiếp tục đáp lời:

– Bởi vì cậu cứ cố giữ lấy hình dáng ban đầu của mình nên mãi không thể nào vượt qua được. Cậu cần phải để cho những cơn gió nhẹ đưa cậu bay qua sa mạc và đến nơi mà cậu cần đến. Chỉ cần cậu bằng lòng thay đổi hình dáng hiện tại để bốc hơi theo những cơn gió nhẹ thì cậu sẽ đạt được ý nguyện thôi.

Từ trước đến nay, dòng sông nhỏ chưa từng biết đến có chuyện như thế. Nó bèn hỏi:

– Bỏ đi hình dáng của tôi bây giờ ư? Như thế chẳng khác nào tôi đang hủy diệt mình. Làm sao biết được điều đó có thật không chứ?

Sa mạc kiên nhẫn trả lời:

– Gió nhẹ sẽ mang hơi nước bay qua sa mạc. Đến nơi thích hợp, nó sẽ buông hơi nước ra cho biến thành mưa. Sau đó, nước mưa lại hình thành những dòng sông và tiếp tục chảy về phía trước.

Dòng sông nhỏ bèn hỏi:

– Vậy tôi có còn là dòng sông như trước đây không?

Sa mạc đáp:

– Có thể có mà cũng có thể không. Nhưng bất kể cậu là một dòng sông hay là hơi nước thì bản chất của cậu vẫn không hề thay đổi. Cậu cứ cố giữ mình là một dòng sông bởi vì từ trước đến nay cậu chưa hiểu bản chất nội tại của mình.

Đến đây, dòng sông nhỏ bắt đầu suy nghĩ. Nó nhớ lại dường như trước khi trở thành dòng sông, nó cũng đã được gió mang đến những sườn núi cao nào đó trên đất liền, sau đó biến thành nước mưa rơi xuống, rồi mới thành dòng sông của ngày hôm nay.

Thế là dòng sông nhỏ lấy hết dũng khí, dang đôi cánh tay đón cơn gió nhẹ và để gió đưa nó đến nơi cội nguồn của mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.