Kiếm Tiền Siêu Tốc
CÂU CHUYỆN CỦA MICHELLE: KIẾM TIỀN SIÊU TỐC
Được trình bày ở trang lẻ của cuốn sách, gồm những câu chuyện hư cấu nhằm mục đích giới thiệu cho các bạn một số nguyên tắc cơ bản của việc kiếm tiền nhanh. Một số người tiếp thu những kiến thức dạng này hiệu quả hơn thông qua những câu chuyện thực tế. Chúng ta sẽ cùng tự tạo nên những công thức kiếm tiền thông qua câu chuyện của năm người phụ nữ và một cậu bé, tất cả đều có điểm chung là phải đối mặt với rất nhiều thách thức tài chính. Và có lẽ bạn sẽ cảm thấy quen thuộc với một trong những câu chuyện này. Điều đó sẽ làm bạn có cảm giác thật hơn trong quá trình học các nguyên tắc. Có lẽ là bạn giống Francie – đang trên bờ vực phá sản. Liệu cô ấy có thể làm theo những quy tắc tài chính để thoát khỏi hoàn cảnh và trở nên thành công hơn. Có lẽ bạn giống như Kanisha – đang cần tiền gấp để nuôi dạy bé gái mới sinh của cô ấy.
Các quy tắc hiệu quả với tất cả mọi người từ già trẻ lớn bé đến đàn ông hay đàn bà.
Mở đầu
Trong khi phần còn lại của thế giới đang bận bịu mua sắm các trang thiết bị nội thất để chuyển từ những chiếc xe thể thao SUV quá khổ sang những chiếc Suv hybrid sang trọng, có một ngôi làng ở Colorado vẫn giữ được những nếp sống cũ thanh bình. Đó là một cuộc sống không có những áp lực chạy đua vật chất. Ở đây, một chiếc xe hơi đơn thuần là một phương tiện đi lại, không phải một chiếc huy hiệu tượng trưng cho địa vị xã hội. Ở đây những buổi họp phụ huynh và các trận bóng đá vẫn được tổ chức hàng tuần, các lễ hội mừng mùa mới vẫn đều đặn diễn ra bốn năm một lần. Đúng vậy, cuộc sống ở Idyllwind, Colorado, vẫn mộc mạc như thế và mọi người ở đó đều yêu quý cuộc sống của mình. Nhưng mọi thứ đang sắp sửa thay đổi. Cuộc sống của năm người phụ nữ trong đó bao gồm cả Michelle Erickson sẽ không bao giờ còn được như xưa.
Đã được 18 tháng kể từ khi Michelle chiến thắng trong cuộc chiến pháp lý giành quyền nuôi hai đứa con của cô Nicky và Hannah của mình, từ ông bố chồng hống hách Anthony Erickson. Chồng cô, Gideon Erickson, đã qua đời sau một vụ tai nạn xe hơi kinh hoàng trên đường về nhà trong một buổi tối lạnh giá hồi tháng Một. Bố mẹ anh, Anthony và Natalie, chưa bao giờ yêu quý Michelle. Điều đó cũng không làm phiền lòng Michelle lắm vì cô cũng chẳng yêu quý gì bố mẹ chồng mình. “Họ thật hẹp hòi và kênh kiệu,” cô vẫn thường nói với Gideon như vậy. Anh cũng không phản đối. Vì anh cũng không thể chối được sự thật là bố mẹ anh là những người giàu có thích khoe khoang. Michelle thật sự yêu chồng mình vì điều đó. Đã có lần cô nói nhỏ vào tai anh rằng cảm giác mỗi lần lái xe đi qua cửa nhà ông Erickson cô cũng có cảm giác giống như đi nhổ răng vậy. Lần nào cũng thế. Anh chỉ cười.
Dù bạn lựa chọn công thức nấu món nào đi nữa, sẽ có ba hoặc bốn nguyên liệu chính không thay đổi. Chúng là những thành phần cơ bản của món ăn. Nếu bạn bỏ sót bất kì một thứ nào trong số đó, món ăn của bạn sẽ không thể thành công được.
Vậy khi nói đến thành công về mặt tài chính, đâu là những yếu tố quan trọng nhất? Chúng đơn giản thôi nhưng lại cũng rất sâu xa. Chúng tôi sẽ giới thiệu qua về ba yếu tố sống còn trong chương này và sẽ đi sâu ở chương kế tiếp Michelle cũng tránh những lời thì thầm đó lọt vào tai hai đứa nhỏ. Đó là cách riêng của cô để giữ một tình bạn với Gedion, và cũng để bọn nhỏ không có khái niệm xấu về ông bà nội của chúng. Dù cô có nghĩ thế nào về bố mẹ chồng, họ vẫn là bố mẹ của chồng cô. Miễn là có Gideon bên cạnh, cô sẽ không quan tâm hai người kia nói gì về cách dạy con của cô. Cô biết tình yêu của cô với Gideon là thứ tình yêu chỉ có một trên đời, khiến cô cảm thấy như đứng dưới ánh nắng ấm áp của mặt trời buổi chiều.
Trong 10 năm, cuộc sống của cô là hoàn hảo (cô vẫn nghĩ thế.) Rồi tai họa lại ập đến. Cái ngày cô sẽ không bao giờ quên. Một ngày lạnh lẽo, đơn độc tháng Một. Michelle bước vào nhà trên tay còn bưng một gói hàng vừa mua ở siêu thị thì cô thấy tin nhắn trên máy trả lời tự động. Cô cũng không nhớ cô đã nghe đi nghe lại cái tin đó một tuần sau đó. Mỗi lần cô đều thầm ước bằng cách thần kì nào đó kết cục sẽ thay đổi. Rất tiếc, không có gì thay đổi. Trong tin nhắn, Gideon đang hát bài hát lũ nhỏ thích nhất, thì một tiếng va chạm kinh hoàng xuất hiện. Gideon bị liên lụy trong một vụ đâm bốn xe liên hoàn do một tài xế say gây ra. Cảnh sát nói với Michelle rằng vụ tai nạn đã khiến Gideon tử vong ngay lập tức, với hi vọng điều đó sẽ giảm nhẹ được phần nào nỗi đau của cô. Gideon đã chết và Michelle thì tuyệt vọng và đơn độc. Không thứ gì có thể lấp đầy khoảng trống trong trái tim cô.
Ngay sau khi nghe tin con mình qua đời, Anthony Erickson thuê ngay một đội cơ bắp đi điều tra các tài sản tài chính của anh. Họ nhanh chóng phát hiện ra rằng Gideon và Michelle đã hủy hợp đồng bảo hiểm của họ, và rằng công ty của anh cũng đã phá sản. Tài khoản ngân hàng của họ ở mức thấp nhất và bây giờ với sự ra đi của Gideon, Michelle đã không còn gì cả. Cô không thể xoay xở để nuôi hai đứa con của mình. Kể cả sau khi cô bán đi căn nhà, cô cũng sẽ không thể lo nổi chi phí nuôi dạy hai đứa nhỏ với mức lương tối thiểu của mình. Nhận thấy cơ hội này, Anthony ngay lập tức đâm đơn giành quyền nuôi hai đứa cháu và đã chiến thắng khi Michelle bị quy kết là không đủ khả năng để nuôi dưỡng hai đứa con mình.
Cô đã không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra, có lẽ vì cô vốn không hiểu tại sao con người lại có thể tàn nhẫn được với nhau đến vậy. Nhưng Anthony thì đã quen có được những thứ mà ông muốn. Bằng cách nào đó, Michelle tìm được nguồn sức mạnh để đấu tranh lại, khi cô nhớ ra một số thứ Gideon vẫn thường nói khi còn sống, về việc trở thành nhà đầu tư và sống cuộc đời một doanh nhân: “Khi chúng ta mạo hiểm nhiều, chúng ta thu lại được nhiều.” Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Michelle lái xe đến nhà Anthony và hỏi: “Tôi phải kiếm được bao nhiêu tiền thì ông sẽ nhìn nhận tôi như một người mẹ thích hợp? Một nghìn? 10 nghìn? Một triệu?”
“Một triệu?” Ông ta cười. “Đừng pha trò nữa. Cô kiếm được 35.000 đô cả năm ngoái và đó là con số trước thuế.” Michelle thừa cơ phản kháng: “Vậy thì chắc ông không ngại một vụ cá cược chứ.” “Cái gì?”
“Nếu tôi có thể kiếm được một triệu đô trong vòng 12 tháng tới, ông sẽ trả hai đứa nhỏ lại cho tôi chứ?”
Một nụ cười khinh mạn hiện trên mặt Anthony. “Được thôi, nhưng cô sẽ phải tự mình kiếm tiền.” “Được,” Michelle trả lời.
“Nó sẽ không phải ai khác tặng cho cô.” “Được.”
“Một điều nữa… thời hạn sẽ chỉ là 90 ngày.” “90? Thật không công bằng.”
“Cuộc sống chả lúc nào công bằng, Michelle ạ, đó là đề nghị của tôi, cô có thể chấp nhận hoặc không.”
“Ok, 90 ngày, hãy để luật sư của ông soạn cam kết đi.”
Biết thừa rằng sự hạn chế của Michelle về mặt giáo dục và năng lực làm việc chỉ dừng lại ở mức thu ngân, Anthony nhìn cô với vẻ coi thường và không tin cô làm được. Cái mà ông ta không tính tới trong ngày hôm đó là tính tự tôn và khao khát vượt lên hoàn cảnh của Michelle. Đó là bọn trẻ của cô. Với Michelle, đó là một cuộc chiến thật sự.
Với sự giúp đỡ của người hướng dẫn mới, Samantha Munroe – một nhà triệu phú từ hai bàn tay trắng và một nhóm các nhà kinh doanh mới, Michelle đã kiếm được hơn một triệu đô trong vòng 90 ngày. Bằng sự vất vả làm việc và những vụ giao dịch bất động sản vào phút chót, chế tạo ra các sản phẩm, và cách kinh doanh trên mạng, cuộc đời Michelle đã thay đổi hoàn toàn. Cô ấy giành lại được lũ trẻ và khám phá ra rằng một người có thể làm được mọi thứ miễn là cô ấy thật sự biết – không chỉ tin mà còn phải biết – rằng mục đích của cô ấy có kết nối với trái tim. Một hòn đá tảng lúc ban đầu, thách thức một triệu đô này, lại khiến Michelle khám phá ra con người thật sự của mình. Cô ấy mạnh mẽ. Không gì ngăn cản được. Cô ấy cuối cùng cũng trở thành người phụ nữ cô vẫn hằng mong muốn từ khi còn bé tí. “Cuộc đời không thể ngọt ngào hơn được nữa,” cô nghĩ vậy sau khi chiến thắng vụ cá cược một tháng sau đó. Cô đã chiến thắng kẻ bắt nạt mình và cô tự hào về điều đó. (Đọc câu chuyện đầy đủ trong cuốn Triệu phú một phút (The One Minute Millionaire)).
Điều khó khăn nhất cho Michelle bây giờ là học cách đối mặt với sự thật về con người cô đã trở thành sau 90 ngày. Đó là một chuỗi những câu hỏi khó trả lời, sẽ ám ảnh cô trong mỗi hạnh phúc nhất thời. Đó là câu hỏi nếu Gideon không mất và Anthony không tàn nhẫn, liệu cô có đến được những thành công bây giờ không? Tại sao cô lại phải mất đi Gideon và toàn bộ con người cũ để đạt được sự nhận thức như bây giờ? Tại sao lại không thể làm điều đó trước khi mất đi người yêu quý nhất trên đời? Liệu có phải Gideon đã lên thiên đường và trở thành một thiên thần phù hộ cô được như ngày hôm nay? Đó là những cuộc tranh luận vô bờ dằn vặt Michelle mỗi ngày.
Nhưng rồi, suy nghĩ của cô về hạnh phúc đã lấn át các mặc cảm tội lỗi. Cô học được cách yêu thương con người của cô bây giờ, một triệu phú và một bà mẹ tốt. Cô nhận ra rằng của cải là một dạng rung động đầy năng lượng hơn là sự sở hữu vật chất. Tiền đến rồi đi nhưng sự thoải mái tâm hồn và sự nhận thức thì ở lại mãi mãi. Đó là lý do tại sao, khi Michelle tỉnh giấc giữa đêm cảm thấy thôi thúc muốn ra đi khỏi Deer Creek, Colorado, cô đã không phải nghĩ đến lần thứ hai. Cô bán căn nhà, kiếm được một ít lợi nhuận (tất nhiên) và bắt đầu một cuộc sống mới.
Gia đình Erickson cũng đã muốn bắt đầu một cuộc chiến pháp lý khi cô thông báo muốn rời đi cùng hai đứa trẻ. Nhưng nó không kéo dài được lâu, vì bây giờ cô cũng đủ tiền thuê những luật sư giỏi nhất như họ. Anthony Erickson đã không còn có thể bắt nạt cô được nữa. Cũng thật nghịch lý vì chính sự bắt nạt của ông đã khiến Michelle vượt qua lối suy nghĩ nghèo khó cô vẫn mang trong mình kể từ khi mẹ cô qua đời vì ung thư lúc cô 15 tuổi. Mặc dù cô có ghét ông ta đến thế nào đi chăng nữa, cô vẫn cảm thấy mừng vì Anthony đã góp phần biến cô trở thành cô của ngày hôm nay.
Nhận thức được tầm quan trọng của gia đình, cô đồng ý những cuộc viếng thăm nhân dịp lễ tết và sinh nhật của ông bà Anthony. Gideon có lẽ cũng muốn như vậy, cô đã nghĩ thế trước khi gọi điện thoại cho Anthony. Và cô cũng thích cuộc hội thoại ngày hôm đó, khi cô biết Anthony đã không ngờ đến nghĩa cử của cô. Michelle học được rằng hạnh phúc không liên quan gì đến những hoàn cảnh cuộc sống của cô. Hạnh phúc là tùy thuộc vào bản thân cô, và cô nay đã biết cách tạo ra hạnh phúc từ bên trong con người mình. Michelle cuối cùng cũng đã học được cách yêu quý bản thân.
Mặc dù hài lòng với quyết định rời đi của mình, Michelle vẫn cảm thấy lo lắng vu vơ. Và khi những suy nghĩ này len lỏi vào trong nhận thức, cô đã nhớ lại những nguyên tắc học được trong vòng 90 ngày thử thách với Erickson: một khi bạn đã biết được Tại sao, thì Như thế nào cũng sớm lộ diện. Đó là quy luật của vũ trụ và cô không thể/ không cần đi ngược lại làm gì. Nhưng, cô sẽ đi đâu? Sẽ làm gì? Với những ý nghĩ vu vơ đó chạy loạn trong đầu, cô quyết định chờ cho một thông điệp rõ ràng hơn trước khi đưa ra quyết định cuối cùng.
Và thông điệp đó đã đến với cô trong một tối ngồi trong phòng khách, lúc cô đang suy tưởng cho tương lai. Đó là một phương pháp còn được gọi là Nằm mơ giữa ban ngày (xin lỗi), Mơ có nhận thức – một phương pháp Samantha đã dạy. Đó là một bài tập ngồi tĩnh lặng với các suy nghĩ, hướng tới tương lai ở phía trước và tự mở cánh cửa bản thân với vô số các cơ hội, từng giây từng phút một.
Đã ba tuần kể từ khi cô quyết định sẽ rời đi. Nhà đã bán, thời hạn giao nhà cũng gần đến và Michelle đang phải đối mặt với thách thức lớn của cuộc sống phía trước. Cô đang thu nhặt những thứ cô và Gideon đã mua suốt những năm qua. Giờ đây cô lại ước một cuộc sống đơn giản như lúc đó. Cô cảm thấy khó khăn vô cùng để vứt đi những kỉ vật gắn bó cô với Gideon. Nhưng Michelle cũng hiểu chúng cũng chỉ là đồ vật. Với cô, tình yêu là một vũ khúc của hai tâm hồn đồng điệu chứ không phải những sở hữu hay vật chất gì cả. Tình yêu của cô với Gideon là thuần khiết, những đồ trang sức không có vị trí gì trong đó.
Bọn trẻ đã ngủ say lúc cô nhận được bức thông điệp. Những giọt mưa mùa hè đang “đánh trống” trên mái nhà. Nếu có một thứ gì khiến Michelle yêu cuộc sống ở Colorado thì đó là thời tiết không thể đoán trước được ở đây. Với cô, iếng mưa rơi luôn gợi lên sự nhẹ nhàng và lãng mạn vềcuộc sống. Nó giúp tâm hồn cô được tĩnh lặng.
Ngồi dưới sàn phòng khách, cô nhắm mắt lại và mặc cho những suy nghĩ dệt nên một cuộc sống trong tương lai… tại một thị trấn mới… xa khỏi tầm nhòm ngó của ông/ bà Erickson. Đó sẽ là một sự khởi đầu mới mẻ cho tất cả mọi người, cô nghĩ. Bức thông điệp đến bất chợt như tiếng sét của niềm cảm hứng. Cô nên mở một cửa hàng sách tại Idyllwind, Colorado. Cô cũng hiểu mở một cửa hàng sách độc lập là không hợp lý với sự xuất hiện của các cửa hàng sách lớn và sự đi xuống của nền kinh tế, nhưng cô tin vào bức thông điệp của mình. Cô biết rằng nếu mình mở một cửa hàng sách, nó sẽ phải là độc nhất vô nhị. Trong khoảnh khắc đó, các ý tưởng của cô dần thành hình. Cô muốn ngay lập tức mở mắt ra, chạy vội đến chiếc máy tính để ghi lại những ý tưởng này, với suy nghĩ sợ chúng sẽ biến mất. Nhưng rồi cô tự nhắc bản thân rằng những suy nghĩ này sẽ không thể biến mất được. Nếu một ý tưởng thật sự liên kết với tâm hồn người nghĩ ra chúng, không một sự sợ hãi nào có thể biến chúng thành hư vô được.
Cô bắt đầu suy nghĩ sâu hơn về ý tưởng đó. Sau 15 phút, Michelle viết ra một danh sách những điều cần làm. Cô ấy đang là một bà mẹ độc thân của hai đứa trẻ, 35 tuổi và chuẩn bị bắt đầu một cuộc sống mới.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.