Vụ Bí Ẩn Hòn Đảo Những Người Đắm Tàu

CHƯƠNG 23: HÒN ĐẢO NHỮNG NGƯỜI ĐẮM TÀU



Chính Sam đã phá hoại! – Bob kêu.
Rồi Bob kể lại cho hai anh Ragnardson rằng Sam đã rót một cái chai vào bi đông hai mươi lít.
– Chắc là hóa chất nào đó, làm hỏng động cơ. Người qua đường cứ tưởng Sam cho xăng vào tàu.
– Và Sam chỉ có một mình trên đảo.
– Thầy có tàu nào khác không ạ? – Bob hỏi thầy Karl.
– Sam đã phá hết rồi. – Thầy hiệu trưởng tức giận nói. Không hiểu nó chơi trò gì!
– Tụi em đã hiểu rồi, – Peter nói. – Chính Sam là con ma, ma sói nữa, và tất cả những thứ còn lại.
– Bởi vì Sam đã tìm thấy vàng, – Bob giải thích.
– Vàng hả? – Thầy Karl lập lại.
– Dạ đúng vàng, thưa thầy, – Hannibal trả lời. – Khi tổ tiên của thầy là Knut Ragnardson rời bỏ tàu Ngôi sao Panama đang đắm chìm và thoát lên đảo, thì dường như thuyền trưởng cùng thủy thủ đoàn và kho báu lấy cắp cũng có mặt trên đảo, ít nhất là vài giờ. Bây giờ ta đã biết rằng ít nhất một phần số vàng này đã được giấu trên đảo – có thể là toàn bộ kho báu – và biết rằng Sam đã tìm thấy đồng tiền vàng khi dự một cuộc họp mặt gia đình. Và do không muốn chia, Sam đã toan làm cho mọi người bỏ đảo đi.
– Tối hôm qua mưu kế của Sam suýt thành công, – Bob nói tiếp. – Mọi người đã hoảng sợ ngoại trừ bác, thầy và tụi em. Nên hôm nay, Sam quyết định phá hoại tàu để chắc chắn Sam sẽ được ở một mình trên đảo.
– Một mình với hai tên bịt mặt, – Peter nói thêm.
– Vậy thì ta thuê một chiếc tàu, – thầy Karl nói.
– Dạ, không cần, – Hannibal trả lời. – Nếu em không lầm, thì hiện Sam đang ở trên đảo cùng hai tên đã lấy cắp phim âm bản và bắt cóc em.
Hannibal giải thích ngắn gọn chuyện đã xảy ra sau khi gặp hai anh em Ragnardson lần cuối.
– Em nghĩ rằng Sam bị dính líu vào một vụ nghiêm trọng hơn nhiều, – Hannibal kết luận. – Và Sam không hay rằng hai kẻ kia là những tên cướp thứ thật. Có thể Sam đã làm bậy, nhưng em nghĩ chính Sam cũng đang bị nguy hiểm. Phải báo cho chú cảnh sát trưởng Reynolds và nhờ chú cho cảnh sát đi cùng ta.
Một hồi sau, ba thám tử và hai anh em Ragnardson chen nhau trong chiếc xe của thầy hiệu trưởng chạy về đồn cảnh sát.
Cảnh sát trưởng Reynolds mời mọi người vào văn phòng và Hannibal trình bày vắn tắt vụ việc.
– Tôi không biết con trai tôi có quan hệ gì với hai tên đã tấn công ba cậu này và bắt cóc Hannibal, ông nha sĩ nói, nhưng theo những gì ba cậu thám tử nói, thì mơ hồ quá.
– Trái lại rất rõ ràng, ông nha sĩ à, – cảnh sát trưởng Reynolds vừa nói vừa đứng dậy. – Tôi nghĩ đó là Ted và Walt Gruber, hai người đánh cá từng gặp rắc rối với cảnh sát. Ta nên ra cảng ngay.
Về đến cảng, mọi người lên tàu cảnh sát và chạy ngay. Đã hơn bảy giờ rồi. Mặt trời đang lặn vào đường chân trời. Hannibal đứng ở mũi tàu nhìn hòn đảo Ragnardson lớn dần lên:
– Hy vọng sẽ đến kịp, – thám tử trưởng nói khẽ.
– Tại sao cậu lại nghĩ rằng Sam đang gặp nguy hiểm, Hannibal? – Nha sĩ hỏi.
– Cháu chỉ có linh cảm thôi, thưa bác nha sĩ, – Hannibal trả lời. – Nhưng nếu cháu nghĩ đúng, thì ta phải lên bờ ngay khi trời tối.
Cảnh sát trưởng Reynolds nhìn mặt trời.
– Sẽ vừa kịp, Hannibal à. Ta sẽ không đến trước khi mặt trời lặn hẳn.
– Càng tốt, – thám tử trưởng trả lời. – Vì ta sẽ đỡ bị nguy cơ phát hiện hơn. Thưa chú cảnh sát trưởng Reynolds, khi ta gần đến đảo, ta nên tắt máy và tắt đèn pha.
– Tất nhiên, – cảnh sát trưởng Reynolds trả lời.
Đúng vậy, trời tối hẳn khi cảnh sát đến gần đảo. Rồi tàu tắt máy nhẹ lướt đến vịnh.
Tàu máy thả neo ngay giữa vịnh. Hai anh Ragnardson, Ba Thám Tử Trẻ, cảnh sát trưởng Reynolds và người của ông lên thuyền cứu hộ và tàu bơm hơi để vào bờ. Ba chiếc tàu im lặng cập vào bãi cát.
– Nhìn kìa! – Peter thì thầm.
– Tàu của Sam, – nha sĩ Ragnardson nhận ra.
Chiếc tàu nhỏ cũng đã được kéo lên bờ. Máy tàu đã bị tháo đi. Ngoài ra không thấy chiếc tàu nào khác. Cảnh sát trưởng Reynolds nhìn biển. Ông hạ giọng nói nhỏ:
– Tôi không thấy tàu nào khác, Hannibal à.
– Chưa có, thưa chú. Nhưng trừ khi cháu lầm, ta phải tìm kiếm phía bên kia đảo, phía vách đá, – Hannibal tuyên bố dõng dạc.
– Được rồi, Hannibal à. Nếu ta đi xa nhau một chút, thì có thể phủ toàn bộ hòn đảo.
Cảnh sát trưởng Reynolds ra chỉ thị cho người của ông. Bob nhận hướng bắc, còn thầy Karl bước dọc theo các vách đá thấp viền hướng nam. Những người còn lại rải rác nhau giữa hai điểm đó. Cảnh sát được bố trí để có thể cứu giúp những người gặp nguy hiểm. Mọi người bắt đầu tiến thật chậm về hướng khối đá cao ở mũi phía tây hòn đảo.
Khi đến bụi cây bách xù, cả nhóm đi nghiêng về hướng nam để băng qua trảng trải dài khối đá và biển. Đột nhiên Peter vấp phải một vật dưới đất. Đó là cái hộp nhỏ mà Peter đã thấy rồi. Hộp mở ra. Vàng cục thiên nhiên và đồng tiền vàng rơi ra.
– Có lẽ Sam gần đây thôi, – thám tử phó nói khẽ. – Dường như Sam bị rơi mất cái hộp quý báu.
– Tiếp tục tìm, – cảnh sát trưởng Reynolds ra lệnh.
– Cháu có thể đề nghị cách hay hơn để tìm lại Sam, thưa chú, – Hannibal trả lời khẽ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.