Bạch Mã Hoàng Tử

CHƯƠNG 28



Xe búyt dừng tại trạm ngã tư gần nhà tôi.
DJ vẫn đang ngủ. Tôi rón rén đứng dậy để đi ra cửa xuống… thì anh ta thình lình lên tiếng.
“Nếu cửa vẫn khóa thì sao?”
“Huh? um… ko biết… “
Anh ta cũng đứng lên…. và thế là chúng tôi cùng xuống.
“Sao anh xuống đây??”
“Chiếc xe đó đâu có chạy tuyến nhà tôi.”
“Trời ạh, vậy tại sao lên xe đó??”
“Ko biết”
Ey, câu trả lời “Ko biết” này là độc quyền copywrite@Hải Giang kia mà -__-
Tôi lại đi bộ… ôi trời… mệt rã rời… dì ơi, làm ơn về rồi đi..
DJ đã ko theo tôi vào hẻm, anh ngoắc 1 chiếc taxi và đi khỏi…………….
Cửa không khóa.
Thanks god!!
Tôi vào nhà và đi thẳng vào phòng, thả người xuống giường… ko ăn cả cơm chiều và ngủ li bì…
Hôm nay… thật là 1 ngày dài…
Một ngày tồi tệ hơn bất cứ ngày nào…………………….
Tôi dường như ko thể ngồi dậy nổi, nhưng vẫn phải lết xuống giường để chuẩn bị đến trường.
Hôm nay là ngày ôn thi..
Tôi uể oải mở cửa tủ để lấy áo thay, thì bắt gặp bức tranh căn nhà nhỏ của hắn.
“Hãy nhìn nó mỗi khi thức dậy… “
C.K… Bodyguard của tôi..
Có phải tôi đã làm hắn buồn? vì sao chứ??
Ko biết tối qua hắn có nhắn cho tôi?
‘1 new message’
Oh… của hắn… chắc vậy.. ko biết sao tôi lại mừng húm..T___T
“Bà và anh Huấn đã đi đâu?”
Tin của Mai……. ko phải của Bodyguard……….
“Sao thế? Hôm qua vui ko?”
“Dì!! Dì đã đi đâu????”
“Đi chơi ^-^ sao giận dữ vậy trời?”
“-__- con đi học đây.”
“Ko ăn sáng hả?… Giang!”
Tôi dắt xe ra và chạy luôn, mặc kệ dì gọi to phía sau.
Ghét dì quá… tại dì mà con phải lang thang quán bar với gã DJ đáng sợ đó.
Hic hic……….
“Sao ko trả lời tin của tui? Hai người đã ĐI ĐÂU?”
“Đi mua kèn. Đi ăn. chấm hết”
“Huh? Mua kèn? Ăn?…?”
“Mà đừng nhắc tới chuyện đó nữa. Tui mệt lắm.”
“Sao mệt…? mà… “
Nhỏ Mai ko chịu thôi tiếp tục chất vấn tôi, nó muốn giết chết tôi luôn hay sao ấy. Trời ơi…
“Ey!! Huray!! biết gì ko? tui sắp thành công roài!”
Nhỏ Diệu bổ tới la ó vui sướng như thể nó vừa trúng số, tôi và Mai hạ giọng chán ngán: “Cái giề…?”
“Hôm qua tui và Kiệt đã đi ăn kem với nhau, rồi còn đi trượt patin nữa… ^-^ vui lắm! Hắn thực sự là 1 great boyfriend!!”???
Thật quá đáng.
Trong lúc tôi gặp phải 1 ông sàm sỡ kinh tởm, và chứng kiến 1 trận đánh nhau hãi hùng, rồi lội bộ mệt mỏi gần 2 cây số… với đôi chân như muốn rã ra, và còn lo đã làm hắn bùôn..
thì hắn – cái tên Bodyguard đáng ghét ấy, đi chơi vui vẻ như thế! ><
Diệu tiếp tục kể về “Happy day” của nó (Gloomy day của tôi <_< ) 1 cách háo hức, Mai nghe có phần chăm chú, có phần thờ ơ, nó cứ thỉnh thoảng liếc tôi đang dán mắt vào quyển sách, dù chẳng đọc được chữ nào T__T………
Tôi xin nghỉ buổi chiều, vì tôi sợ gặp anh � hoàng tử.
Ko biết phải dùng bộ mặt nào để chào anh..
Sau khi nhắn tin cho anh Tiến, tôi đi thẳng về nhà nấu mì gói. Mà..chắc tôi phải nghỉ làm mất. TT__TT
“Ey, sao hôm qua chị ko đi chung?”
Tôi giật mình khi thấy thằng Xum đi ngang cửa sổ nhà bếp, thò đầu vào hỏi.
“Đi chung gì?”
“Hôm qua, dì của chị, với ba em, và em, đi coi cá heo. Vui hết biết!”
“Hả??”
Dì Út… đi với ba nó? Chú Bảy???
Phải ko vậy? Dì luôn bảo chú ấy cục mịch và cù lần. -__-
Hey… hôm qua là ngày vui của mọi người thì phải?
Trong khi là ngày tồi tệ của tôi!!
Lúc tôi ngẩng lên định hỏi thằng Xum thêm, thì nó đã biến mất…
Chú Bảy góa vợ từ 3 năm nay, ở cạnh nhà tôi.
Thỉnh thoảng tôi hay thấy chú ấy xuất hiện ở trong nhà mình, khi thì sửa cái ống nước, khi thì đóng lại cái ghế gãy..
Chú ấy ít nói, nhưng rất chân chất.
Đôi lúc, tôi thấy chú nhìn dì kỳ lạ, có khi nào..?………………………………


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.