Con chim không đậu trên mà đậu bên trên sợi dây điện.
Dưới tầng hầm sâu nhất của trung tâm hội nghị, Charlie Sommers ngồi đung đưa trong cái quang vừa tự chế, cách đường dây 138.000 volt bọc lớp cách điện màu đỏ đúng sáu mươi centimet.
Nếu điện là nước, áp lực trong sợi cáp trước mặt anh ta sẽ bằng áp lực dưới đáy biển, chỉ chờ một cái cớ bất kỳ để ép con tàu ngầm thành dải kim loại bẹp dí, đẫm máu.
Đường dây chính này, được vắt trên các cọc thủy tinh cách điện, ở cách sàn ba mét, chạy từ bức tường chắn ngang tầng hầm tới trạm biến áp của chính trung tâm hội nghị, tít đầu đằng kia khoảng không gian tối mờ mờ.
Vì Sommers không thể cùng lúc vừa tiếp xúc sợi dây điện trần vừa tiếp xúc bất cứ vật gì nối đất, anh ta đã dùng vòi chữa cháy chế một cái quang. Anh ta buộc nó vào gờ bên trên sợi cáp cao thế. Vận dụng hết sức lực, anh ta vít cái quang xuống và xoay xở để trườn hông lên. Anh ta vô cùng hy vọng vòi chữa cháy làm hoàn toàn bằng cao su và vải bạt. Nếu cái vòi chữa cháy này, vì lý do nào đấy, được gia cố bằng những sợi kim loại, thì trong vòng vài phút anh ta sẽ trở thành nhân tố chính của một sự cố pha-đất và sẽ hóa hơi.
Quấn xung quanh cổ Sommers là sợi cáp cỡ không – anh ta mượn ở gian triển lãm bên cạnh gian Algonquin. Anh ta chậm chạp gọt lớp vỏ cách điện màu đỏ sẫm của nó bằng con dao bấm quân đội. Xong rồi anh ta sẽ gọt lớp bảo vệ đường dây cao thế, làm lộ ra các sợi nhôm. Và, với hai bàn tay trần, anh ta sẽ nối sợi cáp vào đường dây chính.
Tiếp theo, sẽ xảy ra một trong hai tình huống sau. Hoặc là:
Không có gì xảy ra cả.
Hoặc là, một sự cố pha-đất… và hóa hơi.
Nếu tình huống thứ nhất xảy ra, Sommers sẽ thận trọng kéo đầu đã được bộc lộ của sợi cáp, cho nó tiếp xúc với một nguồn tiếp đất ở gần – những khung rầm bằng sắt nối với móng trung tâm hội nghị chẳng hạn. Kết quả sẽ là một cú đoản mạch cực kỳ ấn tượng thổi bay các aptomat trong nhà máy điện của trung tâm.
Về phần mình, bản thân Charlie Sommers không tiếp đất, nhưng mức điện áp cao như thế sẽ tạo ra tia hồ quang khổng lồ, có thể dễ dàng thiêu cháy anh ta.
Bây giờ khi đã biết rằng thời hạn kia là vô nghĩa, Randall và Andi Jessen sẽ có thể bật công tắc chuyển mạch bất cứ lúc nào, anh ta cuống quýt thực hiện công việc, gọt lớp cách điện màu đỏ như máu khỏi sợi cáp. Những mẩu cong cong của vật liệu điện mỗi rơi xuống sàn bên dưới anh ta, và anh ta không đừng được ý nghĩ rằng chúng giống như cánh của những bông hồng đang tàn trong nhà tang lễ sau khi những người đưa tang đã lần lượt ra về.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.