Bí mật tư duy triệu phú
Quy Tắc Thịnh Vượng số 38:
Nếu bạn chỉ sẵn sàng làm những việc đơn giản, thì cuộc sống của bạn sẽ đầy rẫy khó khăn. Nhưng nếu bạn quyết tâm làm những việc khó khăn, cuộc sống của bạn sẽ đơn giản.
Người nông dân khơi mào cuộc tranh luận này cảm ơn tôi vì đã “mở mắt cho anh ấy”. Tất nhiên, anh ấy là người đầu tiên ghi danh khoá học đó, mặc dù nó vẫn được tổ chức ở Vancouver Nhưng chi tiết thú vị nhất là tôi đã vô tình nghe được những lời anh nói qua điện thoại khi tôi rời khỏi phòng. Anh ta thuật lại chính xác “bài phát biểu” của tôi cho các bạn của anh ở đầu dây bên kia. Tôi đoán điều anh nói đã tác động đến họ vì ngày hôm sau, anh gọi lại và đăng kí thêm ba suất học.
Vậy còn cảm giác không thoải mái? Tại sao việc chúng ta phải hành động bất chấp cảm giác không thoải mái lại quan trọng như thế? Bởi vì cảm giác thoải mái là vị trí bạn đang đứng lúc này. Nếu muốn chuyển sang một vị trí mới, bạn phải bước ra khỏi “vùng an toàn” và làm những việc không thoải mái.
Người nghèo và đã số người thuộc tầng lớp trung lưu không sẵn sàng đối mặt với sự không thoải mái, bởi vì được sống thoải mái là sự ưu tiên lớn nhất của họ. Tôi tiết lộ cho bạn một bí mật chỉ người giàu và những người đặc biệt thành công biết: cảm giác thoải mái đã được đánh giá quá cao. Cuộc sống thoải mái có thể làm bạn cảm thấy ấm áp và an toàn, nhưng nó không tạo cơ hội để bạn phát triển. Muốn “trưởng thành” và làm “người lớn”, bạn phải mở rộng vùng thoải mái của mình. Thời điểm duy nhất bạn thật sự phát triển là khi bạn ra ngoài vùng thoải mái của mình.
Lần đầu tiên khi bạn thử một điều gì đó mới mẻ, bạn cảm thấy thoải mái hay không thoải mái? Thường là không thoải mái. Nhưng sau đó thì sao? Bạn càng làm lại càng thấy công việc đó không quá khó khăn hay đáng sợ như bạn tưởng, và bạn dần dần lấy lại cảm giác thoải mái, đúng không? Mọi việc đều diễn ra như thế. Lúc đầu là không thoải mái, nhưng nếu bạn kiên trì và tiếp tục những việc bạn nên làm, bạn sẽ từng bước chuyển từ vùng không thoải mái sang vùng thoải mái. Và mọi việc cứ tiếp tục. Khi đó, vùng thoải mái của bạn đã được mở rộng, nghĩa là bạn đã trở thành một người “lớn hơn”.
Tóm lại, thời điểm duy nhất mà bạn đang thật sự lớn lên là lúc bạn không cảm thấy thoải mái. Vậy thì từ giờ trở đi, hễ bạn cảm thấy không thoải mái, thì thay vì rụt đầu vào chiếc mãi rùa có tên “vùng thoải mái” như trước đây bạn vẫn làm, hãy tự khích lệ bằng câu: “Tôi phải lớn lên” và tiếp tục tiến lên phía trước.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.