Cha, điểm tựa đời con

NGƯỜI CHA CHÂN CHÍNH



Trông Robert tựa như người rừng với thân hình cao lớn, tóc để dài, bộ râu rậm rạp và vô số hình xăm trên cánh tay. Ý nghĩ đầu tiên của hầu hết mọi người khi nhìn thấy anh là không nên dây dưa vào con người này. Vì thế, lần đầu tiên nghe Robert giới thiệu về mình, chúng tôi đều hết sức bất ngờ trước cái tên của anh. Trong suy nghĩ của chúng tôi, lẽ ra tên anh phải là Cú đấm thép hoặc Kẻ hủy diệt gì đó mới đúng.

Robert có hai đứa con trai cùng tham gia sinh hoạt tại đội thiếu nhi nhà thờ. Bản thân Robert cũng rất hào hứng và muốn tham gia cùng các con với tư cách là quan sát viên. Thế nhưng, nguyện vọng của Robert khiến chúng tôi – ban phụ trách – cảm thấy rất lo lắng. Chúng tôi lo sợ sự có mặt của anh sẽ ảnh hưởng không tốt đến các em trong đội. Muốn trở thành đội viên trong đội, tất cả mọi người đều phải trải qua một kỳ sát hạch. Với trường hợp Robert, tôi tin rằng mình có thể từ chối Robert sau khi kiểm tra phần lý lịch của anh.

– Anh Robert! Chúng tôi cần một số thông tin về lý lịch của anh. – Tôi nói với Robert.

Chúng tôi ngồi đối diện nhau; tôi đặt câu hỏi còn Robert thì trả lời. Trong lúc hỏi chuyện Robert, tôi nhận ra một con người khác bên trong vẻ ngoài to lớn và đáng sợ của anh.

– Anh làm nghề gì, Robert? – Tôi hỏi, đầu bút chì đặt sẵn trên giấy.

Robert trả lời:

– Tôi bán ma túy.

– À… ờ… được… – Tôi ấp úng đáp lại, lòng phân vân không biết người tổng phụ trách sẽ nghĩ gì khi đọc được thông tin này. Robert đã thực hiện đúng nội quy của đội, đó là phải luôn trung thực. Tôi ngưng lại, không biết nên viết hoặc nói gì thì đột nhiên Robert cười to.

– Tôi làm trong lực lượng cảnh sát, thuộc đội đặc nhiệm.

Tôi cũng bật cười trước nụ cười thoải mái của Robert. Anh cho biết thêm rằng để hoàn thành nhiệm vụ, anh phải sắm vai một người buôn bán ma túy để xâm nhập vào thế giới của bọn tội phạm. Tôi điền vào tờ khai lý lịch phần nghề nghiệp của Robert: “Cảnh sát đặc nhiệm”. Tôi tin chắc rằng anh sẽ trở thành một thành viên mới thú vị trong đội chúng tôi. Một thời gian sau, Robert chuyển sang vị trí cảnh sát chính quy và vẻ dữ dằn của anh cũng dần thay đổi. Thế nhưng, mãi đến bây giờ, tôi vẫn nhớ câu chuyện về Robert, một người cha tận tụy. Và tôi hiểu rằng chúng ta phải cân nhắc kỹ trước khi đưa ra kết luận về một người nào đó.

– David Wilkins


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.