Giới Tính Theo Cuộc Đời

3. – Phần 21 Sự tự khẳng định của lứa tuổi thiếu niên và hành vi thủ dâm



Các hoóc môn tăng đột ngột vào thời điểm dậy thì làm nảy sinh và thức tỉnh bản năng tình dục ở cả nam giới và nữ giới. Những thiếu niên ở giai đoạn này bộc lộ nhu cầu cần thiết hướng sự thúc đẩy diệu kỳ của bản năng tình dục vào trong nhân cách của mình thông qua các ảo ảnh và cách cư xử của chúng. Một ví dụ mới đây đã khẳng định điều này. Giữa những năm 1972 đến năm 1983 có 3000 trẻ em người Portoricain ở độ tuổi chưa đến trường đã có biểu hiện dậy thì sớm với sự phát triển của vú và xuất hiện kinh nguyệt. Tỷ lệ này tăng lên một cách đặc biệt (1 trên 50 so với 1 trên 10.000 ở những cộng đồng dân cư khác), nó giải thích cho chế độ ăn của con gà mái hay gà trống tơ có nhiều chất gây kích thích). Dù sao chăng nữa sự tăng vọt của thời kỳ dậy thì đã đặt ra một vấn đề khẩn thiết và bắt buộc người ta phải tìm các giải pháp cụ thể mà những giải pháp này thường chỉ là những sự thỏa thuận. Trước sự tăng cao của xung năng dục tính, các cô cậu thiếu niên phải nhìn nhận và tự tạo cho mình phương pháp tự vệ riêng đã được tạo ra nhờ gia đình và xã hội.

Bản năng tình dục của tuối thiếu niên – một sự thỏa hiệp?

Cách cư xử về khía cạnh tình dục của trẻ được phân chia theo các xu hướng đối lập nhau và vẫn tiếp tục phát triển với những bước tiến lớn. Từ năm 1938 Terman đã cho rằng có rất nhiều cô gái trẻ tiến tới hôn nhân vẫn còn trinh trắng. Tuy nhiên sự dự đoán này vẫn chưa được khẳng định chính xác bằng các con số thống kê. Vào thời đại của Kinsey có 80% nam nữ thiếu niên 18 tuổi đã có những hoạt động vuốt ve cơ quan sinh dục nhưng chỉ có 21% cậu con trai và 15% bé gái đi tới khoái cảm so với tỉ lệ 50% con gái ngày nay.

Tuy nhiên, cách xử sự trong tình dục của thanh thiếu niên vẫn chỉ thường là một sự thỏa thuận.

– Giữa những đòi hỏi của nhu cầu về mặt sinh học tăng lên do bầu không khí kích dục ngày càng phổ biến.

– Những gò bó của gia đình và xã hội ngăn cản chúng.

Vấn đề nên biết: liệu bọn trẻ có phải đẩy lùi lại xung năng tình dục của mình để xây dựng tốt hơn nền tảng của những nền văn minh hay ngược lại như Reich đã từng mong muốn: nên cho chúng làm chủ việc làm thỏa mãn bản năng của chúng? Với việc này, chúng được tùy ý sử dụng 3 hình thức sau:

1.Thủ dâm

2.Quan hệ đồng tính.

3.Quan hệ tình dục khác giới.

Sự thủ dâm:

Sự thủ dâm là hành vi tình dục thường gặp nhất ở mức độ tuổi thiếu niên tới mức mà một số nhà tâm lý học không hề lưỡng lự giới thiệu hành vi tự kích thích nhục dục như một đặc trưng cơ bản của lứa tuổi này. Trong những số liệu thống kê mới nhất của Masters tiến hành với 580 phụ nữ thì 75% trong số họ thú nhận là đã có hành vi thủ dâm khi còn nhỏ so với tỷ lệ 20% ở thời đại của Kinsey. Thủ dâm thường đi kèm với ảo ảnh và mơ ước tình dục. Và chỉ có 10% thiếu niên dù nam hay nữ khi thủ dâm đã khẳng định là không có hiện tượng đó. Những ảo ảnh do tưởng tượng có vai trò cơ bản ở độ tuổi này của cuộc đời. Nó chuẩn bị trong trí tưởng tượng một quan hệ tình dục trong tương lai thông qua sự lặp lại liên tục trong trí nhớ. Các nhà giáo dục muốn nhắc nhở rằng: ngày nay thủ dâm không phải là gây thiệt hại cả trên phương diện thể chất lẫn tâm lý. Như vậy, việc nghĩ xấu về thủ dâm đã từng tồn tại trong suốt 20 thế kỷ qua đáng phải bác bỏ. Tất nhiên, tất cả các tác giả đều đồng ý sẽ không quy kết tội cho hành vi thủ dâm nữa, nhưng như Jean Ormezzano lưu ý một cách hài hước rằng luôn luôn có một đoạn văn bắt đầu bằng từ “nhưng” còn ở đây cũng phải nói nhưng hành vi này không được kéo dài quá vì hiệuu quả của nó là đáng kể…

Sự lo sợ của các nhà giáo dục cũng như các bậc cha mẹ trước hành vi thủ dâm biểu hiện thông qua giọng điệu răn đe, phủ nhận những dự định của bọn trẻ hoặc thông qua những lời khuyên răn về bề ngoài rất thoải mái tự do, nhưng làm bọn trẻ sợ hãi, lo lắng về điều đó. Lập luận của họ được chia ra làm 6 chủ điểm chính:

– Thủ dâm lặp lại sẽ gây mệt mỏi.

– Thủ dâm làm giảm đi hứng thú trong tương lai.

– Thủ dâm làm cho người ta trở nên nhút nhát thay vì phải xông pha chiến đấu nhưng lại chỉ thu mình trong trí tưởng tượng.

– Thủ dâm có chiều hướng giật lùi, đó là một sự xác định của chúng ơ-đíp.

– Thủ dâm buộc tội người chủ nhân. Làm cho họ lo lắng và không bao giờ hạnh phúc cả.

– Thủ dâm làm mất tính cách của chủ nhân, xé nhỏ nhân cách bởi người tiến hành hành vi thủ dâm lại vừa là tác giả, vừa là người cảm nhận và thực hiện những ảo ảnh do chính mình tạo ra. Những lập luận trên đây bị thiếu cơ bản những khiếm khuyết chính của hành vi thủ dâm, do đó làm đảo lộn cả nguyên nhân và hậu quả.

Thủ dâm không gây mệt mỏi cho con người là bao, nó chỉ tương đương với bài tập thể dục hay một công việc trí óc nào đó kéo theo sự tập trung cao độ. Mà ngược lại, thanh thiếu niên bị mệt mỏi có thể tìm thấy ở nó một lối thoát. Nó cũng không làm cho người ta trở nên nhút nhát và bất hạnh, ngược lại, nó được sử dụng để giảm nhẹ trạng thái cảm xúc và cả căng thẳng về tình dục nữa. Thủ dâm không làm cho người ta lo sợ, hành vi này giống như một loại ma túy thần diệu để người ta tự an ủi khi gặp những thất bại, chống lại buồn phiền hoặc sự thiếu thốn tình cảm và cần tránh những khó khăn khi tiếp xúc trong quan hệ tình dục khác giới. Người ta luôn có xu hướng làm giảm hành vi thủ dâm so với sự giao hợp.

Ferenczi đã từng lưu ý rằng sự giao hợp thông qua vuốt ve, ôm hôn đã kéo theo tất cả những vùng động dục của chúng ta trong khi sự thủ dâm chỉ cần tới những ảo ảnh và sự kích thích cơ quan sinh dục. Các bạn trẻ trong độ tuổi này thường bị thất bại trong khi giao hợp bởi có thể chúng chưa có thói quen hòa mình với thực tế của người khác. Ngược lại thủ dâm lại mở tất cả các cánh cửa của trí tưởng tượng, nó khiến cho người bạn tình (nam hay nữ) trở nên dễ bảo và rất phù hợp với mong đợi của mỗi người. Nó làm an lòng người ta về khả năng tình dục cũng như khả năng yêu và được yêu. Nó tôn vinh cảm xúc của sự hăng say khéo léo của những hình ảnh được nuôi dưỡng từ nguồn sâu sắc nhất của nhân cách con người. Những người có quan hệ tình dục đồng tính, cuồng dâm, loạn dâm, người hay phô bày cơ quan sinh dục, người có tình yêu một chiều tự bộc lộ một cách tự do thông qua hành vi này.

Thủ dâm không khác gì một hành vi quan hệ tình dục, chỉ có điều các kích thích nhục dục chỉ dừng lại ở trí tưởng tượng. Ở dưới nhiều góc độ, khi giao hợp của cặp vợ chồng bị rơi vào sự buồn tẻ thì cũng chỉ là sự thủ dâm đều đặn mà thôi.

Với một số chuyên gia phân tích tâm lý thì chính những tưởng tượng có nguy cơ trở thành có hại sẽ quyết định số lượng các lần thủ dâm. Chẳng hạn như các thanh thiếu niên biểu hiện xu hướng mạnh mẽ nhất theo hướng quan hệ đồng tính, thường xuyên tiến hành hành vi thủ dâm như để tự an ủi về bản tính nam riêng của mình. Nhưng đến đây không nên hòa trộn giữa nguyên nhân và kết quả. Thủ dâm không tạo bất kỳ một xu hướng lệch lạc đã tồn tại trước đó. Nó chỉ giúp cho việc định hướng xu hướng này thông qua sự tưởng tượng.

Vì vậy, thủ dâm là một ngôn ngữ có ý nghĩa theo hoàn cảnh một cách ngẫu nhiên. Một cái van an toàn giảm nhẹ sự căng thẳng tình dục và cảm xúc, làm chủ được khoái cảm để chuẩn bị cho việc học hỏi cách tiếp xúc trong thế giới tưởng tượng của những mơ ước làm thỏa mãn ham muốn của mình, băng bó cho vết thương của thói tự coi mình là trung tâm và lấp đầy những phần trống rỗng. Thủ dâm đối với thanh thiếu niên và rất nhiều người lớn cũng vậy, nó như một đặc ân về mặt tình dục, một giai đoạn rất tích cực trong sự hoàn thiện tâm sinh lý mà các bậc cha mẹ đã nhầm lẫn như đã nói ở trên và đã buộc tội cho con trẻ. Thái độ của các bậc phụ huynh

Đầu tiên họ nên chấp nhận hoàn toàn hành vi thủ dâm và không đưa ra một sự hạn chế nào dù là nhỏ nhất. Có rất nhiều ông bố bà mẹ trong định kiến của họ ngầm hiểu đó như một sự chấp nhận về mặt nguyên tắc, thế nhưng vẫn tìm mọi cách để buộc con trẻ phải tránh hành vi này. Sự cấm đoán và trừng phạt chỉ làm tăng thêm điều không tốt mà họ khẳng định sẽ xua đuổi nó. Vậy tế nhị hơn một chút, họ nên hiểu rõ thủ dâm không nguy hiểm, với điều kiện không tiến hành hành vi quá thường xuyên và không kéo dài quá lâu hành động đó; với ý nghĩa này các bậc cha mẹ cũng giảng giải và dạy dỗ con cái.

Vấn đề ở chỗ đâu là nhịp độ bình thường? Bởi vì không hề tồn tại một cơ sở khoa học nào quy định số lượng của hành vi này cả. Nó thay đổi theo kinh nghiệm từng trải của mỗi người, theo bối cảnh và thời gian, những thời điểm kích thích và cả sự thất bại nữa.

Nếu hành vi thủ dâm thường xuyên đến nỗi chế ngự mọi hoạt động khác thì cha mẹ, các nhà giáo dục thay vì buộc tội hành vi này hãy nghĩ đó là một triệu chứng, nên cố gắng tìm ra những nguyên nhân chưa được bộc lộ và chính những nguyên nhân này làm nảy sinh hoạt động tự kích thích của bạn trẻ. Những điều hạn chế của cha mẹ đối với con cái về số lần và độ dài của sự thủ dâm là những điều rất tế nhị, nếu không khéo nó gây ra hậu quả lo sợ và cảm giác tội lỗi của bọn trẻ. Các bậc cha mẹ phải hết sức ý thức về điều này, về khía cạnh thủ dâm mọi điều hạn chế phải được cân nhắc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.