Người Ru Ngủ

CHƯƠNG 59



Anh không chắc mình có thể chịu đựng nổi sự căng thẳng.
Lúc này anh đã ở rất gần đích đến, chỉ cần kiểm chứng lại. Anh muốn chia sẻ ngay phát hiện của mình với Mila, chắc lúc này cô đang ở đó. Khi nhìn vào đôi mắt ấy, Berish sẽ có thể khẳng định tất cả chuyện này là sự thật.
Tay đặc vụ không thể ngồi yên trên băng ghế sau của chiếc taxi chở anh đến trụ sở. Adrenaline chảy rần rần trong huyết quản của anh. Berish không muốn gọi vào số di động của Mila, thông tin mà anh đang nắm giữ cần được giải thích một cách cặn kẽ.
Đã phải mất đến hai mươi năm. Giờ đây, anh không thể chờ đợi thêm được nữa.
Trong khi ngồi trên xe, anh hình dung ra các kịch bản. Một số có vẻ hợp lý, số khác không nhiều lắm. Dù vậy, anh tin rằng từng mảnh ghép của bức tranh bí ẩn cuối cùng sẽ vào đúng chỗ.
Thủ phạm của vụ án lớn – Ảo thuật gia, Kẻ chiêu hồn, Người ru ngủ, hoặc Kairus – là một kẻ khôn khéo và vô lương tâm.
Tuy nhiên, anh vẫn có thể đánh bại hắn.
Berish xuống xe ở gần quảng trường có đài phun nước, ở đó đặt trụ sở cảnh sát liên bang.
Các tấm kính của tòa nhà phản chiếu vầng mặt trời đầu giờ chiều giữa bầu trời xanh gợn vài sọc mây trắng hiếm hoi. Thứ Sáu hiển nhiên là ngày yên bình nhất trong tuần, anh luôn tự hỏi vì sao lại như thế. Có thể giới cảnh sát và tội phạm đều nghỉ giải lao một chút trước khi bắt tay vào làm việc trong dịp cuối tuần. Dẫu vậy, các nhân viên cảnh sát vẫn không ngớt ra vào.
Berish hòa vào dòng người và tiến về phía cổng chính.
Trong lúc đi đến cửa ra vào, anh nhận thấy mọi người đều quay lại nhìn mình. Tựa như một vũ đạo của những bông hoa hướng dương quay về phía mặt trời, những đôi mắt của họ đều đổ dồn vào anh.
Các đồng nghiệp bình thường phớt lờ Berish, giờ nhất loạt nhìn anh. Chẳng có gì đặc biệt trong ánh mặt họ, ngoại trừ sự lạnh lùng đã nhường chỗ cho vẻ kinh ngạc.
Khi các ánh mắt tiếp tục tăng lên một cách đáng ngờ, theo bản năng Berish đi chậm lại và tự hỏi chuyện gì đang diễn ra.
Một giọng nói phía sau lưng anh hét lên câu gì đó mà lúc đầu anh không hiểu là nhắm vào ai. Anh lo lắng nhìn quanh và tỏ ra ngạc nhiên chẳng kém mọi người.
– Dừng lại, Berish. – Giọng nói lặp lại, và lần này thì Berish không còn nghi ngờ gì nữa.
Tay đặc vụ quay người và trông thấy Boris đang tiến về phía mình, tay giơ ra trước.
Cái gì, anh ta dùng vũ khí uy hiếp mình thật sao?
– Đứng yên!
Berish chỉ kịp giơ hai tay lên trước khi các cảnh sát lao đến còng tay anh lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.