Những Bức Ảnh Tiên Tri
Chương 29
Những bậc thang gỗ bắt đầu kêu lên kẽo kẹt đến lạnh người dưới từng bước chân chậm chạp của lão già quái dị. Lúc lão Nhện vừa đặt chân xuống dưới nền đất cũng là lúc một ánh chớp nữa lóe bừng lên. Bây giờ Alex và Sarah mới có dịp nhìn tõ gương mặt lão.
Cái khoảnh khắc chói lòa đó đã giúp đôi bạn nhận ra rằng, lão Nhện rất già, còn già hơn là chúng vẫn tưởng. Hai đứa nhận thấy một đôi mắt nhỏ tí và tròn xoe như hai hòn bi ve núp dưới vành mũ đen sùm sụp trên đầu lão, một cái mồm mỏng dính đang méo xệch đi vì nụ cười man dại.
– Chúng tôi… chúng tôi đã mang trả cho ông cái máy rồi mà. – Sarah vừa nhắc lại vừa khiếp đảm nhìn lão Nhện vẫn đang tiến về phía mình. – Hãy để cho chúng tôi đi. Hãy làm ơn…
– Để tao xem sao đã. – Lão Nhện nói bằng một giọng còn lạnh lùng hơn cả ánh mắt của lão. – Hãy vào đó cùng tao.
Đôi bạn chần chừ một lát. Nhưng bởi lão đang choán hết cả lối ra, nên cả hai đều không còn sự lựa chọn nào khác.
Lão dồn hai đứa vào tới tận chiếc bàn mộc ở cuối phòng. Tới đó, lão nắm bàn tay chỉ có da bọc xương lên đòn bẩy của chiếc ê-tô rồi nhấn mạnh xuống. Cánh cửa nhỏ trên tường bật mở. Lão lôi chiếc máy ảnh ra kiểm tra.
– Đúng ra là chúng mày đừng có mang nó đi. – Lão nói rất chậm rãi.
– Chúng tôi rất ân hận về chuyện đó, hãy tha lỗi cho chúng tôi. – Sarah nói.
– Bây giờ chúng tôi có thể đi được rồi chứ? – Alex vừa hỏi vừa nhích một bước về phía cầu thang.
– Đây không phải là một cái máy ảnh bình thường. – Lão Nhện tiếp tục nói, trong khi đôi mắt bi ve vẫn không rời khỏi hai đứa.
– Tôi biết rồi! – Alex buột miệng kêu lên. – Nó chuyên chụp những bức ảnh…
– Cái gì? – Lão Nhện ngắt lời bằng một giọng khô cứng. – Chúng mày đã chụp ảnh bằng cái máy này rồi à?
– Chỉ có vài bức tôi. – Alex lúng túng trả lời, lúc này cậu mới chợt hiểu đừng nên nói điều đó ra thì hơn. Những tấm ảnh đó chẳng mang lại điều gì tốt đẹp cả. – Quả thật chẳng có điều gì…
– Như vậy, chúng mày đã biết đây là một cái máy ảnh đặc biệt rồi. – Lão Nhện vừa nói vừa bước nhanh ra giữa phòng.
– Đơn giản là nó đã bị hỏng rồi. – Alex bắt đầu nói dối, cậu thọc tay vào túi quần để trấn tĩnh lại.
– Không đúng, nó không bị hỏng. Nó là một cái máy hung ác.
Lão Nhện nói những câu này bằng một giọng trầm hẳn xuống, nhưng lão vẫn không chịu rời mắt khỏi Alex và Sarah. Lão khoát tay chỉ vào cái bàn rồi quát lên:
– Ngồi xuống kia!
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.