Những Bức Ảnh Tiên Tri

Chương 5



Tiếng bước chân mỗi lúc một gần hơn.

Bốn người bạn nhìn nhau bối rối.

– Phải ra khỏi đây thôi. – Sarah thì thầm.

– Đừng bỏ mặc tớ, – Michael vừa hốt hoảng nói vừa cố nhỏm người dậy.

– Cậu phải đứng dậy ngay. Nhanh lên! – Arthur nói.

– Nhưng tớ không thể đặt chân xuống đất được.

– Bọn tớ sẽ giúp cậu. – Sarah vừa nói vừa quay sang phía Arthur. – Cậu dìu Michael một bên, còn tớ dìu một bên kia. Arthur gật đầu rồi luồn tay qua vai Michael. Sarah cũng làm như vậy ở phía bên kia.

– Ta đi nào. – Cô bé thì thào nói.

– Nhưng ta ra bằng đường nào bây giờ? – Arthur lo lắng hỏi.

Phía trên đầu tiếng những bước chân mỗi lúc một nghe rõ hơn.

– Phía sau cái bể nước kia còn có một cái cầu thang nữa đấy. – Alex vừa nói vừa chỉ tay về phía cuối phòng.

– Cậu có chắc rằng cái lối đó sẽ đó sẽ dẫn ra phía ngoài không? – Michael hỏi, mặt mũi vẫn nhăn nhó vì đau đớn.

– Tớ hi vọng là có. – Alex nói, rồi vượt lên đi trước dẫn đường.

– Điều tớ hi vọng trước tiên là cánh cửa trên đó không bị khoá.

– Tớ cũng cầu mong như thế! – Arthur lẩm bẩm.

Với sự giúp đỡ của hai bạn, Michael có thể đi được bằng cách nhảy lò cò. Cuối cùng thì nhóm bạn cũng bước được tới chỗ chân cầu thang. Cho tới lúc này, chúng mới nhận ra rằng trên đỉnh cầu thang là một ô cửa lớn với hai cánh cửa nằm ở trên tầng trệt của ngôi nhà.

– Tớ chẳng trông thấy cái chốt cửa ở chỗ nào cả. – Alex lẩm bẩm.

– Này, ai đang ở đó đấy?

Đâu đó chợt vọng tới một giọng đàn ông nghe ồm ồm.

– Chính… chính là lão Nhện đấy! – Michael lắp bắp.

– Nhanh lên, Alex! Nhanh lên nào! – Sarah cuống quýt giục Alex vì lúc này cậu ta đang trèo lên cầu thang trước cả bọn.

Alex đặt cái máy ảnh xuống sàn nhà rồi nắm lấy hai cái tay nắm của hai cánh cửa.

– Ai đang ở đó thế?

Lần này, cái giọng nói ma quái ấy có vẻ như rất gần.

– Hình như cánh cửa bị khóa ở bên ngoài mất rồi – Alex bối rối.

– Vậy thì phải đạp tung nó ra thôi! – Arthur thúc giục.

Alex tì người vào mấy tấm ván gỗ đầy bụi, hít một hơi thật sâu rồi dùng hết sức đạp chân xuống đất. Tuy nhiên, tất cả vẫn không hề nhúc nhích.

– Chúng ta bị mắc kẹt mất rồi! – Cậu bé than vãn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.