Hồng Rực Đỏ

CHƯƠNG 93



TÔI TRỞ LẠI THÀNH PHỐ NEW YORK vào sáng sớm ngày thứ Hai. Chín giờ có cuộc họp phổ biến phương án tác chiến tại đại bản doanh FBI ở Manhattan, và tôi đến vừa kịp giờ. Tôi đang giữ kín rất nhiều điều trong lòng, giữ chặt, tôi đang cố làm ra vẻ không có gì bất ổn.
Tôi đeo kính râm bước vào gian phòng họp trang trọng. Betsey hẳn phải cảm thấy tôi đã đến. Cô ngước lên từ một chồng giấy tờ cao ngất và nghiêm nghị gật đầu. Tôi có thể nói cô đã dành một phần thích đáng của đêm để nghĩ về Walsh. Cả tôi cũng vậy.
Tôi ngồi xuống một chỗ còn trống ngay khi một luật sư từ Bộ Tư pháp chuẩn bị phát biểu với cả nhóm. Ông ta trông trạc ngoài năm mươi tuổi, cứng nhắc và nghiêm nghị, gần như không biểu lộ tình cảm. Ông ta mặc bộ com lê đen bóng có ve áo hẹp trông ít nhất cũng được hai mươi năm.
“Một cuộc hẹn với Brian Macdougall đã được thu xếp,” ông ta nói với cử tọa.
Tôi nhìn qua Betsey và cô lắc đầu, trợn mắt. Cô đã biết.
Tôi không thể tin điều đó. Tôi lắng nghe gần như từng lời từ miệng tay luật sư của Bộ Tư pháp
“Các bạn sẽ không được để lộ bất kỳ điều gì được thảo luận trong căn phòng này. Chúng ta không cung cấp thông tin gì cho báo giới. Thám tử Macdougall đã đồng ý nói chuyện với các nhân viên điều tra về kế hoạch tổng thể và thực hiện nó trong vụ bắt cóc MetroHartford. Hắn có những thông tin quý giá có thể dẫn đến việc bắt giữ một đối tượng cực kỳ quan trọng chưa xác định được, kẻ được gọi là ông Trùm.”
Tôi hoàn toàn bị sốc, đầu óc quay cuồng, và tôi cảm thấy vô cùng tức giận. Bên Tư pháp chết tiệt này đã đạt được thỏa thuận trong dịp cuối tuần, và tôi hẳn đã cược bất kỳ thứ gì rằng Macdougall đã nhận được đúng những gì gã yêu cầu. Điều đó làm tôi phát ốm, nhưng đó là cách bên Tư pháp vẫn làm kể từ khi tôi trở thành cảnh sát.
Brian Macdougall biết đích xác gã có thể nhận được thỏa thuận gì từ phía họ. Lúc này câu hỏi liên quan duy nhất là liệu gã có thể trao tên Trùm cho chúng tôi không. Gã biết nhiều đến đâu? Gã biết chuyện chết tiệt nào chăng?
Tôi sẽ sớm tìm ra thôi. Cuối buổi sáng hôm đó tôi phải thẩm vấn nhân chứng ngôi sao – thám tử Macdougall – tại Trung tâm Trừng giới Thủ đô. Thám tử Harry Weiss đại diện cho NYPD đã có mặt ở đó. Betsey Cavalierre đại diện cho FBI trong phiên thẩm vấn.
Macdougall có hai luật sư tham dự. Không ai trong số họ đánh bộ cánh cũ đến hai mươi năm. Trông họ láng cóng, rất đắt tiền và lịch sự. Gã thám tử nhìn lên khi chúng tôi bước vào căn phòng nhỏ đặt trước, nơi cuộc gặp được tổ chức. “Vụ này bốc mùi, hả?” gã hỏi. “Tôi tình cờ nhất trí. Nhưng đó là thông lệ.”
Nhà hiền triết Macdougall ngồi xuống giữa hai luật sư của gã, và phiên thẩm vấn bắt đầu.
Betsey ghé sát vào tôi. Cô thì thầm, “Vụ này phải làm cho tốt. Bây giờ chúng ta sẽ biết bên Tư pháp đã mua được gì.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.