Thế Giới Nghịch
Chương 085
“OK, chúng ta hành động.” Vasco nói. Hai đứa nhỏ đang đi ra khỏi nhà Kendall. Một đứa đen đúa đội mũ lưỡi trai, hai chân như bị vòng kiềng. Đứa kia thì da nhạt, cũng đội mũ lưỡi trai. Hai đứa mặc quần kaki và áo thể thao.
“Trông như Jamie.” Gã vừa nói vừa sang số xe. Chúng lái xe chầm chậm về phía trước.
“Tôi không biết.” Dolly nói. “Trông không giống lắm.”
“Chính cái đứa đội mũ lưỡi trai ấy. Hỏi nó là biết.”
Vasco nói.
Dolly hạ kính xe xuống. Ả nhoài người ra. “Jamie phải không cưng?”
Thằng bé quay lại. “Vâng ạ?” Nó nói.
Dolly nhảy ra khỏi xe.
Henry Kendall đang làm việc trước máy vi tính để kích hoạt công nghệ TrackTech thì nghe thấy một tiếng thét lanh lảnh từ bên ngoài. Ngay lập tức anh biết đó chính là Dave. Anh lồng lên và chạy ra phía cửa. Sau lưng anh là Lynn, chạy ra từ bếp. Nhưng anh chú ý thấy Alex vẫn ở trong bếp, tay quàng quanh đứa con trai Jamie. Trông cô thật kinh hãi.
Dave không hiểu những gì nó chứng kiến. Jamie nói chuyện với người phụ nữ trong chiếc xe lớn màu trắng, rồi sau đó cô ta nhảy ra ngoài và chộp lấy anh ấy. Dave vốn không bao giờ tấn công phụ nữ, cho nên nó đứng nhìn người phụ nữ ấy nhấc bổng Jamie lên, mang anh ấy ra đằng sau chiếc xe màu trắng, rồi mở cửa sau ra. Bên trong xe, Dave thấy một người đàn ông mặc áo khoác trắng, và nó thấy nhiều thiết bị bóng loáng làm nó kinh sợ.
Jamie chắc cũng rất sợ, vì đột nhiên anh ấy thét lên rồi người phụ nữ đóng sập cửa sau xe lại.
Trước khi chiếc xe lăn bánh, Dave hét lên và nhảy lên phía sau xe, chộp lấy tay cầm trên cửa. Chiếc xe trắng tăng tốc về phía trước, chạy thật nhanh. Dave vừa bám chặt vừa cố gắng giữ thăng bằng. Khi đã nắm được chắc, nó kéo mình lên, để có thể nhìn vào bên trong xe qua cửa kính phía sau. Nó thấy người đàn ông áo khoác trắng và người phụ nữ ấy đẩy Jamie lên giường, loay hoay trói Jamie nằm xuống. Jamie đang gào thét.
Dave cảm thấy cơn thịnh nộ cuồn cuộn chảy qua cơ thể mình. Nó gầm gừ và đập mạnh cửa. Người phụ nữ giật mình nhìn lên. Ả trông sửng sốt khi thấy Dave. Ả hét lên cái gì đó với tên tài xế.
Tên tài xế bắt đầu lái chệch chiếc xe màu trắng sang một bên. Dave bị hất tung về một bên, hầu như không thể nắm được tay nắm cửa ở chỗ lõm. Khi xe hất nó một lần nữa, nó với lên cao, chụp lấy mấy cái đèn trên cửa. Nó du mình lên nóc xe cứu thương. Gió thổi mạnh. Bề mặt nóc trơn láng. Nó nằm sát xuống, nhích từng chút lên phía trước. Chiếc xe chạy thẳng trở lại, chậm hơn. Nó nghe có tiếng la hét bên trong xe.
Nó bò lên phía trước.
“Mình vuột mất nó rồi!” Dolly ngoái nhìn ra cửa sau hét lên.
“Chuyện gì vậy?”
“Trông như một con dã nhân!”
“Nó không phải là dã nhân; nó là bạn tôi!” Jamie vừa vùng vẫy vừa hét. “Nó đi học với tôi.”
Mũ lưỡi trai của thằng nhóc rơi xuống và Dolly thấy thằng bé có mái tóc mâu nâu đậm. Ả nói:
“Tên mày là gì?”
“Jamie. Jamie Kendall.”
“Ôi không.” Ả nói.
“Chúa ơi.” Vasco vừa lái xe vừa nói. “Cô bắt nhầm à?”
“Nó nói tên nó là Jamie mà!”
“Nhầm người rồi. Chúa ơi, cô đúng là ngu đần, Dolly. Vậy là bắt cóc đấy.”
“Chậc, đâu phải lỗi tại tôi…”
“Cô nghĩ là lỗi của ai đây hả?”
“Anh cũng thấy đứa nhỏ mà.”
“Tôi không thấy…”
“Lúc nãy anh cũng nhìn ra ngoài cơ mà.”
“Chúa ơi, câm mồm đi. Đừng cãi nhau nữa. Mình phải đưa trả nó lại.”
“Ý anh là sao?”
“Mình phải đưa nó trở lại chỗ mình thấy nó. Đây đúng là bắt cóc rồi còn gì.”
Sau đó Vasco văng tục, rồi hét lên.
Dave đang nằm trên nóc xe, kẹp giữa thanh đèn hiệu và mặt dốc của xe cứu thương, Nó nghiêng mình về phía ghế tài xế. Ở đó có một chiếc gương mặt bên lớn. Nó thấy một người đàn ông xấu xí có râu quai nón đen, vừa lái xe vừa la hét. Nó biết người đàn ông sẽ làm hại Jamie. Nó thấy người đàn ông đang nhe răng biểu lộ sự giận dữ.
Dave nghiêng mình xuống, để trọng lượng cơ thể nằm trên chiếc gương, rồi quơ cánh tay vào trong qua cửa xe đang mở. Những ngón tay mạnh mẽ của nó chộp trúng mũi gã râu quai nón, và gã hét lên rồi giật đầu ra. Những ngón tay của Dave trượt đi, nhưng nó thu mình về và cắn mạnh vào tai gã đàn ông và ngậm chặt. Gã đàn ông gào thét trong thịnh nộ. Dave cảm nhận được cơn thịnh nộ ấy, nhưng trong nó cũng đã có bao nhiêu là thịnh nộ rồi. Nó kéo mạnh, và cảm thấy cái tai sứt cùng với máu nóng phun ra.
Gã đàn ông thét lên và xoay bánh lái.
Chiếc xe cứu thương chao đảo, hai bánh bên trái nhấc khỏi mặt đất, rồi cả xe chầm chậm lật nhào và bên hông phải xe đổ sầm xuống đất. Tiếng kim loại rít lên đến đinh tai nhức óc. Lúc xe nghiêng Dave còn đang nằm trên xe, nhưng sau cú va chạm, nó mất lực bám. Hai chân va mạnh vào mặt gã đàn ông râu quai nón và một trong những chiếc giày của nó đi thẳng vào miệng gã. Chiếc xe trượt trên đường rồi dừng hẳn. Gã đàn ông đang cắn giày và ho hắng. Người phụ nữ bên trong đang gào thét. Dave rút chân khỏi giày, để lại chiếc giày trong miệng gã đàn ông râu quai nón. Máu phun ra khắp nơi từ tai gã.
Nó giựt nốt chiếc giày còn lại ra, lon ton chạy ra phía sau xe cứu thương, và lấy hết sức mở cửa. Người đàn ông áo khoác trắng đang nằm nghiêng, máu miệng đang chảy. Jamie nằm dưới gã, miệng không ngớt kêu la. Dave lôi người đàn ông áo khoác trắng ra khỏi xe, thả hắn xuống đường. Rồi nó đi tới chỗ Jamie, đặt Jamie lên lưng và mang Jamie chạy về căn nhà của họ.
Jamie nói:
“Em có bị thương không?”
Cái tai vẫn còn trong miệng Dave. Nó nhả cái tai vào tay mình. “Không.”
“Cái gì trong tay em vậy?”
Dave mở nắm tay ra. “Một cái tai.”
“Ặc, í ẹ!”
“Em cắn tai hắn. Hắn là người xấu. Hắn làm hại anh.”
“Ặc!”
Phía trước mặt, bọn trẻ thấy mọi người đang đứng ngoài bãi cỏ trước nhà. Henry và Lynn và những người khác nữa. Dave đặt Jamie xuống đất, rồi nó chạy tới chỗ bố mẹ Jamie. Dave chờ mẹ, Lynn, hỏi han nhưng cô lại hoàn toàn chú tâm vào Jamie. Điều này khiến nó buồn. Nó đánh rơi cái tai trong tay xuống đất. Mọi người đều đi vòng quanh nó, nhưng không ai chạm vào nó, không ai đặt ngón tay vào bộ lông của nó.
Nó thấy càng lúc càng tủi.
Rồi nó thấy một chiếc xe hình hộp màu đen đang lao trên đường về phía họ. Chiếc xe khổng lồ, cao khỏi mặt đất, và chạy tới ngay chỗ bãi cỏ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.