Khổng Minh Gia Cát Lượng Đại Truyện

1. Đạo lý trị quốc, xem trọng cử hiền.



Theo như ghi chép lịch sử, Gia Cát Lượng là một nhân vật bi kịch một đời tận tụy cho đến chết, bởi thế mà không ít nhà sử học phê bình Gia Cát Lượng không biết dùng người, chẳng hữu hiệu bồi dưỡng thế hệ kế cận mới tạo thành thất bại sau này. Thực ra trong Tam quốc diễn nghĩa, sau khi mô tả tô vẽ quá mức kỳ tài của Gia Cát Lượng, để giải thích cho thất bại của Thục Hán, không thể không cho là Gia Cát Lượng không biết dùng người, tạo ra ấn tượng sai lầm Thục Hán thiếu nhân tài.

Trong Tam quốc diễn nghĩa có nói: “Thục Trung không còn đại tướng, đến như Lưu Hoá cũng được cử làm tiên phong”, như vậy là rất không công bằng, trong thời gian Gia Cát Lượng còn sống và cả sau này nữa, Thục Trung có rất nhiều nhân tài, giỏi văn giỏi võ không kém thời đại Lưu Bị. Thất bại của Thục Hán, có những nguyên nhân khác, riêng về nhân tài thì một chút cũng không thiếu vậy.

Trong “Gia Cát Lượng văn tập” từng chỉ rõ đạo lý trị quốc, phải xem trọng việc tiến cử hiền tài. Bởi thế Gia Cát Lượng điều hành nước Thục rất quí trọng nhân tài. Như trên đã nói, ông từng đề bạt Trương Nghi xuất thân hèn kém, Vương Bình không biết chữ nào, chỉ cần là người có tài thực sự, bất luận bối cảnh xuất thân, đều có thể được trọng dụng, Trương Nghi và Vương Bình sau này đều lập công lớn, trở thành nhân vật quan trọng của vương triều Thục Hán.
Dương Hồng là thuộc hạ của Lý Nghiêm, khi Lưu Bị với Tào Tháo đối trận ở Hán Trung, tiến thoái do dự không quyết. Dương Hồng đề nghị rằng: “Hán Trung là yết hầu của Ích Châu, không có Hán Trung làm bình phong, Thành Đô luôn bị uy hiếp. Vì phải huy động tất cả con trai ra chiến đấu, con gái đều phải vận chuyển lương thực, chiến trường này không thể không đánh đến cùng”.
Được sự giúp đỡ của Dương Hồng, Lưu Bị cuối cùng đã đoạt được Hán Trung, Gia Cát Lượng rất khẳng định năng lực của Dương Hồng, dâng biểu đề bạt ông ta làm Thái thú Thục Quận. Dương Hồng là người chủ quản rất hiểu rõ việc đề bạt nhân tài. Ông ta có một viên thư lại tên gọi là Hà Chi, rất có tài cán, đã tiến cử với Gia Cát Lượng. Gia Cát Lượng sau khi xem xét kỹ, cũng rất thích tài cán quản lý về hành chính của Hà Chi, trong mấy năm, cuối cùng đã đề bạt ông ta làm Thái thú Quảng Hán, ngang hàng quan chức với Dương Hồng.
Có lần hai người chạm mặt ở trong triều, bởi đã cùng thứ bậc, Dương Hồng nói đùa rằng: “Ngựa của ông sao chạy nhanh đến thế?”. Hà Chi cũng cười mà rằng: “Chẳng phải ngựa của tôi chạy nhanh đâu, bởi ông chưa quất roi phóng ngựa ấy thôi!”

Câu chuyện giữa hai người trở thành giai thoại đương thời.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.