Luận Về Cuộc Đời - 365 Ngày Khai Sáng Tâm Hồn

204. CHỈ HIỆN TẠI MÀ THÔI



Đây là bản chất cốt lõi của việc chiêm nghiệm thiền định. Chỉ hiện tại mà thôi. Liên tục ý thức một cách sáng suốt – quan sát nó mà không phê bình, không chỉ trích, không đánh giá, không nhận định – như một tấm gương.

 

Tâm hồn chỉ có thể sống trong quá khứ qua quá khứ, sống trong tương lai qua tương lai. Khoảnh khắc hiện tại trở thành một nấm mồ bị quên lãng: Tâm hồn không thể tồn tại trong hiện tại. Sự sống trong trạng thái vô hồn chính là sự sống trong chiêm nghiệm thiền định.

Đây là một trong số những bí mật lớn nhất. Nó là chiếc chìa khóa mở toang cánh cửa hướng tới sự thiêng liêng. Khi một điều gì đó lướt qua tâm hồn bạn, bạn đừng nói rằng nó là tốt hay xấu; bạn đừng so sánh nó. Đừng ham muốn một thứ gì khác thay vì là nó. Dù nó là gì, bạn hãy mặc kệ nó; dù nó không là gì, bạn hãy mặc kệ nó.

Mọi người không ngừng tạo ra đau khổ cho chính mình qua việc ham muốn những thứ không có và quên đi những thứ đã có.

Khi bạn khóc, bạn hãy khóc. Đừng nghĩ về việc người ta sẽ nghĩ gì về mình. Bạn hãy khóc. Việc khóc lóc không tốt cũng chẳng xấu – không có gì tốt và cũng chẳng có gì xấu. Nếu bạn không phán xét, mọi xáo trộn trong tâm hồn lập tức biến mất. Việc ý thức thực tại mà không có sự vận động của tâm hồn chính là việc tìm ra được sự thật.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.