VŨ CỰC THIÊN HẠ

Chương 471: Uy danh



Ầm ầm!

Trưởng lão kia ngã thật mạnh trên mặt đất, vô số bụi mù bốc lên.

Ở trong hỗn chiến kịch liệt, một màn này đặc biệt chói mắt, võ giả các tông môn khác ở đây đều bị chấn động, một màn phát sinh vừa rồi giống như nằm mơ, trưởng lão Nam Hải Ma Vực bị một tiểu tử Hậu Thiên kỳ một kích đánh bay?

Thiên tài từ xưa Hậu Thiên chiến Tiên Thiên, Tiên Thiên chiến Toàn Đan không biết có bao nhiêu, nhưng cho tới bây giờ không nghe nói qua, có Hậu Thiên kỳ có thể chiến Toàn Đan, điều này giống như một con chó có thể cắn chết lão hổ!

Mục Thanh Thư đã sớm mở to hai mắt nhìn, biểu tình hoàn toàn hóa đá, hắn mong đợi một màn hồi lâu, hắn ảo tưởng nhiều lần thảm tượng Lâm Minh tử vong, cuối cùng lại ra loại kết quả này.

Điều này sao có thể!

Hắn sớm biết, tuy rằng Lâm Minh là Hậu Thiên hậu kỳ, đã có chiến lực Tiên Thiên Chí Cực, nhưng Tiên Thiên Chí Cực chính là Tiên Thiên Chí Cực, kém cách cực xa với Toàn Đan.

Hậu Thiên hậu kỳ chiến Tiên Thiên Chí Cực, tuy rằng biến thái, nhưng miễn cưỡng cũng có thể nhận, lúc trước dường như Đế Thích Già cũng có thể làm được. Nhưng mà lúc này mới ngắn ngủi ba bốn tháng không thấy, chẳng lẽ thực lực Lâm Minh đã tiến thêm một bước, có thể chiến thắng cao thủ Toàn Đan?

Mục Thanh Thư cắn chặt môi, móng tay cấu vào thịt thật sâu, hắn chết đều không muốn tin tưởng điểm này!

– Ngươi…

Nam Hải Ma Vực trưởng lão, đi ra từ hố đất, lau máu tươi khóe miệng, hắn thế nào cũng không thể tin được chính mình bị thương ở trong tay một cái tiểu bối Hậu Thiên kỳ, phù văn màu máu khủng bố, không ngờ đánh nát chân nguyên hộ thể chính mình.

Lâm Minh nhìn thấy trưởng lão Nam Hải Ma Vực kia đứng lên, trong lòng thầm kêu đáng tiếc, nếu vừa rồi mở ra Tà Thần lực, thậm chí thiêu đốt máu Cổ Phượng, liền có thể một kích giết chết mà không đơn giản là bị thương nặng.

Nhưng bất kể Tà Thần lực hay là máu Cổ Phượng, một khi sử dụng, chỉ có thể duy trì thời gian mấy chục cái hô hấp, Lâm Minh không dám dễ dàng vận dụng.

– Đó là… Đại Hoang huyết kích!

Ở Nam Hải Ma Vực, một cái trưởng lão nhận ra Đại Hoang huyết kích phỏng chế phẩm trong tay Lâm Minh, tuy rằng mấy vạn năm qua, Đại Hoang huyết kích phỏng chế phẩm không biết có bao nhiêu, nhưng Đại Hoang huyết kích thuộc loại Nam Hải Ma Vực, hắn lại nhận được, Đại Hoang huyết kích trong tay Lâm Minh, đúng là cây của Lôi Mộ Bạch!

– Đây là vũ khí Huyễn Kích, ngươi giết chết Huyễn Kích? Ngươi là Lâm Minh?

Thể xác và tinh thần trưởng lão Nam Hải Ma Vực vừa động, lúc này kêu ra tên Lâm Minh!

Trong nháy mắt, toàn trường nổ tung, tên Lâm Minh sớm đã truyền khắp Nam Hải Vực, không ai không biết.

Đồn đại về Lâm Minh có rất nhiều, nhưng mà đồn đại luôn khiến người ta không thể tin, rất nhiều tuấn kiệt trẻ tuổi kiêu ngạo, đều muốn một ngày kia, có thể so chiêu cùng Lâm Minh, không nghĩ tới hiện tại, Lâm Minh đứng ở trước mắt bọn họ!

– Hắn chính là Lâm Minh?

Một đệ tử Cực Không tông kinh dị nói.

– Đã sớm nghe truyền thuyết thực lực Lâm Minh viễn siêu tu vi, nhưng… Cũng quá thái quá rồi! Hậu Thiên kỳ chiến Toàn Đan…

Một võ giả Thái Huyền điện khác nuốt một ngụm nước miếng, hắn cũng là một thế hệ trẻ tuổi nổi bật Thái Huyền điện, nguyên bản còn có suy nghĩ có thể giao thủ cùng Lâm Minh, nhưng hiện tại nhìn lại, hắn chỉ có thể cười khổ.

Ở dưới từng đợt ngạc nhiên hoặc thán phục, hoặc không thể tin, Lâm Minh cầm Đại Hoang huyết kích trong tay, trầm mặc không nói.

Một trận chiến này, hắn đã dự đoán được, thân phận sớm muộn gì sẽ bị đoán được, nếu không ra Đại Hoang huyết kích, mà ra Tử Huyễn thương, vậy càng không cần phải nói, ở đây rất nhiều người ra mắt Tử Huyễn thương, lúc đó chẳng cần thiết phải đoán, trực tiếp nhận chính mình là Lâm Minh.

Trong Nam Hải Ma Vực, sắc mặt hai trưởng lão nhất mạch họ Huyễn âm trầm lên.

Lúc trước Liên Kiệt chết, là chuyện của nhất mạch họ Liên, không quan hệ với họ Huyễn, họ Huyễn là đời sau của U Minh đại đế, họ Liên lại là đời sau của ma tướng cuối cùng dưới tay U Minh đại đế, hai dòng họ cũng có phân tranh ích lợi, huống chi Nam Hải Ma Vực giao chiến với Thần Hoàng đảo một năm có thừa, người chết quá nhiều, ai bị giết đều rất bình thường, muốn báo thù là một chuyện, có thực lực, tùy ngươi báo thù như thế nào, nhưng họ Huyễn nhất mạch không sẽ ra tay.

Nhưng hiện tại, Lâm Minh chính là người giết chết Huyễn Kích, Huyễn Kích là đệ tử xuất sắc nhất của nhất mạch họ Huyễn, lại là tằng tôn của Nam Hải Ma Vực đệ nhất nhân, Huyễn Vô Cực, thù này bọn họ đương nhiên phải thanh toán, nếu không không nói đâu xa, Huyễn Vô Cực cũng sẽ không tha bọn họ.

Họ Huyễn nhất mạch chỉ phái hai trưởng lão đến, số lượng rất ít, nhưng một cái trong đó cũng là Toàn Đan trung kỳ, không thể kém hơn Liên Thành Cổ!

Trong lúc nhất thời, áp lực đột nhiên tăng!

– Ngươi chính là Lâm Minh?

Họ Huyễn nhất mạch, trưởng lão Toàn Đan trung kỳ tên là Huyễn Chiến.

– Không sai!

Thời điểm này, ngụy biện không có bất kỳ ý nghĩa, Lâm Minh đơn giản thừa nhận.

– Ngươi từng giết chết Lôi Mộ Bạch, là tôn tiểu điệt lão phu, Huyễn Kích bản mạng, sát nhân đền mạng, đền mạng đi!

Lâm Minh cười lạnh một tiếng, không nói gì.

– Cháu trai Liên Kiệt của ta, cũng là ngươi giết đi!

Liên Thành Cổ sáng quắc nhìn chằm chằm Lâm Minh, với thực lực Lâm Minh hiện tại bày ra giết Liên Kiệt quả thực dễ như trở bàn tay.

Lâm Minh cười:

– Là ta giết thì thế nào? Không nói chiến Nam Hải một trận, chỉ cần một tháng nay, võ giả Ma Vực giết chết bao nhiêu đệ tử tông môn khác? Giết người cướp đồ là chuyện như cơm bữa, cháu trai của ngươi đánh lén ta, hay là muốn ta phải ngửa cổ chịu chém!

Liên Thành Cổ nghe đến đó hàn quang trong mắt nhoáng lên một cái chợt lóe sáng:

– Giết tôn nhi ta, còn dám thừa nhận ở trước mặt ta, được! Lão phu hôm nay sẽ dùng thực lực nói cho ngươi, kẻ yếu thực lực không bằng người, chỉ có thể nghển cổ chịu chém, phản kháng cũng chết!

Liên Thành Cổ nói tới đây quát lên một tiếng lớn, một trảo chộp tới Lâm Minh!

Chân nguyên ngưng tụ thành huyết trảo, phong lôi ẩn ẩn, nơi đi qua, nổi lên vô tận huyết sa cuồn cuộn, hình thành một cỗ lốc xoáy màu đỏ, mặt đất lập tức bị gió xé rách vỡ nát ra.

Liên Thành Cổ tự mình ra tay đối phó Lâm Minh!

– Lâm Minh, cẩn thận!

Mục Thiên Vũ muốn ra tay tương trợ, nhưng lúc này, nàng cũng bị một trưởng lão khác ngăn cản.

Đây là lần đầu tiên Lâm Minh đối mặt với cao thủ Toàn Đan trung kỳ, Toàn Đan kỳ lên trên, mỗi một cái trình tự đều chênh lệch thật lớn. Hậu Thiên kỳ, Ngưng Mạch kỳ, tuấn kiệt trẻ tuổi vượt cấp chiến đấu là chuyện thường, nhưng ở Toàn Đan kỳ, có thể vượt cấp chiến đấu rất ít, cho dù vượt qua một cái cảnh giới nhỏ đều rất không dễ dàng.

Sắc mặt Lâm Minh ngưng trọng, chân nguyên liên hệ đến hạt giống Tà Thần, mở ra Tà Thần lực!

– Ầm!

Chân nguyên nén ép cao độ bột phát ra như núi lửa, Lâm Minh hét lên điên cuồng, gân cốt toàn thân chấn động nổ vang, Tôi Tủy lực bị Lâm Minh thúc giục đến cực hạn!

– Huyết Ấn Toàn Sát!

Đại Hoang huyết kích trong tay, mười bốn đạo Huyết Ẩm chi ấn tùy ý bay múa, Huyết Ẩm chi ấn không bị pháp tắc áp chế, là thứ Lâm Minh cậy vào lớn nhất!

Đại Hoang huyết kích mang theo lốc xoáy màu máu, chém thật mạnh ở trên huyết trảo Liên Thành Cổ, lôi đình lực màu máu từ đầu đến chân rót thân thể vào Lâm Minh, giống như một cái điện mãng thô to!

Ca ca ca!

Chân nguyên va chạm kịch liệt, huyết trảo Liên Thành Cổ ngạnh sinh bị giảo dập nát ở dưới Huyết Ấn Toàn Sát của Lâm Minh!

– Cái gì?

Liên Thành Cổ không thể tin, Lâm Minh cường đại, đã hoàn toàn vượt qua phạm vi hắn lý giải, quả thực như là không gì không làm được!

Người này không thể lưu!

Lần đầu tiên Liên Thành Cổ cảm nhận được sợ hãi ở trên thân một cái đệ tử hậu bối Hậu Thiên kỳ, hắn không biết Lâm Minh thông qua loại bí pháp nào khiến thực lực của chính mình đạt tới loại tình trạng này, nhưng không hề nghi ngờ cho dù Lâm Minh không cần bí pháp, hắn cường đại cũng khiến người khác run rẩy!

Ầm!

Huyết trảo bạo toái, nhưng Lâm Minh vận hết toàn lực phát ra Huyết Ấn Toàn Sát cũng sụp đổ, mặt đất tạc ra một cái hố sâu thật lớn, huyết sa dựng lên, chân nguyên dư ba chấn võ giả chung quanh liên tục lui về phía sau, ở trong thế giới tàn phá chân nguyên bị áp chế không đủ hai thành, có được uy thế giao thủ như vậy, thật sự không thể tưởng tượng.

– Hả, ngay cả Toàn Đan trung kỳ cao thủ công kích cũng bị đỡ!

– Hắn thật sự chỉ có Hậu Thiên kỳ sao!

Võ giả chung quanh đã bị rung động đến gần như chết lặng, nhưng mà lúc này, sắc mặt Lâm Minh lại ngưng trọng, một kích vừa rồi, mười bốn đạo Huyết Ẩm chi ấn sụp đổ trong nháy mắt, tuy rằng gắn kết một lần nữa, nhưng hào quang lại ảm đạm rất nhiều, Toàn Đan trung kỳ, quả nhiên quá mạnh mẽ, mặc dù bọn họ bị pháp tắc không gian áp chế nhưng vẫn có thực lực khủng bố như thế.

Lâm Minh vừa rồi mở ra Tà Thần lực, toàn lực một kích, tuy rằng nhìn như thế lực ngang nhau, nhưng kỳ thật đã chiếm lợi thế, hơn nữa trọng yếu nhất là, Lâm Minh không thể kéo dài trạng thái này!

Lôi Hỏa Sát không thể dùng, Lôi Linh, Hỏa Tinh nhiều nhất có thể tạo được hiệu quả phụ trợ, ở dưới tình huống chân nguyên bị nén ép đến hai thành, cho dù toàn lực một kích Lôi Hỏa Sát, ở trước mặt Liên Thành Cổ, cũng chỉ là một quả pháo lớn một chút thôi, căn bản không gây thương tổn tới hắn.

Lâm Minh có thể dựa vào, chỉ có Đại Hoang kích quyết!

– Liều mạng!

Lâm Minh mạnh mẽ cắn răng một cái, chỗ mi tâm, một đạo ấn ký hình ngọn lửa sáng lên, khí thế thượng cổ thần bí cuồn cuộn phóng xạ ra!

Ở giờ khắc này, Lâm Minh thiêu đốt tinh huyết Chu Tước!

Khí thế Lâm Minh, chợt đề thăng!

– Cái gì!?

Liên Thành Cổ cảm giác thế giới này không phải điên rồi chứ, Lâm Minh còn có thể tăng khí thế lên!?

Nhanh như một tia chớp đã không để Liên Thành Cổ nghĩ lại, Đại Hoang huyết kích, đã đâm tới thẳng tắp, Huyết Ẩm chi ấn xoay tròn ngưng tụ thành lốc xoáy màu máu, dường như cắn nuốt hư không.

– Hừ, phá cho ta!

Liên Thành Cổ vươn hai móng, chân nguyên ngưng hóa thành một con hùng ưng màu máu, ưng minh kêu vang tận trời, nhất mạch họ Liên, xuất sắc nhất chính là trảo pháp.

Nhưng mà, ngay tại chân nguyên huyết trảo bắt được Đại Hoang huyết kích, một màn khó tin đã xảy ra, Đại Hoang huyết kích dường như xuyên thấu không gian, trong nháy mắt đi tới trước mắt Liên Thành Cổ.

– Ân!?

Liên Thành Cổ kinh hãi trong lòng, khoảnh khắc chỉ mành treo chuông, thân ảnh hắn bạo lui ra ngoài, đồng thời hai tay vỗ mạnh, mười mấy đạo chưởng ảnh màu máu, nghênh đón một kích này của Lâm Minh!

Mà đúng lúc này, phương hướng Lâm Minh công kích đột nhiên chuyển biến, Đại Hoang huyết kích dường như xuyên thấu không gian, trong nháy mắt biến mất, ngay sau đó, đã đi tới trước mặt một lão nhân áo đen, mà lão nhân này trước bị Lâm Minh gây thương tích, hiện tại đang điều dưỡng.

Mắt thấy Lâm Minh đâm tới một kích, sắc mặt lão nhân áo đen đại biến.

Trong lúc vội vàng, hắn giơ kiếm đón đánh, nhưng mà hắn trọng thương, làm sao có thể chắn được Lâm Minh!

Phốc!

Đại Hoang huyết kích đâm vào đan điền lão nhân, tùy ý xoay, đan điền bạo toái, Diệt Huyết Tà Lôi đâm vào, mang ra một chùm tinh huyết!

Ngay sau đó, những tinh huyết này ngưng tụ ở không trung, hình thành một đạo Huyết Ẩm chi ấn mới.

Mà lão nhân kia, thân thể co giật ngã xuống, thần tình không thể tin…


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.