VŨ CỰC THIÊN HẠ

Chương 1947: Kim sách tới tay (2)



Võ giả nhập định tu luyện thường thường không biết thời gian, con mắt khép kín lại mở ra chính là mấy chục năm, giống như một hồi nằm mộng.

Hiện tại Lâm Minh cùng Thánh Mỹ cũng là như thế.

Cứ như vậy, thời gian lại trôi qua hai năm.

Một ngày này là vào ban đêm, Ham Thai của Thánh Mỹ đột nhiên tỏa ra hào quang nhu hòa, mọi người kinh ngạc nhìn qua, nhìn thấy mặt trăng nhu hòa này bay lên sau lưng Thánh Mỹ, trong ánh trăng sáng có đại đạo lưu chuyển, mơ hồ có thể nhìn thấy cung điện thần bí chìm nổi, dường như có tiếng ca của thần nữ, tiên khúc uyển chuyển mang theo khí tức đại đạo, chúng hòa vào nhau khiến người ta si mê.

– Hồn Hậu nương nương!

Có người kích động, không hề nghi ngờ, Thánh Mỹ rốt cuộc cũng mở ra hồn hải thứ bảy.

Hồn lực trong thiên địa không ngừng hội tụ lại, ngưng tụ thành một hồ nước màu xanh, lơ lửng trên Ham Thai, trong hồ nước này có rêu cỏ và cá tôm, cỏ và nước oáng ánh, tôm cá linh tính mười phần.

Đây là sinh mệnh pháp tắc ngưng tụ thành hồ nước, hình thành đủ loại phù văn huyền diệu, những phù văn này rong chơi trong nước, tất cả tràn ngập cảm giác nhu hòa.

– Hồn Hậu nương nương mở hồn hải thứ bảy, cũng ngưng tụ pháp tắc phù văn!

Trong lòng mọi người cực kỳ hâm mộ, tình hình bực này giống như Lâm Minh.

Nhưng mà pháp tắc phù văn của Lâm Minh là thai nghén ra vòng xoáy hồn lực to lớn, mà pháp tắc phù văn của Thánh Mỹ chính là hồ nước yên tĩnh.

Bắt đầu từ lúc mở ra hồn hải thứ sáu, Ham Thai của Thánh Mỹ bày dị tượng hoàn toàn khác với Lâm Minh, còn nhiều hơn Lâm Minh một tia thánh khiết cùng duy mỹ, nhưng thiếu đi một phần lăng lệ ác liệt.

Phù văn trong hồ nước bắt đầu nhập vào cơ thể Thánh Mỹ, trong lúc nhất thời, òoàn thân của Thánh Mỹ như ngâm vào hồ nước, quần áo dây lụa nhộn nhạo theo nước, xinh đẹp không gì sánh được.

Sau một lát cơ hồ tất cả hồ nước chui vào trong người Thánh Mỹ, biến mất không thấy gì nữa.

Sau một khắc, Thánh Mỹ mở mắt ra, áo nàng bồng bềnh, đạp gió mà đi, giống như cửu thiên huyền nữ hạ phàm.

Ngộ đạo mười hai năm, nàng đắm chìm trong thế giới của chính mình, hồn nhiên không biết chuyện xảy ra bên ngoài.

– Hồn Hậu nương nương!

– Hồn Hậu nương nương tỉnh lại!

Rất nhiều người kích động, Hồn Hậu đã hoàn thành ngộ đạo trên Đọa Thần sơn mạch, chỉ là muộn hơn Lâm Mục.

Nhìn thấy nhiều võ giả chung quanh thần thái kích động, Thánh Mỹ cũng không để ý, kỳ thật so với Thánh Mỹ khi bắt đầu ngộ đạo mười hai năm trước, võ giả Đọa Thần sơn mạch đã nhiều hơn không chỉ gấp mười lần, thế cho nên hiện tại cho dù trên bầu trời và mặt đất, kể cả bờ núi huyễn thần linh nhai đều có người như rừng, kể cả những người ngộ đạo trên Ham Thai, khi Thánh Mỹ tỉnh lại thì toàn bộ dừng ngộ đạo, đều nhìn qua Thánh Mỹ.

Bị nhiều người chú ý như thế, hơn nữa võ giả trên Đọa Thần sơn mạch đột nhiên nhiều hơn quá nhiều, Thánh Mỹ cũng không có bất kỳ cảm xúc gì, nàng đang thưởng thức những gì đạt được trong mười hai năm qua.

– Ta… Rốt cục hiểu được pháp tắc trên Ham Thai, mặc dù chỉ hiểu được một góc băng sơn trên pháp tắc của Ham Thai, nhưng đúng là hiểu được! Có lẽ sau tám chuyển ta lại tới Đọa Thần sơn mạch, có thể lĩnh ngộ thêm nữa…

Thánh Mỹ ngộ đạo mười hai năm, biết rõ ngộ đạo trên Ham Thai rất khó, quả thực không thể tưởng tượng, cũng chẳng trách Hồn Tộc trong vài tỷ năm qua chưa từng có người nào hoàn thành mở ra bảy hồn hải.

Đúng là độ khó quá lớn, thiếu niên Chân Thần cũng không cách nào hoàn thành.

Mà Thánh Mỹ là đọc gần như toàn bộ Hồn Tộc Thánh Điển, hơn nữa bản thân nàng bảy lần chuyển sinh, chẳng khác gì trải qua bảy lần sinh tử, cho nên nàng lý giải với sinh tử đạt tới một cảnh giới không thể tưởng tượng nổi, dưới loại tình huống này, nàng đến Ham Thai ngộ đạo cũng chỉ phi thường miễn cưỡng hiểu được chân lý trong đó.

Người khác căn bản không có cơ duyên như nàng, cho nên muốn ngộ đạo là không có khả năng.

Bây giờ nghĩ lại mười hai năm ngộ đạo, đặc biệt là mở ra ấn ký hồn hải thứ sáu khó tới mức khiến người ta líu lưỡi, mặc dù là Thánh Mỹ, cũng suýt nữa không kiên trì nổi, mà không thể không dò xét từ cao xuống thấp của Ham Thai.

Một khi làm như vậy, Thánh Mỹ không cách nào nhất cổ tác khí hoàn thành ngộ đạo, tất nhiên là một đại khuyết điểm.

Trong đầu sinh ra ý niệm này, Thánh Mỹ nhìn về phía Lâm Minh, đã thấy Lâm Minh vẫn ngồi xếp bằng trên đài như trước, dường như ngộ đạo còn chưa kết thúc.

Thánh Mỹ vẫn cho rằng Lâm Minh có lẽ cường đại, thực lực thậm chí vượt qua mình trong cùng giai, nhưng mà nếu như luận lý giải sinh tử ý cảnh, lĩnh ngộ với sinh mạng pháp tắc, Lâm Minh không có khả năng mạnh hơn mình.

Lần này ngộ đạo trên Ham Thai, Thánh Mỹ là có lòng tin áp chế Lâm Minh.

Cho nên trước kia Lâm Minh đưa ra chuyện Nhân tộc hợp tác với Hồn Tộc, Thánh Mỹ mới có thể phản ứng lãnh đạm, thật sự là vì rất nhiều điều kiện của Lâm Minh khiến Thánh Mỹ không cho là đúng.

Bây giờ nhìn thấy Lâm Minh còn đắm chìm trong ngộ đạo, Thánh Mỹ cũng không cảm thấy bất ngờ, nhưng mà nàng cũng không cảm thấy thành tựu gì cả, dù sao phương diện sinh mạng pháp tắc nàng mạnh hơn Lâm Minh nhiều.

Nhưng mà suy nghĩ này sinh ra trong đầu chưa được vài giây, biểu lộ của Thánh Mỹ đột nhiên cứng đờ.

Không đúng!

Nàng nhìn về phía Ham Thai mà Lâm Minh ngồi, rõ ràng nhìn thấy ấn ký bảy hồn hải sáng lên, hơn nữa ấn ký hồn hải thứ bảy là sáng như mặt trời, vô cùng chói mắt.

– Đây là…

Trong nội tâm Thánh Mỹ khiếp sợ, làm sao có thể?

Lâm Minh lại đi trước nàng một bước, hiểu được pháp tắc trên Ham Thai, mà hắn hiện tại chỉ sợ đã cầm được trang sách màu vangf, hắn có lẽ đang tìm hiểu trang sách màu vàng, cũng có lẽ đang tìm hiểu phù văn dung nhập vào trong người của hắn, đã không biết tìm hiểu bao lâu!

Mà trái lại Thánh Mỹ vừa mới thắp sáng ấn ký hồn hải thứ bảy. Đây chính là sân nhà của nàng, nàng bị Lâm Minh đánh bại hoàn toàn!

– Đây rốt cuộc là…

Tuy Thánh Mỹ xưa này bộ dáng nước chảy mây trôi, nhưng mà trong nội tâm nàng làm sao không có kiêu ngạo, trong khảo nghiệm cuối cùng của Tu La Lộ, đối mặt Bất Tử Hàn Băng, chính là Lâm Minh hoàn thành một kích, nhưng mà trận chiến ấy chủ công lại chủ phòng chính là Thánh Mỹ, nàng kỳ thật có tác dụng còn cao hơn cả Lâm Minh.

Cho nên tại Tu La Lộ, Thánh Mỹ cũng không có thua.

Nhưng mà hiện tại, khi ở Ham Thai Đọa Thần sơn mạch, đây là sân nhà của nàng, trong lĩnh vực nàng am hiểu nhất, nàng lại thua cuộc.

Chuyện này làm cho nàng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Nàng không có tự coi nhẹ mình, cũng không có không cách nào tiếp nhận được, chỉ cảm thấy khó tin mà thôi…

– Chẳng trách ta ngộ đạo hoàn toàn nhưng không có cấm được trang sách màu vàng.

Trong nội tâm Thánh Mỹ tỉnh ngộ, trang sách màu vàng chỉ có một, Lâm Minh đã nhanh chân tới trước.

Nàng hít sâu một hơi, đột nhiên nhìn về phía Ngọc Thạch Sinh, nàng biết rõ Ngọc Thạch Sinh là đệ tử Hồn Thiên Thánh Địa.

– Hắn… Thắp sáng hồn hải thứ bảy sớm hơn ta bao lâu?


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.