VŨ CỰC THIÊN HẠ

Chương 548: Mệnh Vẫn tám tầng



Trước mặt Lâm Minh là một nữ nhân áo đen, khuôn mặt có che một lớp lưới đen, mơ hồ có thể nhìn thấy được khuôn mặt xinh đẹp của nàng dưới lớp lưới cũng không thua Yêu Tinh tộc chút nào. Dáng người đầy đặn mà lại cao thon, so với Lâm Minh cũng không thấp hơn bao nhiêu, chỉ là trên người nàng có một cỗ sát khí mờ nhạt, đây cũng là dấu hiệu, cô gái xinh đẹp này cũng đi vào sát đạo.

Cô gái này chính là Mặc Thanh mà lúc trước Lâm Minh gặp được trên đường đến Huyết Sát Nguyên, khiến Lâm Minh ngoài ý muốn chính là, lần này nhìn thấy nàng, tu vi của nàng so với lần gặp trước mạnh hơn một cảnh giới rồi.

Lúc này chỉ mới một tháng mà thôi, tốc độ trưởng thành của đối phương không khỏi khiến Lâm Minh thầm líu lưỡi, chỉ sợ so với Mục Thiên Vũ cũng không kém hơn là bao.

– Ngươi cũng đi Thông Thiên tháp tầng thứ hai?

Lâm Minh có chút ngoài ý muốn, với thực lực cô gái áo đen, đến tầng thứ hai nhiều ít cũng quá miễn cưỡng đi.

Ở Thông Thiên tháp, tầng thứ nhất chỉ cần giao nộp Huyết Sát tinh là có thể đi vào, mà nếu muốn tiến vào tầng thứ hai, hoặc là phải có tu vi nhất định, hoặc là thực lực xuất chúng, từ tầng thứ nhất đánh lên.

Bình thường tầng thứ nhất gọi là ngoại thành, tầng một trở lên gọi là nội thành. Lúc trước, Mặc Thanh cũng một võ giả thế lực Cự Ma đánh ngang nhau, bây giờ đã tăng tiến một cảnh giới nhỏ, nhiều nhất cũng chỉ miễn cưỡng tiến vào tầng thứ hai, lên lôi đài chỉ sợ sẽ bị người ta ăn xương cũng không còn.

– Ừ, có vấn đề sao?

Bởi vì lúc trước ở Hồng Nhật thành bị Lâm Minh hoàn toàn áp chế, trong lòng Mặc Thanh vẫn có cảm giác không phục.

Lâm Minh lơ đễnh cười:

– Tất nhiên là không có vấn đề gì, chỉ là cảm thấy ngươi…

Lâm Minh vốn định dặn dò vài câu, nhưng mà nghĩ lại mình xen vào việc của người khác, sư huynh Mặc Thanh hiển nhiên là đã thí luyện ở Thông Thiên tháp lâu năm, những thứ này cần gì mình phải nhấc.

– Ngươi hình như chưa lên Võ Đấu trường?

Lâm Minh thuận miệng hỏi.

– Vẫn chưa, ta vừa mới đến tầng hai, sư huynh ta đã mở ra một chỗ Tu Luyện địa nhất đẳng, bảo ta tu luyện cho tốt một năm rồi nói sau.

Mặc Thanh nói tới đây bĩu môi, hiển nhiên đối với sự an bài này của Mặc Cổ có chút bất mãn.

– Ha ha, trước tu luyện một chút cũng tốt, Tu Luyện địa ở Thông Thiên tháp rất khá, theo ta được biết, có không ít tuấn kiệt trẻ tuổi vừa tới Thông Thiên tháp đều tu luyện một hai năm mới lên Võ Đấu trường.

Lâm Minh giật mình hiểu ra, thì ra Mặc Cổ để Mặc Thanh đến tầng thứ hai chỉ vì tu luyện, với thiên phú của Mặc Thanh, tu luyện một năm quả thật có tư cách đi Võ Đấu trường, ý tưởng này không tồi, đương nhiên, phải có đầy đủ tài nguyên mới có thể làm như vậy.

Hắn đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên một nam nhân áo đen từ cửa lớn của Bách Bảo lâu đi đến, người này dáng vẻ cao gầy, mơ hồ tản mắt ra một cỗ khí thế bễ nghễ thiên hạ, người này đúng là sư huynh Mặc Cổ của Mặc Thanh.

– Vị huynh đài này, chúng ta thật là có duyên, liên tục gặp lại ba lần.

Mặc Cổ vừa tiến đến nhìn thấy Lâm Minh, ôm quyền nói, đối với chuyện ở Thông Thiên tháp gặp Lâm Minh, Mặc Cổ cũng không ngoài ý muốn, lúc trước ở Hồng Nhật thành nhìn thấy Lâm Minh, hắn đã đoán được Lâm Minh sẽ đi Cực Tinh thành.

Đối với tuấn kiệt trẻ tuổi như Lâm Minh, Mặc Cổ tự nhiên vui vẻ kết giao, ngày sau Lâm Minh nếu không ngã xuống, thành tựu rất có thể tới gần Thần Hải, có thể kết giao một cường giả cấp chuẩn đế, ưu đãi không cần nghĩ cũng biết.

Lâm Minh cũng cung tay ôm quyền, xem như đáp lễ.

– Tại hạ Mặc Cổ, còn không biết đại danh của huynh đài?

Đây đã là lần thứ hai Mặc Cổ tự giới thiệu.

Về tên, Lâm Minh tự nhiên không có gì giấu giếm, nói thẳng:

– Tại hạ Lâm Minh.

– Lâm Minh?

Mặc Cổ ngẩn ra, ngay sau đó cười to nói:

– Thì ra là thế, tên nhân loại ở tầng một bạo tràng (đánh cho không có ai dám lên võ đài ứng chiến), sau đó lại ở tầng hai đánh bại Lam Tinh, chính là các hạ sao? Ha ha, đúng là rất xảo hợp, kỳ thật ta phải nên sớm nghĩ đến mới đúng.

Mặc Cổ bế quan nhiều ngày mới mang theo Mặc Thanh đi tới tầng thứ hai Thông Thiên tháp, vừa đi tới tầng thứ hai đã nghe được chuyện về Lâm Minh, vốn hắn còn tưởng rằng Lâm Minh đánh bại Lam Tinh này, tuổi có thể hai mươi tư, hai mươi lăm. Chuyện này tuy rằng kinh diễm nhưng mà có thể chấp nhận được, nhưng mà không nghĩ tới Lâm Minh lại chính là thanh niên mà mình gặp được ở lối vào Huyết Sát Nguyên, nhưng mà xem ra tuổi còn nhỏ hơn Mặc Thanh!

Chuyện này khó chấp nhận, hắn tự nhận lúc trước đã đánh giá Lâm Minh rất cao, nhưng mà bây giờ xem ra dường như vẫn xem nhẹ rồi.

Với thiên phú Lâm Minh, chỉ cần không ngã xuống, bước vào Thần Hải là chuyện chắc chắn.

Nghĩ đến đây, vẻ tươi cười của Mặc Cổ lại càng tăng lên, một người như vậy, cho dù không thể giao hảo, cũng ít nhất cũng phải lưu lại ấn tượng tốt cho đối phương, cũng không được trở mặt.

– Mặc huynh khen trật rồi.

Lâm Minh tùy ý đá trở lại một câu.

Mặc Thanh bên cạnh Mặc Cổ, cũng có chút không thể tin nhìn về phía Lâm Minh, con ngươi đen như mực chuyển động, nàng mới tới tầng hai vài ngày, Lâm Minh không ngờ lại chính là tên này.

Tầng một bạo tràng, chuyện này Mặc Thanh không tính là gì, nhưng ở tầng hai dễ dàng chiến thắng cao thủ tầng cao nhất, khiến cho Mặc Thanh không thể không phục, lúc trước nàng và Mặc Cổ cùng đi xuống phía dưới Võ Đấu trường xem qua chiến đấu, mà đó vẫn là trận đấu giữa những võ giả tầng chót, nhưng mà nàng không thể không thừa nhận, nếu đổi lại là mình đi lên, khẳng định đánh không lại.

– Huynh đài tới Bách Bảo lâu mua đồ sao?

Mặc Cổ vừa nói chuyện vừa suy nghĩ, lúc trước nhìn thấy Lâm Minh mua tọa kị ở Hồng Nhật thành, trên người hắn dường như cũng không giàu có, nếu không sẽ không lấy ra một đống lớn Huyết Sát tinh hạ phẩm rất nhiều tạp chất đi mua một con tọa kị nhị lưu.

Cũng không biết người này làm sao làm ra được.

– Không phải mua đồ vật, chỉ là thuê một ít Chiến Tranh trận bàn mà thôi.

– Chiến Tranh trận bàn? Chúng ta cũng đang muốn thuê một ít, cùng đi nha, Chiến Tranh trận bàn của Bách Bảo lâu, thấp nhất cũng là cường giả Toàn Đan hậu kỳ giao thủ, thậm chí còn có cao thủ Mệnh Vẫn tầng sáu, tầng bảy cấp chuẩn đế, trận bàn cấp cao ở phía trên tầng trệt, chúng ta đi lên đi.

– Tốt!

Bốn người cùng nhau đi lên, Bách Bảo lâu tổng cộng có chín tầng, mấy tầng trước đều có thể tùy ý ra vào, mấy tầng phía sau phải có cách mới có thể đi vào, lúc đi đến tầng thứ tư, bọn họ đã bị một nam người hầu mi thanh mục tú ngăn cản:

– Mấy vị, mời đưa ra chứng minh thân phận, chỗ này chỉ có võ giả Thiên Ma bốn cánh trở lên mới có thể đi vào.

Lâm Minh cũng không vô nghĩa, trực tiếp xuất ra lệnh bài thân phận của hắn, hình xăm Thiên Ma của hắn đã vượt qua bốn cánh, tự nhiên không có vấn đề, Mặc Cổ càng không cần phải nói, hắn đã đạt tới cảnh giới Thiên Ma sáu cánh.

Mà Mặc Thanh lại không được, nàng ngay cả Thiên Ma hai cánh cũng không tới, vốn Lâm Minh còn tưởng rằng Mặc Thanh sẽ bị ngăn lại thì đột nhiên Mặc Cổ lấy ra một tấm ngọc giản cùng loại với giấy thông hành, đưa cho người hầu, sau khi người hầu nhìn lướt qua, liền cho phép Mặc Thanh tiến vào, thậm chí ngay cả thiếu nữ Yêu Tinh tộc Lâm Minh mang theo cũng được tiến vào, khiến cho tiểu cô nương này ngạc nhiên không thôi, dù sao đối với võ giả cấp thấp mà nói, những tầng cao kia của Bách Bảo lâu kia chỉ là nơi trong truyền thuyết mà thôi, dù thế nào vẫn mang thần sắc thần bí.

Lâm Minh cảm thấy ngoài ý muốn liếc nhìn Mặc Cổ một cái, không biết Mặc Cổ có lai lịch gì, tuy nhiên nhìn bộ dạng tên người hầu kia cũng rất bình tĩnh, không có vẻ mặt kính cẩn gì, xem ra cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn, có lẽ chỉ có người thí luyện cao cấp ở Thông Thiên tháp mới có được đặc quyền này…

Trong lòng nghĩ như vậy, Lâm Minh cũng không hỏi ra, một đường đi tới Bách Bảo lâu tầng thứ năm, một trung niên áo bào tím cười ha ha lên đón, hắn thoáng sửa sang lại quần áo mình một chút, mỉm cười nói:

– Mấy vị cần gì?

– Ta muốn thuê Chiến Tranh trận bàn.

Lâm Minh mở miệng nói.

– Muốn tu vi kiểu gì?

– Cấp chuẩn đế.

– Hả?

Trung niên áo bào tím có chút ngoài ý muốn, Chiến Tranh trận bàn cấp chuẩn đế phí thuê rất đắt, bình thường võ giả thuê không nổi.

– Muốn mấy khối?

– Năm khối.

Lâm Minh bình tĩnh nói.

Mà lần này, chẳng những trung niên áo bào tím sửng sốt mà ngay cả Mặc Cổ cũng giật mình, hắn vốn đến thuê Chiến Tranh trận bàn cũng vì Mặc Thanh, nhưng hắn cũng chỉ tính thuê mười khối Chiến Tranh trận bàn cường giả Mệnh Vẫn một tầng hai tầng mà thôi, về phần cấp chuẩn đế, bởi vì Mặc Thanh cầu khẩn, hắn mới nhỏ máu, thuê một khối cho Mặc Thanh mở mang kiến thức, nhưng mà dù vậy hắn cũng cảm thấy xót, nhưng không nghĩ tới Lâm Minh vừa mở miệng là năm khối, này, này cũng quá xa xỉ rồi!

Quay đầu nhìn thoáng qua Mặc Thanh, quả nhiên tiểu cô nương vẻ mặt bất mãn, hiển nhiên là giận mình keo kiệt, điều này làm cho Mặc Cổ cười khổ không thôi, Lâm Minh này hoàn toàn không đem điểm số giết chóc vào mắt.

– Mời tới bên này.

Trung niên áo bào tím lập tức cung kính mời Lâm Minh đến một gian buồng, gian buồng này bố trí cực kỳ tinh xảo, một cái bàn bát tiên cổ kính, bốn cái ghế mây.

Hai thiếu nữ Ngưng Mạch kỳ xinh đẹp nhìn thấy khách nhân tiến vào liền bưng ra một bình trà, cung kính quỳ xuống pha trà.

– Mời mấy vị nhấm nháp một chút, đây là Ngũ Hoa linh trà, được chọn lựa kỹ càng từ năm loại Hoa Sơn trà, trải qua sao chế đặc thù, chẳng những có vị khác, hơn nữa uống xong còn có tác dụng tẩm bổ với linh hồn.

Lâm Minh gật gật đầu, nâng lên uống một ngụm, quả nhiên là hương khí thấm nhuần.

– Không biết thiếu hiệp cần Chiến Tranh trận bàn chủng loại nào? Nhân tộc cường giả Mệnh Vẫn hay là Cự Ma tộc Yêu tộc chuẩn đế?

Lâm Minh nói:

– Chủng tộc gì cũng không sao, ta muốn cao thủ cấp chuẩn đế tinh thông Phong chi ý cảnh, Thời Gian ý cảnh, Không Gian ý cảnh, chỉ cần phù hợp với điều kiện trong đó là được, tổng cộng cần năm khối.

Lâm Minh vốn ở tầng một bạo tràng, đạt được mười điểm số giết chóc, cộng thêm từ trong tay Lam Tinh đoạt được ba điểm, tổng cộng là mười ba điểm số, lúc trước thuê Tu Luyện địa dùng mất năm, chuẩn đế trận bàn dùng mất một cái, bây giờ còn dư bảy điểm, xuất ra năm điểm mua trận bàn vẫn còn dư.

Trung niên áo bào tím suy nghĩ một chút, sau đó nói với thiếu nữ bên cạnh:

– Đi đem các Chiến Tranh trận bàn số một, số ba, số bảy ra đây…

– Vâng!

Cô gái khom người lui ra, trung niên áo bào tím nói:

– Nếu cao thủ cấp chuẩn đế tinh thông Phong chi ý cảnh, Thời Gian ý cảnh, Không Gian ý cảnh, chỉ sợ không gom đủ năm người, nhưng thật ra có một cao thủ đỉnh cấp cùng tinh thông pháp tắc thời không (thời gian, không gian), vô cùng phù hợp với yêu cầu của thiếu hiệp, chỉ là…

– Chỉ là cái gì?

Trung niên áo bào tím cười cười nói:

– Hắn cũng không tính chuẩn đế, tuy rằng tu vi không đạt tới Thần Hải, nhưng mà lại là Mệnh Vẫn tầng tám, luận về thực lực, so với Ma Đế, Yêu Đế chỉ có hơn chứ không kém!

– Hả?

Lâm Minh trong lòng vừa động, Mệnh Vẫn tầng tám!

Đã sớm nghe nói cường giả nhân loại Mệnh Vẫn tầng tám nhưng mà vẫn chỉ là nghe nói mà thôi, chưa từng gặp qua, không thể tưởng được nơi này lại có trận bàn cường giả Mệnh Vẫn tầng tám giao thủ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.