VŨ CỰC THIÊN HẠ

Chương 1043: 12 người



– Bí cảnh Thần Thú, mai táng qua Thần thú, hơn nữa cũng là chiến trường thượng cổ, có rất nhiều cường giả từng ở trong Bí cảnh kia ngã xuống?
Lâm Minh nghe Hỏa Liệt Thạch miêu tả về bí cảnh Thần Thú, có chút kinh ngạc lặp lại, hắn không nghĩ tới trong Thần Vực còn có địa phương thần bí như vậy.

– Hỏa tiền bối không phải nói, người tu vi càng cao, càng khó thông qua tầng không gian vách chướng kia sao, vì sao lại có nhiều cường giả như vậy ở trong bí cảnh Thần Thú chém giết và ngã xuống như vậy?
Nhan Nguyệt Nhi cũng khó hiểu hỏi.

– Trận đại chiến này là chuyện đã quá xa xưa, Thần Vực lịch sử quá xưa, rất nhiều sự tình không thể ngược dòng phát hiện được chân tướng, phiến bí cảnh Thần Thú này từ quá khứ xa xôi, có lẽ với Thần Vực thế giới là 1 thể, về sau bị cắt ra, hình thành Bí cảnh bây giờ. Ta muốn nói cho các ngươi là, trong Bí cảnh này có vô số trân bảo, đáng tiếc chúng ta không lấy ra được, rất nhiều bảo bối, so với tinh huyết Phượng Hoàng còn quý báu hơn! Đương nhiên, muốn chiếm được chúng thì rất khó khăn! Đối với các ngươi mà nói, đây là một cơ hội lớn lao, đây chính là lúc khảo nghiệm số mệnh và thực lực từng người, thực lực không đủ, sau khi đi vào là có đi mà không có về, số mệnh không đủ, sau khi đi vào tay không mà trở về.

Lâm Minh gật gật đầu, đây đúng là một cơ hội lớn, nếu hắn chỉ dựa vào tài nguyên Phượng tộc thượng cổ, muốn trở thành cường giả cấp Thánh chủ đương nhiên là rất dễ dàng, nhưng nếu muốn tiếp tục tiến lên trên, thì lại có chút khó khăn. Lại nói tinh huyết Phượng Hoàng, hấp thu một giọt, hai giọt, Phượng tộc thượng cổ còn lấy ra được, hấp thu mấy chục giọt, Phượng tộc thượng cổ đều bị Lâm Minh hút khô rồi.

– Ta muốn báo cho các ngươi, sau khi tiến vào Bí cảnh, chẳng những phải cẩn thận nguy hiểm trong Bí cảnh, cũng phải cẩn thận những người khác, dù sao ở trong Bí cảnh. Tất cả thủ đoạn điều tra giám thị đều bị ngăn cách, chắc gì lại không có chuyện giết người cướp của, tuy rằng bốn đại Thần thú thị tộc một mạch tương liên, nhưng cũng chỉ là bề ngoài, một khi ở trước mặt ích lợi, những cái này sẽ chẳng là gì, gặp phải người gây bất lợi cho các ngươi, không cần nương tay, chỉ cần làm cho sạch sẽ, không lưu lại chứng cứ, thì cũng không ai truy ra được gì.

Hỏa Liệt Thạch nói một câu cuối cùng là dùng chân nguyên truyền âm. Lâm Minh đối với chuyện này cũng không ngoài ý muốn, mấy năm nay, hắn lang bạt thế giới, không biết chứng kiến qua bao nhiêu chém giết sinh tử. Cũng tự tay giết qua không biết bao nhiêu người. Nếu thật gặp người gây bất lợi cho bọn họ. Lâm Minh tuyệt đối không do dự ra tay.

Tuy nhiên Nhan Nguyệt Nhi lại khác, nghe một câu cuối cùng Hỏa Liệt Thạch dùng chân nguyên truyền âm, trong lòng nàng cả kinh. Sắc mặt hơi hơi biến hóa.

Cả cuộc đời nàng phần lớn thời giân đều khổ tu, tuy rằng trải qua trăm ngàn lần chiến đấu nhưng mà đây đều là luận võ. Còn chém giết sinh tử nàng chưa trải qua. Sau khi biết trong Bí cảnh có người giết người cướp của, lại nghe Hỏa Liệt Thạch trực tiếp dặn bọn họ bất cứ lúc nào cũng phải giết người diệt khẩu, hơn nữa phải làm cho sạch sẽ, nàng lại cảm giác trong lòng căng thẳng.

Hỏa Liệt Thạch sống mấy vạn năm, vừa thấy biểu hiện của Nhan Nguyệt Nhi là biết chuyện gì xảy ra, trong lòng hắn khẽ lắc đầu, đây chính là chỗ thiếu sót của đóa hoa trong nhà ấm, luận năng lực sinh tồn trong Bí cảnh, nàng thúc ngựa cũng không đuổi kịp Lâm Minh.
– Lâm Minh, chiếu cố Nhan Nguyệt Nhi nhiều một chút, đừng để nàng xảy ra chuyện, nếu không là tổn thất lớn của tộc ta.
Nói tới đây, Hỏa Liệt Thạch đột nhiên chuyển cách nói, cười nói:
– Hơn nữa nàng còn chưa lập gia đình, trên người có huyết mạch lực rất quý báu, chuyện tốt như vậy, tương lai chắc gì lại không đặt lên người ngươi, ha ha.

– Ách…
Lâm Minh không nghĩ tới Hỏa Liệt Thạch đột nhiên nói ra những lời mà những tên già như hắn không nên nói, nhất thời cảm thấy buồn cười.

Mấy tháng trôi qua rất nhanh, mấy tháng này, Lâm Minh luôn bế quan khổ tu, mà Nhan Nguyệt Nhi lại đi Bí cảnh rừng rậm chân chính tham gia chém giết.

Ngày hôm nay, tất cả đệ tử tiến vào bí cảnh Thần Thú đều tập trung ở trên quảng trường, tổng cộng có 12 người!

12 người này, trừ Nhan Nguyệt Nhi ra, Lâm Minh một người cũng không biết, bọn họ đều là những thiên tài đến từ tổng bộ Phượng tộc thượng cổ, ba đại thị tộc, còn có 72 phân cung.

Về phần Lộ Tiểu Diên, Bạch Đạo Hồng lại không có tư cách gia nhập, một là thiên phú không đủ, thứ hai cũng là quan trọng nhất, đó chính là tu vi bọn họ rất cao, tiến vào Bí cảnh hao phí năng lượng quá nhiều.

Khi Lâm Minh và Nhan Nguyệt Nhi trình diện, ánh mắt mọi người đều dừng lại trên người hắn, Lâm Minh không biết bọn họ, nhưng mà bọn hắn lại biết Lâm Minh, Phượng tộc thượng cổ này 4 vạn năm qua người duy nhất hoàn thành Thiên Nhân Trảm nhân, đánh bại Xích Chiến Vân cùng tuổi, lần đầu thí luyện đã tiến vào hỏa ngục tầng thứ tám.

Bất cứ thành tựu nào, đều khiến cho toàn bộ Phượng tộc thượng cổ khiếp sợ.

– Lâm sư đệ, cửu ngưỡng đại danh! Còn có Nguyệt Nhi cô nương, đã nghe phương danh từ lâu, hôm nay gặp mặt, quả nhiên kinh diễm nha!

Lâm Minh và Nhan Nguyệt Nhi vừa đáp xuống, liền có một nam nhân tay cầm chiết phiến mỉm cười chào đón, nam nhân này bộ dạng cực kỳ tuấn mỹ, dáng người vừa phải, thân cao gần bằng Lâm Minh, một thân áo trắng, thoạt nhìn phong độ ung dung, khí chất xuất trần.

– Vị sư huynh này phải..

– Ha ha, tại hạ Tiêu Bình, là con trai của gia tộc họ Tiêu, Tiêu Sở Ky.
Nam nhân hơi cười nói, hắn tươi cười khiến cho người ta có cảm giác đón gió xuân.

Tiêu Sở Ky!

Lâm Minh nhướng mày, Tiêu Sở Ky hơn 1 vạn năm trước tham gia thí luyện tân tú đệ tử, tiến vào hỏa ngục tầng thứ bảy, là nhân vật phong vân của gia tộc họ Tiêu hiện giờ, cũng là người mạnh nhất cạnh tranh đảm nhiệm chức vị tộc trưởng tiếp theo.

Nói không khoa trương chút nào, Phượng tộc thượng cổ bây giờ trừ đám người như Thái thượng trưởng lão, còn có tộc trưởng đương nhiệm cộng hết lại khoảng mười lão quái vật ra, thì địa vị hai người Tiêu Sở Ky, Hoàng Nguyệt Phong cao nhất!

– Tiêu Bình… Dĩ nhiên là Thần Hải trung kỳ, tu vi cao như vậy!

Lâm Minh nhìn xung quanh toàn trường, phát hiện tu vi Tiêu Bình cao nhất trong đám người này, trừ hắn ra, còn có hai Thần Hải sơ kỳ, tất cả còn lại đều là Mệnh Vẫn kỳ.

Đem một võ giả Thần Hải trung kỳ truyền tống đến bí cảnh Thần Thú, năng lượng tiêu hao hơn võ giả Mệnh Vẫn rất nhiều lần, nếu không xuất thân hiển hách, có gia tộc ở trong bóng tối tác động mà nói thì đệ tử bình thường đừng mong có đãi ngộ này.

– Tu vi Thần Hải trung kỳ, Cửu Vẫn là đương nhiên, chỉ là không biết Cửu Vẫn mấy tầng, ta không phải đối thủ của người này.

Lâm Minh âm thầm phỏng đoán, võ giả có thể nhìn ra là Cửu Vẫn hay là Bát Vẫn, nhưng mà không nhìn ra Cửu Vẫn mấy tầng, ngẫm lại Bạch Đạo Hồng đã là 7 tầng, Tiêu Bình này chỉ sợ đạt tới Cửu Vẫn 9 tầng à!

9 tầng coi như nhảy vọt về chất, đương nhiên được pháp tắc thanh tẩy rất nhiều, cộng thêm tu vi của hắn cao hơn Lâm Minh nhiều lắm, Lâm Minh quả thật không phải đối thủ của Tiêu Bình.

– Thì ra là con trai của Tiêu Sở Ky tiền bối Tiêu sư huynh, quả nhiên khí tràng phi phàm!
Lâm Minh khen tặng một câu, Nhan Nguyệt Nhi cũng đáp lễ.

Tại trong 12 người này, chỉ có ba nữ, Nhan Nguyệt Nhi không thể nghi ngờ là tiêu điểm, nàng ở trong ba gã nữ nhân có huyết mạch Cổ Phượng hoàn mỹ, còn lại là xử nữ.

Ở tổng bộ Phượng tộc thượng cổ và ba đại thị tộc, huyết mạch Cổ Phượng hoàn mỹ thật ra cũng có một ít, nhưng có thể coi là thế hệ trẻ tuổi, tuổi dưới 33, lại chỉ có một mình Nhan Nguyệt Nhi!

Sau khi làm quen Tiêu Bình, Lâm Minh lại làm quen những người khác, 1 lần giới thiệu này, Lâm Minh lại phát hiện, võ giả ở đây trừ hai người giống bọn họ xuất thân từ 72 phân cung ra, thì còn lại, toàn bộ đều xuất thân từ tổng bộ Phượng tộc thượng cổ và ba đại thị tộc!

Chẳng hạn như cháu trai của Thái thượng trưởng lão, con gái của phó tộc trưởng, cháu của phó tộc trưởng vân vân.

Điều này làm cho Lâm Minh cảm khái, Phượng tộc thượng cổ quả nhiên vẫn là đứng ở đỉnh cao nhất của kim tự tháp, hưởng thụ tài nguyên lớn nhất.

Tiến vào bí cảnh Thần Thú là chuyện tốt như vậy, cũng không thể trách được lại lọt vào tay bọn họ, bọn họ có chỗ dựa vững chắc, bối cảnh thâm hậu, bản thân kế thừa huyết mạch cũng cường hãn, thiên phú cao, từ nhỏ đã được trọng điểm bồi dưỡng, thiên phú mạnh, không đến phiên bọn họ thì đến phiên ai?

Chính mình và Nhan Nguyệt Nhi có thể đứng ở chỗ này, đúng là vì thiên phú rất xuất chúng, mạnh mẽ tranh đoạt được.

– Hắn chính là Lâm Minh a, Tiêu huynh, lần này hắn theo chúng ta cùng nhau đi vào, sợ là phải phân đi không ít ưu đãi đâu, hơn nữa tên này là gia tộc họ Hỏa nhân, theo các ngươi Tiêu gia nhưng đối địch, tương lai tiểu tử này trưởng thành đứng lên, thậm chí có thể uy hiếp phụ thân ngươi tộc trưởng vị! Lần hành trình Thần Hoàng Bí cảnh này, Lưu Viêm thất công tử chúng ta đến đây có bốn, chúng ta đều toàn lực ủng hộ đại ca ngươi, Lâm Minh tiểu tử này mặc dù thiên phú cao, nhưng tu vi rất thấp, ta cũng có thể đánh bại hắn, còn có tiểu nương gì mà tên là Nhan Nguyệt Nhi kia nha, bộ dạng xinh đẹp, lại có huyết mạch Cổ Phượng hoàn mỹ, ngươi nói có đúng không…

Ở phía sau Tiêu Bình, một người tuổi còn trẻ cười tủm tỉm dùng chân nguyên truyền âm nói, người này tên là Hoàng Hồng Chí, xuất thân từ gia tộc họ Hoàng, tự xưng là Lưu Viêm Tiểu Toàn Phong, ở trong giới quyền quý cực kỳ nổi danh, tuy nhiên cái danh này cũng không bao gồm thiên phú của hắn, mà lại bao gồm ác danh của hắn.

Tiêu Bình nhướng mày, trầm giọng nói:
– Hồng Chí, ngươi biết ngươi nói gì không! Ba đại thị tộc ta tuy rằng tranh giành lợi ích, nhưng mà đối ngoại lại một lòng, Phượng tộc thượng cổ, có vinh quang thì cùng vinh quang, có tổn thất thì cùng tổn thất, nếu giết hại thiên tài tộc ta lại tiêu phí rất nhiều tài nguyên mới bồi dưỡng ra, vây là lỗi lớn rồi! Làm như vậy, Phượng tộc thượng cổ sớm hay muộn gì cũng suy sụp và diệt vong, huống chi, trước khi chúng ta tiến vào Bí cảnh, trên người sẽ hạ cấm chế, buộc phải thề độc, quyết không được tự giết lẫn nhau!

– Ha ha, ta chỉ thuận miệng nhắc tới, lại nói cũng không phải là trực tiếp giết chết Lâm Minh, mà là khiến hắn ăn chút đau khổ mà thôi, bằng không những thứ của chúng ta chỉ sợ bị hắn lấy mất không ít.
Hoàng Hồng Chí nhìn thấy Tiêu Bình nghiêm túc như thế, ha ha cười một cái, cũng không hề nhắc tới chuyện này nữa.

Những quần áo lụa là này dùng chân nguyên truyền âm với nhau, Lâm Minh tự nhiên không biết, kỳ thật với hắn mà nói, có biết hay không thì đều không sao cả, hắn vốn không dễ dàng tin tưởng bất luận kẻ nào.

Hắn lúc này, đang tính toán con bài chưa lật của mình.

Trước khi hắn tiến vào bí cảnh Thần Thú, Hỏa Liệt Thạch cho hắn 3 viên Diệt Thần Châu, ngoài ra, còn có một tấm hộ thể Thần phù, những cái này đều là vật phảm tiêu hao dùng một lần, dùng để phòng bị bất cứ tình huống nào.

Mà về phần ngọc giản hộ thân năm đó Phượng tiên tử cho Lâm Minh, cũng không thể dùng, bởi vì ngọc giản hộ thân này là Phượng tiên tử dùng mấy trăm năm tu vi ngưng tụ thành hóa thân, đồng dạng cũng bị vách tường chướng ngại áp chế, nếu muốn truyền tống mai ngọc giản này tiến vào Thần Hoàng Bí cảnh, thì lại cần tiêu hao rất nhiều Tử Dương thạch.

– Người đều đến đông đủ, chư vị sư đệ, xuất phát đi.

Tiêu Bình phất tay nói, mọi người đều cùng nhau bay lên Linh hạm, bọn họ đầu tiên phải bay đến một cái truyền tống trận hành tinh, rồi sau đó thông qua truyền tống trận bí mật này truyền tống tới bí cảnh Thần Thú.

12 trẻ tuổi tuấn kiệt đi lên Linh hạm, Linh hạm liền phóng lên cao, sau khi thiêu đốt rất nhiều Tử Dương thạch, trực tiếp xuyên qua hư không, hướng về truyền tống trận hành tinh mà tới.
– – – – – oOo- – – – –


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.