VŨ CỰC THIÊN HẠ

Chương 1207: Võ quy vân



Lúc này, ở trung ương Chân Võ Thành có một tòa cung điện lơ lửng hùng vĩ nhất toàn thành. Cung điện này toàn thân màu xám, trang nghiêm trang trọng, khiến người chỉ tới gần là có thể cảm nhận được một luồng khí mênh mông hùng hồn, khiến lòng người sinh ra cảm giác kính sợ.

Cung điện này ở Thần Vực thế giới thật chính là nơi tổng bộ của Chân Võ Đại Thánh địa ở Chân Võ Thành.

Chân Võ Đại Thánh địa, môn phái chủ thể ở trên Chân Võ Sơn, là một vùng không gian độc lập Chân Võ Giới Vương dùng đại pháp lực mở ra. Thể tích của Chân Võ Sơn tương đương với một tinh cầu cỡ lớn.

Về phần tổng bộ ở Chân Võ Thành chỉ là tổng bộ của Chân Võ Đại Thánh địa ở ngoại giới, thuộc bộ thế tục. Tuy nhiên dù là như thế, tổng bộ này cũng là địa phương thần thánh nhất của Chân Võ Thành ở thế giới thật. Bình thương căn bản không ai có thể tới gần.

Mà hiện tại ở không gian Thần Mộng, tình huống cũng xấp xỉ.

Chung quanh cung điện lơ lửng màu xám này, không cho phép bất kỳ võ giả không phải Chân Võ Đại Thánh địa nào tiến vào, ngay cả Chân Võ Đại Thánh địa cũng chỉ có đệ tử thân truyền có thể đi vào.

Đây là tượng trưng uy nghiêm của Chân Võ Đại Thánh địa.

Lúc này trong cung điện màu xám, một thanh niên mặc trường bào màu trắng ngồi xếp bằng trên một vương tọa rộng lớn, đang nhắm mắt dưỡng thần.

Nam nhân này, ở mi tâm có dấu ấn hình thoi màu đỏ thẫm, ánh mắt như kiếm, dung mạo rất có vẻ bình thường. Bờ vai rộng lớn, ngón tay thon dài. Bên cạnh hắn có tầng tầng dấu ấn phù văn đang bay múa.

Mà chính vào lúc này, theo một tiếng “Phừng” nhỏ, một đạo truyền âm phù bùng cháy trước mặt hắn, ngọn lửa sáng ngời.

– Hả?

Thanh niên áo bào trắng mở mắt.

– Ngự Long sư đệ đã chết! Ai làm?

Thanh niên áo bào trắng đứng lên, thân thể hóa thành một vệt sáng bay ra cung điện màu xám. Hắn đứng trên đỉnh cung điện, áo trắng theo gió mà bay.

Sau một lát, một đôi một nam một nữ mặc đồng phục tông môn Chân Võ Đại Thánh địa bay tới.

Dấu hiệu Chân Võ Đại Thánh địa trên trang phục hai người này lớn hơn đệ tử bình thường rất nhiều.

Bọn họ phân biệt là võ giả xếp hạng thứ ba và thứ bảy đại thế giới này. Trong số người dự thi xếp hạng top 20 của Chân Võ đại thế giới, Chân Võ Đại Thánh địa chiếm gần sáu phần!

Tỉ lệ này tương đương khủng bố.

– Đại sư huynh, Ngự Long sư đệ đã chết!

Nam đệ tử trong đôi nam nữ này mở miệng nói. Trong các đệ tử của Chân Võ Đại Thánh địa, có thể được không dùng bất kỳ họ, tên liền trực tiếp xưng là Đại sư huynh chỉ có một người. Đó chính là đệ tử thứ nhất Chân Võ Đại Thánh địa Võ Quy Vân!

Thanh niên áo bào trắng này rõ ràng là Võ Quy Vân.

Nam nhân nói chuyện tiếp tục nói:
– Một canh giờ trước, Đổng Liễn sư đệ xếp hạng 11 phát hiện thứ tự của mình tăng lên một. Mà giá trị công huân của hắn cũng không biến hóa, liền hoài nghi có người dự thi top 10 bỏ mình ngoài ý muốn. Mà top 10, Chân Võ Đại Thánh địa chúng ta chiếm sáu người. Đổng Liễn sư đệ lo lắng là chúng ta xảy ra chuyện liền dùng truyền âm phù liên hệ từng người. Duy chỉ có Ngự Long sư đệ không liên hệ được, hơn nữa xếp hạng đệ tử của chúng ta xếp trước Ngự Long sư đệ đều không thay đổi, đệ tử xếp hạng phía sau Ngự Long sư đệ thì tăng lên một. Hẳn là xác nhận Ngự Long sư đệ đã tử vong không nghi ngờ!

– Tra rõ nguyên nhân cái chết chưa? Là ác mộng thú hay là người dự thi?
Võ Quy Vân trầm giọng nói. Với thực lực của Ngự Long, ác mộng thú bình thường không có khả năng giết chết hắn, nhưng dù sao luôn có một số ác mộng thú biến dị tồn tại, có khả năng uy hiếp đến cao thủ xếp top 10 đại thế giới. Tỷ như quái vật lông đỏ kia.

– Hẳn là người dự thi!
Nam nhân nói chuyện khẳng định.

Sắc mặt Võ Quy Vân trầm xuống. Một tháng trước, một Long Nha khiêu chiến uy nghiêm Chân Võ Đại Thánh địa đã khiến hắn mất hết uy nghiêm, từ đó về sau trong lòng thêm một cái xương. Không nghĩ tới, hiện tại lại có đệ tử Chân Võ Đại Thánh địa bị giết, hơn nữa còn là đệ tử đỉnh cao.

– Đại sư huynh, đã tra được. Lúc trước Ngự Long sư đệ tới Phong Ma lĩnh, là vì tìm kiếm một người. Hai ngày trước Ngự Long sư đệ vận dùng một lần mạng lưới tình báo của Chân Võ Đại Thánh địa ta, tìm một võ giả dùng trường thương màu đỏ. Hiện tại đã tra ra, võ giả sử dụng trường thương màu đỏ này kêu Lâm Minh, từng ở Phòng đấu giá đế đô mua một viên Đại Thiên Thế Giới Đan. Điểm ấy, Vũ Hồng sư muội biết.

Phía sau nam nhân nói chuyện kia có một nữ nhân dáng người thon thả yểu điệu, làn da nàng hơi có màu tiểu mạch, có vẻ hết sức khỏe đẹp, dã tính. Nếu như Lâm Minh ở đây có thể liếc mắt nhận ra, nữ nhân này chính là một gã thiên tài của Chân Võ Đại Thánh địa hắn nhìn thấy ở Phòng đấu giá đế đô khi mới tới Thần Mộng giới.

Nàng này mìm cười, nói:
– Ừm. Khi ta vừa tới Thần Mộng giới từng gặp hắn, vốn không để ở trong lòng. Không nghĩ tới, thực lực của hắn vượt qua dự đoán của ta…

– Ồ?
Thanh niên áo bào trắng lông mày hơi động:
– Vượt qua dự đoán như thế nào?

– Theo ta biết. Lúc ấy mấy cao thủ mạnh nhất viễn cổ đế đô, Thánh Thiên Hạo, Thánh Nhạc Bình, Thánh Yên Nhiên được xưng Thánh Võ Phủ tam kiệt, cùng với Chung Văn Thư của Song Cực Cung đều từng bị Lâm Minh giết. Sau lại, mấy người này đều chạy tới Chân Võ Thành.

– Hừ!

Võ Quy Vân hừ lạnh một tiếng nói:
– Cái gì Thánh Võ Phủ tam kiệt. Thánh Võ Phủ chẳng qua là một thế lực do một người không biết gặp cơ duyên gì đột phá Giới Vương, vạn năm trước mới thành lập lên. Lại có thể có bao nhiêu nội tình lại dám vọng xưng Thánh Võ Giới Vương!

Võ Quy Vân đối với Thánh Võ Phủ hiển nhiên tràn ngập khinh thường. Bọn họ gọi Chân Võ, Thánh Võ Giới Vương liền bào chế ra một cái Thánh Võ. Nếu không phải Chân Võ Giới Vương trời sinh tính đạm bạc, không thèm để ý việc này, nếu không thoáng thi triển chút thủ đoạn, Thánh Võ Phủ chỉ có thể ngoan ngoãn đổi tên. Nếu không thì cũng đừng mơ tồn tại.

– Tuy nhiên tiểu tử kêu Lâm Minh này rồi lại có thể mua được Đại Thiên Thế Giới Đan của Phòng đấu giá đế đô, cũng hẳn là gặp được một phần cơ duyên thật lớn, nếu không hắn tuyệt đối không có tài lực này. Ngay cả Chân Võ Đại Thánh địa ta, dựa vào Tinh La tiền trang, Phòng đấu giá đế đô, hãng buôn Chân Võ… rất nhiều sản nghiệp tích lũy thời gian một triệu năm cũng rất ít phát cho đệ tử thân truyền loại đan dược xa xỉ cấp bậc Đại Thiên Thế Giới Đan này! Chỉ có làm ra cống hiến tương đương, hoặc thật sự là thiên phú nghịch thiên, mới có thể phát cho một viên!

– Không sai. Lâm Minh này khẳng định có cơ duyên, hắn dường như xuất thân bình thường. Theo chúng ta điều tra, hẳn là xuất thân từ Phượng tộc thượng cổ, thế lực Thánh địa đỉnh cao.

– Thánh địa đỉnh cao? Vậy chẳng phải là ngay cả Thánh Võ Phủ cũng không bằng!
Giọng điệu Võ Quy Vân rất tùy ý. Với địa vị của hắn, thế lực cấp Thánh địa quả thật không để vào mắt.

– Đúng vậy. Tuy nhiên Lâm Minh này thiên phú phi phàm, lại có cơ duyên lớn, không thể coi là đệ tử Thánh địa bình thường để xem. Hắn trời sinh tính tàn nhẫn, khi vừa tới Chân Võ Thành liền ngay tại Phong Ma lĩnh giết không ít người, tùy ý chiếm khu săn bắn của đệ tử cấp thấp Chân Võ Đại Thánh địa ta. Nếu ai phản kháng một chút, liền bị hắn giết.

Nữ nhân nói tới đây, ánh mắt Võ Quy Vân hơi hơi phát lạnh:
– Tùy ý giết người của Chân Võ Đại Thánh địa ta, ngay cả Long Nha cũng không có lá gan này…

Long Nha của Chân Võ Thành được cho là đệ nhất coa thủ, người của Chân Võ Đại Thánh địa không ai dám chọc Long Nha. Nhưng là trái lại, Long Nha cũng không ra tay đối với người của Chân Võ Đại Thánh địa. Hai bên hòa bình ở chung.

Mà Lâm Minh mấy ngày này, không nói giết chết Ngự Long xếp hạng top 10, chỉ riêng đệ tử khác của Chân Võ Đại Thánh địa cũng giết mấy chục người. Theo như Võ Quy Vân thấy, những đệ tử cấp thấp này đối với Lâm Minh mà nói căn bản không cung cấp bao nhiêu giá trị công huân, nhưng Lâm Minh vẫn giết không tha. Đây không thể nghi ngờ là hung hăng đánh mặt của Chân Võ Đại Thánh địa bọn họ.

Thiếu nữ cao gầy làn da tiểu mạch kia nói:
– Đại sư huynh là muốn ra tay đối phó Lâm Minh?

– Ta phải giết chết hắn. Hắn còn vênh vang hơn Long Nha, đã cưỡi trên đầu trên cổ Chân Võ Đại Thánh địa chúng ta rồi. Không giết hắn, mọi người sẽ chỉ cho rằng Chân Võ Đại Thánh địa ta dễ ăn hiếp. Ngày sau, người khiêu chiến quyền uy của chúng ta càng ngày càng nhiều. Những người tham gia đệ nhất hội võ này đều là cao tầng các thế lực lớn tương lai, thậm chí là người cầm lái. Nếu chúng ta để bọn họ gieo xuống ấn tượng Chân Võ Đại Thánh địa yếu đuối dễ ức hiếp, thậm chí sẽ làm uy danh của Chân Võ Đại Thánh địa bị ảnh hưởng trong thế giới thật. Một số sinh ý và sản nghiệp của chúng ta chưa chắc có thể thuận lợi như hiện tại.

Theo Võ Quy Vân thấy, một tông môn hoành hành bá đạo sẽ khiến cho mọi người oán thầm, nhưng bọn họ sẽ sợ tông môn này. Nhưng nếu một tông môn yếu đuối, mọi người cũng sẽ không nghĩ đến chỗ tốt của tông môn này, sẽ chỉ làm trầm trọng thêm, được voi đòi tiên muốn từ trong tông môn này mò được chỗ tốt.

Đây chính là tính người.

Cho nên Võ Quy Vân ở trong đệ nhất hội võ cường thế như vậy. Một là vì để Chân Võ Đại Thánh địa có một thành tích càng tốt. Hai cũng là vì nói cho những người quyết sách tương lai của các thế lực lớn này, Chân Võ Đại Thánh địa rốt cuộc cường thế cỡ nào, làm cho bọn họ tương lai quản lý các thế lực lớn thành thật, không nên có ý niệm xấu.

– Vậy, ta cho môn hạ đệ tử xác định vị trí của Lâm Minh. Hành vi của hắn vênh vang như thế, chỉ cần vài canh giờ là có thể xác định. Nếu không chúng ta hiện tại liền đuổi tới Phong Ma lĩnh?

– Không. Ta ở cửa thành chờ hắn, để cho hắn tới!

Võ Quy Vân nói với vẻ “vênh mặt hất hàm”. Hắn tự cho mình là rất cao, bắt hắn vượt qua khoảng cách 3000 dặm, chuyên môn đi Phong Ma lĩnh khiêu chiến một tiểu tử chưa từng nghe tên, đối phương còn là xuất thân Thánh địa bình thường, hắn cho là tự hạ thân phận.

Nam đệ tử bên cạnh Võ Quy Vân cười nói:
– Nói đúng lắm, bắt Lâm Minh tới tìm chúng ta. Đại sư huynh thân phận bậc nào, làm sao có thể đi tìm hắn. Tuy nhiên chỉ sợ tiểu tử này không có gan tới.

– Hừ! Một khi hắn đã kiêu ngạo như thế, không đến mức không dám xuất chiến.

– Được, ta lập tức đi làm.

Nam đệ tử kia nói, đốt lên một cái truyền âm phù, tin tức rất nhanh liền gửi đi.

Mấy tháng này, Chân Võ Đại Thánh địa có đệ tử chuyên môn phụ trách tình báo liên lạc, tin tức rất nhanh truyền đến chỗ đệ tử tiền tuyến ở Phong Ma lĩnh.

– Đại sư huynh rốt cục muốn ra tay rồi. Ha ha!
Đệ tử nội môn của Chân Võ Đại Thánh địa nhận được tin tức này đều mừng rỡ.

Theo bọn họ, đại sư huynh bọn họ chính là nhân vật như thàn, ngay cả Long Nha, bọn họ cũng không tin hắn ta có thể vượt qua đại sư huynh.

– Tốt. Ngày tận thế của tiểu tử này đến rồi! Mấy ngày này hắn gần như đi ngang Phong Ma lĩnh, ức hiếp chúng ta đến nông nỗi thê thảm như vậy. Hắn thật đúng là cho rằng Chân Võ Đại Thánh địa ta không người!

– Đại sư huynh kêu chúng ta nhanh chóng tìm được tiểu tử kia, kêu hắn ngoan ngoãn đi Chân Võ Thành chịu chết. Chúng ta mau chóng chia nhau tìm đi!
Một đệ tử nói, liền muốn triển khai thân pháp đi tìm Lâm Minh.

Mà một đệ tử khác phì cười một tiếng nói:
– Tìm Lâm Minh còn không đơn giản, cần chúng ta đích thân đi tìm. Xem ta đây!

Đệ tử đó nói xong, bay lên bầu trời, dồn khí đan điền, thân thể trướng lên như một con cóc. Hắn hô lớn:
– Lâm Minh! Giờ chết của ngươi đến rồi! Đại sư huynh Chân Võ Đại Thánh địa ta ở Chân Võ Thành chờ ngươi chiến một trận. Mau mau tới tìm chết đi! Ha ha ha!

Với công pháp đặc thù đem chân nguyên rót vào trong sóng âm, thanh âm của đệ tử này dễ dàng bao phủ hơn 1000 dặm, lập tức truyền khắp non nửa Phong Ma lĩnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.