VŨ CỰC THIÊN HẠ

Chương 1386: Thiên Diễn thịnh hội



Địa hình của Thiên Diễn đại lục là đồng tiền cực lớn, bốn phía đại lục và trung ương là biển.

Vây quanh nội hải vào trung ương– kỳ tích chi hải, có Tứ đại Thần Quốc.

Trong đó thanh thế cường thịnh nhất chỉ có vài chục năm lịch sử, nó là Thần Quốc vừa mới thành lập, tên là — Chu Tước Thần Quốc.

Tòa Thần Quốc này vốn thay thế Tu La thần quốc, trở thành một trong tứ đại Thần Quốc, tuy nhiên Chu Tước Thần Quốc căn cơ còn thấp, cường giả Thần Hải trong nước không nhiều, nhưng mà nó lại có địa vị cao cả, đơn giản là vì mười mấy năm trước Dương Vân tùy ý đồ sát tuyệt đại đa số cường giả Thần Hải ở Thiên Diễn đại lục, tùy ý đồ sát người có huyết mạch dị chủng, tu luyện đại huyết luyện thuật, kết quả bị mọi người bất mãn.

Lúc ấy Dương Vân có được thực lực áp đảo tuyệt đối, gây ra hạo kiếp trong Thiên Diễn đại lục, cho tới khi người trẻ tuổi xuất hiện, dẫn đầu tất cả cường giả Thần Hải giết tới tận hoàng cung Cửu Đỉnh Thần Quốc, cách đại trận Cửu Đỉnh hoàng cung, trực tiếp trấn giết mười tên cường giả Thần Hải chủ trì đại trận, rồi sau đó độc thân đánh chết Dương Vân, lưu lại chiến tích như thần thoại.

Người này chính là Lâm Minh.

Tuy Lâm Minh đã sớm phi thăng, nhưng mà danh vọng của hắn tại Thiên Diễn đại lục vẫn còn chói mắt.

Hắn lưu lại vô số truyền thuyết, làm cho võ giả kính người, cũng khích lệ người trẻ tuổi tự cường.

Đối với cái tên Lâm Minh, vô số người trong Thiên Diễn đại lục có thể nói không người không biết, không người không hiểu.

Mà Chu Tước Thần Quốc chính là cố nhân Lâm Minh lưu lại, người nhà thành lập, bởi vì Lâm Minh cho nên Chu Tước Thần Quốc địa vị cao cả, không có bất kỳ một người nào dám bất kính với Chu Tước Thần Quốc.

Một ngày này chính ngày tổ chức Vũ Đạo Trà Hội.

Trên tòa núi cao vạn trượng. Đỉnh núi bị hủy diệt dựng lên lôi đài ngọc thạch.

Ngồi trên chỗ cao là các đại nhân vật của Thiên Diễn đại lục.

– Thất Tinh Thần Quốc Thần Hoàng Lý Ngọc Tiêu đến!

Trong quỳnh lâu có một lão giả điều khiển chương trình la lớn.

Đây là Vũ Đạo Trà Hội, dùng tiệc trà luận võ. Mời các đại nhân vật các nơi phẩm trà, xem thi đấu, đây không đơn thuần là luận võ, mỗi cđại nhân vật trình diện đều phải thông báo.

– Thần Khí nhất tộc tộc trưởng Thích Bạch đến!

Người điều khiển chương trình cao giọng hô to, một thân bạch y tiên phong đạo cốt, mặt mỉm cười, ngồi tiên hạc từ từ bay tới, hắn là Thần Khí nhất tộc tộc trưởng Thích Bạch.

– Bạch tộc gia chủ Tuyết Phong tiên tử đến!

Trên bầu trời tiếng phượng gáy kêu to, nhìn ra xa xa. Một con hồng tước có ngoại hình giống phượng hoàng mang lâu thuyền phỉ thúy trong suốt bay tới, bên trong chính là Bạch tộc Tuyết Phong tiên tử, nàng này cũng là cường giả Thnaf Hải của Thiên Diễn đại lục.

Có thể được người điều khiển chương trình thông báo đều là cao tầng của Thiên Diễn đại lục.

– Thượng gia Thái Thượng trưởng lão Thượng Nguyệt Thiên đến!

– Cửu Đỉnh Thần Quốc Trấn Nam Vương Dương Rừng Lâm đến!

Từng tiếng thông báo vang lên là một cường giả Thần Hải có măt.

Người xem âm thầm líu lưỡi.

Những cường giả Thần Hải này đều là thần tiên của Thiên Diễn đại lục, căn bản khó gặp, hôm nay lại gặp nhiều như thế.

– Đúng là trọng đại mà, Chu Tước Thần Quốc tổ chức Vũ Đạo Trà Hội mời ba tổ chức mà thôi, nhưng mà lực ảnh hưởng quá lớn, lần này chỉ là đại năng Thần Hải cũng hơn hai mươi! Quá khí phái, trừ Chu Tước Thần Quốc, có quốc gia nào có mặt mũi lớn như vậy?

– Đúng rồi, hơn nữa lần này Vũ Đạo Trà Hội ý nghĩa phi phàm, trong thiên tài lên sân khấu có một thiên chi kiều nữ chói mắt nhất, chính là tiểu công chúa của Thiên Diễn đại lục– Lâm Hiểu Cáp, nàng chính là muội muội duy nhất của Lâm chân nhân, thân phận hiển hách tới tận cùng! Có Lâm Hiểu Cáp xuất hiện trong Vũ Đạo Trà Hội, có đại nhân vật nào bỏ qua không tới cổ vũ chứ?

Dám xưng Thiên Diễn tiểu công chúa không cần phải giả dạng thành người khác, cũng chỉ có Lâm Hiểu Cáp, các công chúa Thần Quốc khác muốn gọi như vậy thì Thần Quốc khác cũng không nhận.

Lâm Hiểu Cáp có thể nói là người thân phận đặc thù ở Thiên Diễn đại lục, Cửu Đỉnh Thần Hoàng gặp cũng phải khách khí, mặt mũi cười làm lành, mỗi câu đều gọi tiểu công chúa.

Lâm Hiểu Cáp hôm nay vừa mới hai mươi, xinh đẹp động lòng người, duyên dáng yêu kiều.

Hơn nữa tu vị của nàng đã khinh thường quần hùng trong thế hệ trẻ tuổi, lần này Vũ Đạo Trà Hội có rất nhiều người cho rằng Lâm Hiểu Cáp đoạt giải quán quân cao tới chín thành.

Không hề nghi ngờ Lâm Hiểu Cáp chính là nhân vật chính ngày hôm nay, những người khác chỉ sợ là làm nền cho nàng.

– Lâm Hiểu Cáp, thật sự là nữ hài hoàn mỹ… Nếu có thể lấy tiểu công chúa, vậy thì thật là…

– Đừng nằm mơ, người truy Lâm Hiểu Cáp cầm tay nhau đứng chung có thể nhét vây quanh kỳ tích chi hải mười vòng đấy, những tên hoàng tử của ba đại Thần Quốc và người trẻ tuổi tuấn kiệt của các gia tộc Thần Hải không ai không theo đuổi Lâm Hiểu Cáp, nhưng mà bọn họ không ai xứng đôi, dứt bỏ mỹ mạo và thiên phú của Lâm Hiểu Cáp không nói, chỉ bằng nàng là muội muội của Lâm chân nhân thì kẻ lấy được nàng sẽ ít phấn đấu năm ngàn năm đấy!

Mọi người hào hứng bừng bừng nghị luận, mà trong đám người có một thanh niên áo lam đang nhàn nhã dạo chơi đi lại chung quanh, người chung quanh rất chen chúc, nhưng mà hắn giống như có lực trường vô hình không có bất kỳ người nào chạm vào góc áo của hắn cả.

Nghe đến mấy tiếng nghị luận, thanh niên áo lam tươi cười, tự nhủ: 

– Vài chục năm chỉ là một cái nháy mắt, Hiểu Cáp cũng trổ mã thành thiếu nữ duyên dáng đáng yêu, ta phi thăng thì nàng chỉ là tiểu nữ hài chảy nước mũi chạy theo sau ta…

Thanh niên áo lam đương nhiên là Lâm Minh.

Trước khi mình phi thăng thì người nhà, thê tử đứng chung trong ngắn ngủi, Hiểu Cáp luôn đi theo sau lưng Lâm Minh gọi “Ca ca” “Ca ca”, đối với Lâm Minh đặc biệt không muốn xa rời, tràng cảnh đó như mới ngày hôm qua.

Đảo mắt vài chục năm qua đi, Lâm Minh không có chút biến hóa nào, mà Lâm Hiểu Cáp đã từ tiểu nữ hài biến thành một thiên chi kiều nữ.

NGhĩ tới chuyện này Lâm Minh thỉnh thoảng cười cười, đây là cảm giác tình thân, không màng danh lợi và ấm áp, chính mình bước vào võ đạo chi lộ tuyệt đại đa số thời gian là tu luyện buồn tẻ và chém giết sinh tử, dưới loại tình huống này ấm áp càng khó có được.

Lâm Minh an tĩnh như vậy ngồi ở thính phòng, dùng ánh mắt người bình thường yên lặng nhìn Lâm thị gia tộc biến hóa.

Mà lúc này Vũ Đạo Trà Hội chính thức bắt đầu.

Ở phía nam lôi đài, có một tòa quỳnh lâu, điêu lan họa trác, tinh xảo phi phàm, các đại nhân vật của Thiên Diễn đại lục đang ở quỳnh lâu này, đang uống trà thơm trân quý nhất Thiên Diễn đại lục, uống một ngụm trà này phàm nhan có thể gia tăng mấy trăm năm thọ nguyên, mặc dù là cao thủ võ đạo cũng là đại bổ chi vật, đại năng Thần Hải cũng chưa chắc có mà uống.

– Ha ha ha! Chu Tước Thần Quốc đúng là tài đại khí thô nha, một tiệc trà xã giao mang lên là đồ trân quý như thế này, chậc chậc chậc, bổn hoàng lần này lời lớn rồi, phải uống cho đủ vốn.

Nam tử trung niên mặc đạo bào thất tinh cười ha hả, hắn chính là Thất Tinh Thần Hoàng Lý Ngọc Tiêu.

– Lý Nhị, biết rõ ngươi keo kiệt, nhưng mà ngươi không cần nói ra trước mặt mọi người, trà này ta biết rõ ngươi cũng có mấy bình, trước kia đi tới chỗ ngươi mà ngươi đều không bỏ được lấy ra, quá keo kiệt rồi!

Bên người Lý Ngọc Tiêu có lão giả cao gầy trêu chọc, có thể dùng ngữ khí này nói chuyện với Lý Ngọc Tiêu tự nhiên thân phận siêu nhiên.

– Triệu lão đầu, đừng tổn hại ta, Thất Tinh quốc ta địa phương nhỏ bé, cầm cho ngươi uống thì nghèo chắc rồi.

Lý Ngọc Tiêu cười ha ha, hiển nhiên với lời trêu chọc này tập mãi thành quen, mà thời điểm hắn cười to, đột nhiên trong nội tâm khẽ động, nhẹ nhàng ồ một tiếng.

– Ân? Lý Nhị ngươi như thế nào?

Lão giả hỏi.

Lý Ngọc Tiêu lắc đầu nói: 

– Khả năng cảm giác sai, vừa rồi dường như có cái gì đó bay qua đây, nhẹ như lông vũ…

Trong sát na đó Lâm Minh dùng cảm giác nhìn quét toàn trường, kỳ thật hắn cũng không tận lực giấu diếm cảm giác của mình, nhưng mà cảm giác của hắn vượt qua quá nhiều người, dù hắn không giấu diếm thì người khác cũng không biết được.

Mà lúc này nhân vật chính Vũ Đạo Trà Hội là Lâm Hiểu Cáp rốt cục xuất hiện.

Xa cách vài chục năm, Lâm Hiểu Cáp đã trổ mã thành tuyệt đại giai nhân.

Nàng mặc võ phục màu trắng, dáng người hoàn mỹ phụ trợ nổi bật lên, còn có đôi chân dài thẳng tắp, cặp đùi tràn ngập co giãn. Mái tóc dài của nàng buộc lên, gọn gàng, làn da của nàng cũng không phải trắng tuyết như các mỹ nữ khác, mà là trắng mang theo nét hồng, gương mặt bầu như hài tử, tràn ngập sức sống thanh xuân, đôi mắt của nàng như thanh tuyền, liếc nhìn lại thanh tịnh thấy đáy, không có nửa điểm không bụi trần.

Đây là Lâm Hiểu Cáp, một nữ hài xinh đẹp tràn ngập khí tức sức sống thanh xuân, sức sống bắn ra bốn phía.

Lâm Hiểu Cáp xuất hiện lập tức khiến cho khán giả kinh hô, hào khí trong tràng tăng lên cao trào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.