VŨ CỰC THIÊN HẠ

Chương 2224: Đêm không yên tĩnh



Lúc này cửa lớn gian phòng bị đẩy ra, một cô gái mặc áo đen đi tới, nàng mặc váy dài màu đen mộc mạc, trên gương mặt tuyệt mỹ mang theo thần sắc tiều tụy.

Nàng là Tiểu Ma Tiên, chủ nhân gian phòng này.

Gian phòng im ắng, trong không khí chỉ còn tiếng bước chân Tiểu Ma Tiên quanh quẩn.

Nàng chậm rãi đi tới chiếc ghế đen bóng kia, phong cách gian phòng này u ám, hoàn toàn không hợp với dung mạo tuyệt diễm tú lệ của nàng.

Nàng không có đốt nến, cứ để gian phòng u ám như trong nội tâm của nàng, một mình tĩnh tọa trong chốc lát, nàng lúc này lấy Tử Dương tinh sắp đặt một trận bàn cỡ nhỏ, mở trận bàn lên.

Chỉ thấy trước mặt nàng là một tinh không xinh đẹp.

Đây là tinh đồ phạm vi mười tỷ dặm.

Kỳ thật phiến tinh đồ này đã sớm khắc sâu vào lòng Tiểu Ma Tiên, mỗi ngôi sao, mỗi tinh vân, thậm chí là thiên thạch hơi lớn một chút nàng cũng biết nhất thanh nhị sở, nhắm mắt lại nàng cũng có thể vẽ được tinh đồ, nhưng mà mỗi ngày nàng đều tiêu tốn một giờ chuyên chú quan sát tinh đồ này.

Nàng biết rõ khu vực mình ẩn nấp sẽ không quá lâu, phạm vi dò xét của Tạo Hóa thánh tử giảm bớt đi nhiều, phạm vi nàng ở lại đã nhỏ tới mức không thể di chuyển, bởi vì một khi dời căn cứ sẽ lưu lại dấu vết, đến lúc đó nguy hiểm bị phát hiện cũng càng sớm hơn.

Thời gian càng ngày càng khẩn bách, Tiểu Ma Tiên không thể không cân nhắc tình huống xấu nhất, trong đầu nàng suy diễn vô số lần giao phong với Tạo Hóa thánh tử vào lúc cuối cùng…

Tuy đây là chiến đấu tất phải thua,, nhưng mà Tiểu Ma Tiên cũng sẽ không ngồi chờ chết, thời khắc cuối cùng nàng muốn kết quả chính là tận khả năng giúp thêm người trốn ra khỏi chiến đấu.

Đương nhiên, muốn tất cả trốn đi là không thể nào, nhất định phải lưu lại một ít người kéo dài thời gian, những người này sẽ là người hi sinh.

Lưu bao nhiêu người, rời đi bao nhiêu, chiến thuật an bài như thế nào, đây là vấn đề Tiểu Ma Tiên phải cân nhắc.

Nhưng mà bất kể an bài thế nào, nàng làm người đứng đầu thế lực Nhân tộc, cũng là người mạnh nhất trong mọi người, thời khắc nguy nan nàng phải lưu lại.

Đám người hi sinh cần người đứng đầu, mà người đứng đầu này chỉ có thể là nàng.

Nhưng nếu như có khả năng, nàng hy vọng hài tử Lâm Hoang của mình có thể bình yên vô sự rời khỏi tinh vực này.

Hắn là sinh mạng của nàng và Lâm Minh kéo dài, cũng là hy vọng của Nhân tộc.

Nhớ tới hài tử của mình, Tiểu Ma Tiên nhẹ nhàng cảm thán một tiếng, nàng không thể tránh né lại nghĩ tới Lâm Minh, đôi mắt nhu tình như nước của nàng mông lung, nếu như Lâm Minh vẫn còn, hắn sẽ làm thế nào đây?

Nhẹ nhàng chạm vào phiến tinh đồ, màn đêm dần dần hàng lâm, Tiểu Ma Tiên đứng dậy, nàng ngâm một bình vân vụ trà cho mình, trà này dùng sương mù vạn năm tinh lọc thành nước pha trà, hương vị mùi thơm ngọt ngào, có hiệu quả dưỡng hồn, có thể cung cấp tinh lực dồi dào cho Tiểu Ma Tiên tiếp tục suy nghĩ.

Trên thực tế nàng thật lâu không có nghĩ ngợi qua.

Lại rót hai chén trà, Tiểu Ma Tiên bình thường sẽ rót hai chén, một là cho mình, mà chén còn lại sẽ đặt đối diện với nàng.

Sau đó Tiểu Ma Tiên lại bắt đầu suy nghĩ, nàng hiện tại cần cân nhắc quá nhiều, ví dụ như số lượng Tử Dương tinh cung cấp cho trận pháp ẩn nấp không còn nhiều, cần tiêu hao lớn lượng Tử Dương tinh, phạm vi tìm kiếm Tử Dương tinh của bọn họ càng ngày càng nhỏ, cũng càng ngày càng khó khai thác.

Nàng cần phải nghĩ biện pháp giải quyết quẫn cảnh này, nếu không đại trận của căn cứ không thể duy trì quá một năm, đến lúc đó bọn họ sẽ bị Tạo Hóa thánh tử tìm được dễ dàng.

Thỉnh thoảng Tiểu Ma đặt chén trà lên miệng uống một ngụm.

Chậm rãi nàng đã uống xong chén trà của mình, nhìn qua chén trà trước mặt không voi chút nào, giống như đối diện còn có người, còn có một chiếc ghế lưu chỗ cho một người ngồi, cũng lưu lại một cái ly.

Đây là thói quen của Tiểu Ma Tiên, những năm này nàng vẫn sống một mình nhưng lại chẳng khác gì có hai người.

Thời gian trôi qua, trà nóng trong chén cũng lạnh đi, mà Tiểu Ma Tiên lại hồn nhiên chưa tỉnh.

Một giờ sau nàng trận pháp tinh đồ đi, lắc đầu, tạm thời không thèm nghĩ tới vấn đề Tử Dương tinh nữa, bắt đầu thổ nạp.

Trong hoàn cảnh này, Tiểu Ma Tiên vẫn ưu tư một mình, lẳng lặng vượt qua bóng tối yên lặng như đầy bão tố.

Nhưng mà dường như tối nay không cách nào yên tĩnh, đêm khuya qua đi, Tiểu Ma Tiên vẫn ngồi trước bàn đá, ấn ký truyền âm màu xám sáng lên, hiển nhiên lại có tin tức báo cáo với nàng.

Nhìn qua ngọc giản truyền âm khong ngừng lóe lên, đôi mắt Tiểu Ma Tiên nhíu lại, nàng cảm giác ngọc giản kia như đôi mắt tà dị — trên thực tế, những năm gần đây một khi có tin tức khẩn cấp truyền tới, kết quả đều là tin tức xấu.

Ví dụ như Tạo Hóa thánh tử lại thu nhỏ vòng vây, ví dụ như đá năng lượng của bọn họ không còn nhiều.

Thậm chí bết bát chính là tiểu đội trinh sát của Ma Tiên Cung bị Tạo Hóa thánh tử bắt được, vì bảo toàn bí mật mà bọn họ cũng tự sát, dùng phệ hồn chi độc đã sớm chuẩn bị tự sát.

Loại độc này cực kỳ bá đạo, nó cần luyện dược sư cấp Đại Giới Giới Vương mới có thể luyện chế, cung cấp cho võ giả dưới Giới Vương sử dụng.

Một khi phục dụng phệ hồn chi độc, người uống thuốc độc sẽ chết đi trong mấy hô hấp, hơn nữa độc này còn có thể hủy diệt hồn hải của người sử dụng, làm cho địch nhân cho dù sưu hồn cũng không thu được thứ gì có giá trị.

Nói trắng ra, loại độc chất này làm cho người ta hồn phi phách tán.

Loại chết thê thảm này làm cho Tiểu Ma Tiên cảm thấy đau lòng, nhưng lại không thể không cung cấp một phần độc dược cho mỗi thành viên trinh sát, mỗi lần luyện dược sư trong Ma Tiên Cung cung cấp thuốc độc đưa tới cho Tiểu Ma Tiên, cảm thấy đồ vật này nặng như núi.

Mà biểu lộ của các trinh sát Ma Tiên Cung khi nhận lấy độc dược, càng làm cho tâm nàng đau đớn như bị dao cắt.

Nhưng mà nàng không có cách nào, cũng không đủ thực lực, nàng chỉ có thể như thế.

Lắc đầu dứt bỏ ấn ký truyền âm này, Tiểu Ma Tiên rời phòng, đi về truyền âm đại trận.

Ma Tiên Cung bố trí truyền âm đại trận cách Tiểu Ma Tiên gian phòng rất gần, lúc này chung quanh truyền âm đại trận đã có mấy thành viên nòng cốt của Ma Tiên Cung đang chờ.

Nhìn thấy Tiểu Ma Tiên đã đến, một thanh niên trong đó bờ môi động động, muốn nói cái gì đó nhưng lại thôi.

– Chuyện gì?

Nhìn thấy biểu lộ của thanh niên, Tiểu Ma Tiên nhíu mày một cái, thanh niên này tên là Đào An, sinh ra sau đại kiếp nạn năm đó, là tùy tùng trung thực của Tiểu Ma Tiên, cũng là thành viên nòng cốt của Ma Tiên Cung.

Hắn lúc này khó có thể mở miệng, làm cho Tiểu Ma Tiên lập tức ý thức được vừa rồi có tin tức không tốt truyền tới, nếu không sẽ không như thế.

– Nói đi, không cần ấp a ấp úng, xấu nhất chính là Tạo Hóa thánh tử tìm được chúng ta…

Giọng của Tiểu Ma Tiên bình tĩnh, giọng của Đào An trì trệ, nhìn qua mấy thành viên nòng cốt của Ma Tiên Cung, nói ra: 

– Tiểu thư… Tư Minh Tinh… Gặp chuyện không may!

Một câu của Đào An làm nội tâm Tiểu Ma Tiên chấn động mạnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.