VŨ CỰC THIÊN HẠ

Chương 1986: Tiến vào cấm địa (1)



Bọn họ lập tức khoanh chân ngồi dưới đất, bắt đầu đả tọa điều tức.

Ngay vào úc này thiên âm phiêu miểu phảng phất là từ phía trên bầu trời truyền tới, xa xưa mà thần bí.

Từng đóa tuyết bạch liên hoa theo âm ba kia lưu chuyển, hư không nở rộ.

Cuối tinh không đen nhánh xuất hiện một cái thần bí đạo lộ đen nhánh, kéo dài đến trên đại điện.

Đại đạo tận đầu, Hạo Kiếp chi liên lóe lên vô tận bí lực, bị khí tức thần bí bao phủ, xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Thần bí nói không ra lời.

– Chân Thần pháp khí trọng sinh, tường thụy phủ xuống.

Trên khuôn mặt phảng phất như tuế nguyệt điêu khắc kia của lão Thần Hoàng lộ ra ý mừng.

Hạo Kiếp chi liên đã chữa trị, kế tiếp chính là mở ra Tu La cấm địa.

Có lẽ Tu La cấm địa có thể để cho tràng đại kiếp này xuất hiện chuyển cơ!

Mười ngày sau, Thiên Tôn lúc trước tham dự chữa trị Hạo Kiếp chi liên cũng đã khôi phục đến trạng thái tốt nhất, Lâm Minh cũng đồng dạng ở trạng thái cường thịnh.

Tu La cấm địa ở hôm nay liền mở ra.

Mà sáu cái danh ngạch cuối cùng tiến vào cấm địa chính là — Thác Bạt Khuê, Vô Yên, Lâm Minh, Thân Khổ, Lam Lạc, Đế Vô Ngân.

Bốn người phía sau là lão Thần Hoàng bổ nhiệm, Vô Yên thì không cần phải nói, Chiến Hoàng Thác Bạt Khuê mơ hồ là đệ nhất cao thủ của Thiên tộc, hơn nữa còn có tiềm lực, cũng là chủ lực lần này chống lại đại kiếp!

Lão Thần Hoàng dẫn đường, tay phải già nũa của lão chầm chậm đưa vào chỗ sâu, trên chỗ ngón trỏ có treo Hạo Kiếp chi liên, theo quang trạch mông lung mà nó phát ra, không gian chung quanh có biến hóa kỳ dị.

Ở địa phương xa hơn, phảng phất là cuối thời không có thanh âm ông ông nổ vang không ngừng chút nào.

Loại chấn động này giống như là từng tiếng chuông vang lên.

Ba động giống như là sóng biển trào dâng, tất cả mọi người cảm giác được ba động cường hãn, thậm chí loại ba động này truyền đến vũ trụ hư không, ngôi sao đều đang cộng minh.

Trong bạch sắc đại diện, chư cường giả của Thái cổ Thần tộc đều kích động không thôi, rối rít nhìn về phía hư không vô tận.

Mặc dù ở trong đó không có gì cả, chỉ có vũ trụ cùng hắc ám vô tận không ngừng già yếu, nhưng mà như cũ không ngăn trở được ánh mắt nhiệt liệt của mọi người.

Có lão cường giả của Thần tộc nói, ở trong lịch sử của Thần tộc, Tu La cấm địa tổng cộng chỉ mở ra mấy lần, rất nhiều Chân Thần đều không có duyên nhìn thấy, không nghĩ tới chính mình thậm chí có may mắn tận mắt nhìn thấy Tu La cấm địa mở ra.

– Tu La cấm địa là thánh địa của tộc ta, đáng tiếc hết lần này đến lần khác thánh địa này đều chỉ có thể mở ra ở lúc tộc ta lâm vào thời khắc sinh tử…

– Năm đó Thần tộc có nhiều nhân kiệt thành tựu Chân Thần cũng không có duyên tiến vào Tu La cấm địa, nhưng mà hiện tại cấm địa rốt cuộc có thể mở ra rồi, tộc ta lại đã điêu linh, người tiến vào trong đó tất cả đều là lựa chọn miễn cưỡng…

Có cường giả Thần tộc thở dài, trong lòng cảm khái.

– Bắt đầu đi…

Trường bào trên người lão Thần Hoàng lay động, quang mang của Hạo Kiếp chi liên đại thịnh, tất cả mọi người đều bị đạo quang mang này bao phủ.

Sau một khắc, Lâm Minh chỉ cảm thấy một trận thiên toàn địa chuyển, chờ đến thời điểm mắt hắn có thể nhìn thấy mọi vật, phát hiện ra mình đã đi tới một chỗ hư không quỷ bí.

Một phiến thiên địa này nóng bức đến trình độ khiến hắn đều khó có thể chịu được.

Phóng mắt nhìn ra, chung quanh trống rỗng, chỉ có vùng đất trung ương có một đoàn hỏa hồng nham tương mãnh liệt khôn cùng đang lưu chuyển.

Nham tương này lớn đến không có giới hạn, phảng phất giống như một đại thế giới.

Kinh sợ lòng người.

– Đây là nham tương gì, thật là khủng khiếp, thậm chí ngay cả da của ta dường như đều muốn bị đốt đến khó có thể thừa nhận…

Lâm Minh nhìn hỏa diễm sáng rực này, trong lòng khiếp sợ.

Hạo Kiếp chi liên kia liền xoay quanh ở thượng không hỏa diễm tương lưu ( hỏa diễm như dịch thể ) thần bí kia, phóng ra thanh âm thần bí.

Mà bên trong hỏa diễm tương lưu kia đồng dạng cũng truyền tới từng luồng chấn động, lật tung nham tương lưu vô biên vô hạn, theo thanh âm thần bí của Hạo kiếp chi liên hô ứng, cộng minh.

Động tĩnh trong hỏa diễm tương lưu càng ngày càng lớn, từng luồng đạo vận như long xuất hiện — Băng Đống đại đạo, Minh Thủy đại đạo, Huyền Hoàng đại đạo…

Những đạo vận này xuất hiện, đem nham tương lưu ở chung quanh hoặc là đông lại, hoặc là cắn nuốt, nhanh chóng làm ra một phiến không gian sạch sẽ.

Ù ù ù, dần dần theo đạo vận dâng lên, từng luồng khí tức túc sát mà lành lạnh truyền đến, chỗ sâu của nham tương lưu vô tận bộc lộ ra một cái không gain mênh mông thần bí.

Lối vào hắc ám thâm thúy, Lâm Minh có một loại cảm giác quen thuộc, đó là lực lượng của Tu La thiên đạo pháp tắc từ bên trong tràn ra.

Tu La cấm địa, di tích mà Tu La Lộ chủ nhân lưu lại hôm nay rốt cuộc mở ra!

Lâm Minh càng ngày càng có một loại cảm giác mãnh liệt, khối duyên chi đế ngọc thứ ba mà chính mình muốn tìm ở trong di tích này!

– Cảm giác như vậy chính là “duyên” theo lời của Tu La Lộ chủ nhân sao? Đã như vậy Duyên chi đế ngọc này ta nhất định phải lấy được.

Lâm Minh nắm chặt quyền đầu, Tu La cấm địa đối với hắn mà nói, trân quý nhất chính là duyên chi đế ngọc, cái này liên quan đến truyền thừa đầy đủ của Tu La Lộ chủ nhân, mà chiến được toàn bộ truyền thừa của Tu La Lộ chủ nhân, Lâm Minh mới có lực lượng càng mạnh để đối kháng với xâm lấn của Thánh tộc!

– Vào đi thôi!

Ánh mắt của lão Thần Hoàng ở trên mặt mọi người đánh giá thật sâu trong chốc lát, vung ống tay áo lên, lực lượng mênh mông cuồn cuộn tràn ra, đem đám người Lâm Minh trong nháy mắt đưa vào trong không gian mênh mông này.

– Ân?

Tiến vào trong Tu La cấm đại, ở một khắc kia khi chân bước vào chỗ này, Lâm Minh không khỏi ngẩn ra.

Hắn dù sao cũng đã đi qua Tu La Lộ thế giới, cái thế giới kia ít nhất coi như là sinh cơ bừng bừng, vạn vật tự do, nhưng thế giới ở trước mặt này, trên đầu có một viên hằng tinh mờ nhạt, phun ra huy quang hữu khí vô lực.

Chung quanh ánh sáng lờ mờ, tầng mây màu xám tro chồng chất ở trên bầu trời, quang ảnh giao nhau giống như là hoàng hôn vĩnh hằng.

Đây là một thế giới tĩnh mịch làm cho người ta cảm giác là tuổi thọ của đại thế giới đã đến tận cùng, sắp băng diệt!

Địa phương mà tầm mắt có thể nhìn thấy được, từng khối bi văn giống như là núi cao, cao vút vào trong mây.

Lang gia Tả vương chi mộ, Dũng Quan thiên tử chi mộ, La Hầu thần vương chi mộ…

– Lang gia Tả vương, gần trăm ức năm trước phong hoa tuyệt đại, sau lại không biết tung tích, cư nhiên là chết ở chỗ này.

– Dũng Quang thiên tử, đồn rằng là tuyệt thế thiên tài mạnh nhất của tộc ta ở thời đại Thượng cổ, có hi vọng đi theo cước bộ của Tu La Lộ chủ nhân…

Mấy vị cường giả của Thiên tộc cùng Thái cổ Thần tộc nhìn lên từng tòa phần mộ ở trước mặt, cảm khái không thôi.

Vẫn lạc ở nơi này đều là đại năng giả có uy năng kinh thiên động địa của Thái cổ Thần tộc ngày xưa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.